“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 1157
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Một vòng kiếm quang mang theo sức mạnh của cơn giận quần phong điên cuồng lao tới như một con du long. Ánh Sáng Hạo Nguyệt! Vừa đáp xuống mặt nước, Lâm Nhất lập tức xoay người chém ra một nhát. Một vầng trăng sáng dâng lên trên mặt sông, trăng toả ánh sáng như lửa, ngưng tụ thành kiếm quang sắc bén đỡ lấy. Rầm rầm rầm rầm! Hai tia kiếm quang mạnh mẽ va chạm vào nhau trên mặt sông, phát ra những tiếng nổ liên tiếp. Kiếm quang xao động, sóng vỗ dồn dập bắn lên cao theo tiếng nổ. “Cũng có chút bản lĩnh, Kiếm Như Thu Thuỷ!” Người áo đen cười nhạt, sau đó hoá thành một tia sáng đỏ bình thường xuyên qua làn sóng, lặng lẽ đáp xuống trước mặt Lâm Nhất rồi đâm một nhát. Keng! Lâm Nhất thi triển Tử Diên Kiếm Quyết, bình tĩnh đỡ nhát kiếm này. “Diệc Như Hàn Sương!” Nhưng nào ngờ nhát kiếm như thu thuỷ này chỉ là một chiêu nghi binh, sát chiêu chân chính toả ra ánh sáng lạnh lẽo, một nhát kiếm đã đánh Lâm Nhất văng ra. Thấy đối phương nhìn chằm chằm vào mình, e rằng sau chiêu này, hắn lại phải đối mặt với sát chiêu mà người áo đen mưu đồ đã lâu. Không thể để quyền chủ động nằm trong tay đối phương. Kim Ô giương cánh! Khi Lâm Nhất sắp từ trên không trung rơi xuống, hắn dang hai tay ra, nhảy lên thật cao như kim ô. “Trốn không thoát đâu”. Ánh mắt người áo đen trở nên lạnh lẽo, hắn ta giơ kiếm lên, bảy giọt nước từ trên không trung rơi xuống ngưng tụ kiếm ý sắc bén bắn liên tục về phía Lâm Nhất đang lơ lửng trên không trung. Keng keng keng! Lâm Nhất thi triển thân pháp đến cực hạn, bước liên tiếp bảy bước trên không trung, thoạt nhìn như bảy cái bóng mờ đồng loạt chém ra, làm cho bảy giọt nước có uy lực khủng khiếp lập tức bắn ngược lại. Trong khi bước đi, người áo đen lúc thì nghiêng người, lúc thì quay đầu, nhẹ nhàng tránh bảy giọt nước này. Bùm! Giọt nước rơi xuống mặt sông rồi nổ tung, để lại bảy cái hố sâu thật lớn, nước sông xung quanh nhanh chóng tràn vào hố, tạo thành bảy vòng xoáy có đường kính ba trượng. Ầm ầm ầm ầm ầm ầm! Ngay sau đó, bảy cột nước khổng lồ bắn lên cao như rồng bay lên trời, xếp song song đằng sau lưng người áo đen, tạo thành cảnh tượng chấn động lòng người, nhưng người áo đen vẫn ung dung bước về phía trước.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Một vòng kiếm quang mang theo sức mạnh của cơn giận quần phong điên cuồng lao tới như một con du long. Ánh Sáng Hạo Nguyệt! Vừa đáp xuống mặt nước, Lâm Nhất lập tức xoay người chém ra một nhát. Một vầng trăng sáng dâng lên trên mặt sông, trăng toả ánh sáng như lửa, ngưng tụ thành kiếm quang sắc bén đỡ lấy. Rầm rầm rầm rầm! Hai tia kiếm quang mạnh mẽ va chạm vào nhau trên mặt sông, phát ra những tiếng nổ liên tiếp. Kiếm quang xao động, sóng vỗ dồn dập bắn lên cao theo tiếng nổ. “Cũng có chút bản lĩnh, Kiếm Như Thu Thuỷ!” Người áo đen cười nhạt, sau đó hoá thành một tia sáng đỏ bình thường xuyên qua làn sóng, lặng lẽ đáp xuống trước mặt Lâm Nhất rồi đâm một nhát. Keng! Lâm Nhất thi triển Tử Diên Kiếm Quyết, bình tĩnh đỡ nhát kiếm này. “Diệc Như Hàn Sương!” Nhưng nào ngờ nhát kiếm như thu thuỷ này chỉ là một chiêu nghi binh, sát chiêu chân chính toả ra ánh sáng lạnh lẽo, một nhát kiếm đã đánh Lâm Nhất văng ra. Thấy đối phương nhìn chằm chằm vào mình, e rằng sau chiêu này, hắn lại phải đối mặt với sát chiêu mà