“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 626

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Ha ha, đương nhiên là có nghe rồi. Nửa tháng trước, tứ đại công tử hợp sức gi ết chết Mạc La, chấn động đế quốc. Chuyện lớn như vậy ai mà không biết chứ?”  “Chậc chậc, trước nay Mạc La hành sự ngông cuồng, giết người như ngóe. Người chết dưới tay hắn ít nhất phải hơn một nghìn, cường giả cảnh giới Tử Phủ bắt tay hành động làm hắn ta chạy trốn, bây giờ lại chết trong tay những hậu bối thật khiến người ta cảm khái không thôi”.  “Đúng vậy, nghe nói tên Mạc La này đã mở được mười huyền mạch, chỉ thiếu một bước nữa là có thể tiến lên Tử Phủ. Nếu không phải hôm ấy có Hân Tuyệt của Lăng Tiêu Kiếm Các ở đó thì tứ công tử chưa chắc có thể giữ được hắn!”  Vừa ngồi xuống chưa bao lâu, võ giả trong tửu lầu đã kể về trận chiến giữa tứ công tử và Mạc La.  Lâm Nhất chú ý đến, ngày hôm đó hắn cũng xem như là một trong những người đích thân tham gia trận chiến này.  Đáng tiếc là không thể xem chiến, sau đó thì mải lịch luyện cũng không biết kết quả thế nào.  Lúc này nghe mọi người nhắc tới Hân Tuyệt sư huynh, hắn không khỏi dỏng tai lắng nghe.  Hân Tuyệt sư huynh đã cứu hắn hai lần, tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì.  “Một trong mười người đứng đầu bảng đạo tặc, tung hoành Đại Tần mấy chục năm, ai ngờ lại chết dưới hộp kiếm của Hân Tuyệt!”  “Hân Tuyệt chắc chắn có thực lực cấp bậc công tử, nếu không phải vì biến cố đó, chắc chắn y cũng có thể nhận danh hiệu công tử”.  “Chắc chắn là vậy, Hân Tuyệt của Lăng Tiêu Kiếm Các nhất định là cao thủ cùng cấp bậc với tám đại công tử. Nhưng mà Bạch Lê Hiên, nhân tài yêu nghiệt danh tiếng lẫy lừng của Kiếm Các bọn họ trước kia, không biết sao lại yên ắng một thời gian dài”.  Xem ra Hân Tuyệt không xảy ra chuyện gì.  Võ giả trong tửu lầu nói về tám đại công tử đều tràn đầy vẻ kính nể.  Lâm Nhất cảm thấy hiếu kì, không biết tám đại công tử này rốt cuộc được phán định như thế nào.  Bỗng một võ giả nói một cách thần bí: “Các ngươi biết vì sao đạo tặc Mạc La lại xuất hiện ở bộ lạc Huyết Lang không?”  “Đạo tặc Mạc La hành sự quái dị, chuyện này ai biết được…”  “Ha ha, ta lại biết đấy, Mạc La muốn dựa vào thánh quả Long Diệm Quả của bộ lạc Huyết Lang phá vỡ chướng ngại của mình, tiến lên cảnh giới Tử Phủ!”  Nghe vậy, trong tửu lầu lập tức vang lên tiếng kêu kinh ngạc.  “Không thể nào, Long Diệm Quả trong bộ lạc Huyết Lang có trưởng lão Huyết Lang trông coi. Chỉ có đại thủ lĩnh tương lai tộc Huyết Lang mới có thể dùng nó, Mạc La dám đi cướp không phải là hiến mạng hay sao?”  “Long Diệm Quả kia huyết khí dâng tràn, trong vòng năm mươi dặm Huyết Lang Vương đều có thể ngửi thấy, hắn cướp được cũng không chạy thoát”.  Võ giả lên tiếng đầu tiên cười nói: “Tin tức này là ta lấy được từ những bằng hữu tán tu, chắc chắn là thật. Mấy năm nay Mạc La luôn nghĩ cách làm sao để đối phó với bộ lạc Huyết Lang. Giờ đây hắn chết ở nơi này thì chắc chắn là đã nghĩ ra cách đối phó!”  