“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 888
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Bầu không khí u ám lan khắp kiếm chủng, bốn người đứng trên bốn chuôi kiếm, đôi mắt rực lên ý chiến đấu. Chân nguyên trong cơ thể lặng lẽ vận hành, chậm rãi tập trung khí thế của mình rồi âm thầm dâng lên. Không khí trong kiếm chủng hơi đặc lại khiến người ta cảm thấy khó thở. Trận chiến này, sau cái chết của Giang Phong, không còn ai dám sơ ý nữa. Mọi người đều nhìn ra được sự tĩnh lặng hiện tại chỉ là bình yên trước giông bão, bầu không khí lặng lẽ đông đặc. Vút! Đột nhiên một đạo kinh hồng mang theo tiếng xé toạc không khí chói tai vụt qua từ trên bục quan vân. Bùm! Kinh hồng trong nháy mắt tới nơi, đáp xuống chính giữa bốn người, dấy lên làn sóng cuồn cuộn khiến toàn bộ kiếm chủng đều rung lên. Đó là một lá cờ chiến cổ đã hoen gỉ và được lạc ấn Linh văn bí ẩn, chứa đầy sự lạnh lẽo âm u, lá cờ rách được thêu văn Vân huyết diễm. “Đây là?” Khi mấy người còn đang ngơ ngác thì giọng nói ung dung của Mai hộ pháp trên bục quan vân truyền đến. “Đây là bảo khí chiến kỳ Xích Diễm thượng phẩm, phần thưởng dành cho hạng nhất cuộc chiến đồng minh!” Ồ! Lời vừa dứt, Huyết Linh Quỷ Hoả leo lên cột cờ, đốt cháy cờ chiến. Linh vân lạc ấn trên cột cờ lập tức lấp lánh rực rỡ, ngọn cờ đang cháy đung đưa như con chim chu tước, tản ra một luồng uy áp mạnh mẽ. Bốn người ở kiếm chủng đều giật mình. “Bảo khí!” Hạng nhất cuộc chiến đồng minh sẽ có được lá cờ này, nghĩa là ai giành được cờ chiến thì người đó chính là hạng nhất cuộc chiến đồng minh sao? Mấy người đều nhìn chằm chằm cờ chiến với ánh mắt nóng rực. Ý chí chiến đấu bị đè nén trong lòng không thể áp chế được nữa. Keng! Bốn tiếng kiếm ngân gần như vang lên cùng lúc từ trong cơ thể bốn người, kiếm ý cuồng bạo quét ra tứ phía, thổi bay luồng khí cô đặc khiến vạn kiếm đều rung lên. Ầm! Kiếm ý cường hãn từ trong cơ thể bốn người lan ra khiến cho tất cả trường kiếm trong kiếm chủng đều rung lên. Giữa ngọn lửa rực cháy, từng kiếm cổ có chứa ý chí của các bậc tiền bối trong Kiếm Các không ngừng rung lên, tiếng kiếm ngân vang vọng khắp đất trời. “Thất Huyền bộ, Kim Ô tung cánh!” “Ba Vân bộ, đi trên mặt nước không vĩnh cửu!” “Tinh Hoả Quyết, thất tinh hoán vị!” “Kim Thân Quyết, lưu quang điện ảnh!”
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Bầu không khí u ám lan khắp kiếm chủng, bốn người đứng trên bốn chuôi kiếm, đôi mắt rực lên ý chiến đấu. Chân nguyên trong cơ thể lặng lẽ vận hành, chậm rãi tập trung khí thế của mình rồi âm thầm dâng lên. Không khí trong kiếm chủng hơi đặc lại khiến người ta cảm thấy khó thở. Trận chiến này, sau cái chết của Giang Phong, không còn ai dám sơ ý nữa. Mọi người đều nhìn ra được sự tĩnh lặng hiện tại chỉ là bình yên trước giông bão, bầu không khí lặng lẽ đông đặc. Vút! Đột nhiên một đạo kinh hồng mang theo tiếng xé toạc không khí chói tai vụt qua từ trên bục quan vân. Bùm! Kinh hồng trong nháy mắt tới nơi, đáp xuống chính giữa bốn người, dấy lên làn sóng cuồn cuộn khiến toàn bộ kiếm chủng đều rung lên. Đó là một lá cờ chiến cổ đã hoen gỉ và được lạc ấn Linh văn bí ẩn, chứa đầy sự lạnh lẽo âm u, lá cờ rách được thêu văn Vân huyết diễm. “Đây là?” Khi mấy người còn đang ngơ ngác thì giọng nói ung dung của Mai hộ pháp trên bục quan vân truyền đến. “Đây là bảo khí chiến kỳ Xích Diễm thượng phẩm, phần thưởng dành cho