“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2136

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Quỷ Đao Diêm Không lẩm bẩm, tỏ vẻ thổn thức.  Hắn ta nói không sai, có thể đánh bại Cơ Vô Dạ, Lâm Nhất đã vang danh rồi. Bây giờ, ngay cả trưởng lão cảnh giới Âm Dương cũng bị hắn đả thương, chắc chắn sẽ nổi danh cả U Châu. Thêm một khoảng thời gian nữa, nói không chừng tám châu khác của cổ vực Nam Hoa cũng sẽ bắt đầu truyền lưu sự tích của Lâm Nhất.  Trước khi đến biển Trăng Khô, hắn chỉ có chút danh tiếng mà thôi, giống như vô danh tiểu tốt vậy.  Trong mắt mười người mạnh nhất ở bảng ngoài, hắn chỉ là một tồn tại như con chó con mèo, không ai coi ra gì cả.  Bên phía thư viện Thiên Phủ.  Chương Viễn, Mục Trần, Mặc Linh và cả tiền bối Đường Du cũng hơi trợn mắt há mồm. Thực lực của Lâm Nhất này một lần nữa khiến bọn họ cảm thấy bất ngờ, rung động không thôi.  Trái tim bị rung động đến mức hơi tê dại.  “Muốn lên cùng nhau à? Vậy thì tới đi!”  Nhìn thấy ba trưởng lão cảnh giới Âm Dương của lầu Huyết Vũ đồng thời tấn công, Lâm Nhất cười châm chọc, kiếm ý trong mắt vô cùng nóng bỏng.  “Không biết sống chết!”  “Ngông cuồng, cho dù có kiếm ý viên mãn đỉnh phong gì đó, hôm nay ngươi cũng chết chắc!”  “Chắc chắn lầu Huyết Vũ sẽ không bỏ qua cho ngươi!”  Lầu Huyết Vũ chưa từng bị sỉ nhục đến mức này, trưởng lão tông môn ngay cả một tiểu bối cũng không đối phó được. Ba người nổi giận, sát khí và chân nguyên dao động trên người, cát vàng tung bay, uy thế đáng sợ.  “Toái Ngọc Quyền!”  “Bôn Lôi Chưởng!”  “Huyết Ảnh Như Long!”  Ba người lần lượt sử dụng sát chiêu, quyền mang như núi, chưởng lực như sấm, huyết ảnh mờ mịt như giao long, dưới sự liên thủ của bọn họ, uy thế chấn động đất trời xuất hiện, không ít thiên tài bảng Long Vân đều thay đổi sắc mặt.  Dù gì cũng là trưởng lão cảnh giới Âm Dương, một người đã đủ đáng sợ rồi, hôm nay ba người còn liên thủ, hoàn toàn không tha cho Lâm Nhất một con đường sống.  Nhưng không ngờ Lâm Nhất vẫn đứng sừng sững tại chỗ không động đậy, mặc cho sát chiêu mang theo uy thế động trời đánh xuống.  Lúc sát chiêu đáng sợ hoàn toàn đánh xuống, cuối cùng Lâm Nhất cũng di chuyển.  Hoa mọc từ chốn nào!  Hắn xoay người, mũi kiếm có

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Quỷ Đao Diêm Không lẩm bẩm, tỏ vẻ thổn thức.  Hắn ta nói không sai, có thể đánh bại Cơ Vô Dạ, Lâm Nhất đã vang danh rồi. Bây giờ, ngay cả trưởng lão cảnh giới Âm Dương cũng bị hắn đả thương, chắc chắn sẽ nổi danh cả U Châu. Thêm một khoảng thời gian nữa, nói không chừng tám châu khác của cổ vực Nam Hoa cũng sẽ bắt đầu truyền lưu sự tích của Lâm Nhất.  Trước khi đến biển Trăng Khô, hắn chỉ có chút danh tiếng mà thôi, giống như vô danh tiểu tốt vậy.  Trong mắt mười người mạnh nhất ở bảng ngoài, hắn chỉ là một tồn tại như con chó con mèo, không ai coi ra gì cả.  Bên phía thư viện Thiên Phủ.  Chương Viễn, Mục Trần, Mặc Linh và cả tiền bối Đường Du cũng hơi trợn mắt há mồm. Thực lực của Lâm Nhất này một lần nữa khiến bọn họ cảm thấy bất ngờ, rung động không thôi.  Trái tim bị rung động đến mức hơi tê dại.  “Muốn lên cùng nhau à? Vậy thì tới đi!”  Nhìn thấy ba trưởng lão cảnh giới Âm Dương của lầu Huyết Vũ đồng thời tấn công, Lâm Nhất cười châm chọc, kiếm ý trong mắt vô cùng nóng bỏng.  “Không biết sống chết!”  “Ngông cuồng, cho dù có kiếm ý viên mãn đỉnh phong gì đó, hôm nay ngươi cũng chết chắc!”  “Chắc chắn lầu Huyết Vũ sẽ không bỏ qua cho ngươi!”  Lầu Huyết Vũ chưa từng bị sỉ nhục đến mức này, trưởng lão tông môn ngay cả một tiểu bối cũng không đối phó được. Ba người nổi giận, sát khí và chân nguyên dao động trên người, cát vàng tung bay, uy thế đáng sợ.  “Toái Ngọc Quyền!”  “Bôn Lôi Chưởng!”  “Huyết Ảnh Như Long!”  Ba người lần lượt sử dụng sát chiêu, quyền mang như núi, chưởng lực như sấm, huyết ảnh mờ mịt như giao long, dưới sự liên thủ của bọn họ, uy thế chấn động đất trời xuất hiện, không ít thiên tài bảng Long Vân đều thay đổi sắc mặt.  Dù gì cũng là trưởng lão cảnh giới Âm Dương, một người đã đủ đáng sợ rồi, hôm nay ba người còn liên thủ, hoàn toàn không tha cho Lâm Nhất một con đường sống.  Nhưng không ngờ Lâm Nhất vẫn đứng sừng sững tại chỗ không động đậy, mặc cho sát chiêu mang theo uy thế động trời đánh xuống.  Lúc sát chiêu đáng sợ hoàn toàn đánh xuống, cuối cùng Lâm Nhất cũng di chuyển.  Hoa mọc từ chốn nào!  Hắn xoay người, mũi kiếm có

