“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2062

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Có thể thấy thực lực của hắn ta đã mạnh hơn nhiều so với lúc mới gặp Lâm Nhất, sâu trong mắt có tia điện lập loè, ẩn chứa năng lượng thuộc tính lôi cực kì đáng sợ.  Ở nơi khác.  Trong đôi mắt lạnh băng của Cơ Vô Dạ của Huyết Sát Môn có tia sáng âm u lướt qua, hắn ta lạnh nhạt nói: “Cuối cùng cũng đến tầng sáu, di bảo Tinh Quân thượng cổ đừng làm ta thất vọng quá”.  Cơ Vô Dạ thậm chí còn không thèm đi xem năm tầng đầu của mộ cung, hắn ta liên tục thông quan, đến tầng sáu mới cảm thấy có chút hứng thú.  Cũng giống với hắn ta, bốn người thuộc mười vị trí đầu bảng ngoài gồm Tạ Vân Kiều, Diêm Không, Tần An và Bùi Nhạc đều không dừng chân ở năm tầng đầu tiên.  Chỉ khi lên tầng sáu mới dừng lại.  Nhiều nhân tài kiệt xuất dừng lại ở tầng sáu cùng lúc, dù cho mộ cung rộng lớn đến đâu thì sớm muộn gì cũng sẽ có người gặp nhau, không thể tránh khỏi việc ra tay đánh nhau.  Khi những yêu nghiệt bảng Long Vân này lần lượt lên đến tầng sáu mộ cung, đa số các đệ tử tông môn khác giãy giụa ở vòng bốn đều bị loại không chút thương tiếc.  Ở biên giới Biển Trăng Khô lập tức xuất hiện thêm rất nhiều người. Lúc này, sự chênh lệch giữa những người may mắn thông qua khảo hạch với các nhân tài kiệt xuất hàng đầu càng lúc càng lớn, chắc chắn không thể đuổi kịp.  Ba vòng đầu tiên đã loại gần một nửa nhân số. Sau vòng bốn, số người còn ở lại trong cổ mộ Tinh Quân chưa đầy một trăm.  Còn số người thông qua vòng khảo hạch thứ năm chỉ có khoảng mấy chục người.  Điều này đã tạo thành chênh lệch rõ ràng so với cảnh tượng hơn một nghìn người ùn ùn bay về phía cổ mộ Tinh Quân.  Không lâu sau, Chương Viễn và Mặc Linh cũng lần lượt bị loại.  Hai người có thực lực ngang nhau, đều bị loại ở vòng khảo hạch thứ năm, nhưng cả hai trông rất bình tĩnh.  Có thể thông qua bốn vòng, họ đều đã thu hoạch được khá nhiều trong cổ mộ Tinh Quân, chuyến đi này coi như không tệ.  “Lâm Nhất vẫn chưa ra ngoài”.  Chương Viễn nhìn lướt qua thì không thấy Lâm Nhất, bèn nói với Mặc Linh.  Mặc Linh ngẩng đầu nhìn về phía nơi sâu trong Biển Trăng Khô: “Không có gì bất ngờ, hiện tại Lâm Nhất cũng đã thông qua vòng khảo hạch thứ sáu”.  “Vòng sáu...”  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Có thể thấy thực lực của hắn ta đã mạnh hơn nhiều so với lúc mới gặp Lâm Nhất, sâu trong mắt có tia điện lập loè, ẩn chứa năng lượng thuộc tính lôi cực kì đáng sợ.  Ở nơi khác.  Trong đôi mắt lạnh băng của Cơ Vô Dạ của Huyết Sát Môn có tia sáng âm u lướt qua, hắn ta lạnh nhạt nói: “Cuối cùng cũng đến tầng sáu, di bảo Tinh Quân thượng cổ đừng làm ta thất vọng quá”.  Cơ Vô Dạ thậm chí còn không thèm đi xem năm tầng đầu của mộ cung, hắn ta liên tục thông quan, đến tầng sáu mới cảm thấy có chút hứng thú.  Cũng giống với hắn ta, bốn người thuộc mười vị trí đầu bảng ngoài gồm Tạ Vân Kiều, Diêm Không, Tần An và Bùi Nhạc đều không dừng chân ở năm tầng đầu tiên.  Chỉ khi lên tầng sáu mới dừng lại.  Nhiều nhân tài kiệt xuất dừng lại ở tầng sáu cùng lúc, dù cho mộ cung rộng lớn đến đâu thì sớm muộn gì cũng sẽ có người gặp nhau, không thể tránh khỏi việc ra tay đánh nhau.  Khi những yêu nghiệt bảng Long Vân này lần lượt lên đến tầng sáu mộ cung, đa số các đệ tử tông môn khác giãy giụa ở vòng bốn đều bị loại không chút thương tiếc.  