“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2479

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lúc này, hai huynh đệ Kim gia nổi trận lôi đình, Kim Triển tấn công tới. Sau lưng hắn ta xuất hiện một con ma khuyển cực kỳ đáng sợ, đó là võ hồn của hắn ta, bên trên có tám đạo huyền quang lượn lờ.  Hoả Diễm Ma Khuyển, cấp Huyền bát phẩm!  Hắn ta duỗi tay vỗ một cái, giáp Thiên Viêm ngưng tụ trên người chợt bùng cháy, những con ma khuyển trên người có ánh lửa ngưng tụ phát ra tiếng rống giận hung tàn. Dưới ánh lửa ngập trời, mỗi con ma khuyển đều chứa đựng uy lực đáng sợ, có thể dễ dàng tông chết võ giả cảnh giới Âm Dương đại thành.  Lâm Nhất cất quả Hoá Yêu đi, trong mắt có ánh sáng kỳ lạ loé lên, hơi bất ngờ khi đối phương sử dụng võ hồn.  Người này đã phát điên rồi, còn hận hắn đến thấu xương, bất chấp mọi thủ đoạn muốn giữ hắn lại.  Phật môn Thất Sát Ấn!  Thấy đối phương tế võ hồn, Lâm Nhất không dám coi thường, một tay hắn kết ấn, vào khoảnh khắc ấn thành hình, trên người hắn cuộn trào sát khí, dưới sự lắng đọng của sát khí, không khí trong phạm vi nghìn thước xung quanh lập tức trở nên như đầm lầy.  Những con Hoả Diễm Ma Khuyển đang nhanh chóng nhào tới kia lần lượt trở nên chậm chạp.  Đạn Chỉ Thần Kiếm, kiếm vô hư phát!  Keng! Keng! Keng! Keng!  Hai tay Lâm Nhất cùng cử động, không ngừng búng tay, thoáng chốc, mấy chục tia kiếm mang sáng như ánh trăng loé lên. Kiếm mang tung hoành, phát ra tiếng leng keng, vang vọng bốn phương tám hướng.  Mấy con Hoả Diễm Ma Khuyển bị ràng buộc trong sát khí thoáng chốc bị đâm xuyên, vô số ánh lửa nổ tung, không ngừng rơi xuống như mưa lửa.  “Ma Viên biến!”  Cũng cùng lúc đó, Tần Húc tấn công tới, cơ bắp cả người hắn ta căng to, Ma Viên sau lưng dâng lên hơi thở vô cùng hung ác. Ma Viên lao về phía trước, đụng bay sát khí đang lắng đọng ở tứ phương.  Đợi khi lao đến gần, hai bàn tay yêu hoá của hắn ta không ngừng vung tới, hư ảnh Ma Viên sau lưng cũng đồng thời ra quyền.  Trong nháy mắt, một người một vượn huyễn hoá ra trăm nghìn tàn ảnh, vô số nắm đấm to như ngọn núi đánh thủng hư không, ùn ùn kéo về phía Lâm Nhất.  “Đến đây!”  Lâm Nhất quát to một tiếng, đánh thẳng về phía trước, trực tiếp đỡ đòn.  Chúng Sinh Phẫn Nộ!  Oán Thiên Bất Nhân!  Chén Rượu Khó Cạn!  Ai Cạnh Bên Ta!Trong nháy mắt, hắn vung nắm đấm, đồng thời sử dụng bốn sát chiêu cấm kỵ của Thất Sát Quyền. Sát khí, lửa giận, oán khí và khí phách vô tận lập tức chất chồng lên nhau theo quyền mang của Lâm Nhất.  Bịch! Bịch! Bịch! Bịch!  Hai người điên cuồng giao chiến, khiến không gian không ngừng rung động, cành cây to lớn dưới chân cũng bị gãy.   Cộp! Cộp! Cộp! 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lúc này, hai huynh đệ Kim gia nổi trận lôi đình, Kim Triển tấn công tới. Sau lưng hắn ta xuất hiện một con ma khuyển cực kỳ đáng sợ, đó là võ hồn của hắn ta, bên trên có tám đạo huyền quang lượn lờ.  Hoả Diễm Ma Khuyển, cấp Huyền bát phẩm!  Hắn ta duỗi tay vỗ một cái, giáp Thiên Viêm ngưng tụ trên người chợt bùng cháy, những con ma khuyển trên người có ánh lửa ngưng tụ phát ra tiếng rống giận hung tàn. Dưới ánh lửa ngập trời, mỗi con ma khuyển đều chứa đựng uy lực đáng sợ, có thể dễ dàng tông chết võ giả cảnh giới Âm Dương đại thành.  Lâm Nhất cất quả Hoá Yêu đi, trong mắt có ánh sáng kỳ lạ loé lên, hơi bất ngờ khi đối phương sử dụng võ hồn.  Người này đã phát điên rồi, còn hận hắn đến thấu xương, bất chấp mọi thủ đoạn muốn giữ hắn lại.  Phật môn Thất Sát Ấn!  Thấy đối phương tế võ hồn, Lâm Nhất không dám coi thường, một tay hắn kết ấn, vào khoảnh khắc ấn thành hình, trên người hắn cuộn trào sát khí, dưới sự lắng đọng của sát khí, không khí trong phạm vi nghìn thước xung quanh lập tức trở nên như đầm lầy.  Những con Hoả Diễm Ma Khuyển đang nhanh chóng nhào tới kia lần lượt trở nên chậm chạp.  Đạn Chỉ Thần Kiếm, kiếm vô hư phát!  Keng! Keng! Keng! Keng!  