“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2628

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất đứng sâu trong đó có vẻ hơi khó chịu, vẫn luôn bị động né tránh và phòng ngự.  Thỉnh thoảng có kiếm quang sắc bén chém vào người ma viên, chỉ để lại vết thương nông, Hám Thiên Ma Viên hoàn toàn không để ý.  “Phòng ngự cũng mạnh hơn rất nhiều”.  Lâm Nhất cau mày, nếu không thi triển kiếm ý Bán Bộ Thông Linh, muốn làm đối phương bị thương thì e rằng rất khó.  “Huyết Kiếm Như Uyên!”  Lúc này, một bóng người bay tới đánh về phía Hám Thiên Ma Viên. Có kiếm quang huyết sắc tạo thành vòng xoáy đáng sợ giữa không trung, hạ xuống về phía ma viên như vực sâu.  Là Cơ Vô Dạ gia nhập cuộc chiến.  Bùm!  Cơ thể khổng lồ của Hám Thiên Ma Viên lảo đảo lùi về sau mấy bước nhưng không hề bị thương.  Bộ lông dày trên người ma viên có khả năng làm suy yếu các loại thế công cực lớn, nó da dày thịt béo, phòng ngự rất mạnh, chỉ riêng tầng yêu sát màu đen trên người nó thôi cũng đã rất khó phá vỡ bằng kiếm quang.  “Lâm Nhất, chúng ta tiếp tục xem cuối cùng ai sẽ có thể gi ết chết con Hám Thiên Ma Viên này”.  Khuôn mặt dữ tợn của Cơ Vô Dạ lộ ra vẻ điên cuồng, hắn ta muốn so tài với Lâm Nhất thêm lần nữa để phân ra thắng bại.  Ầm ầm!  Mặt đất lại rung chuyển, Hám Thiên Ma Viên cầm trụ đá dài trăm trượng quét ngang, một đòn này cuốn theo yêu sát vô biên, tà khí màu đen cô đọng thành gió thổi tới, trong nháy mắt bao trùm lấy Lâm Nhất và Cơ Vô Dạ.  Xì xì!  Chân nguyên hộ thể trên người hai người chống chọi lại ma khí điên cuồng, ngay cả kiếm ý cũng không thể xua tan hoàn toàn luồng yêu sát này.  “Không ổn”.  Lâm Nhất biết rõ luồng yêu sát này đáng sợ cỡ nào, ngoại trừ ăn mòn chân nguyên, luồng yêu sát này còn ảnh hưởng đến thân pháp của võ giả khi bị trụ đá đánh trúng.  Không chết cũng sẽ tàn phế, hắn đã từng chứng kiến nhiều lần cao thủ Bán Bộ Thiên Phách bị nó đập một phát chết mất.  Nếu bàn về lực bộc phát, con Hám Thiên Ma Viên này chung quy vẫn là yêu thú cấp bậc bá chủ, cao hơn họ quá nhiều.  Thương Long Cửu Biến!  Lâm Nhất nhẩm niệm, trong cơ thể có tiếng rồng ngâm vang lên, ngoài cơ thể những đường long văn dữ tợn ngọ nguậy. Trong nháy mắt, chúng bay lượn quanh người hắn rồi hoá thành mười sáu con lôi mãng lập loè tia điện, phá vỡ luồng yêu sát xâm nhập kia.  Thất Huyền bộ, Kim Ô tung cánh!  Lâm Nhất ra tay nhanh như chớp, từng tia kiếm quang xé luồng yêu sát nứt toạc.  Bùm!  Sau đó nó điên cuồng tăng vọt, đẩy yêu sát ra ngoài.  Ngược lại Cơ Vô Dạ không được may mắn như hắn, hắn ta bị mắc kẹt trong yêu sát màu đen, bộc phát ra kiếm quang chói mắt.  Huyết Ngục Ma Long! 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất đứng sâu trong đó có vẻ hơi khó chịu, vẫn luôn bị động né tránh và phòng ngự.  Thỉnh thoảng có kiếm quang sắc bén chém vào người ma viên, chỉ để lại vết thương nông, Hám Thiên Ma Viên hoàn toàn không để ý.  “Phòng ngự cũng mạnh hơn rất nhiều”.  Lâm Nhất cau mày, nếu không thi triển kiếm ý Bán Bộ Thông Linh, muốn làm đối phương bị thương thì e rằng rất khó.  “Huyết Kiếm Như Uyên!”  Lúc này, một bóng người bay tới đánh về phía Hám Thiên Ma Viên. Có kiếm quang huyết sắc tạo thành vòng xoáy đáng sợ giữa không trung, hạ xuống về phía ma viên như vực sâu.  Là Cơ Vô Dạ gia nhập cuộc chiến.  Bùm!  Cơ thể khổng lồ của Hám Thiên Ma Viên lảo đảo lùi về sau mấy bước nhưng không hề bị thương.  Bộ lông dày trên người ma viên có khả năng làm suy yếu các loại thế công cực lớn, nó da dày thịt béo, phòng ngự rất mạnh, chỉ riêng tầng yêu sát màu đen trên người nó thôi cũng đã rất khó phá vỡ bằng kiếm quang.  “Lâm Nhất, chúng ta tiếp tục xem cuối cùng ai sẽ có thể gi ết chết con Hám Thiên Ma Viên này”.  Khuôn mặt dữ tợn của Cơ Vô Dạ lộ ra vẻ điên cuồng, hắn ta muốn so tài với Lâm Nhất thêm lần nữa để phân ra thắng bại.  Ầm ầm!  