“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 1476
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tư Tuyết Y trầm giọng quát, quạt giấy trong tay mở ra quét ngang qua mặt hắn ta, nơi nó đi qua, hàn mang lạnh lẽo như ánh trăng. Uỳnh! Kiếm thế giao thoa tung hoành trên chiến đài giống như mây mù cuồn cuộn bỗng nhiên tản ra. Một luồng kiếm quang giống như vầng trăng sáng đâm thẳng về phía Lâm Nhất. Nơi hắn đi qua trên chiến đài vương giả lập tức xuất hiện những dấu hằn thật sâu. “Nếu chỉ có chút bản lĩnh này, ngươi không muốn thua e rằng cũng phải thua”. Trong mắt Lâm Nhất có phong mang tung hoành, nhìn kiếm mang xuyên qua không gian kia sắp đến gần. Hắn siết chặt năm ngón tay, tiến lên một bước. Trong lúc tiến lên, rồng ngâm hổ gầm, mây gió bay lên, hắn giơ tay, một con Tường Long xuất hiện trên trời. Quyền mang ngưng tụ thành long ảnh đánh nát kiếm mang này, trên chiến đài lập tức vang lên tiếng ong ong, khắp nơi đều là kiếm quang vỡ nát. Thất Huyền bộ, người đi để lại bóng ảnh, nhất bộ thất quyền! Lâm Nhất lại tiến lên một bước, trong nháy mắt, bảy tàn ảnh xuất hiện, mỗi tàn ảnh đều đánh ra một quyền. Khi bảy quyền chồng lên, uy thế trong quyền mang đã đạt đến mức khiến người ta phải khiếp sợ. “Nhanh quá!” Trong mắt Tư Tuyết Y lộ vẻ ngạc nhiên, hắn ta còn dừng lại vào lúc kiếm mang của Lâm Nhất nổ tung, nhưng không ngờ rằng đối phương đã phản công tới. Thân hình hắn ta lập tức bay đi tựa như mây khói. “Tránh thoát được sao?” Trong mắt Lâm Nhất vẫn tràn đầy phong mang. Thất Huyền bộ, Kim Ô tung cánh! Lâm Nhất nhẹ nhàng dang hai cánh tay, bay lên trời tựa kim ô, đuổi theo Tư Tuyết Y như bóng với hình. Yên Vân Tứ Khởi! Trong lúc đó, thân thể Tư Tuyết Y xoay tròn trên không trung, thân thể trở nên mông lung, tựa như có vô số thân ảnh đồng thời xoay tròn trước mặt Lâm Nhất. “Thân pháp này của ta không hề yếu hơn ngươi”. Tư Tuyết Y cong môi, lặng lẽ đến gần sau lưng Lâm Nhất. Cơn giận của Vân Long! Kiếm thế Yên Vân như mây trắng tràn ngập trên chiến đài, ngưng tụ thành đường nét của một con Vân Long vô cùng to lớn, mang theo kiếm thế mờ mịt gào thét bay về phía sau người Lâm Nhất. Nhưng sát ý vừa dâng lên trên người nó, Lâm Nhất đã xoay người lại, trên người liên tục phát ra ánh sáng màu vàng. Kim Cương Ấn, Phá Không Ấn, Phục Ma Ấn, Chư Thiên Ấn, tứ ấn hợp nhất!
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tư Tuyết Y trầm giọng quát, quạt giấy trong tay mở ra quét ngang qua mặt hắn ta, nơi nó đi qua, hàn mang lạnh lẽo như ánh trăng. Uỳnh! Kiếm thế giao thoa tung hoành trên chiến đài giống như mây mù cuồn cuộn bỗng nhiên tản ra. Một luồng kiếm quang giống như vầng trăng sáng đâm thẳng về phía Lâm Nhất. Nơi hắn đi qua trên chiến đài vương giả lập tức xuất hiện những dấu hằn thật sâu. “Nếu chỉ có chút bản lĩnh này, ngươi không muốn thua e rằng cũng phải thua”. Trong mắt Lâm Nhất có phong mang tung hoành, nhìn kiếm mang xuyên qua không gian kia sắp đến gần. Hắn siết chặt năm ngón tay, tiến lên một bước. Trong lúc tiến lên, rồng ngâm hổ gầm, mây gió bay lên, hắn giơ tay, một con Tường Long xuất hiện trên trời. Quyền mang ngưng tụ thành long ảnh đánh nát kiếm mang này, trên chiến đài lập tức vang lên tiếng ong ong, khắp nơi đều là kiếm quang vỡ nát. Thất Huyền bộ, người đi để lại bóng ảnh, nhất bộ thất quyền! Lâm Nhất lại tiến lên một bước, trong nháy mắt, bảy tàn ảnh xuất hiện, mỗi tàn ảnh đều đánh ra một quyền. Khi bảy quyền chồng