“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2203

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Khu vực trung tâm tổng cộng chia làm ba tầng, mỗi tầng đều có một đại điện, khi còn sống người này đã lấy được rất nhiều báu vật.  Phệ Huyết Ma Điển và quan tài gỗ của hắn ta đặt ở tầng ba, đợi người có duyên đến lấy.  Trước đó phải đi qua chín căn phòng, mỗi phòng Lôi Vân Tử đều để lại một vài món quà nhỏ.  Sau khi đi hết chín căn phòng còn sẽ có được một phần quà to lớn được tặng theo linh ấn.  Nhưng muốn lấy được quà cũng không phải chuyện dễ dàng, ngoài cạm bẫy và cơ quan, muốn tìm thấy còn phải dựa vào duyên phận.  Cũng giống như Lâm Nhất bây giờ, có ly không có rượu, hắn phải tự đi tìm.  “Cái này có vẻ không giống phong cách của một ác ma, muốn cho chút lợi lộc trước à?”  Sau khi xem xong, Lâm Nhất nhếch môi, dù có đề phòng nhưng hắn cũng không kiêng dè quá nhiều. Nếu đã có lợi lộc thì phải nhận trước đã.  Hắn không tin bản thân không đấu lại một người chết.  Có ly không có rượu, vậy thì đi tìm rượu.  Lâm Nhất nhắm mắt, để hồn lực của mình tản ra, một lúc sau, hắn nhìn về phía một góc của bàn đá.  Cộc cộc!  Hắn gõ nhẹ mấy cái, trên mặt bàn cứng rắn lập tức có một hộp vuông nâng lên.  Trong hộp vuông có hàn khí tản ra, trong tảng băng trong suốt như thuỷ tinh có một bình rượu.  Lâm Nhất giơ tay cầm lấy, vừa chạm vào bình rượu, dưới đất có ánh sáng yếu ớt loé lên, vô số Linh văn xuất hiện.  Vụt vụt vụt!  Ngay sau đó, trong bốn vách tường có vô số ngân châm nhỏ bắn ra, loé lên hàn quang lạnh lẽo.  Nếu không kịp đề phòng e rằng sẽ lập tức bị bắn thủng.  Lâm Nhất vẫn luôn cẩn thận, khi ngân châm bắn ra, trên người hắn lập tức có kiếm thế xuất hiện.  Ong!  Dưới kiếm thế cuồn cuộn, những ngân châm kia giống như bị dừng hình, hoàn toàn cố định giữa không trung.  Lâm Nhất lấy chai rượu ra, rót đầy một ly. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Khu vực trung tâm tổng cộng chia làm ba tầng, mỗi tầng đều có một đại điện, khi còn sống người này đã lấy được rất nhiều báu vật.  Phệ Huyết Ma Điển và quan tài gỗ của hắn ta đặt ở tầng ba, đợi người có duyên đến lấy.  Trước đó phải đi qua chín căn phòng, mỗi phòng Lôi Vân Tử đều để lại một vài món quà nhỏ.  Sau khi đi hết chín căn phòng còn sẽ có được một phần quà to lớn được tặng theo linh ấn.  Nhưng muốn lấy được quà cũng không phải chuyện dễ dàng, ngoài cạm bẫy và cơ quan, muốn tìm thấy còn phải dựa vào duyên phận.  Cũng giống như Lâm Nhất bây giờ, có ly không có rượu, hắn phải tự đi tìm.  “Cái này có vẻ không giống phong cách của một ác ma, muốn cho chút lợi lộc trước à?”  Sau khi xem xong, Lâm Nhất nhếch môi, dù có đề phòng nhưng hắn cũng không kiêng dè quá nhiều. Nếu đã có lợi lộc thì phải nhận trước đã.  Hắn không tin bản thân không đấu lại một người chết.  Có ly không có rượu, vậy thì đi tìm rượu.  Lâm Nhất nhắm mắt, để hồn lực của mình tản ra, một lúc sau, hắn nhìn về phía một góc của bàn đá.  Cộc cộc!  Hắn gõ nhẹ mấy cái, trên mặt bàn cứng rắn lập tức có một hộp vuông nâng lên.  Trong hộp vuông có hàn khí tản ra, trong tảng băng trong suốt như thuỷ tinh có một bình rượu.  Lâm Nhất giơ tay cầm lấy, vừa chạm vào bình rượu, dưới đất có ánh sáng yếu ớt loé lên, vô số Linh văn xuất hiện.  Vụt vụt vụt!  Ngay sau đó, trong bốn vách tường có vô số ngân châm nhỏ bắn ra, loé lên hàn quang lạnh lẽo.  Nếu không kịp đề phòng e rằng sẽ lập tức bị bắn thủng.  Lâm Nhất vẫn luôn cẩn thận, khi ngân châm bắn ra, trên người hắn lập tức có kiếm thế xuất hiện.  Ong!  Dưới kiếm thế cuồn cuộn, những ngân châm kia giống như bị dừng hình, hoàn toàn cố định giữa không trung.  Lâm Nhất lấy chai rượu ra, rót đầy một ly. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Khu vực trung tâm tổng cộng chia làm ba tầng, mỗi tầng đều có một đại điện, khi còn sống người này đã lấy được rất nhiều báu vật.  Phệ Huyết Ma Điển và quan tài gỗ của hắn ta đặt ở tầng ba, đợi người có duyên đến lấy.  Trước đó phải đi qua chín căn phòng, mỗi phòng Lôi Vân Tử đều để lại một vài món quà nhỏ.  Sau khi đi hết chín căn phòng còn sẽ có được một phần quà to lớn được tặng theo linh ấn.  Nhưng muốn lấy được quà cũng không phải chuyện dễ dàng, ngoài cạm bẫy và cơ quan, muốn tìm thấy còn phải dựa vào duyên phận.  Cũng giống như Lâm Nhất bây giờ, có ly không có rượu, hắn phải tự đi tìm.  “Cái này có vẻ không giống phong cách của một ác ma, muốn cho chút lợi lộc trước à?”  Sau khi xem xong, Lâm Nhất nhếch môi, dù có đề phòng nhưng hắn cũng không kiêng dè quá nhiều. Nếu đã có lợi lộc thì phải nhận trước đã.  Hắn không tin bản thân không đấu lại một người chết.  Có ly không có rượu, vậy thì đi tìm rượu.  Lâm Nhất nhắm mắt, để hồn lực của mình tản ra, một lúc sau, hắn nhìn về phía một góc của bàn đá.  Cộc cộc!  Hắn gõ nhẹ mấy cái, trên mặt bàn cứng rắn lập tức có một hộp vuông nâng lên.  Trong hộp vuông có hàn khí tản ra, trong tảng băng trong suốt như thuỷ tinh có một bình rượu.  Lâm Nhất giơ tay cầm lấy, vừa chạm vào bình rượu, dưới đất có ánh sáng yếu ớt loé lên, vô số Linh văn xuất hiện.  Vụt vụt vụt!  Ngay sau đó, trong bốn vách tường có vô số ngân châm nhỏ bắn ra, loé lên hàn quang lạnh lẽo.  Nếu không kịp đề phòng e rằng sẽ lập tức bị bắn thủng.  Lâm Nhất vẫn luôn cẩn thận, khi ngân châm bắn ra, trên người hắn lập tức có kiếm thế xuất hiện.  Ong!  Dưới kiếm thế cuồn cuộn, những ngân châm kia giống như bị dừng hình, hoàn toàn cố định giữa không trung.  Lâm Nhất lấy chai rượu ra, rót đầy một ly. 

Chương 2203