“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 1458
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ánh sáng lửa bao phủ toàn thân hắn ta lập tức dồn nén vào tay, bàn tay toả ra ánh sáng rực rỡ như ánh mặt trời, ngay sau đó hắn ta giơ tay lên chặn lại những con giao xà được biến hoá từ ngàn vạn tia sáng kia. Ánh Sáng Huyền Dương! Bùm! Trước chưởng mang toả sáng rực rỡ này, những con giao xà được biến hoá từ tia sáng bị bốc hơi toàn bộ chỉ trong tích tắc. “Dừng tại đây thôi!” Khi giao xà bốc hơi, Tần Vũ nhướng mày lao tới trước mặt Phong Dã, đứng chắp tay, chỉ dùng tay phải tung chưởng. Rầm rầm rầm! Hắn ta tung ra bốn chưởng liên tiếp, cứ mỗi một chưởng, Phong Dã sẽ hộc ra một búng máu và lùi lại một bước. “Cút đi!” Đến cú chưởng thứ năm, cơ thể như ngọn núi nhỏ của Phong Dã bay ra khỏi chiến đài rồi ngã ầm xuống đất.Thua! Mặc dù mọi người đã sớm ngờ tới Phong Dã sẽ thua, nhưng không ngờ lại thua một cách thê thảm như vậy. Từ đầu đến cuối, tay trái Tần Vũ chỉ đặt ở sau lưng, chưa từng đưa ra. Nhưng Phong Dã cũng coi như rất tuyệt vời, như hắn ta đã nói, hắn ta chịu đòn rất giỏi, sau khi bị đánh rơi khỏi chiến đài, hắn ta vẫn có thể đứng dậy cử động, hùng hổ đi về. Trận đấu này cũng coi như đã thể hiện đại khái thực lực của Tần Vũ trước mặt mọi người. Cuối cùng họ cũng được thấy thực lực chân chính của Tần Vũ, thảo nào hắn ta có thể đánh đâu thắng đó, không hiển lộ tài năng. Quả thật thực lực của hắn ta cao hơn đối thủ quá nhiều. Mạnh như Phong Dã cũng chỉ bức hắn ta dùng một cánh tay. “Xem ra vị trí đầu Long Môn tranh tài chắc chắn sẽ thuộc về Tần Vũ!”, rất nhiều người kinh ngạc thốt lên trong lòng, vô cùng chấn động. “Tần Vũ thắng, thành công tiến vào nhóm chiến thắng. Trận thứ hai, Tư Tuyết Y đấu với công tử Thuỷ Nguyệt!” Trận đấu vừa rồi làm cho rất nhiều người sục sôi, trận thứ hai rất nhanh đã sắp bắt đầu, điều này khiến người ta xem không kịp. Trận đấu của Tư Tuyết Y và công tử Thuỷ Nguyệt cũng khá mãn nhãn, cả hai người đều là đệ tử Ma Nguyệt Sơn Trang. Trước đó Tư Tuyết Y đã có tiền lệ thắng công tử Trường Cát, thắng bại khó nói trước được. Ngoài ra còn một điều nữa, đó là Tư Tuyết Y quá đẹp. Chỉ cần hắn ta vừa lên đài, hầu hết các nữ võ giả ở xung quanh đều không thể rời mắt khỏi hắn ta. Phải nói rằng trận đấu này đã không phụ sự mong chờ của mọi người. Cuối cùng công tử Thuỷ Nguyệt cũng thi triển Yên Vân kiếm pháp danh chấn Đại Tần của nàng ta, bất ngờ là Tư Tuyết Y cũng sử dụng Yên Vân kiếm pháp.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ánh sáng lửa bao phủ toàn thân hắn ta lập tức dồn nén vào tay, bàn tay toả ra ánh sáng rực rỡ như ánh mặt trời, ngay sau đó hắn ta giơ tay lên chặn lại những con giao xà được biến hoá từ ngàn vạn tia sáng kia. Ánh Sáng Huyền Dương! Bùm! Trước chưởng mang toả sáng rực rỡ này, những con giao xà được biến hoá từ tia sáng bị bốc hơi toàn bộ chỉ trong tích tắc. “Dừng tại đây thôi!” Khi giao xà bốc hơi, Tần Vũ nhướng mày lao tới trước mặt Phong Dã, đứng chắp tay, chỉ dùng tay phải tung chưởng. Rầm rầm rầm! Hắn ta tung ra bốn chưởng liên tiếp, cứ mỗi một chưởng, Phong Dã sẽ hộc ra một búng máu và lùi lại một bước. “Cút đi!” Đến cú chưởng thứ năm, cơ thể như ngọn núi nhỏ của Phong Dã bay ra khỏi chiến đài rồi ngã ầm xuống đất.Thua! Mặc dù mọi người đã sớm ngờ tới Phong Dã sẽ thua, nhưng không ngờ lại thua một cách thê thảm như vậy. Từ đầu đến cuối, tay trái Tần Vũ chỉ đặt ở sau lưng, chưa từng đưa ra. Nhưng Phong Dã cũng coi như rất tuyệt vời, như hắn ta đã nói, hắn ta chịu đòn rất giỏi, sau khi bị đánh rơi khỏi chiến đài, hắn ta vẫn có thể đứng dậy cử động, hùng hổ đi về. Trận đấu này cũng coi như đã thể hiện