“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2653

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất không phản bác.  Nếu chỉ nói riêng về xác thịt, hắn chắc chắn không thể so với yêu thú Thiên Phách cấp bá chủ, thậm chí không chỉ yếu hơn một chút, Tử Điện Ma Long Điểu đã nói khéo lắm rồi.  Nhưng Lâm Nhất không định dùng xác thịt chống đỡ. Theo hắn đoán, bây giờ trong khu cấm này có ý chí sức mạnh ngọn lửa tăng cường.  Uy lực của ý chí ngọn lửa ít nhất cũng đạt đến nhị phẩm, thậm chí là cảnh giới càng cao.  Tia chớp mà Tử Điện Ma Long Điểu gọi tới không thể hủy diệt khu cấm này, không phải vì uy lực không đủ, mà là ý chí sấm sét của nó không đủ mạnh.  Không có ý chí võ đạo mạnh mẽ tăng cường, ánh chớp đáng sợ chẳng khác nào lâu đài trên không.  Khi Lâm Nhất nói dự đoán của mình cho đối phương, Tử Điện Ma Long Điểu im lặng một lúc lâu mới nói: “Kiếm ý của ngươi có thể chịu đựng nổi không?”  “Có thể thử xem”.  Dứt lời, Lâm Nhất lướt người đi, đáp xuống phía trước.  Người ở giữa không trung còn chưa đáp xuống đã có một luồng sức mạnh ngọn lửa như hủy diệt cuốn tới từ bốn phương tám hướng.  Ầm!  Trên người Lâm Nhất lập tức bùng lên kiếm ý sắc bén, xông thẳng lên trời, kiếm ý Tiên Thiên đỉnh phong viên mãn ngăn chặn đòn tấn công của số sức mạnh ngọn lửa đó.  Sau khi đáp xuống, dưới chân lập tức sinh ra một biển lửa màu vàng kim, dường như đi trên dung nham nóng chảy thiêu đốt cháy bỏng.  Lâm Nhất cẩn trọng đi về phía trước, có thể cảm nhận được kiếm ý của mình đang bị thiêu đốt không ngừng. Chớp mắt, kiếm ý Tiên Thiên bao phủ toàn thân bị đốt cháy chỉ còn lại mười mét, miễn cưỡng có thể bảo vệ bản thân.  Vù! Vù! Vù!  Thân hình lóe lên, Lâm Nhất bước nhanh ra, mỗi một bước hạ xuống đều làm lan ra sóng lửa, sức mạnh ngọn lửa kinh người phản chấn, giống như sóng lớn thoáng chốc nhấn chìm Lâm Nhất.  Nhưng chốc lát sau, ánh sáng lóe lên, Lâm Nhất một thân áo xanh lại xông ra, tiếp tục bước về phía trước. Kèm theo tiếng kiếm vang trời, mỗi bước hắn đi đều cực kỳ hung hiểm, giống như một khi đặt chân xuống, cả người sẽ bị đốt cháy thành tro.  Lâm Nhất bước liền bảy bước, cách quả Viêm Long độ chín ba nghìn năm chỉ còn chưa tới nghìn mét.  Ầm!  Nhưng đúng lúc đó, sóng nhiệt cuồn cuộn lan tới, quả Viêm Long tỏa ánh sáng vàng rực rỡ, lấp lánh ánh sáng. Trong tiếng rít gào, một ảo ảnh Viêm Long thuần túy do ý chí ngọn lửa ngưng tụ giết về phía Lâm Nhất nhanh như chớp.  “Phá!”  Lâm Nhất rút kiếm khỏi vỏ, một luồng kiếm ý đáng sợ trước nay chưa từng có cũng ra khỏi vỏ cùng Táng Hoa.  Xoẹt!  Bầu trời bị xé rách một lỗ thủng, màn đêm buông xuống. Dưới hơn một trăm ánh sao, kiếm thế toàn thân Lâm Nhất bỗng trở nên vô cùng rộng lớn.  Kiếm ý Thông Linh!  Lâm Nhất xoay cổ tay, ánh sao hội tụ, không gian như vật chuyển sao dời trở nên móp méo. Ảo ảnh Viêm Long lao tới nhanh như chớp lại không thể đến gần. Cơ thể nó bị một luồng ý chí méo mó biến dạng, không động đậy được, không thể tiếp tục tiếp cận.  Phụt!

