“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 570
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nếu là trước đây, cho dù hắn ta thật sự vi phạm nội quy, chỉ cần không ra tay giết người thì tông môn sẽ không xử phạt hắn ta. Nhưng hôm nay hình như đã có một số thay đổi. Các thành viên Liên Minh Quân Tử thấy vậy đều biến sắc, vội vàng đi tới chặn Vương Diễm lại. “Láo xược!” Lạc Phong trưởng lão nổi giận, giơ tay lên đè mạnh xuống. Tu vi cảnh giới Tử Phủ đáng sợ lộ ra, cả đám lập tức bị áp chế đến mức sắc mặt trắng bệch, hộc máu văng ra xa. Vẻ mặt Vương Diễm trở nên rất khó coi, hắn ta nghiến răng: “Ta muốn gặp Bạch Đình trưởng lão!” Lạc Phong cười khẩy: “Ta biết ngươi đã chuẩn bị chu toàn, đã nhờ vả ông ta hôm nay đến đây để giải quyết trước. Nhưng ta nói cho ngươi biết, hôm nay ông ta không đến được đâu, ngươi nên ngoan ngoãn theo ta về đi!” Nói xong, Lạc Phong lấy một tấm Tiêu Vân lệnh ra. Tiêu Vân lệnh bình thường không có gì khác biệt, chỉ có thêm một đoá hoa mai. Vương Diễm biến sắc, vẻ hoảng sợ loé qua trong mắt, hắn ta cúi đầu: “Vãn bối biết tội, xin tiền bối xử phạt”. “Coi như ngươi thức thời!” Bốp! Lạc Phong sải bước về phía trước, tung một chưởng vào vai Vương Diễm, hắn ta lập tức hộc ra một búng máu, vẻ mặt cực kỳ đau đớn. “Một chưởng này là bài học nhỏ dành cho ngươi trước, quy định của Lăng Tiêu Kiếm Các không phải thứ mà ngươi thích giẫm là giẫm!” Vương Diễm sầm mặt, không dám oán giận câu nào. Đám người Lạc Già Sơn đều cảm thấy vô cùng hả hê, Vương Diễm kiêu ngạo càn quấy đã nhiều năm, chưa từng chịu thiệt thòi lớn đến thế! “Đi thôi, trưởng lão Chấp Kiếm đường đang chờ gặp ngươi đấy”. Lạc Phong áp giải Vương Diễm chuẩn bị rời đi, mặt không cảm xúc. Vương Diễm đột nhiên quay lại nhìn Hân Nghiên: “Hân Nghiên, đừng quên thân phận của ngươi. Ngươi bảo vệ Lâm Nhất chắc chắn sẽ không có kết cục tốt!” Tia sáng lạnh loé qua trong mắt Hân Nghiên, cô ta lạnh giọng: “Lo cho bản thân mình trước đi, nếu ta đã đưa Lâm Nhất vào thì ta sẽ tự bảo vệ hắn!” Ai cũng không ngờ Vương Diễm luôn ngang ngược, không coi ai ra gì, hôm nay lại rơi vào kết cục như vậy. Lâm Nhất cảm thấy tò mò, rốt cuộc thứ mà Lạc Phong trưởng lão lấy ra là loại Tiêu Vân lệnh nào? Trước mặt mọi người, Vương Diễm của Liên Minh Quân Tử bị Lạc Phong trưởng lão áp giải đi. Trong Lăng Tiêu Kiếm Các, đây là lần đầu tiên Vương Diễm ngông cuồng tự đại chịu thiệt thòi lớn như vậy. Các đệ tử ngoại tông Kiếm Các ở đây đều lặng lẽ nhìn Lâm Nhất bằng cặp mắt khác. Thiếu niên này thật ngông cuồng! Một thời gian nữa, rất có thể hắn sẽ trở thành một yêu nghiệt và thực sự thu hút sự chú ý của những người có chức vị cao. Cảnh tượng hắn ngồi trên lưng Huyết Long Mã, bay lên cao, rút Bá Kiếm ra khỏi vỏ vẫn còn quanh quẩn trong đầu mọi người. Quá mạnh!
