“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2700

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Người của Càn Vân Tông đến, là Khương Tử Diệp và Bạch Lê Hiên!”  “Triệu Vô Cực! Triệu Vô Cực! Nhìn kìa, đó là Triệu Vô Cực của Tử Lôi Tông, một trong Tam Tiểu Vương của cổ vực Nam Hoa. Uy áp mạnh quá, hắn ta có tu vi Thiên Phách sao?”  “Người của Bắc Tuyết Sơn Trang, Thiên Yêu Các, Tử Nguyệt Động Thiên đến!”  Bá chủ chân chính đã đến, người của những thế lực này cưỡi yêu thú Thiên Phách do tông môn nuôi lần lượt xuất hiện khiến cả dãy núi chấn động.  Tiếng yêu thú gầm thét đinh tai nhức óc, quanh quẩn không ngừng.  Các nhân vật truyền kỳ thuộc Tam Vương Thất Anh của cổ vực Nam Hoa lần lượt xuất hiện, phong thái vô biên khiến người ta phải cảm thán.  Trong lúc nhất thời, dãy núi trùng điệp này hoàn toàn trở nên sôi trào. Đây mới là truyền kỳ chân chính, dù thời gian có thay đổi thế nào, địa vị của mười người đứng đầu bảng Long Vân ở trong lòng mọi người vẫn rất khó thay thế được.  Tên tuổi của những người này quá vang dội, miêu tả bằng câu như sấm bên tai cũng không đủ.  Khương Tử Diệp, Nam Cung Vãn Ngọc, Triệu Vô Cực... Viêm Long Tử.  Các yêu nghiệt đứng trên đỉnh núi âm thầm tranh phong, ánh mắt họ giao nhau dường như có thể nghe thấy tiếng kiếm va chạm leng keng. Gió thổi mây bay, muôn hình vạn trạng, ai cũng không muốn dễ dàng nhận thua.  Không có gì để nghi ngờ, Tam Vương Thất Anh đã được định sẵn rằng sẽ là những người toả sáng nhất trong Quần Long thịnh yến.  Tất cả mọi người đều hoa mắt, không biết nên tập trung vào ai, phong thái của những người này quá đáng kinh ngạc, sâu trong lòng họ vô cùng chấn động, nhuyệt huyết sôi trào.   Anh hùng hào kiệt tề tụ, ai sẽ chìm, ai sẽ nổi?  “Vũ Hạo Thiên, Khuynh Nhược U!”  Lúc này có người kinh ngạc nhỏ giọng thốt lên, trong dãy núi trùng điệp lập tức yên tĩnh, vô số ánh mắt đổ dồn về phía ngọn núi mà Tử Nguyệt Động Thiên chiếm cứ.  Lâm Nhất đang nhắm mắt ngồi khoanh chân lập tức nhướng mày, mở mắt ra.   Dòng chảy ngược.  Điều này mang lại cho người ta cảm giác như thể khi hắn ta xuất hiện, Quần Long thịnh yến đã kết thúc.  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Người của Càn Vân Tông đến, là Khương Tử Diệp và Bạch Lê Hiên!”  “Triệu Vô Cực! Triệu Vô Cực! Nhìn kìa, đó là Triệu Vô Cực của Tử Lôi Tông, một trong Tam Tiểu Vương của cổ vực Nam Hoa. Uy áp mạnh quá, hắn ta có tu vi Thiên Phách sao?”  “Người của Bắc Tuyết Sơn Trang, Thiên Yêu Các, Tử Nguyệt Động Thiên đến!”  Bá chủ chân chính đã đến, người của những thế lực này cưỡi yêu thú Thiên Phách do tông môn nuôi lần lượt xuất hiện khiến cả dãy núi chấn động.  Tiếng yêu thú gầm thét đinh tai nhức óc, quanh quẩn không ngừng.  Các nhân vật truyền kỳ thuộc Tam Vương Thất Anh của cổ vực Nam Hoa lần lượt xuất hiện, phong thái vô biên khiến người ta phải cảm thán.  Trong lúc nhất thời, dãy núi trùng điệp này hoàn toàn trở nên sôi trào. Đây mới là truyền kỳ chân chính, dù thời gian có thay đổi thế nào, địa vị của mười người đứng đầu bảng Long Vân ở trong lòng mọi người vẫn rất khó thay thế được.  Tên tuổi của những người này quá vang dội, miêu tả bằng câu như sấm bên tai cũng không đủ.  