“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2620
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Kiếm chiêu của hai người này đều rất nổi bật, dù cách mấy ngàn thước, giữa bầy yêu thú vô cùng hỗn loạn vẫn có thể dễ dàng nhìn thấy được. Đây chính là duệ khí! “Chẳng lẽ ta đã đánh giá cao hắn rồi sao?” Long Hạo thầm nhủ, đây là trận quyết chiến mà mọi người mong chờ đã lâu, là buổi diễn tập trước khi Quần Long Thịnh Yến diễn ra, là thú triều ngàn năm khó gặp, khiến lòng người nhiệt huyết sôi trào, có ai không muốn tỏa sáng? Có ai không muốn danh tiếng lan xa đâu chứ! Không đủ bắt mắt, không tìm thấy được, có lẽ đối phương thật sự không đủ nổi bật. Ầm! Nhưng đúng lúc này, dị tượng đột ngột xuất hiện, xa xa, một cột sáng màu đỏ máu xộc thẳng lên trời, huyết quang chói mắt khiến trời đất cũng bị nhuộm thành một màu đỏ sẫm. Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tám luồng huyết quang liên tiếp phóng lên trời, rồi trong khoảnh khắc, chúng dung hợp lại với nhau. Giữa không trung, gương mặt bị huyết quang bao phủ khiến mọi người ở cách đó mấy trăm dặm cũng nhìn thấy một cách rõ ràng. Ô Tiếu Thiên! Sắc mặt hắn ta lạnh lùng, vung tay đánh ra một quyền, sau lưng là chín cột sáng màu đỏ máu dài mấy trăm trượng hừng hực thiêu đốt. Kế đó, chúng hóa thành chín con rắn độc Huyết Diễm, rắn độc gào thét giữa không trung, rồi đồng loạt hội tụ vào quyền của Ô Tiếu Thiên. Ầm ầm! Khí thế cuồng bạo và kinh thiên động địa kia đâm thủng ma vân trên bầu trời, tạo thành vài khe hở, đến khi rắn độc Huyết Diễm hoàn toàn dung hợp, sát chiêu đáng sợ hung hăng nện vào người một con yêu thú Bán Bộ Thiên Phách cấp bá chủ. Ầm! Ầm! Ầm! Yêu thú Bán Bộ Thiên Phách cấp bá chủ bị đánh bay vài trăm mét, khí thế trên người sụp đổ nhanh chóng. Đến khi rơi xuống đất, nó gào rú không thôi, giãy dụa vài lần nhưng không cách nào đứng dậy được. “Thật đáng sợ, chỉ một quyền đã đánh trọng thương yêu thú bá chủ, quá khoa trương!” “Ô Tiếu Thiên! Đây chính là thực lực của yêu nghiệt tuyệt đỉnh trên bảng Long Vân sao?” “Hắn ta cũng không phải yêu nghiệt tuyệt đỉnh bình thường đâu, xếp hạng thứ 17 trên bảng Long Vân đấy, nếu không phải đụng độ với Khương Tử Diệp, cao thủ trong Thất Anh thì sợ rằng xếp hạng sẽ còn cao hơn nữa”. “Rất nhiều cao thủ Thiên Phách còn chưa đánh yêu thú bá chủ trọng thương được, vậy mà hắn ta đã dẫn đầu khiến đối phương bị thương nặng, người này quả thật rất đáng sợ”. Biểu hiện chói mắt của Ô Tiếu Thiên khiến toàn bộ thành Mộ Kiếm kinh ngạc không thôi, trong trận quyết chiến hoang dã này, hắn ta đã tỏa sáng rực rỡ. Duệ khí cuồng dã và bá đạo kia đã khiến vạn chúng chú mục, gây nên chấn động. Sắc mặt của Tần Dương, Triệu Phong cùng Tạ Vũ của Thanh Mộc Các đều lộ vẻ khó coi, khí thế trên người bọn họ càng thêm sắc bén và ác liệt. Những nhân tài kiệt xuất khác cũng đều kinh hãi không thôi, đủ loại sát chiêu liên tục được thi triển. Phút chốc, hành động kinh người của Ô Tiếu Thiên đã khiến toàn bộ võ giả trên chiến trường trở nên hưng phấn. “Giết!”