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất không phản bác.  Nếu chỉ nói riêng về xác thịt, hắn chắc chắn không thể so với yêu thú Thiên Phách cấp bá chủ, thậm chí không chỉ yếu hơn một chút, Tử Điện Ma Long Điểu đã nói khéo lắm rồi.  Nhưng Lâm Nhất không định dùng xác thịt chống đỡ. Theo hắn đoán, bây giờ trong khu cấm này có ý chí sức mạnh ngọn lửa tăng cường.  Uy lực của ý chí ngọn lửa ít nhất cũng đạt đến nhị phẩm, thậm chí là cảnh giới càng cao.  Tia chớp mà Tử Điện Ma Long Điểu gọi tới không thể hủy diệt khu cấm này, không phải vì uy lực không đủ, mà là ý chí sấm sét của nó không đủ mạnh.  Không có ý chí võ đạo mạnh mẽ tăng cường, ánh chớp đáng sợ chẳng khác nào lâu đài trên không.  Khi Lâm Nhất nói dự đoán của mình cho đối phương, Tử Điện Ma Long Điểu im lặng một lúc lâu mới nói: “Kiếm ý của ngươi có thể chịu đựng nổi không?”  “Có thể thử xem”.  Dứt lời, Lâm Nhất lướt người đi, đáp xuống phía trước.  Người ở giữa không trung còn chưa đáp xuống đã có một luồng sức mạnh ngọn lửa như hủy diệt cuốn tới từ bốn phương tám hướng.  Ầm!  Trên người Lâm Nhất lập tức bùng lên kiếm ý sắc bén, xông thẳng lên trời, kiếm ý Tiên Thiên đỉnh phong viên mãn ngăn chặn đòn tấn công của số sức mạnh ngọn lửa đó.  Sau khi đáp xuống, dưới chân lập tức sinh ra một biển lửa màu vàng kim, dường như đi trên dung nham nóng chảy thiêu đốt cháy bỏng.  Lâm Nhất cẩn trọng đi về phía trước, có thể cảm nhận được kiếm ý của mình đang bị thiêu đốt không ngừng. Chớp mắt, kiếm ý Tiên Thiên bao phủ toàn thân bị đốt cháy chỉ còn lại mười mét, miễn cưỡng có thể bảo vệ bản thân.  Vù! Vù! Vù!  Thân hình lóe lên, Lâm Nhất bước nhanh ra, mỗi một bước hạ xuống đều làm lan ra sóng lửa, sức mạnh ngọn lửa kinh người phản chấn, giống như sóng lớn thoáng chốc nhấn chìm Lâm Nhất.  Nhưng chốc lát sau, ánh sáng lóe lên, Lâm Nhất một thân áo xanh lại xông ra, tiếp tục bước về phía trước. Kèm theo tiếng kiếm vang trời, mỗi bước hắn đi đều cực kỳ hung hiểm, giống như một khi đặt chân xuống, cả người sẽ bị đốt cháy thành tro.  Lâm Nhất bước liền bảy bước, cách quả Viêm Long độ chín ba nghìn năm chỉ còn chưa tới nghìn mét.  Ầm!  Nhưng đúng lúc đó, sóng nhiệt cuồn cuộn lan tới, quả Viêm Long tỏa ánh sáng vàng rực rỡ, lấp lánh ánh sáng. Trong tiếng rít gào, một ảo ảnh Viêm Long thuần túy do ý chí ngọn lửa ngưng tụ giết về phía Lâm Nhất nhanh như chớp.  “Phá!”  Lâm Nhất rút kiếm khỏi vỏ, một luồng kiếm ý đáng sợ trước nay chưa từng có cũng ra khỏi vỏ cùng Táng Hoa.  Xoẹt!  Bầu trời bị xé rách một lỗ thủng, màn đêm buông xuống. Dưới hơn một trăm ánh sao, kiếm thế toàn thân Lâm Nhất bỗng trở nên vô cùng rộng lớn.  Kiếm ý Thông Linh!  Lâm Nhất xoay cổ tay, ánh sao hội tụ, không gian như vật chuyển sao dời trở nên móp méo. Ảo ảnh Viêm Long lao tới nhanh như chớp lại không thể đến gần. Cơ thể nó bị một luồng ý chí méo mó biến dạng, không động đậy được, không thể tiếp tục tiếp cận.  Phụt!