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Ha ha, đương nhiên là có nghe rồi. Nửa tháng trước, tứ đại công tử hợp sức gi ết chết Mạc La, chấn động đế quốc. Chuyện lớn như vậy ai mà không biết chứ?”  “Chậc chậc, trước nay Mạc La hành sự ngông cuồng, giết người như ngóe. Người chết dưới tay hắn ít nhất phải hơn một nghìn, cường giả cảnh giới Tử Phủ bắt tay hành động làm hắn ta chạy trốn, bây giờ lại chết trong tay những hậu bối thật khiến người ta cảm khái không thôi”.  “Đúng vậy, nghe nói tên Mạc La này đã mở được mười huyền mạch, chỉ thiếu một bước nữa là có thể tiến lên Tử Phủ. Nếu không phải hôm ấy có Hân Tuyệt của Lăng Tiêu Kiếm Các ở đó thì tứ công tử chưa chắc có thể giữ được hắn!”  Vừa ngồi xuống chưa bao lâu, võ giả trong tửu lầu đã kể về trận chiến giữa tứ công tử và Mạc La.  Lâm Nhất chú ý đến, ngày hôm đó hắn cũng xem như là một trong những người đích thân tham gia trận chiến này.  Đáng tiếc là không thể xem chiến, sau đó thì mải lịch luyện cũng không biết kết quả thế nào.  Lúc này nghe mọi người nhắc tới Hân Tuyệt sư huynh, hắn không khỏi dỏng tai lắng nghe.  Hân Tuyệt sư huynh đã cứu hắn hai lần, tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì.  “Một trong mười người đứng đầu bảng đạo tặc, tung hoành Đại Tần mấy chục năm, ai ngờ lại chết dưới hộp kiếm của Hân Tuyệt!”  “Hân Tuyệt chắc chắn có thực lực cấp bậc công tử, nếu không phải vì biến cố đó, chắc chắn y cũng có thể nhận danh hiệu công tử”.  “Chắc chắn là vậy, Hân Tuyệt của Lăng Tiêu Kiếm Các nhất định là cao thủ cùng cấp bậc với tám đại công tử. Nhưng mà Bạch Lê Hiên, nhân tài yêu nghiệt danh tiếng lẫy lừng của Kiếm Các bọn họ trước kia, không biết sao lại yên ắng một thời gian dài”.  Xem ra Hân Tuyệt không xảy ra chuyện gì.  Võ giả trong tửu lầu nói về tám đại công tử đều tràn đầy vẻ kính nể.  Lâm Nhất cảm thấy hiếu kì, không biết tám đại công tử này rốt cuộc được phán định như thế nào.  Bỗng một võ giả nói một cách thần bí: “Các ngươi biết vì sao đạo tặc Mạc La lại xuất hiện ở bộ lạc Huyết Lang không?”  “Đạo tặc Mạc La hành sự quái dị, chuyện này ai biết được…”  “Ha ha, ta lại biết đấy, Mạc La muốn dựa vào thánh quả Long Diệm Quả của bộ lạc Huyết Lang phá vỡ chướng ngại của mình, tiến lên cảnh giới Tử Phủ!”  Nghe vậy, trong tửu lầu lập tức vang lên tiếng kêu kinh ngạc.  “Không thể nào, Long Diệm Quả trong bộ lạc Huyết Lang có trưởng lão Huyết Lang trông coi. Chỉ có đại thủ lĩnh tương lai tộc Huyết Lang mới có thể dùng nó, Mạc La dám đi cướp không phải là hiến mạng hay sao?”  “Long Diệm Quả kia huyết khí dâng tràn, trong vòng năm mươi dặm Huyết Lang Vương đều có thể ngửi thấy, hắn cướp được cũng không chạy thoát”.  Võ giả lên tiếng đầu tiên cười nói: “Tin tức này là ta lấy được từ những bằng hữu tán tu, chắc chắn là thật. Mấy năm nay Mạc La luôn nghĩ cách làm sao để đối phó với bộ lạc Huyết Lang. Giờ đây hắn chết ở nơi này thì chắc chắn là đã nghĩ ra cách đối phó!”  