“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2701

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Khuynh Nhược U ở bên cạnh Vũ Hạo Thiên cũng có phong thái trác tuyệt, tuyệt sắc khuynh thành. Vô số ánh mắt mến mộ tập trung về phía nàng ta. Tiểu công chúa của Tử Nguyệt Động Thiên danh tiếng lẫy lừng trên cổ vực Nam Hoa, khiến vô số người khuynh tâm vì nàng ta.  Chỉ dựa vào sắc đẹp ấy, Khuynh Nhược U đã có thể có được một vị trí trong số yêu nghiệt tuyệt đỉnh này.  Nhưng ai cũng biết, trừ vẻ ngoài xinh đẹp ra, thực lực và thiên phú của nàng ta cũng mạnh đến đáng sợ. Ít nhất vị trí mười hạng đầu trên bảng Long Vân, nàng ta có cơ hội khá lớn để giành lấy.  “Mạnh quá…”  Trên ngọn núi của đế quốc Đại Tần, Nhạc Thanh cảm khái không thôi.  Hắn ta không chỉ nói đến Vũ Hạo Thiên, trừ Vũ Hạo Thiên ra, đám người Triệu Vô Cực cũng mạnh đáng sợ. Trong lúc hắn ta đang cảm thấy mông lung, những người này có thể mạnh hơn Phi Long tướng quân của Thần Sách Doanh gấp nhiều lần, hoàn toàn không phải một đẳng cấp.  Nhưng những người này lại trẻ tuổi đến vậy, quang mang của bọn họ thực sự quá chói mắt.  “Tam Vương Thất Anh, yêu nghiệt chân chính của cổ vực Nam Hoa, đúng là khiến người ta tán thán”.  Mai hộ pháp vô cùng cảm khái, không khỏi chấn động. Theo ông ta thấy, Lâm Nhất đã đủ mạnh, nhưng so với mấy người này dường như có chút phai mờ. Bất cứ ai trong bọn họ cũng mạnh hơn mình gấp mấy lần.  Ông ta là cao thủ Thiên Phách, ở trước mặt những người này không cảm thấy có chút ưu thế nào, ngược lại còn rất kiêng dè.  Nhất thời ông ta không khỏi lo lắng, dù Lâm Nhất thật sự nắm giữ kiếm ý đáng sợ như ông ta nghĩ, e rằng cũng không thể thuận buồm xuôi gió.  Suy cho cùng cũng là Quần Long thịnh yến hưng thịnh nhất trong mấy nghìn năm nay, không ai có thể nắm chắc tuyệt đối. Bây giờ ông ta chỉ hi vọng Lâm Nhất có thể tiến vào ba mươi hạng đầu là được rồi. Chuyện này đối với Lăng Tiêu Kiếm Các mà nói đã là vinh quang rất lớn, cũng có thể mang lại vận khí rất lớn.  Lâm Nhất cũng đang quan sát Vũ Hạo Thiên, hắn chỉ liếc nhìn mấy cái từ xa, sau đó ánh mắt đã dừng lại trên hai người khác trong Tam Tiểu Vương.  Triệu Vô Cực và Viêm Long Tử!  So với Triệu Vô Cực, Lâm Nhất quen thuộc với Viêm Long Tử hơn. Hắn từng nhìn thấy hắn ta trong một thoáng, cũng nghe Tiểu Tử nói đây là một người tàn độc, một đòn đỉnh cao suýt chút nữa giết chết yêu thú Thiên Phách cấp bá chủ.  Thực lực như thế, Lâm Nhất trước khi nắm giữ kiếm ý Thông Linh đúng là không tưởng tượng nổi, nghĩ nát óc cũng không ngờ tới có thể có người mạnh như vậy.  Còn bây giờ, Lâm Nhất đã khác xưa, Thương Long Cửu Biến đạt đến biến thứ tám, chỉ dựa vào xác thịt cũng có thể ngang tài ngang sức với Tử Điện Ma Long Điểu, thậm chí hơi chiếm ưu thế.  Đương nhiên đó là khi Tiểu Tử chưa tu luyện Thương Long Cửu Biến.  Bây giờ, Lâm Nhất cũng không tin Viêm Long Tử có thể đánh trọng thương Tiểu Tử chỉ bằng một đòn.  Còn lại là Triệu Vô Cực, người này Lâm Nhất có chút không nhìn thấu, nhưng có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh sấm sét cực kỳ đáng sợ ở trên người hắn ta.  Luồng sức mạnh sấm sét đó thậm chí còn mạnh hơn năng lực điều khiển tia sét của Tử Điện Ma Long Điểu một chút.  Theo hắn thấy, khoảng cách của Tam Tiểu Vương ở Nam Vực có thể không lớn như người ngoài tưởng tượng. Dù là Triệu Vô Cực hay là Viêm Long Tử đều có năng lực tranh tài với Vũ Hạo Thiên. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Khuynh Nhược U ở bên cạnh Vũ Hạo Thiên cũng có phong thái trác tuyệt, tuyệt sắc khuynh thành. Vô số ánh mắt mến mộ tập trung về phía nàng ta. Tiểu công chúa của Tử Nguyệt Động Thiên danh tiếng lẫy lừng trên cổ vực Nam Hoa, khiến vô số người khuynh tâm vì nàng ta.  