“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2487
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Vùng không gian trói buộc lạnh buốt do Cổ Dương phong toả bằng Kiếm Võ Hồn hoàn toàn nổ tung, kiếm quang sáng rực, Cổ Dương đứng mũi chịu sào, máu chảy ra từ khoé miệng, bị đánh văng ra xa. Tiếp theo tia kiếm quang kia lan rộng ra xung quanh như làn sóng, kèm theo đó là hoa tường vi nhảy múa cuồng loạn trên không trung, mấy tên trưởng lão Cổ gia cũng bị đánh bay. Vùng không gian xung quanh quả Hoá Yêu lấp lánh như vì sao lập tức xuất hiện những vết nứt. Nhưng những vết nứt này chỉ xuất hiện trong tích tắc, đợi sau khi dư chấn của hoa mọc từ chốn nào tiêu tán, đám người Cổ Dương nhất định sẽ tập trung lại thêm lần nữa. Thất Huyền bộ, Kim Ô tung cánh! Lâm Nhất xác định rõ mục tiêu, thi triển Thất Huyền bộ đến mức cao nhất, nhanh chóng xuyên qua khoảng trống giữa họ, sau đó dang hai tay ra, kim quang bùng lên, trên không trung xuất hiện những cái bóng mờ. Hắn thi triển kiếm ý đến cực hạn, ngăn chặn uy áp của quả Hoá Yêu, từng bước đến gần. Keng! Keng! Keng! Quả Hoá Yêu dường như cảm nhận được nguy hiểm, nguyên lực tinh thần dồi dào hoá thành những lưỡi đao gió đánh vào người Lâm Nhất. Trong nháy mắt, chiến thể Thương Long bị cứa chảy máu nhiều chỗ, nhưng Lâm Nhất vẫn bình tĩnh, sâu trong mắt hắn có nỗi chấp niệm không cách nào biến mất, hắn đến đây vì quả Hoá Yêu, không ai có thể ngăn cản hắn. Thất tú Thiên Lăng không thể, cơn lốc tinh nguyên do quả Hoá Yêu này bắn ra cũng không thể! Lâm Nhất ôm theo chấp niệm không sợ sinh tử, đối mặt với cơn lốc tinh nguyên huyết sắc, một tay dứt khoát cầm lấy quả Hoá Yêu bao phủ tám tia huyết quang kia. Bùm! Quả Hoá Yêu kia tựa như trái tim núi lửa, vừa cầm vào tay thì lập tức có năng lượng vô tận bùng nổ, khiến bàn tay Lâm Nhất bị thương. Nó muốn thoát khỏi tay hắn, nhân cơ hội này bỏ chạy. “Ngoan ngoãn một chút nào!” Lâm Nhất giận dữ hét lên với vẻ mặt dữ tợn. Trong tiếng gào thét của Thương Long, yêu uy toàn thân tăng vọt trấn áp khí thế tàn bạo của quả Hoá Yêu. Phía sau hắn, Cổ Dương sững sờ, ngay sau đó hoàn hồn lại, trong mắt lập tức bùng nổ tia sáng lạnh đáng sợ. “Để quả Hoá Yêu lại cho ta!” Hắn ta giận tái mặt, thanh Kiếm Võ Hồn toát khí lạnh trong tay hắn ta điên cuồng đâm ra. “Đi chết đi!” Sau khi phản ứng lại, các trưởng lão Cổ gia khác cũng vô cùng giận dữ, lần lượt ra tay, muốn giết chết hắn ngay tại chỗ. Thất Huyền bộ, Kim Ô Tại Thiên, mặt trời lơ lửng!Lâm Nhất cất kiếm Táng Hoa vào vỏ, cẩn thận cất quả Hoá Yêu quý hiếm này, sau đó thi triển bộ pháp mạnh nhất của Thất Huyền bộ, trên người hắn lập tức bùng lên kim quang. Kim Ô Ấn nở rộ sau lưng hắn, chân nguyên vô tận ngưng tụ, kết thành cánh Kim Ô khi hắn dang hai tay ra. Keng keng keng! Trong luồng kim quang này, kiếm quang lạnh lẽo của Cổ Dương liên tục đánh vào người Lâm Nhất, máu chảy không ngừng.