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Ha ha, đương nhiên là có nghe rồi. Nửa tháng trước, tứ đại công tử hợp sức gi ết chết Mạc La, chấn động đế quốc. Chuyện lớn như vậy ai mà không biết chứ?”  “Chậc chậc, trước nay Mạc La hành sự ngông cuồng, giết người như ngóe. Người chết dưới tay hắn ít nhất phải hơn một nghìn, cường giả cảnh giới Tử Phủ bắt tay hành động làm hắn ta chạy trốn, bây giờ lại chết trong tay những hậu bối thật khiến người ta cảm khái không thôi”.  “Đúng vậy, nghe nói tên Mạc La này đã mở được mười huyền mạch, chỉ thiếu một bước nữa là có thể tiến lên Tử Phủ. Nếu không phải hôm ấy có Hân Tuyệt của Lăng Tiêu Kiếm Các ở đó thì tứ công tử chưa chắc có thể giữ được hắn!”  Vừa ngồi xuống chưa bao lâu, võ giả trong tửu lầu đã kể về trận chiến giữa tứ công tử và Mạc La.  Lâm Nhất chú ý đến, ngày hôm đó hắn cũng xem như là một trong những người đích thân tham gia trận chiến này.  Đáng tiếc là không thể xem chiến, sau đó thì mải lịch luyện cũng không biết kết quả thế nào.  Lúc này nghe mọi người nhắc tới Hân Tuyệt sư huynh, hắn không khỏi dỏng tai lắng nghe.  Hân Tuyệt sư huynh đã cứu hắn hai lần, tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì.  “Một trong mười người đứng đầu bảng đạo tặc, tung hoành Đại Tần mấy chục năm, ai ngờ lại chết dưới hộp kiếm của Hân Tuyệt!”  “Hân Tuyệt chắc chắn có thực lực cấp bậc công tử, nếu không phải vì biến cố đó, chắc chắn y cũng có thể nhận danh hiệu công tử”.  “Chắc chắn là vậy, Hân Tuyệt của Lăng Tiêu Kiếm Các nhất định là cao thủ cùng cấp bậc với tám đại công tử. Nhưng mà Bạch Lê Hiên, nhân tài yêu nghiệt danh tiếng lẫy lừng của Kiếm Các bọn họ trước kia, không biết sao lại yên ắng một thời gian dài”.  Xem ra Hân Tuyệt không xảy ra chuyện gì.  Võ giả trong tửu lầu nói về tám đại công tử đều tràn đầy vẻ kính nể.  Lâm Nhất cảm thấy hiếu kì, không biết tám đại công tử này rốt cuộc được phán định như thế nào.  Bỗng một võ giả nói một cách thần bí: “Các ngươi biết vì sao đạo tặc Mạc La lại xuất hiện ở bộ lạc Huyết Lang không?”  “Đạo tặc Mạc La hành sự quái dị, chuyện này ai biết được…”  “Ha ha, ta lại biết đấy, Mạc La muốn dựa vào thánh quả Long Diệm Quả của bộ lạc Huyết Lang phá vỡ chướng ngại của mình, tiến lên cảnh giới Tử Phủ!”  Nghe vậy, trong tửu lầu lập tức vang lên tiếng kêu kinh ngạc.  “Không thể nào, Long Diệm Quả trong bộ lạc Huyết Lang có trưởng lão Huyết Lang trông coi. Chỉ có đại thủ lĩnh tương lai tộc Huyết Lang mới có thể dùng nó, Mạc La dám đi cướp không phải là hiến mạng hay sao?”  “Long Diệm Quả kia huyết khí dâng tràn, trong vòng năm mươi dặm Huyết Lang Vương đều có thể ngửi thấy, hắn cướp được cũng không chạy thoát”.  Võ giả lên tiếng đầu tiên cười nói: “Tin tức này là ta lấy được từ những bằng hữu tán tu, chắc chắn là thật. Mấy năm nay Mạc La luôn nghĩ cách làm sao để đối phó với bộ lạc Huyết Lang. Giờ đây hắn chết ở nơi này thì chắc chắn là đã nghĩ ra cách đối phó!”  

Chương 626