Ở biên giới Biển Trăng Khô lập tức xuất hiện thêm rất nhiều người. Lúc này, sự chênh lệch giữa những người may mắn thông qua khảo hạch với các nhân tài kiệt xuất hàng đầu càng lúc càng lớn, chắc chắn không thể đuổi kịp.  Ba vòng đầu tiên đã loại gần một nửa nhân số. Sau vòng bốn, số người còn ở lại trong cổ mộ Tinh Quân chưa đầy một trăm.  Còn số người thông qua vòng khảo hạch thứ năm chỉ có khoảng mấy chục người.  Điều này đã tạo thành chênh lệch rõ ràng so với cảnh tượng hơn một nghìn người ùn ùn bay về phía cổ mộ Tinh Quân.  Không lâu sau, Chương Viễn và Mặc Linh cũng lần lượt bị loại.  Hai người có thực lực ngang nhau, đều bị loại ở vòng khảo hạch thứ năm, nhưng cả hai trông rất bình tĩnh.  Có thể thông qua bốn vòng, họ đều đã thu hoạch được khá nhiều trong cổ mộ Tinh Quân, chuyến đi này coi như không tệ.  “Lâm Nhất vẫn chưa ra ngoài”.  Chương Viễn nhìn lướt qua thì không thấy Lâm Nhất, bèn nói với Mặc Linh.  Mặc Linh ngẩng đầu nhìn về phía nơi sâu trong Biển Trăng Khô: “Không có gì bất ngờ, hiện tại Lâm Nhất cũng đã thông qua vòng khảo hạch thứ sáu”.  “Vòng sáu...”  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Có thể thấy thực lực của hắn ta đã mạnh hơn nhiều so với lúc mới gặp Lâm Nhất, sâu trong mắt có tia điện lập loè, ẩn chứa năng lượng thuộc tính lôi cực kì đáng sợ.  Ở nơi khác.  Trong đôi mắt lạnh băng của Cơ Vô Dạ của Huyết Sát Môn có tia sáng âm u lướt qua, hắn ta lạnh nhạt nói: “Cuối cùng cũng đến tầng sáu, di bảo Tinh Quân thượng cổ đừng làm ta thất vọng quá”.  Cơ Vô Dạ thậm chí còn không thèm đi xem năm tầng đầu của mộ cung, hắn ta liên tục thông quan, đến tầng sáu mới cảm thấy có chút hứng thú.  Cũng giống với hắn ta, bốn người thuộc mười vị trí đầu bảng ngoài gồm Tạ Vân Kiều, Diêm Không, Tần An và Bùi Nhạc đều không dừng chân ở năm tầng đầu tiên.  Chỉ khi lên tầng sáu mới dừng lại.  Nhiều nhân tài kiệt xuất dừng lại ở tầng sáu cùng lúc, dù cho mộ cung rộng lớn đến đâu thì sớm muộn gì cũng sẽ có người gặp nhau, không thể tránh khỏi việc ra tay đánh nhau.  Khi những yêu nghiệt bảng Long Vân này lần lượt lên đến tầng sáu mộ cung, đa số các đệ tử tông môn khác giãy giụa ở vòng bốn đều bị loại không chút thương tiếc.  Ở biên giới Biển Trăng Khô lập tức xuất hiện thêm rất nhiều người. Lúc này, sự chênh lệch giữa những người may mắn thông qua khảo hạch với các nhân tài kiệt xuất hàng đầu càng lúc càng lớn, chắc chắn không thể đuổi kịp.  Ba vòng đầu tiên đã loại gần một nửa nhân số. Sau vòng bốn, số người còn ở lại trong cổ mộ Tinh Quân chưa đầy một trăm.  Còn số người thông qua vòng khảo hạch thứ năm chỉ có khoảng mấy chục người.  Điều này đã tạo thành chênh lệch rõ ràng so với cảnh tượng hơn một nghìn người ùn ùn bay về phía cổ mộ Tinh Quân.  Không lâu sau, Chương Viễn và Mặc Linh cũng lần lượt bị loại.  Hai người có thực lực ngang nhau, đều bị loại ở vòng khảo hạch thứ năm, nhưng cả hai trông rất bình tĩnh.  Có thể thông qua bốn vòng, họ đều đã thu hoạch được khá nhiều trong cổ mộ Tinh Quân, chuyến đi này coi như không tệ.  “Lâm Nhất vẫn chưa ra ngoài”.  Chương Viễn nhìn lướt qua thì không thấy Lâm Nhất, bèn nói với Mặc Linh.  Mặc Linh ngẩng đầu nhìn về phía nơi sâu trong Biển Trăng Khô: “Không có gì bất ngờ, hiện tại Lâm Nhất cũng đã thông qua vòng khảo hạch thứ sáu”.  “Vòng sáu...”  

Chương 2062