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Kiếm chiêu của hai người này đều rất nổi bật, dù cách mấy ngàn thước, giữa bầy yêu thú vô cùng hỗn loạn vẫn có thể dễ dàng nhìn thấy được. Đây chính là duệ khí! “Chẳng lẽ ta đã đánh giá cao hắn rồi sao?” Long Hạo thầm nhủ, đây là trận quyết chiến mà mọi người mong chờ đã lâu, là buổi diễn tập trước khi Quần Long Thịnh Yến diễn ra, là thú triều ngàn năm khó gặp, khiến lòng người nhiệt huyết sôi trào, có ai không muốn tỏa sáng? Có ai không muốn danh tiếng lan xa đâu chứ! Không đủ bắt mắt, không tìm thấy được, có lẽ đối phương thật sự không đủ nổi bật. Ầm! Nhưng đúng lúc này, dị tượng đột ngột xuất hiện, xa xa, một cột sáng màu đỏ máu xộc thẳng lên trời, huyết quang chói mắt khiến trời đất cũng bị nhuộm thành một màu đỏ sẫm. Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tám luồng huyết quang liên tiếp phóng lên trời, rồi trong khoảnh khắc, chúng dung hợp lại với nhau. Giữa không trung, gương mặt bị huyết quang bao phủ khiến mọi người ở cách đó mấy trăm dặm cũng nhìn thấy một cách rõ ràng. Ô Tiếu Thiên! Sắc mặt hắn ta lạnh lùng, vung tay đánh ra một quyền, sau lưng là chín cột sáng màu đỏ máu dài mấy trăm trượng hừng hực thiêu đốt. Kế đó, chúng hóa thành chín con rắn độc Huyết Diễm, rắn độc gào thét giữa không trung, rồi đồng loạt hội tụ vào quyền của Ô Tiếu Thiên. Ầm ầm! Khí thế cuồng bạo và kinh thiên động địa kia đâm thủng ma vân trên bầu trời, tạo thành vài khe hở, đến khi rắn độc Huyết Diễm hoàn toàn dung hợp, sát chiêu đáng sợ hung hăng nện vào người một con yêu thú Bán Bộ Thiên Phách cấp bá chủ. Ầm! Ầm! Ầm! Yêu thú Bán Bộ Thiên Phách cấp bá chủ bị đánh bay vài trăm mét, khí thế trên người sụp đổ nhanh chóng. Đến khi rơi xuống đất, nó gào rú không thôi, giãy dụa vài lần nhưng không cách nào đứng dậy được. “Thật đáng sợ, chỉ một quyền đã đánh trọng thương yêu thú bá chủ, quá khoa trương!” “Ô Tiếu Thiên! Đây chính là thực lực của yêu nghiệt tuyệt đỉnh trên bảng Long Vân sao?” “Hắn ta cũng không phải yêu nghiệt tuyệt đỉnh bình thường đâu, xếp hạng thứ 17 trên bảng Long Vân đấy, nếu không phải đụng độ với Khương Tử Diệp, cao thủ trong Thất Anh thì sợ rằng xếp hạng sẽ còn cao hơn nữa”. “Rất nhiều cao thủ Thiên Phách còn chưa đánh yêu thú bá chủ trọng thương được, vậy mà hắn ta đã dẫn đầu khiến đối phương bị thương nặng, người này quả thật rất đáng sợ”. Biểu hiện chói mắt của Ô Tiếu Thiên khiến toàn bộ thành Mộ Kiếm kinh ngạc không thôi, trong trận quyết chiến hoang dã này, hắn ta đã tỏa sáng rực rỡ. Duệ khí cuồng dã và bá đạo kia đã khiến vạn chúng chú mục, gây nên chấn động. Sắc mặt của Tần Dương, Triệu Phong cùng Tạ Vũ của Thanh Mộc Các đều lộ vẻ khó coi, khí thế trên người bọn họ càng thêm sắc bén và ác liệt. Những nhân tài kiệt xuất khác cũng đều kinh hãi không thôi, đủ loại sát chiêu liên tục được thi triển. Phút chốc, hành động kinh người của Ô Tiếu Thiên đã khiến toàn bộ võ giả trên chiến trường trở nên hưng phấn. “Giết!”