người áo đen mưu đồ đã lâu. Không thể để quyền chủ động nằm trong tay đối phương. Kim Ô giương cánh! Khi Lâm Nhất sắp từ trên không trung rơi xuống, hắn dang hai tay ra, nhảy lên thật cao như kim ô. “Trốn không thoát đâu”. Ánh mắt người áo đen trở nên lạnh lẽo, hắn ta giơ kiếm lên, bảy giọt nước từ trên không trung rơi xuống ngưng tụ kiếm ý sắc bén bắn liên tục về phía Lâm Nhất đang lơ lửng trên không trung. Keng keng keng! Lâm Nhất thi triển thân pháp đến cực hạn, bước liên tiếp bảy bước trên không trung, thoạt nhìn như bảy cái bóng mờ đồng loạt chém ra, làm cho bảy giọt nước có uy lực khủng khiếp lập tức bắn ngược lại. Trong khi bước đi, người áo đen lúc thì nghiêng người, lúc thì quay đầu, nhẹ nhàng tránh bảy giọt nước này. Bùm! Giọt nước rơi xuống mặt sông rồi nổ tung, để lại bảy cái hố sâu thật lớn, nước sông xung quanh nhanh chóng tràn vào hố, tạo thành bảy vòng xoáy có đường kính ba trượng. Ầm ầm ầm ầm ầm ầm! Ngay sau đó, bảy cột nước khổng lồ bắn lên cao như rồng bay lên trời, xếp song song đằng sau lưng người áo đen, tạo thành cảnh tượng chấn động lòng người, nhưng người áo đen vẫn ung dung bước về phía trước.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Một vòng kiếm quang mang theo sức mạnh của cơn giận quần phong điên cuồng lao tới như một con du long. Ánh Sáng Hạo Nguyệt! Vừa đáp xuống mặt nước, Lâm Nhất lập tức xoay người chém ra một nhát. Một vầng trăng sáng dâng lên trên mặt sông, trăng toả ánh sáng như lửa, ngưng tụ thành kiếm quang sắc bén đỡ lấy. Rầm rầm rầm rầm! Hai tia kiếm quang mạnh mẽ va chạm vào nhau trên mặt sông, phát ra những tiếng nổ liên tiếp. Kiếm quang xao động, sóng vỗ dồn dập bắn lên cao theo tiếng nổ. “Cũng có chút bản lĩnh, Kiếm Như Thu Thuỷ!” Người áo đen cười nhạt, sau đó hoá thành một tia sáng đỏ bình thường xuyên qua làn sóng, lặng lẽ đáp xuống trước mặt Lâm Nhất rồi đâm một nhát. Keng! Lâm Nhất thi triển Tử Diên Kiếm Quyết, bình tĩnh đỡ nhát kiếm này. “Diệc Như Hàn Sương!” Nhưng nào ngờ nhát kiếm như thu thuỷ này chỉ là một chiêu nghi binh, sát chiêu chân chính toả ra ánh sáng lạnh lẽo, một nhát kiếm đã đánh Lâm Nhất văng ra. Thấy đối phương nhìn chằm chằm vào mình, e rằng sau chiêu này, hắn lại phải đối mặt với sát chiêu mà người áo đen mưu đồ đã lâu. Không thể để quyền chủ động nằm trong tay đối phương. Kim Ô giương cánh! Khi Lâm Nhất sắp từ trên không trung rơi xuống, hắn dang hai tay ra, nhảy lên thật cao như kim ô. “Trốn không thoát đâu”. Ánh mắt người áo đen trở nên lạnh lẽo, hắn ta giơ kiếm lên, bảy giọt nước từ trên không trung rơi xuống ngưng tụ kiếm ý sắc bén bắn liên tục về phía Lâm Nhất đang lơ lửng trên không trung. Keng keng keng! Lâm Nhất thi triển thân pháp đến cực hạn, bước liên tiếp bảy bước trên không trung, thoạt nhìn như bảy cái bóng mờ đồng loạt chém ra, làm cho bảy giọt nước có uy lực khủng khiếp lập tức bắn ngược lại. Trong khi bước đi, người áo đen lúc thì nghiêng người, lúc thì quay đầu, nhẹ nhàng tránh bảy giọt nước này. Bùm! Giọt nước rơi xuống mặt sông rồi nổ tung, để lại bảy cái hố sâu thật lớn, nước sông xung quanh nhanh chóng tràn vào hố, tạo thành bảy vòng xoáy có đường kính ba trượng. Ầm ầm ầm ầm ầm ầm! Ngay sau đó, bảy cột nước khổng lồ bắn lên cao như rồng bay lên trời, xếp song song đằng sau lưng người áo đen, tạo thành cảnh tượng chấn động lòng người, nhưng người áo đen vẫn ung dung bước về phía trước.