lên, uy thế trong quyền mang đã đạt đến mức khiến người ta phải khiếp sợ. “Nhanh quá!” Trong mắt Tư Tuyết Y lộ vẻ ngạc nhiên, hắn ta còn dừng lại vào lúc kiếm mang của Lâm Nhất nổ tung, nhưng không ngờ rằng đối phương đã phản công tới. Thân hình hắn ta lập tức bay đi tựa như mây khói. “Tránh thoát được sao?” Trong mắt Lâm Nhất vẫn tràn đầy phong mang. Thất Huyền bộ, Kim Ô tung cánh! Lâm Nhất nhẹ nhàng dang hai cánh tay, bay lên trời tựa kim ô, đuổi theo Tư Tuyết Y như bóng với hình. Yên Vân Tứ Khởi! Trong lúc đó, thân thể Tư Tuyết Y xoay tròn trên không trung, thân thể trở nên mông lung, tựa như có vô số thân ảnh đồng thời xoay tròn trước mặt Lâm Nhất. “Thân pháp này của ta không hề yếu hơn ngươi”. Tư Tuyết Y cong môi, lặng lẽ đến gần sau lưng Lâm Nhất. Cơn giận của Vân Long! Kiếm thế Yên Vân như mây trắng tràn ngập trên chiến đài, ngưng tụ thành đường nét của một con Vân Long vô cùng to lớn, mang theo kiếm thế mờ mịt gào thét bay về phía sau người Lâm Nhất. Nhưng sát ý vừa dâng lên trên người nó, Lâm Nhất đã xoay người lại, trên người liên tục phát ra ánh sáng màu vàng. Kim Cương Ấn, Phá Không Ấn, Phục Ma Ấn, Chư Thiên Ấn, tứ ấn hợp nhất!
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tư Tuyết Y trầm giọng quát, quạt giấy trong tay mở ra quét ngang qua mặt hắn ta, nơi nó đi qua, hàn mang lạnh lẽo như ánh trăng. Uỳnh! Kiếm thế giao thoa tung hoành trên chiến đài giống như mây mù cuồn cuộn bỗng nhiên tản ra. Một luồng kiếm quang giống như vầng trăng sáng đâm thẳng về phía Lâm Nhất. Nơi hắn đi qua trên chiến đài vương giả lập tức xuất hiện những dấu hằn thật sâu. “Nếu chỉ có chút bản lĩnh này, ngươi không muốn thua e rằng cũng phải thua”. Trong mắt Lâm Nhất có phong mang tung hoành, nhìn kiếm mang xuyên qua không gian kia sắp đến gần. Hắn siết chặt năm ngón tay, tiến lên một bước. Trong lúc tiến lên, rồng ngâm hổ gầm, mây gió bay lên, hắn giơ tay, một con Tường Long xuất hiện trên trời. Quyền mang ngưng tụ thành long ảnh đánh nát kiếm mang này, trên chiến đài lập tức vang lên tiếng ong ong, khắp nơi đều là kiếm quang vỡ nát. Thất Huyền bộ, người đi để lại bóng ảnh, nhất bộ thất quyền! Lâm Nhất lại tiến lên một bước, trong nháy mắt, bảy tàn ảnh xuất hiện, mỗi tàn ảnh đều đánh ra một quyền. Khi bảy quyền chồng lên, uy thế trong quyền mang đã đạt đến mức khiến người ta phải khiếp sợ. “Nhanh quá!” Trong mắt Tư Tuyết Y lộ vẻ ngạc nhiên, hắn ta còn dừng lại vào lúc kiếm mang của Lâm Nhất nổ tung, nhưng không ngờ rằng đối phương đã phản công tới. Thân hình hắn ta lập tức bay đi tựa như mây khói. “Tránh thoát được sao?” Trong mắt Lâm Nhất vẫn tràn đầy phong mang. Thất Huyền bộ, Kim Ô tung cánh! Lâm Nhất nhẹ nhàng dang hai cánh tay, bay lên trời tựa kim ô, đuổi theo Tư Tuyết Y như bóng với hình. Yên Vân Tứ Khởi! Trong lúc đó, thân thể Tư Tuyết Y xoay tròn trên không trung, thân thể trở nên mông lung, tựa như có vô số thân ảnh đồng thời xoay tròn trước mặt Lâm Nhất. “Thân pháp này của ta không hề yếu hơn ngươi”. Tư Tuyết Y cong môi, lặng lẽ đến gần sau lưng Lâm Nhất. Cơn giận của Vân Long! Kiếm thế Yên Vân như mây trắng tràn ngập trên chiến đài, ngưng tụ thành đường nét của một con Vân Long vô cùng to lớn, mang theo kiếm thế mờ mịt gào thét bay về phía sau người Lâm Nhất. Nhưng sát ý vừa dâng lên trên người nó, Lâm Nhất đã xoay người lại, trên người liên tục phát ra ánh sáng màu vàng. Kim Cương Ấn, Phá Không Ấn, Phục Ma Ấn, Chư Thiên Ấn, tứ ấn hợp nhất!