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Kiếm chiêu của hai người này đều rất nổi bật, dù cách mấy ngàn thước, giữa bầy yêu thú vô cùng hỗn loạn vẫn có thể dễ dàng nhìn thấy được. Đây chính là duệ khí! “Chẳng lẽ ta đã đánh giá cao hắn rồi sao?” Long Hạo thầm nhủ, đây là trận quyết chiến mà mọi người mong chờ đã lâu, là buổi diễn tập trước khi Quần Long Thịnh Yến diễn ra, là thú triều ngàn năm khó gặp, khiến lòng người nhiệt huyết sôi trào, có ai không muốn tỏa sáng? Có ai không muốn danh tiếng lan xa đâu chứ! Không đủ bắt mắt, không tìm thấy được, có lẽ đối phương thật sự không đủ nổi bật. Ầm! Nhưng đúng lúc này, dị tượng đột ngột xuất hiện, xa xa, một cột sáng màu đỏ máu xộc thẳng lên trời, huyết quang chói mắt khiến trời đất cũng bị nhuộm thành một màu đỏ sẫm. Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tám luồng huyết quang liên tiếp phóng lên trời, rồi trong khoảnh khắc, chúng dung hợp lại với nhau. Giữa không trung, gương mặt bị huyết quang bao phủ khiến mọi người ở cách đó mấy trăm dặm cũng nhìn thấy một cách rõ ràng. Ô Tiếu Thiên! Sắc mặt hắn ta lạnh lùng, vung tay đánh ra một quyền, sau lưng là chín cột sáng màu đỏ máu dài mấy trăm trượng hừng hực thiêu đốt. Kế đó, chúng hóa thành chín con rắn độc Huyết Diễm, rắn độc gào thét giữa không trung, rồi đồng loạt hội tụ vào quyền của Ô Tiếu Thiên. Ầm ầm! Khí thế cuồng bạo và kinh thiên động địa kia đâm thủng ma vân trên bầu trời, tạo thành vài khe hở, đến khi rắn độc Huyết Diễm hoàn toàn dung hợp, sát chiêu đáng sợ hung hăng nện vào người một con yêu thú Bán Bộ Thiên Phách cấp bá chủ. Ầm! Ầm! Ầm! Yêu thú Bán Bộ Thiên Phách cấp bá chủ bị đánh bay vài trăm mét, khí thế trên người sụp đổ nhanh chóng. Đến khi rơi xuống đất, nó gào rú không thôi, giãy dụa vài lần nhưng không cách nào đứng dậy được. “Thật đáng sợ, chỉ một quyền đã đánh trọng thương yêu thú bá chủ, quá khoa trương!” “Ô Tiếu Thiên! Đây chính là thực lực của yêu nghiệt tuyệt đỉnh trên bảng Long Vân sao?” “Hắn ta cũng không phải yêu nghiệt tuyệt đỉnh bình thường đâu, xếp hạng thứ 17 trên bảng Long Vân đấy, nếu không phải đụng độ với Khương Tử Diệp, cao thủ trong Thất Anh thì sợ rằng xếp hạng sẽ còn cao hơn nữa”. “Rất nhiều cao thủ Thiên Phách còn chưa đánh yêu thú bá chủ trọng thương được, vậy mà hắn ta đã dẫn đầu khiến đối phương bị thương nặng, người này quả thật rất đáng sợ”. Biểu hiện chói mắt của Ô Tiếu Thiên khiến toàn bộ thành Mộ Kiếm kinh ngạc không thôi, trong trận quyết chiến hoang dã này, hắn ta đã tỏa sáng rực rỡ. Duệ khí cuồng dã và bá đạo kia đã khiến vạn chúng chú mục, gây nên chấn động. Sắc mặt của Tần Dương, Triệu Phong cùng Tạ Vũ của Thanh Mộc Các đều lộ vẻ khó coi, khí thế trên người bọn họ càng thêm sắc bén và ác liệt. Những nhân tài kiệt xuất khác cũng đều kinh hãi không thôi, đủ loại sát chiêu liên tục được thi triển. Phút chốc, hành động kinh người của Ô Tiếu Thiên đã khiến toàn bộ võ giả trên chiến trường trở nên hưng phấn. “Giết!”