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nếu là trước đây, cho dù hắn ta thật sự vi phạm nội quy, chỉ cần không ra tay giết người thì tông môn sẽ không xử phạt hắn ta. Nhưng hôm nay hình như đã có một số thay đổi. Các thành viên Liên Minh Quân Tử thấy vậy đều biến sắc, vội vàng đi tới chặn Vương Diễm lại. “Láo xược!” Lạc Phong trưởng lão nổi giận, giơ tay lên đè mạnh xuống. Tu vi cảnh giới Tử Phủ đáng sợ lộ ra, cả đám lập tức bị áp chế đến mức sắc mặt trắng bệch, hộc máu văng ra xa. Vẻ mặt Vương Diễm trở nên rất khó coi, hắn ta nghiến răng: “Ta muốn gặp Bạch Đình trưởng lão!” Lạc Phong cười khẩy: “Ta biết ngươi đã chuẩn bị chu toàn, đã nhờ vả ông ta hôm nay đến đây để giải quyết trước. Nhưng ta nói cho ngươi biết, hôm nay ông ta không đến được đâu, ngươi nên ngoan ngoãn theo ta về đi!” Nói xong, Lạc Phong lấy một tấm Tiêu Vân lệnh ra. Tiêu Vân lệnh bình thường không có gì khác biệt, chỉ có thêm một đoá hoa mai. Vương Diễm biến sắc, vẻ hoảng sợ loé qua trong mắt, hắn ta cúi đầu: “Vãn bối biết tội, xin tiền bối xử phạt”. “Coi như ngươi thức thời!” Bốp! Lạc Phong sải bước về phía trước, tung một chưởng vào vai Vương Diễm, hắn ta lập tức hộc ra một búng máu, vẻ mặt cực kỳ đau đớn. “Một chưởng này là bài học nhỏ dành cho ngươi trước, quy định của Lăng Tiêu Kiếm Các không phải thứ mà ngươi thích giẫm là giẫm!” Vương Diễm sầm mặt, không dám oán giận câu nào. Đám người Lạc Già Sơn đều cảm thấy vô cùng hả hê, Vương Diễm kiêu ngạo càn quấy đã nhiều năm, chưa từng chịu thiệt thòi lớn đến thế! “Đi thôi, trưởng lão Chấp Kiếm đường đang chờ gặp ngươi đấy”. Lạc Phong áp giải Vương Diễm chuẩn bị rời đi, mặt không cảm xúc. Vương Diễm đột nhiên quay lại nhìn Hân Nghiên: “Hân Nghiên, đừng quên thân phận của ngươi. Ngươi bảo vệ Lâm Nhất chắc chắn sẽ không có kết cục tốt!” Tia sáng lạnh loé qua trong mắt Hân Nghiên, cô ta lạnh giọng: “Lo cho bản thân mình trước đi, nếu ta đã đưa Lâm Nhất vào thì ta sẽ tự bảo vệ hắn!” Ai cũng không ngờ Vương Diễm luôn ngang ngược, không coi ai ra gì, hôm nay lại rơi vào kết cục như vậy. Lâm Nhất cảm thấy tò mò, rốt cuộc thứ mà Lạc Phong trưởng lão lấy ra là loại Tiêu Vân lệnh nào? Trước mặt mọi người, Vương Diễm của Liên Minh Quân Tử bị Lạc Phong trưởng lão áp giải đi. Trong Lăng Tiêu Kiếm Các, đây là lần đầu tiên Vương Diễm ngông cuồng tự đại chịu thiệt thòi lớn như vậy. Các đệ tử ngoại tông Kiếm Các ở đây đều lặng lẽ nhìn Lâm Nhất bằng cặp mắt khác. Thiếu niên này thật ngông cuồng! Một thời gian nữa, rất có thể hắn sẽ trở thành một yêu nghiệt và thực sự thu hút sự chú ý của những người có chức vị cao. Cảnh tượng hắn ngồi trên lưng Huyết Long Mã, bay lên cao, rút Bá Kiếm ra khỏi vỏ vẫn còn quanh quẩn trong đầu mọi người. Quá mạnh!