hạng nhất cuộc chiến đồng minh!” Ồ! Lời vừa dứt, Huyết Linh Quỷ Hoả leo lên cột cờ, đốt cháy cờ chiến. Linh vân lạc ấn trên cột cờ lập tức lấp lánh rực rỡ, ngọn cờ đang cháy đung đưa như con chim chu tước, tản ra một luồng uy áp mạnh mẽ. Bốn người ở kiếm chủng đều giật mình. “Bảo khí!” Hạng nhất cuộc chiến đồng minh sẽ có được lá cờ này, nghĩa là ai giành được cờ chiến thì người đó chính là hạng nhất cuộc chiến đồng minh sao? Mấy người đều nhìn chằm chằm cờ chiến với ánh mắt nóng rực. Ý chí chiến đấu bị đè nén trong lòng không thể áp chế được nữa. Keng! Bốn tiếng kiếm ngân gần như vang lên cùng lúc từ trong cơ thể bốn người, kiếm ý cuồng bạo quét ra tứ phía, thổi bay luồng khí cô đặc khiến vạn kiếm đều rung lên. Ầm! Kiếm ý cường hãn từ trong cơ thể bốn người lan ra khiến cho tất cả trường kiếm trong kiếm chủng đều rung lên. Giữa ngọn lửa rực cháy, từng kiếm cổ có chứa ý chí của các bậc tiền bối trong Kiếm Các không ngừng rung lên, tiếng kiếm ngân vang vọng khắp đất trời. “Thất Huyền bộ, Kim Ô tung cánh!” “Ba Vân bộ, đi trên mặt nước không vĩnh cửu!” “Tinh Hoả Quyết, thất tinh hoán vị!” “Kim Thân Quyết, lưu quang điện ảnh!”
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Bầu không khí u ám lan khắp kiếm chủng, bốn người đứng trên bốn chuôi kiếm, đôi mắt rực lên ý chiến đấu. Chân nguyên trong cơ thể lặng lẽ vận hành, chậm rãi tập trung khí thế của mình rồi âm thầm dâng lên. Không khí trong kiếm chủng hơi đặc lại khiến người ta cảm thấy khó thở. Trận chiến này, sau cái chết của Giang Phong, không còn ai dám sơ ý nữa. Mọi người đều nhìn ra được sự tĩnh lặng hiện tại chỉ là bình yên trước giông bão, bầu không khí lặng lẽ đông đặc. Vút! Đột nhiên một đạo kinh hồng mang theo tiếng xé toạc không khí chói tai vụt qua từ trên bục quan vân. Bùm! Kinh hồng trong nháy mắt tới nơi, đáp xuống chính giữa bốn người, dấy lên làn sóng cuồn cuộn khiến toàn bộ kiếm chủng đều rung lên. Đó là một lá cờ chiến cổ đã hoen gỉ và được lạc ấn Linh văn bí ẩn, chứa đầy sự lạnh lẽo âm u, lá cờ rách được thêu văn Vân huyết diễm. “Đây là?” Khi mấy người còn đang ngơ ngác thì giọng nói ung dung của Mai hộ pháp trên bục quan vân truyền đến. “Đây là bảo khí chiến kỳ Xích Diễm thượng phẩm, phần thưởng dành cho hạng nhất cuộc chiến đồng minh!” Ồ! Lời vừa dứt, Huyết Linh Quỷ Hoả leo lên cột cờ, đốt cháy cờ chiến. Linh vân lạc ấn trên cột cờ lập tức lấp lánh rực rỡ, ngọn cờ đang cháy đung đưa như con chim chu tước, tản ra một luồng uy áp mạnh mẽ. Bốn người ở kiếm chủng đều giật mình. “Bảo khí!” Hạng nhất cuộc chiến đồng minh sẽ có được lá cờ này, nghĩa là ai giành được cờ chiến thì người đó chính là hạng nhất cuộc chiến đồng minh sao? Mấy người đều nhìn chằm chằm cờ chiến với ánh mắt nóng rực. Ý chí chiến đấu bị đè nén trong lòng không thể áp chế được nữa. Keng! Bốn tiếng kiếm ngân gần như vang lên cùng lúc từ trong cơ thể bốn người, kiếm ý cuồng bạo quét ra tứ phía, thổi bay luồng khí cô đặc khiến vạn kiếm đều rung lên. Ầm! Kiếm ý cường hãn từ trong cơ thể bốn người lan ra khiến cho tất cả trường kiếm trong kiếm chủng đều rung lên. Giữa ngọn lửa rực cháy, từng kiếm cổ có chứa ý chí của các bậc tiền bối trong Kiếm Các không ngừng rung lên, tiếng kiếm ngân vang vọng khắp đất trời. “Thất Huyền bộ, Kim Ô tung cánh!” “Ba Vân bộ, đi trên mặt nước không vĩnh cửu!” “Tinh Hoả Quyết, thất tinh hoán vị!” “Kim Thân Quyết, lưu quang điện ảnh!”