“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 475

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trước khi đi, Vương sư huynh đã trịnh trọng dặn dò, nhất định phải phá huỷ kiếm ý của Lâm Nhất.  “Đáng chết… tốc độ của đám người này nhanh quá”.  Mười hai người phía sau đeo bám theo sát nút, lại còn thỉnh thoảng bất ngờ chém mấy bóng kiếm về phía hắn.  Ở trong Nhất Trùng Thiên của Vạn Kiếm Đồ này, Lâm Nhất bị đuổi cho chạy đến là chật vật.  Cũng trách hắn mới lần đầu đi vào nơi này, không hiểu được quy tắc trong Vạn Kiếm Đồ. Đám người phía đằng sau, người nào người nấy đều là những đệ tử có thâm niên tu luyện ở trong Nhị Trùng Thiên, các loại thủ đoạn được lôi ra áp dụng liên tục.  “Xông lên giết!”  Mắt thấy đã sắp bị đám người phía sau đuổi kịp, trong lòng Lâm Nhất gào thét.  Đầu mũi chân điểm mạnh lên mặt đất giống như một thanh kiếm sắc bén vô song mang theo kiếm ý bén nhọn xông thẳng lên trời, ra đòn công phá về phía Nhị Trùng Thiên.  Hắn vốn không thuộc về nơi này, chỉ là mới bước chân tới đây nên không muốn tuỳ tiện quá mà thôi.  Nhưng đám người Liên Minh Quân Tử này cứ nhất quyết không tha, chỉ đành phải công phá lên Nhị Trùng Thiên rồi nói sau.  “Gã này muốn làm gì?”  “Vừa mới đến Vạn Kiếm Đồ đã muốn công phá Nhị Trùng Thiên à?”  “Điên rồi!”  Hơn mười nhân tài hàng đầu của Liên Minh Quân Tử đều khựng lại, sắc mặt có chút quái dị.  Lâm Nhất mới vừa nắm bắt được kiếm ý hoàn chỉnh đã muốn công phá Nhị Trùng Thiên, việc này nhỡ thất bại thì kiếm ý sẽ sụp đổ.  Nhưng sự việc khiến bọn họ giật mình kinh hãi hơn thế đã xảy ra, lá chắn của Nhất Trùng Thiên bị Lâm Nhất đang điên cuồng xông đến chọc thủng từng lớp một.  Khí thế này như một cơn cuồng phong thịnh nộ xông thẳng lên trời!  “Kiếm ý mạnh mẽ quá, đây là có người đang công phá Nhị Trùng Thiên”.  “Người này là ai thế, sao mà chưa từng gặp qua?”  “Là Lâm Nhất! Một tháng trước trong Cửu Tinh Tranh Bá đã dùng kiếm chém đầu Vương Ninh. Thằng nhóc này thực là lợi hại, mười hai nhân tài hàng đầu của Liên Minh Quân Tử cũng chẳng làm được gì hắn”.  Lâm Nhất như một cơn lốc xoáy mang theo các loại hiện tượng lạ chọc thủng từng tầng lá chắn của Nhất Trùng Thiên.  Khiến cho rất nhiều người chứng kiến phải mắt tròn mắt dẹt, ngạc nhiên không thôi.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trước khi đi, Vương sư huynh đã trịnh trọng dặn dò, nhất định phải phá huỷ kiếm ý của Lâm Nhất.  “Đáng chết… tốc độ của đám người này nhanh quá”.  Mười hai người phía sau đeo bám theo sát nút, lại còn thỉnh thoảng bất ngờ chém mấy bóng kiếm về phía hắn.  Ở trong Nhất Trùng Thiên của Vạn Kiếm Đồ này, Lâm Nhất bị đuổi cho chạy đến là chật vật.  Cũng trách hắn mới lần đầu đi vào nơi này, không hiểu được quy tắc trong Vạn Kiếm Đồ. Đám người phía đằng sau, người nào người nấy đều là những đệ tử có thâm niên tu luyện ở trong Nhị Trùng Thiên, các loại thủ đoạn được lôi ra áp dụng liên tục.  “Xông lên giết!”  Mắt thấy đã sắp bị đám người phía sau đuổi kịp, trong lòng Lâm Nhất gào thét.  Đầu mũi chân điểm mạnh lên mặt đất giống như một thanh kiếm sắc bén vô song mang theo kiếm ý bén nhọn xông thẳng lên trời, ra đòn công phá về phía Nhị Trùng Thiên.  Hắn vốn không thuộc về nơi này, chỉ là mới bước chân tới đây nên không muốn tuỳ tiện quá mà thôi.  Nhưng đám người Liên Minh Quân Tử này cứ nhất quyết không tha, chỉ đành phải công phá lên Nhị Trùng Thiên rồi nói sau.  “Gã này muốn làm gì?”  “Vừa mới đến Vạn Kiếm Đồ đã muốn công phá Nhị Trùng Thiên à?”  “Điên rồi!”  Hơn mười nhân tài hàng đầu của Liên Minh Quân Tử đều khựng lại, sắc mặt có chút quái dị.  Lâm Nhất mới vừa nắm bắt được kiếm ý hoàn chỉnh đã muốn công phá Nhị Trùng Thiên, việc này nhỡ thất bại thì kiếm ý sẽ sụp đổ.  Nhưng sự việc khiến bọn họ giật mình kinh hãi hơn thế đã xảy ra, lá chắn của Nhất Trùng Thiên bị Lâm Nhất đang điên cuồng xông đến chọc thủng từng lớp một.  Khí thế này như một cơn cuồng phong thịnh nộ xông thẳng lên trời!  “Kiếm ý mạnh mẽ quá, đây là có người đang công phá Nhị Trùng Thiên”.  “Người này là ai thế, sao mà chưa từng gặp qua?”  “Là Lâm Nhất! Một tháng trước trong Cửu Tinh Tranh Bá đã dùng kiếm chém đầu Vương Ninh. Thằng nhóc này thực là lợi hại, mười hai nhân tài hàng đầu của Liên Minh Quân Tử cũng chẳng làm được gì hắn”.  Lâm Nhất như một cơn lốc xoáy mang theo các loại hiện tượng lạ chọc thủng từng tầng lá chắn của Nhất Trùng Thiên.  Khiến cho rất nhiều người chứng kiến phải mắt tròn mắt dẹt, ngạc nhiên không thôi.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trước khi đi, Vương sư huynh đã trịnh trọng dặn dò, nhất định phải phá huỷ kiếm ý của Lâm Nhất.  “Đáng chết… tốc độ của đám người này nhanh quá”.  Mười hai người phía sau đeo bám theo sát nút, lại còn thỉnh thoảng bất ngờ chém mấy bóng kiếm về phía hắn.  Ở trong Nhất Trùng Thiên của Vạn Kiếm Đồ này, Lâm Nhất bị đuổi cho chạy đến là chật vật.  Cũng trách hắn mới lần đầu đi vào nơi này, không hiểu được quy tắc trong Vạn Kiếm Đồ. Đám người phía đằng sau, người nào người nấy đều là những đệ tử có thâm niên tu luyện ở trong Nhị Trùng Thiên, các loại thủ đoạn được lôi ra áp dụng liên tục.  “Xông lên giết!”  Mắt thấy đã sắp bị đám người phía sau đuổi kịp, trong lòng Lâm Nhất gào thét.  Đầu mũi chân điểm mạnh lên mặt đất giống như một thanh kiếm sắc bén vô song mang theo kiếm ý bén nhọn xông thẳng lên trời, ra đòn công phá về phía Nhị Trùng Thiên.  Hắn vốn không thuộc về nơi này, chỉ là mới bước chân tới đây nên không muốn tuỳ tiện quá mà thôi.  Nhưng đám người Liên Minh Quân Tử này cứ nhất quyết không tha, chỉ đành phải công phá lên Nhị Trùng Thiên rồi nói sau.  “Gã này muốn làm gì?”  “Vừa mới đến Vạn Kiếm Đồ đã muốn công phá Nhị Trùng Thiên à?”  “Điên rồi!”  Hơn mười nhân tài hàng đầu của Liên Minh Quân Tử đều khựng lại, sắc mặt có chút quái dị.  Lâm Nhất mới vừa nắm bắt được kiếm ý hoàn chỉnh đã muốn công phá Nhị Trùng Thiên, việc này nhỡ thất bại thì kiếm ý sẽ sụp đổ.  Nhưng sự việc khiến bọn họ giật mình kinh hãi hơn thế đã xảy ra, lá chắn của Nhất Trùng Thiên bị Lâm Nhất đang điên cuồng xông đến chọc thủng từng lớp một.  Khí thế này như một cơn cuồng phong thịnh nộ xông thẳng lên trời!  “Kiếm ý mạnh mẽ quá, đây là có người đang công phá Nhị Trùng Thiên”.  “Người này là ai thế, sao mà chưa từng gặp qua?”  “Là Lâm Nhất! Một tháng trước trong Cửu Tinh Tranh Bá đã dùng kiếm chém đầu Vương Ninh. Thằng nhóc này thực là lợi hại, mười hai nhân tài hàng đầu của Liên Minh Quân Tử cũng chẳng làm được gì hắn”.  Lâm Nhất như một cơn lốc xoáy mang theo các loại hiện tượng lạ chọc thủng từng tầng lá chắn của Nhất Trùng Thiên.  Khiến cho rất nhiều người chứng kiến phải mắt tròn mắt dẹt, ngạc nhiên không thôi.

Chương 475