Hai tay Lâm Nhất cùng cử động, không ngừng búng tay, thoáng chốc, mấy chục tia kiếm mang sáng như ánh trăng loé lên. Kiếm mang tung hoành, phát ra tiếng leng keng, vang vọng bốn phương tám hướng.  Mấy con Hoả Diễm Ma Khuyển bị ràng buộc trong sát khí thoáng chốc bị đâm xuyên, vô số ánh lửa nổ tung, không ngừng rơi xuống như mưa lửa.  “Ma Viên biến!”  Cũng cùng lúc đó, Tần Húc tấn công tới, cơ bắp cả người hắn ta căng to, Ma Viên sau lưng dâng lên hơi thở vô cùng hung ác. Ma Viên lao về phía trước, đụng bay sát khí đang lắng đọng ở tứ phương.  Đợi khi lao đến gần, hai bàn tay yêu hoá của hắn ta không ngừng vung tới, hư ảnh Ma Viên sau lưng cũng đồng thời ra quyền.  Trong nháy mắt, một người một vượn huyễn hoá ra trăm nghìn tàn ảnh, vô số nắm đấm to như ngọn núi đánh thủng hư không, ùn ùn kéo về phía Lâm Nhất.  “Đến đây!”  Lâm Nhất quát to một tiếng, đánh thẳng về phía trước, trực tiếp đỡ đòn.  Chúng Sinh Phẫn Nộ!  Oán Thiên Bất Nhân!  Chén Rượu Khó Cạn!  Ai Cạnh Bên Ta!Trong nháy mắt, hắn vung nắm đấm, đồng thời sử dụng bốn sát chiêu cấm kỵ của Thất Sát Quyền. Sát khí, lửa giận, oán khí và khí phách vô tận lập tức chất chồng lên nhau theo quyền mang của Lâm Nhất.  Bịch! Bịch! Bịch! Bịch!  Hai người điên cuồng giao chiến, khiến không gian không ngừng rung động, cành cây to lớn dưới chân cũng bị gãy.   Cộp! Cộp! Cộp! 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lúc này, hai huynh đệ Kim gia nổi trận lôi đình, Kim Triển tấn công tới. Sau lưng hắn ta xuất hiện một con ma khuyển cực kỳ đáng sợ, đó là võ hồn của hắn ta, bên trên có tám đạo huyền quang lượn lờ.  Hoả Diễm Ma Khuyển, cấp Huyền bát phẩm!  Hắn ta duỗi tay vỗ một cái, giáp Thiên Viêm ngưng tụ trên người chợt bùng cháy, những con ma khuyển trên người có ánh lửa ngưng tụ phát ra tiếng rống giận hung tàn. Dưới ánh lửa ngập trời, mỗi con ma khuyển đều chứa đựng uy lực đáng sợ, có thể dễ dàng tông chết võ giả cảnh giới Âm Dương đại thành.  Lâm Nhất cất quả Hoá Yêu đi, trong mắt có ánh sáng kỳ lạ loé lên, hơi bất ngờ khi đối phương sử dụng võ hồn.  Người này đã phát điên rồi, còn hận hắn đến thấu xương, bất chấp mọi thủ đoạn muốn giữ hắn lại.  Phật môn Thất Sát Ấn!  Thấy đối phương tế võ hồn, Lâm Nhất không dám coi thường, một tay hắn kết ấn, vào khoảnh khắc ấn thành hình, trên người hắn cuộn trào sát khí, dưới sự lắng đọng của sát khí, không khí trong phạm vi nghìn thước xung quanh lập tức trở nên như đầm lầy.  Những con Hoả Diễm Ma Khuyển đang nhanh chóng nhào tới kia lần lượt trở nên chậm chạp.  Đạn Chỉ Thần Kiếm, kiếm vô hư phát!  Keng! Keng! Keng! Keng!  Hai tay Lâm Nhất cùng cử động, không ngừng búng tay, thoáng chốc, mấy chục tia kiếm mang sáng như ánh trăng loé lên. Kiếm mang tung hoành, phát ra tiếng leng keng, vang vọng bốn phương tám hướng.  Mấy con Hoả Diễm Ma Khuyển bị ràng buộc trong sát khí thoáng chốc bị đâm xuyên, vô số ánh lửa nổ tung, không ngừng rơi xuống như mưa lửa.  “Ma Viên biến!”  Cũng cùng lúc đó, Tần Húc tấn công tới, cơ bắp cả người hắn ta căng to, Ma Viên sau lưng dâng lên hơi thở vô cùng hung ác. Ma Viên lao về phía trước, đụng bay sát khí đang lắng đọng ở tứ phương.  Đợi khi lao đến gần, hai bàn tay yêu hoá của hắn ta không ngừng vung tới, hư ảnh Ma Viên sau lưng cũng đồng thời ra quyền.  Trong nháy mắt, một người một vượn huyễn hoá ra trăm nghìn tàn ảnh, vô số nắm đấm to như ngọn núi đánh thủng hư không, ùn ùn kéo về phía Lâm Nhất.  “Đến đây!”  Lâm Nhất quát to một tiếng, đánh thẳng về phía trước, trực tiếp đỡ đòn.  Chúng Sinh Phẫn Nộ!  Oán Thiên Bất Nhân!  Chén Rượu Khó Cạn!  Ai Cạnh Bên Ta!Trong nháy mắt, hắn vung nắm đấm, đồng thời sử dụng bốn sát chiêu cấm kỵ của Thất Sát Quyền. Sát khí, lửa giận, oán khí và khí phách vô tận lập tức chất chồng lên nhau theo quyền mang của Lâm Nhất.  Bịch! Bịch! Bịch! Bịch!  Hai người điên cuồng giao chiến, khiến không gian không ngừng rung động, cành cây to lớn dưới chân cũng bị gãy.   Cộp! Cộp! Cộp! 

Chương 2479