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nếu là trước đây, cho dù hắn ta thật sự vi phạm nội quy, chỉ cần không ra tay giết người thì tông môn sẽ không xử phạt hắn ta. Nhưng hôm nay hình như đã có một số thay đổi. Các thành viên Liên Minh Quân Tử thấy vậy đều biến sắc, vội vàng đi tới chặn Vương Diễm lại. “Láo xược!” Lạc Phong trưởng lão nổi giận, giơ tay lên đè mạnh xuống. Tu vi cảnh giới Tử Phủ đáng sợ lộ ra, cả đám lập tức bị áp chế đến mức sắc mặt trắng bệch, hộc máu văng ra xa. Vẻ mặt Vương Diễm trở nên rất khó coi, hắn ta nghiến răng: “Ta muốn gặp Bạch Đình trưởng lão!” Lạc Phong cười khẩy: “Ta biết ngươi đã chuẩn bị chu toàn, đã nhờ vả ông ta hôm nay đến đây để giải quyết trước. Nhưng ta nói cho ngươi biết, hôm nay ông ta không đến được đâu, ngươi nên ngoan ngoãn theo ta về đi!” Nói xong, Lạc Phong lấy một tấm Tiêu Vân lệnh ra. Tiêu Vân lệnh bình thường không có gì khác biệt, chỉ có thêm một đoá hoa mai. Vương Diễm biến sắc, vẻ hoảng sợ loé qua trong mắt, hắn ta cúi đầu: “Vãn bối biết tội, xin tiền bối xử phạt”. “Coi như ngươi thức thời!” Bốp! Lạc Phong sải bước về phía trước, tung một chưởng vào vai Vương Diễm, hắn ta lập tức hộc ra một búng máu, vẻ mặt cực kỳ đau đớn. “Một chưởng này là bài học nhỏ dành cho ngươi trước, quy định của Lăng Tiêu Kiếm Các không phải thứ mà ngươi thích giẫm là giẫm!” Vương Diễm sầm mặt, không dám oán giận câu nào. Đám người Lạc Già Sơn đều cảm thấy vô cùng hả hê, Vương Diễm kiêu ngạo càn quấy đã nhiều năm, chưa từng chịu thiệt thòi lớn đến thế! “Đi thôi, trưởng lão Chấp Kiếm đường đang chờ gặp ngươi đấy”. Lạc Phong áp giải Vương Diễm chuẩn bị rời đi, mặt không cảm xúc. Vương Diễm đột nhiên quay lại nhìn Hân Nghiên: “Hân Nghiên, đừng quên thân phận của ngươi. Ngươi bảo vệ Lâm Nhất chắc chắn sẽ không có kết cục tốt!” Tia sáng lạnh loé qua trong mắt Hân Nghiên, cô ta lạnh giọng: “Lo cho bản thân mình trước đi, nếu ta đã đưa Lâm Nhất vào thì ta sẽ tự bảo vệ hắn!” Ai cũng không ngờ Vương Diễm luôn ngang ngược, không coi ai ra gì, hôm nay lại rơi vào kết cục như vậy. Lâm Nhất cảm thấy tò mò, rốt cuộc thứ mà Lạc Phong trưởng lão lấy ra là loại Tiêu Vân lệnh nào? Trước mặt mọi người, Vương Diễm của Liên Minh Quân Tử bị Lạc Phong trưởng lão áp giải đi. Trong Lăng Tiêu Kiếm Các, đây là lần đầu tiên Vương Diễm ngông cuồng tự đại chịu thiệt thòi lớn như vậy. Các đệ tử ngoại tông Kiếm Các ở đây đều lặng lẽ nhìn Lâm Nhất bằng cặp mắt khác. Thiếu niên này thật ngông cuồng! Một thời gian nữa, rất có thể hắn sẽ trở thành một yêu nghiệt và thực sự thu hút sự chú ý của những người có chức vị cao. Cảnh tượng hắn ngồi trên lưng Huyết Long Mã, bay lên cao, rút Bá Kiếm ra khỏi vỏ vẫn còn quanh quẩn trong đầu mọi người. Quá mạnh!