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Vùng không gian trói buộc lạnh buốt do Cổ Dương phong toả bằng Kiếm Võ Hồn hoàn toàn nổ tung, kiếm quang sáng rực, Cổ Dương đứng mũi chịu sào, máu chảy ra từ khoé miệng, bị đánh văng ra xa. Tiếp theo tia kiếm quang kia lan rộng ra xung quanh như làn sóng, kèm theo đó là hoa tường vi nhảy múa cuồng loạn trên không trung, mấy tên trưởng lão Cổ gia cũng bị đánh bay. Vùng không gian xung quanh quả Hoá Yêu lấp lánh như vì sao lập tức xuất hiện những vết nứt. Nhưng những vết nứt này chỉ xuất hiện trong tích tắc, đợi sau khi dư chấn của hoa mọc từ chốn nào tiêu tán, đám người Cổ Dương nhất định sẽ tập trung lại thêm lần nữa. Thất Huyền bộ, Kim Ô tung cánh! Lâm Nhất xác định rõ mục tiêu, thi triển Thất Huyền bộ đến mức cao nhất, nhanh chóng xuyên qua khoảng trống giữa họ, sau đó dang hai tay ra, kim quang bùng lên, trên không trung xuất hiện những cái bóng mờ. Hắn thi triển kiếm ý đến cực hạn, ngăn chặn uy áp của quả Hoá Yêu, từng bước đến gần. Keng! Keng! Keng! Quả Hoá Yêu dường như cảm nhận được nguy hiểm, nguyên lực tinh thần dồi dào hoá thành những lưỡi đao gió đánh vào người Lâm Nhất. Trong nháy mắt, chiến thể Thương Long bị cứa chảy máu nhiều chỗ, nhưng Lâm Nhất vẫn bình tĩnh, sâu trong mắt hắn có nỗi chấp niệm không cách nào biến mất, hắn đến đây vì quả Hoá Yêu, không ai có thể ngăn cản hắn. Thất tú Thiên Lăng không thể, cơn lốc tinh nguyên do quả Hoá Yêu này bắn ra cũng không thể! Lâm Nhất ôm theo chấp niệm không sợ sinh tử, đối mặt với cơn lốc tinh nguyên huyết sắc, một tay dứt khoát cầm lấy quả Hoá Yêu bao phủ tám tia huyết quang kia. Bùm! Quả Hoá Yêu kia tựa như trái tim núi lửa, vừa cầm vào tay thì lập tức có năng lượng vô tận bùng nổ, khiến bàn tay Lâm Nhất bị thương. Nó muốn thoát khỏi tay hắn, nhân cơ hội này bỏ chạy. “Ngoan ngoãn một chút nào!” Lâm Nhất giận dữ hét lên với vẻ mặt dữ tợn. Trong tiếng gào thét của Thương Long, yêu uy toàn thân tăng vọt trấn áp khí thế tàn bạo của quả Hoá Yêu. Phía sau hắn, Cổ Dương sững sờ, ngay sau đó hoàn hồn lại, trong mắt lập tức bùng nổ tia sáng lạnh đáng sợ. “Để quả Hoá Yêu lại cho ta!” Hắn ta giận tái mặt, thanh Kiếm Võ Hồn toát khí lạnh trong tay hắn ta điên cuồng đâm ra. “Đi chết đi!” Sau khi phản ứng lại, các trưởng lão Cổ gia khác cũng vô cùng giận dữ, lần lượt ra tay, muốn giết chết hắn ngay tại chỗ. Thất Huyền bộ, Kim Ô Tại Thiên, mặt trời lơ lửng!Lâm Nhất cất kiếm Táng Hoa vào vỏ, cẩn thận cất quả Hoá Yêu quý hiếm này, sau đó thi triển bộ pháp mạnh nhất của Thất Huyền bộ, trên người hắn lập tức bùng lên kim quang. Kim Ô Ấn nở rộ sau lưng hắn, chân nguyên vô tận ngưng tụ, kết thành cánh Kim Ô khi hắn dang hai tay ra. Keng keng keng! Trong luồng kim quang này, kiếm quang lạnh lẽo của Cổ Dương liên tục đánh vào người Lâm Nhất, máu chảy không ngừng.