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Quỷ Đao Diêm Không lẩm bẩm, tỏ vẻ thổn thức.  Hắn ta nói không sai, có thể đánh bại Cơ Vô Dạ, Lâm Nhất đã vang danh rồi. Bây giờ, ngay cả trưởng lão cảnh giới Âm Dương cũng bị hắn đả thương, chắc chắn sẽ nổi danh cả U Châu. Thêm một khoảng thời gian nữa, nói không chừng tám châu khác của cổ vực Nam Hoa cũng sẽ bắt đầu truyền lưu sự tích của Lâm Nhất.  Trước khi đến biển Trăng Khô, hắn chỉ có chút danh tiếng mà thôi, giống như vô danh tiểu tốt vậy.  Trong mắt mười người mạnh nhất ở bảng ngoài, hắn chỉ là một tồn tại như con chó con mèo, không ai coi ra gì cả.  Bên phía thư viện Thiên Phủ.  Chương Viễn, Mục Trần, Mặc Linh và cả tiền bối Đường Du cũng hơi trợn mắt há mồm. Thực lực của Lâm Nhất này một lần nữa khiến bọn họ cảm thấy bất ngờ, rung động không thôi.  Trái tim bị rung động đến mức hơi tê dại.  “Muốn lên cùng nhau à? Vậy thì tới đi!”  Nhìn thấy ba trưởng lão cảnh giới Âm Dương của lầu Huyết Vũ đồng thời tấn công, Lâm Nhất cười châm chọc, kiếm ý trong mắt vô cùng nóng bỏng.  “Không biết sống chết!”  “Ngông cuồng, cho dù có kiếm ý viên mãn đỉnh phong gì đó, hôm nay ngươi cũng chết chắc!”  “Chắc chắn lầu Huyết Vũ sẽ không bỏ qua cho ngươi!”  Lầu Huyết Vũ chưa từng bị sỉ nhục đến mức này, trưởng lão tông môn ngay cả một tiểu bối cũng không đối phó được. Ba người nổi giận, sát khí và chân nguyên dao động trên người, cát vàng tung bay, uy thế đáng sợ.  “Toái Ngọc Quyền!”  “Bôn Lôi Chưởng!”  “Huyết Ảnh Như Long!”  Ba người lần lượt sử dụng sát chiêu, quyền mang như núi, chưởng lực như sấm, huyết ảnh mờ mịt như giao long, dưới sự liên thủ của bọn họ, uy thế chấn động đất trời xuất hiện, không ít thiên tài bảng Long Vân đều thay đổi sắc mặt.  Dù gì cũng là trưởng lão cảnh giới Âm Dương, một người đã đủ đáng sợ rồi, hôm nay ba người còn liên thủ, hoàn toàn không tha cho Lâm Nhất một con đường sống.  Nhưng không ngờ Lâm Nhất vẫn đứng sừng sững tại chỗ không động đậy, mặc cho sát chiêu mang theo uy thế động trời đánh xuống.  Lúc sát chiêu đáng sợ hoàn toàn đánh xuống, cuối cùng Lâm Nhất cũng di chuyển.  Hoa mọc từ chốn nào!  Hắn xoay người, mũi kiếm có

Chương 2136