Khương Tử Diệp, Nam Cung Vãn Ngọc, Triệu Vô Cực... Viêm Long Tử.  Các yêu nghiệt đứng trên đỉnh núi âm thầm tranh phong, ánh mắt họ giao nhau dường như có thể nghe thấy tiếng kiếm va chạm leng keng. Gió thổi mây bay, muôn hình vạn trạng, ai cũng không muốn dễ dàng nhận thua.  Không có gì để nghi ngờ, Tam Vương Thất Anh đã được định sẵn rằng sẽ là những người toả sáng nhất trong Quần Long thịnh yến.  Tất cả mọi người đều hoa mắt, không biết nên tập trung vào ai, phong thái của những người này quá đáng kinh ngạc, sâu trong lòng họ vô cùng chấn động, nhuyệt huyết sôi trào.   Anh hùng hào kiệt tề tụ, ai sẽ chìm, ai sẽ nổi?  “Vũ Hạo Thiên, Khuynh Nhược U!”  Lúc này có người kinh ngạc nhỏ giọng thốt lên, trong dãy núi trùng điệp lập tức yên tĩnh, vô số ánh mắt đổ dồn về phía ngọn núi mà Tử Nguyệt Động Thiên chiếm cứ.  Lâm Nhất đang nhắm mắt ngồi khoanh chân lập tức nhướng mày, mở mắt ra.   Dòng chảy ngược.  Điều này mang lại cho người ta cảm giác như thể khi hắn ta xuất hiện, Quần Long thịnh yến đã kết thúc.  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Người của Càn Vân Tông đến, là Khương Tử Diệp và Bạch Lê Hiên!”  “Triệu Vô Cực! Triệu Vô Cực! Nhìn kìa, đó là Triệu Vô Cực của Tử Lôi Tông, một trong Tam Tiểu Vương của cổ vực Nam Hoa. Uy áp mạnh quá, hắn ta có tu vi Thiên Phách sao?”  “Người của Bắc Tuyết Sơn Trang, Thiên Yêu Các, Tử Nguyệt Động Thiên đến!”  Bá chủ chân chính đã đến, người của những thế lực này cưỡi yêu thú Thiên Phách do tông môn nuôi lần lượt xuất hiện khiến cả dãy núi chấn động.  Tiếng yêu thú gầm thét đinh tai nhức óc, quanh quẩn không ngừng.  Các nhân vật truyền kỳ thuộc Tam Vương Thất Anh của cổ vực Nam Hoa lần lượt xuất hiện, phong thái vô biên khiến người ta phải cảm thán.  Trong lúc nhất thời, dãy núi trùng điệp này hoàn toàn trở nên sôi trào. Đây mới là truyền kỳ chân chính, dù thời gian có thay đổi thế nào, địa vị của mười người đứng đầu bảng Long Vân ở trong lòng mọi người vẫn rất khó thay thế được.  Tên tuổi của những người này quá vang dội, miêu tả bằng câu như sấm bên tai cũng không đủ.  Khương Tử Diệp, Nam Cung Vãn Ngọc, Triệu Vô Cực... Viêm Long Tử.  Các yêu nghiệt đứng trên đỉnh núi âm thầm tranh phong, ánh mắt họ giao nhau dường như có thể nghe thấy tiếng kiếm va chạm leng keng. Gió thổi mây bay, muôn hình vạn trạng, ai cũng không muốn dễ dàng nhận thua.  Không có gì để nghi ngờ, Tam Vương Thất Anh đã được định sẵn rằng sẽ là những người toả sáng nhất trong Quần Long thịnh yến.  Tất cả mọi người đều hoa mắt, không biết nên tập trung vào ai, phong thái của những người này quá đáng kinh ngạc, sâu trong lòng họ vô cùng chấn động, nhuyệt huyết sôi trào.   Anh hùng hào kiệt tề tụ, ai sẽ chìm, ai sẽ nổi?  “Vũ Hạo Thiên, Khuynh Nhược U!”  Lúc này có người kinh ngạc nhỏ giọng thốt lên, trong dãy núi trùng điệp lập tức yên tĩnh, vô số ánh mắt đổ dồn về phía ngọn núi mà Tử Nguyệt Động Thiên chiếm cứ.  Lâm Nhất đang nhắm mắt ngồi khoanh chân lập tức nhướng mày, mở mắt ra.   Dòng chảy ngược.  Điều này mang lại cho người ta cảm giác như thể khi hắn ta xuất hiện, Quần Long thịnh yến đã kết thúc.  

Chương 2700