“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2066
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… “Nếu ngươi đã muốn chết, ta sẽ chiều lòng ngươi!” Đối phương lại lần nữa nhục nhã khiến Quách Húc hoàn toàn nổi giận, hắn ta không ôm tâm lý may mắn, mà phóng thích toàn bộ thực lực của cao thủ cảnh giới Dương Huyền đỉnh phong viên mãn. Trảm! Quách Húc gầm lên một tiếng giận dữ, rồi đột nhiên, toàn thân hắn ta ngưng tụ ra tia sét lửa quái dị, kế đó, dùng chưởng làm đao hung hăng chém xuống. Bỗng chốc, cuồng phong nổi lên, trong sảnh văng vẳng tiếng sấm rền, tia sét quái đản phủ xuống khiến cả sảnh bao trùm bởi một thứ ánh sáng màu tím âm u và lạnh giá. Dưới ánh sáng tím, Quách Húc dồn toàn bộ tia lửa điện ngưng tụ khắp toàn thân vào cổ tay, trảm xuống với tốc độ tia chớp. Rắc…! Âm thanh sàn nhà vỡ nát vang lên, Lâm Nhất dựng trường thương sang một bên, năm ngón tay siết chặt thành quyền, vung lên đón đỡ. Một lực tương đương 30 đỉnh ngưng tụ, thánh âm xuất hiện, tiếng nổ mạnh vang lên không ngớt, cứ như đang tấu một khúc chiến ca cổ xưa trong sảnh lớn. Rầm! Quyền mang nghênh tiếp chưởng đao, phát ra tiếng nổ kinh thiên, tia lửa điện bay tán loạn. Nhưng lúc này, ở giữa không trung, Quách Húc lật tay đẩy mạnh, những tia lửa điện đang bay loạn kia lập tức tưng tụ thành vô số thanh đoản mâu, hùng hổ lao xuống. Lâm Nhất rơi xuống đất, bình tĩnh bước lên trước một bước. Rống! Lực lượng Long Tượng cổ xưa bộc phát, ánh sáng tím bao phủ khắp người hắn, hình thành chiến giáp Tử Kim. Thoạt nhìn, chiến giáp kia dường như được chế tạo từ một loại kim loại tím, in dấu linh hồn Long Tượng cổ, có khả năng phòng ngự tương đương bảo giáp trung phẩm. Keng! Keng! Keng! Keng! Đoản mâu bắn vào người hắn, có tiếng kim loạt đứt gãy vang lên liên miên không dứt. Lửa tím thiêu đốt đầy trời, đối mặt với thế công kinh hoàng kia, nhờ có chiến giáp Long Tượng nên Lâm Nhất không bị thương một chút nào. Lực lượng Long Tượng? Quách Húc nhíu mày, trong mắt lóe lên tia tức giận, tên nhóc này đúng là lắm trò thật. Không có kiếm trong tay mà thân thể đã khủng bố đến mức đó, không chỉ sức mạnh đạt đến 30 đỉnh, mà còn nắm giữ bí thuật cô đọng chiến giáp, lại còn có gan ra tay với hắn ta… Kẻ này nhất định phải chết! “Bôn Lôi Quyền, Tử Lôi Chấn Thiên!” Quách Húc quát to một tiếng, tia sét trong cơ thể kích động, tu vi Dương Huyền viên mãn bày ra một mặt cực kỳ sắc bén và ác liệt. Một quyền đánh ra tràn ngập tia lửa điện, như một con mãng xà dữ tợn dùng xu thế rung trời hòng chôn vùi Lâm Nhất. Chúng sinh phẫn nộ, oán thiên bất công! Nhưng mãng xà sét còn chưa hoàn toàn rơi xuống thì sát ý trên người Lâm Nhất đã tăng vọt, hắn tung ra hai đấm, đánh cho con mãng xà khổng lồ ngưng tụ từ tia sét kia chia năm xẻ bảy.