Mặt đất lại rung chuyển, Hám Thiên Ma Viên cầm trụ đá dài trăm trượng quét ngang, một đòn này cuốn theo yêu sát vô biên, tà khí màu đen cô đọng thành gió thổi tới, trong nháy mắt bao trùm lấy Lâm Nhất và Cơ Vô Dạ.  Xì xì!  Chân nguyên hộ thể trên người hai người chống chọi lại ma khí điên cuồng, ngay cả kiếm ý cũng không thể xua tan hoàn toàn luồng yêu sát này.  “Không ổn”.  Lâm Nhất biết rõ luồng yêu sát này đáng sợ cỡ nào, ngoại trừ ăn mòn chân nguyên, luồng yêu sát này còn ảnh hưởng đến thân pháp của võ giả khi bị trụ đá đánh trúng.  Không chết cũng sẽ tàn phế, hắn đã từng chứng kiến nhiều lần cao thủ Bán Bộ Thiên Phách bị nó đập một phát chết mất.  Nếu bàn về lực bộc phát, con Hám Thiên Ma Viên này chung quy vẫn là yêu thú cấp bậc bá chủ, cao hơn họ quá nhiều.  Thương Long Cửu Biến!  Lâm Nhất nhẩm niệm, trong cơ thể có tiếng rồng ngâm vang lên, ngoài cơ thể những đường long văn dữ tợn ngọ nguậy. Trong nháy mắt, chúng bay lượn quanh người hắn rồi hoá thành mười sáu con lôi mãng lập loè tia điện, phá vỡ luồng yêu sát xâm nhập kia.  Thất Huyền bộ, Kim Ô tung cánh!  Lâm Nhất ra tay nhanh như chớp, từng tia kiếm quang xé luồng yêu sát nứt toạc.  Bùm!  Sau đó nó điên cuồng tăng vọt, đẩy yêu sát ra ngoài.  Ngược lại Cơ Vô Dạ không được may mắn như hắn, hắn ta bị mắc kẹt trong yêu sát màu đen, bộc phát ra kiếm quang chói mắt.  Huyết Ngục Ma Long! 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất đứng sâu trong đó có vẻ hơi khó chịu, vẫn luôn bị động né tránh và phòng ngự.  Thỉnh thoảng có kiếm quang sắc bén chém vào người ma viên, chỉ để lại vết thương nông, Hám Thiên Ma Viên hoàn toàn không để ý.  “Phòng ngự cũng mạnh hơn rất nhiều”.  Lâm Nhất cau mày, nếu không thi triển kiếm ý Bán Bộ Thông Linh, muốn làm đối phương bị thương thì e rằng rất khó.  “Huyết Kiếm Như Uyên!”  Lúc này, một bóng người bay tới đánh về phía Hám Thiên Ma Viên. Có kiếm quang huyết sắc tạo thành vòng xoáy đáng sợ giữa không trung, hạ xuống về phía ma viên như vực sâu.  Là Cơ Vô Dạ gia nhập cuộc chiến.  Bùm!  Cơ thể khổng lồ của Hám Thiên Ma Viên lảo đảo lùi về sau mấy bước nhưng không hề bị thương.  Bộ lông dày trên người ma viên có khả năng làm suy yếu các loại thế công cực lớn, nó da dày thịt béo, phòng ngự rất mạnh, chỉ riêng tầng yêu sát màu đen trên người nó thôi cũng đã rất khó phá vỡ bằng kiếm quang.  “Lâm Nhất, chúng ta tiếp tục xem cuối cùng ai sẽ có thể gi ết chết con Hám Thiên Ma Viên này”.  Khuôn mặt dữ tợn của Cơ Vô Dạ lộ ra vẻ điên cuồng, hắn ta muốn so tài với Lâm Nhất thêm lần nữa để phân ra thắng bại.  Ầm ầm!  Mặt đất lại rung chuyển, Hám Thiên Ma Viên cầm trụ đá dài trăm trượng quét ngang, một đòn này cuốn theo yêu sát vô biên, tà khí màu đen cô đọng thành gió thổi tới, trong nháy mắt bao trùm lấy Lâm Nhất và Cơ Vô Dạ.  Xì xì!  Chân nguyên hộ thể trên người hai người chống chọi lại ma khí điên cuồng, ngay cả kiếm ý cũng không thể xua tan hoàn toàn luồng yêu sát này.  “Không ổn”.  Lâm Nhất biết rõ luồng yêu sát này đáng sợ cỡ nào, ngoại trừ ăn mòn chân nguyên, luồng yêu sát này còn ảnh hưởng đến thân pháp của võ giả khi bị trụ đá đánh trúng.  Không chết cũng sẽ tàn phế, hắn đã từng chứng kiến nhiều lần cao thủ Bán Bộ Thiên Phách bị nó đập một phát chết mất.  Nếu bàn về lực bộc phát, con Hám Thiên Ma Viên này chung quy vẫn là yêu thú cấp bậc bá chủ, cao hơn họ quá nhiều.  Thương Long Cửu Biến!  Lâm Nhất nhẩm niệm, trong cơ thể có tiếng rồng ngâm vang lên, ngoài cơ thể những đường long văn dữ tợn ngọ nguậy. Trong nháy mắt, chúng bay lượn quanh người hắn rồi hoá thành mười sáu con lôi mãng lập loè tia điện, phá vỡ luồng yêu sát xâm nhập kia.  Thất Huyền bộ, Kim Ô tung cánh!  Lâm Nhất ra tay nhanh như chớp, từng tia kiếm quang xé luồng yêu sát nứt toạc.  Bùm!  Sau đó nó điên cuồng tăng vọt, đẩy yêu sát ra ngoài.  Ngược lại Cơ Vô Dạ không được may mắn như hắn, hắn ta bị mắc kẹt trong yêu sát màu đen, bộc phát ra kiếm quang chói mắt.  Huyết Ngục Ma Long! 

Chương 2628