đại khái thực lực của Tần Vũ trước mặt mọi người. Cuối cùng họ cũng được thấy thực lực chân chính của Tần Vũ, thảo nào hắn ta có thể đánh đâu thắng đó, không hiển lộ tài năng. Quả thật thực lực của hắn ta cao hơn đối thủ quá nhiều. Mạnh như Phong Dã cũng chỉ bức hắn ta dùng một cánh tay. “Xem ra vị trí đầu Long Môn tranh tài chắc chắn sẽ thuộc về Tần Vũ!”, rất nhiều người kinh ngạc thốt lên trong lòng, vô cùng chấn động. “Tần Vũ thắng, thành công tiến vào nhóm chiến thắng. Trận thứ hai, Tư Tuyết Y đấu với công tử Thuỷ Nguyệt!” Trận đấu vừa rồi làm cho rất nhiều người sục sôi, trận thứ hai rất nhanh đã sắp bắt đầu, điều này khiến người ta xem không kịp. Trận đấu của Tư Tuyết Y và công tử Thuỷ Nguyệt cũng khá mãn nhãn, cả hai người đều là đệ tử Ma Nguyệt Sơn Trang. Trước đó Tư Tuyết Y đã có tiền lệ thắng công tử Trường Cát, thắng bại khó nói trước được. Ngoài ra còn một điều nữa, đó là Tư Tuyết Y quá đẹp. Chỉ cần hắn ta vừa lên đài, hầu hết các nữ võ giả ở xung quanh đều không thể rời mắt khỏi hắn ta. Phải nói rằng trận đấu này đã không phụ sự mong chờ của mọi người. Cuối cùng công tử Thuỷ Nguyệt cũng thi triển Yên Vân kiếm pháp danh chấn Đại Tần của nàng ta, bất ngờ là Tư Tuyết Y cũng sử dụng Yên Vân kiếm pháp.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ánh sáng lửa bao phủ toàn thân hắn ta lập tức dồn nén vào tay, bàn tay toả ra ánh sáng rực rỡ như ánh mặt trời, ngay sau đó hắn ta giơ tay lên chặn lại những con giao xà được biến hoá từ ngàn vạn tia sáng kia. Ánh Sáng Huyền Dương! Bùm! Trước chưởng mang toả sáng rực rỡ này, những con giao xà được biến hoá từ tia sáng bị bốc hơi toàn bộ chỉ trong tích tắc. “Dừng tại đây thôi!” Khi giao xà bốc hơi, Tần Vũ nhướng mày lao tới trước mặt Phong Dã, đứng chắp tay, chỉ dùng tay phải tung chưởng. Rầm rầm rầm! Hắn ta tung ra bốn chưởng liên tiếp, cứ mỗi một chưởng, Phong Dã sẽ hộc ra một búng máu và lùi lại một bước. “Cút đi!” Đến cú chưởng thứ năm, cơ thể như ngọn núi nhỏ của Phong Dã bay ra khỏi chiến đài rồi ngã ầm xuống đất.Thua! Mặc dù mọi người đã sớm ngờ tới Phong Dã sẽ thua, nhưng không ngờ lại thua một cách thê thảm như vậy. Từ đầu đến cuối, tay trái Tần Vũ chỉ đặt ở sau lưng, chưa từng đưa ra. Nhưng Phong Dã cũng coi như rất tuyệt vời, như hắn ta đã nói, hắn ta chịu đòn rất giỏi, sau khi bị đánh rơi khỏi chiến đài, hắn ta vẫn có thể đứng dậy cử động, hùng hổ đi về. Trận đấu này cũng coi như đã thể hiện đại khái thực lực của Tần Vũ trước mặt mọi người. Cuối cùng họ cũng được thấy thực lực chân chính của Tần Vũ, thảo nào hắn ta có thể đánh đâu thắng đó, không hiển lộ tài năng. Quả thật thực lực của hắn ta cao hơn đối thủ quá nhiều. Mạnh như Phong Dã cũng chỉ bức hắn ta dùng một cánh tay. “Xem ra vị trí đầu Long Môn tranh tài chắc chắn sẽ thuộc về Tần Vũ!”, rất nhiều người kinh ngạc thốt lên trong lòng, vô cùng chấn động. “Tần Vũ thắng, thành công tiến vào nhóm chiến thắng. Trận thứ hai, Tư Tuyết Y đấu với công tử Thuỷ Nguyệt!” Trận đấu vừa rồi làm cho rất nhiều người sục sôi, trận thứ hai rất nhanh đã sắp bắt đầu, điều này khiến người ta xem không kịp. Trận đấu của Tư Tuyết Y và công tử Thuỷ Nguyệt cũng khá mãn nhãn, cả hai người đều là đệ tử Ma Nguyệt Sơn Trang. Trước đó Tư Tuyết Y đã có tiền lệ thắng công tử Trường Cát, thắng bại khó nói trước được. Ngoài ra còn một điều nữa, đó là Tư Tuyết Y quá đẹp. Chỉ cần hắn ta vừa lên đài, hầu hết các nữ võ giả ở xung quanh đều không thể rời mắt khỏi hắn ta. Phải nói rằng trận đấu này đã không phụ sự mong chờ của mọi người. Cuối cùng công tử Thuỷ Nguyệt cũng thi triển Yên Vân kiếm pháp danh chấn Đại Tần của nàng ta, bất ngờ là Tư Tuyết Y cũng sử dụng Yên Vân kiếm pháp.