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… “Nếu ngươi đã muốn chết, ta sẽ chiều lòng ngươi!” Đối phương lại lần nữa nhục nhã khiến Quách Húc hoàn toàn nổi giận, hắn ta không ôm tâm lý may mắn, mà phóng thích toàn bộ thực lực của cao thủ cảnh giới Dương Huyền đỉnh phong viên mãn. Trảm! Quách Húc gầm lên một tiếng giận dữ, rồi đột nhiên, toàn thân hắn ta ngưng tụ ra tia sét lửa quái dị, kế đó, dùng chưởng làm đao hung hăng chém xuống. Bỗng chốc, cuồng phong nổi lên, trong sảnh văng vẳng tiếng sấm rền, tia sét quái đản phủ xuống khiến cả sảnh bao trùm bởi một thứ ánh sáng màu tím âm u và lạnh giá. Dưới ánh sáng tím, Quách Húc dồn toàn bộ tia lửa điện ngưng tụ khắp toàn thân vào cổ tay, trảm xuống với tốc độ tia chớp. Rắc…! Âm thanh sàn nhà vỡ nát vang lên, Lâm Nhất dựng trường thương sang một bên, năm ngón tay siết chặt thành quyền, vung lên đón đỡ. Một lực tương đương 30 đỉnh ngưng tụ, thánh âm xuất hiện, tiếng nổ mạnh vang lên không ngớt, cứ như đang tấu một khúc chiến ca cổ xưa trong sảnh lớn. Rầm! Quyền mang nghênh tiếp chưởng đao, phát ra tiếng nổ kinh thiên, tia lửa điện bay tán loạn. Nhưng lúc này, ở giữa không trung, Quách Húc lật tay đẩy mạnh, những tia lửa điện đang bay loạn kia lập tức tưng tụ thành vô số thanh đoản mâu, hùng hổ lao xuống. Lâm Nhất rơi xuống đất, bình tĩnh bước lên trước một bước. Rống! Lực lượng Long Tượng cổ xưa bộc phát, ánh sáng tím bao phủ khắp người hắn, hình thành chiến giáp Tử Kim. Thoạt nhìn, chiến giáp kia dường như được chế tạo từ một loại kim loại tím, in dấu linh hồn Long Tượng cổ, có khả năng phòng ngự tương đương bảo giáp trung phẩm. Keng! Keng! Keng! Keng! Đoản mâu bắn vào người hắn, có tiếng kim loạt đứt gãy vang lên liên miên không dứt. Lửa tím thiêu đốt đầy trời, đối mặt với thế công kinh hoàng kia, nhờ có chiến giáp Long Tượng nên Lâm Nhất không bị thương một chút nào. Lực lượng Long Tượng? Quách Húc nhíu mày, trong mắt lóe lên tia tức giận, tên nhóc này đúng là lắm trò thật. Không có kiếm trong tay mà thân thể đã khủng bố đến mức đó, không chỉ sức mạnh đạt đến 30 đỉnh, mà còn nắm giữ bí thuật cô đọng chiến giáp, lại còn có gan ra tay với hắn ta… Kẻ này nhất định phải chết! “Bôn Lôi Quyền, Tử Lôi Chấn Thiên!” Quách Húc quát to một tiếng, tia sét trong cơ thể kích động, tu vi Dương Huyền viên mãn bày ra một mặt cực kỳ sắc bén và ác liệt. Một quyền đánh ra tràn ngập tia lửa điện, như một con mãng xà dữ tợn dùng xu thế rung trời hòng chôn vùi Lâm Nhất. Chúng sinh phẫn nộ, oán thiên bất công! Nhưng mãng xà sét còn chưa hoàn toàn rơi xuống thì sát ý trên người Lâm Nhất đã tăng vọt, hắn tung ra hai đấm, đánh cho con mãng xà khổng lồ ngưng tụ từ tia sét kia chia năm xẻ bảy.