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Vùng không gian trói buộc lạnh buốt do Cổ Dương phong toả bằng Kiếm Võ Hồn hoàn toàn nổ tung, kiếm quang sáng rực, Cổ Dương đứng mũi chịu sào, máu chảy ra từ khoé miệng, bị đánh văng ra xa. Tiếp theo tia kiếm quang kia lan rộng ra xung quanh như làn sóng, kèm theo đó là hoa tường vi nhảy múa cuồng loạn trên không trung, mấy tên trưởng lão Cổ gia cũng bị đánh bay. Vùng không gian xung quanh quả Hoá Yêu lấp lánh như vì sao lập tức xuất hiện những vết nứt. Nhưng những vết nứt này chỉ xuất hiện trong tích tắc, đợi sau khi dư chấn của hoa mọc từ chốn nào tiêu tán, đám người Cổ Dương nhất định sẽ tập trung lại thêm lần nữa. Thất Huyền bộ, Kim Ô tung cánh! Lâm Nhất xác định rõ mục tiêu, thi triển Thất Huyền bộ đến mức cao nhất, nhanh chóng xuyên qua khoảng trống giữa họ, sau đó dang hai tay ra, kim quang bùng lên, trên không trung xuất hiện những cái bóng mờ. Hắn thi triển kiếm ý đến cực hạn, ngăn chặn uy áp của quả Hoá Yêu, từng bước đến gần. Keng! Keng! Keng! Quả Hoá Yêu dường như cảm nhận được nguy hiểm, nguyên lực tinh thần dồi dào hoá thành những lưỡi đao gió đánh vào người Lâm Nhất. Trong nháy mắt, chiến thể Thương Long bị cứa chảy máu nhiều chỗ, nhưng Lâm Nhất vẫn bình tĩnh, sâu trong mắt hắn có nỗi chấp niệm không cách nào biến mất, hắn đến đây vì quả Hoá Yêu, không ai có thể ngăn cản hắn. Thất tú Thiên Lăng không thể, cơn lốc tinh nguyên do quả Hoá Yêu này bắn ra cũng không thể! Lâm Nhất ôm theo chấp niệm không sợ sinh tử, đối mặt với cơn lốc tinh nguyên huyết sắc, một tay dứt khoát cầm lấy quả Hoá Yêu bao phủ tám tia huyết quang kia. Bùm! Quả Hoá Yêu kia tựa như trái tim núi lửa, vừa cầm vào tay thì lập tức có năng lượng vô tận bùng nổ, khiến bàn tay Lâm Nhất bị thương. Nó muốn thoát khỏi tay hắn, nhân cơ hội này bỏ chạy. “Ngoan ngoãn một chút nào!” Lâm Nhất giận dữ hét lên với vẻ mặt dữ tợn. Trong tiếng gào thét của Thương Long, yêu uy toàn thân tăng vọt trấn áp khí thế tàn bạo của quả Hoá Yêu. Phía sau hắn, Cổ Dương sững sờ, ngay sau đó hoàn hồn lại, trong mắt lập tức bùng nổ tia sáng lạnh đáng sợ. “Để quả Hoá Yêu lại cho ta!” Hắn ta giận tái mặt, thanh Kiếm Võ Hồn toát khí lạnh trong tay hắn ta điên cuồng đâm ra. “Đi chết đi!” Sau khi phản ứng lại, các trưởng lão Cổ gia khác cũng vô cùng giận dữ, lần lượt ra tay, muốn giết chết hắn ngay tại chỗ. Thất Huyền bộ, Kim Ô Tại Thiên, mặt trời lơ lửng!Lâm Nhất cất kiếm Táng Hoa vào vỏ, cẩn thận cất quả Hoá Yêu quý hiếm này, sau đó thi triển bộ pháp mạnh nhất của Thất Huyền bộ, trên người hắn lập tức bùng lên kim quang. Kim Ô Ấn nở rộ sau lưng hắn, chân nguyên vô tận ngưng tụ, kết thành cánh Kim Ô khi hắn dang hai tay ra. Keng keng keng! Trong luồng kim quang này, kiếm quang lạnh lẽo của Cổ Dương liên tục đánh vào người Lâm Nhất, máu chảy không ngừng.