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất không phản bác.  Nếu chỉ nói riêng về xác thịt, hắn chắc chắn không thể so với yêu thú Thiên Phách cấp bá chủ, thậm chí không chỉ yếu hơn một chút, Tử Điện Ma Long Điểu đã nói khéo lắm rồi.  Nhưng Lâm Nhất không định dùng xác thịt chống đỡ. Theo hắn đoán, bây giờ trong khu cấm này có ý chí sức mạnh ngọn lửa tăng cường.  Uy lực của ý chí ngọn lửa ít nhất cũng đạt đến nhị phẩm, thậm chí là cảnh giới càng cao.  Tia chớp mà Tử Điện Ma Long Điểu gọi tới không thể hủy diệt khu cấm này, không phải vì uy lực không đủ, mà là ý chí sấm sét của nó không đủ mạnh.  Không có ý chí võ đạo mạnh mẽ tăng cường, ánh chớp đáng sợ chẳng khác nào lâu đài trên không.  Khi Lâm Nhất nói dự đoán của mình cho đối phương, Tử Điện Ma Long Điểu im lặng một lúc lâu mới nói: “Kiếm ý của ngươi có thể chịu đựng nổi không?”  “Có thể thử xem”.  Dứt lời, Lâm Nhất lướt người đi, đáp xuống phía trước.  Người ở giữa không trung còn chưa đáp xuống đã có một luồng sức mạnh ngọn lửa như hủy diệt cuốn tới từ bốn phương tám hướng.  Ầm!  Trên người Lâm Nhất lập tức bùng lên kiếm ý sắc bén, xông thẳng lên trời, kiếm ý Tiên Thiên đỉnh phong viên mãn ngăn chặn đòn tấn công của số sức mạnh ngọn lửa đó.  Sau khi đáp xuống, dưới chân lập tức sinh ra một biển lửa màu vàng kim, dường như đi trên dung nham nóng chảy thiêu đốt cháy bỏng.  Lâm Nhất cẩn trọng đi về phía trước, có thể cảm nhận được kiếm ý của mình đang bị thiêu đốt không ngừng. Chớp mắt, kiếm ý Tiên Thiên bao phủ toàn thân bị đốt cháy chỉ còn lại mười mét, miễn cưỡng có thể bảo vệ bản thân.  Vù! Vù! Vù!  Thân hình lóe lên, Lâm Nhất bước nhanh ra, mỗi một bước hạ xuống đều làm lan ra sóng lửa, sức mạnh ngọn lửa kinh người phản chấn, giống như sóng lớn thoáng chốc nhấn chìm Lâm Nhất.  Nhưng chốc lát sau, ánh sáng lóe lên, Lâm Nhất một thân áo xanh lại xông ra, tiếp tục bước về phía trước. Kèm theo tiếng kiếm vang trời, mỗi bước hắn đi đều cực kỳ hung hiểm, giống như một khi đặt chân xuống, cả người sẽ bị đốt cháy thành tro.  Lâm Nhất bước liền bảy bước, cách quả Viêm Long độ chín ba nghìn năm chỉ còn chưa tới nghìn mét.  Ầm!  Nhưng đúng lúc đó, sóng nhiệt cuồn cuộn lan tới, quả Viêm Long tỏa ánh sáng vàng rực rỡ, lấp lánh ánh sáng. Trong tiếng rít gào, một ảo ảnh Viêm Long thuần túy do ý chí ngọn lửa ngưng tụ giết về phía Lâm Nhất nhanh như chớp.  “Phá!”  Lâm Nhất rút kiếm khỏi vỏ, một luồng kiếm ý đáng sợ trước nay chưa từng có cũng ra khỏi vỏ cùng Táng Hoa.  Xoẹt!  Bầu trời bị xé rách một lỗ thủng, màn đêm buông xuống. Dưới hơn một trăm ánh sao, kiếm thế toàn thân Lâm Nhất bỗng trở nên vô cùng rộng lớn.  Kiếm ý Thông Linh!  Lâm Nhất xoay cổ tay, ánh sao hội tụ, không gian như vật chuyển sao dời trở nên móp méo. Ảo ảnh Viêm Long lao tới nhanh như chớp lại không thể đến gần. Cơ thể nó bị một luồng ý chí méo mó biến dạng, không động đậy được, không thể tiếp tục tiếp cận.  Phụt!

Chương 2653