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… “Nếu ngươi đã muốn chết, ta sẽ chiều lòng ngươi!” Đối phương lại lần nữa nhục nhã khiến Quách Húc hoàn toàn nổi giận, hắn ta không ôm tâm lý may mắn, mà phóng thích toàn bộ thực lực của cao thủ cảnh giới Dương Huyền đỉnh phong viên mãn. Trảm! Quách Húc gầm lên một tiếng giận dữ, rồi đột nhiên, toàn thân hắn ta ngưng tụ ra tia sét lửa quái dị, kế đó, dùng chưởng làm đao hung hăng chém xuống. Bỗng chốc, cuồng phong nổi lên, trong sảnh văng vẳng tiếng sấm rền, tia sét quái đản phủ xuống khiến cả sảnh bao trùm bởi một thứ ánh sáng màu tím âm u và lạnh giá. Dưới ánh sáng tím, Quách Húc dồn toàn bộ tia lửa điện ngưng tụ khắp toàn thân vào cổ tay, trảm xuống với tốc độ tia chớp. Rắc…! Âm thanh sàn nhà vỡ nát vang lên, Lâm Nhất dựng trường thương sang một bên, năm ngón tay siết chặt thành quyền, vung lên đón đỡ. Một lực tương đương 30 đỉnh ngưng tụ, thánh âm xuất hiện, tiếng nổ mạnh vang lên không ngớt, cứ như đang tấu một khúc chiến ca cổ xưa trong sảnh lớn. Rầm! Quyền mang nghênh tiếp chưởng đao, phát ra tiếng nổ kinh thiên, tia lửa điện bay tán loạn. Nhưng lúc này, ở giữa không trung, Quách Húc lật tay đẩy mạnh, những tia lửa điện đang bay loạn kia lập tức tưng tụ thành vô số thanh đoản mâu, hùng hổ lao xuống. Lâm Nhất rơi xuống đất, bình tĩnh bước lên trước một bước. Rống! Lực lượng Long Tượng cổ xưa bộc phát, ánh sáng tím bao phủ khắp người hắn, hình thành chiến giáp Tử Kim. Thoạt nhìn, chiến giáp kia dường như được chế tạo từ một loại kim loại tím, in dấu linh hồn Long Tượng cổ, có khả năng phòng ngự tương đương bảo giáp trung phẩm. Keng! Keng! Keng! Keng! Đoản mâu bắn vào người hắn, có tiếng kim loạt đứt gãy vang lên liên miên không dứt. Lửa tím thiêu đốt đầy trời, đối mặt với thế công kinh hoàng kia, nhờ có chiến giáp Long Tượng nên Lâm Nhất không bị thương một chút nào. Lực lượng Long Tượng? Quách Húc nhíu mày, trong mắt lóe lên tia tức giận, tên nhóc này đúng là lắm trò thật. Không có kiếm trong tay mà thân thể đã khủng bố đến mức đó, không chỉ sức mạnh đạt đến 30 đỉnh, mà còn nắm giữ bí thuật cô đọng chiến giáp, lại còn có gan ra tay với hắn ta… Kẻ này nhất định phải chết! “Bôn Lôi Quyền, Tử Lôi Chấn Thiên!” Quách Húc quát to một tiếng, tia sét trong cơ thể kích động, tu vi Dương Huyền viên mãn bày ra một mặt cực kỳ sắc bén và ác liệt. Một quyền đánh ra tràn ngập tia lửa điện, như một con mãng xà dữ tợn dùng xu thế rung trời hòng chôn vùi Lâm Nhất. Chúng sinh phẫn nộ, oán thiên bất công! Nhưng mãng xà sét còn chưa hoàn toàn rơi xuống thì sát ý trên người Lâm Nhất đã tăng vọt, hắn tung ra hai đấm, đánh cho con mãng xà khổng lồ ngưng tụ từ tia sét kia chia năm xẻ bảy.