Chỉ dựa vào sắc đẹp ấy, Khuynh Nhược U đã có thể có được một vị trí trong số yêu nghiệt tuyệt đỉnh này.  Nhưng ai cũng biết, trừ vẻ ngoài xinh đẹp ra, thực lực và thiên phú của nàng ta cũng mạnh đến đáng sợ. Ít nhất vị trí mười hạng đầu trên bảng Long Vân, nàng ta có cơ hội khá lớn để giành lấy.  “Mạnh quá…”  Trên ngọn núi của đế quốc Đại Tần, Nhạc Thanh cảm khái không thôi.  Hắn ta không chỉ nói đến Vũ Hạo Thiên, trừ Vũ Hạo Thiên ra, đám người Triệu Vô Cực cũng mạnh đáng sợ. Trong lúc hắn ta đang cảm thấy mông lung, những người này có thể mạnh hơn Phi Long tướng quân của Thần Sách Doanh gấp nhiều lần, hoàn toàn không phải một đẳng cấp.  Nhưng những người này lại trẻ tuổi đến vậy, quang mang của bọn họ thực sự quá chói mắt.  “Tam Vương Thất Anh, yêu nghiệt chân chính của cổ vực Nam Hoa, đúng là khiến người ta tán thán”.  Mai hộ pháp vô cùng cảm khái, không khỏi chấn động. Theo ông ta thấy, Lâm Nhất đã đủ mạnh, nhưng so với mấy người này dường như có chút phai mờ. Bất cứ ai trong bọn họ cũng mạnh hơn mình gấp mấy lần.  Ông ta là cao thủ Thiên Phách, ở trước mặt những người này không cảm thấy có chút ưu thế nào, ngược lại còn rất kiêng dè.  Nhất thời ông ta không khỏi lo lắng, dù Lâm Nhất thật sự nắm giữ kiếm ý đáng sợ như ông ta nghĩ, e rằng cũng không thể thuận buồm xuôi gió.  Suy cho cùng cũng là Quần Long thịnh yến hưng thịnh nhất trong mấy nghìn năm nay, không ai có thể nắm chắc tuyệt đối. Bây giờ ông ta chỉ hi vọng Lâm Nhất có thể tiến vào ba mươi hạng đầu là được rồi. Chuyện này đối với Lăng Tiêu Kiếm Các mà nói đã là vinh quang rất lớn, cũng có thể mang lại vận khí rất lớn.  Lâm Nhất cũng đang quan sát Vũ Hạo Thiên, hắn chỉ liếc nhìn mấy cái từ xa, sau đó ánh mắt đã dừng lại trên hai người khác trong Tam Tiểu Vương.  Triệu Vô Cực và Viêm Long Tử!  So với Triệu Vô Cực, Lâm Nhất quen thuộc với Viêm Long Tử hơn. Hắn từng nhìn thấy hắn ta trong một thoáng, cũng nghe Tiểu Tử nói đây là một người tàn độc, một đòn đỉnh cao suýt chút nữa giết chết yêu thú Thiên Phách cấp bá chủ.  Thực lực như thế, Lâm Nhất trước khi nắm giữ kiếm ý Thông Linh đúng là không tưởng tượng nổi, nghĩ nát óc cũng không ngờ tới có thể có người mạnh như vậy.  Còn bây giờ, Lâm Nhất đã khác xưa, Thương Long Cửu Biến đạt đến biến thứ tám, chỉ dựa vào xác thịt cũng có thể ngang tài ngang sức với Tử Điện Ma Long Điểu, thậm chí hơi chiếm ưu thế.  Đương nhiên đó là khi Tiểu Tử chưa tu luyện Thương Long Cửu Biến.  Bây giờ, Lâm Nhất cũng không tin Viêm Long Tử có thể đánh trọng thương Tiểu Tử chỉ bằng một đòn.  Còn lại là Triệu Vô Cực, người này Lâm Nhất có chút không nhìn thấu, nhưng có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh sấm sét cực kỳ đáng sợ ở trên người hắn ta.  Luồng sức mạnh sấm sét đó thậm chí còn mạnh hơn năng lực điều khiển tia sét của Tử Điện Ma Long Điểu một chút.  Theo hắn thấy, khoảng cách của Tam Tiểu Vương ở Nam Vực có thể không lớn như người ngoài tưởng tượng. Dù là Triệu Vô Cực hay là Viêm Long Tử đều có năng lực tranh tài với Vũ Hạo Thiên. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Khuynh Nhược U ở bên cạnh Vũ Hạo Thiên cũng có phong thái trác tuyệt, tuyệt sắc khuynh thành. Vô số ánh mắt mến mộ tập trung về phía nàng ta. Tiểu công chúa của Tử Nguyệt Động Thiên danh tiếng lẫy lừng trên cổ vực Nam Hoa, khiến vô số người khuynh tâm vì nàng ta.  Chỉ dựa vào sắc đẹp ấy, Khuynh Nhược U đã có thể có được một vị trí trong số yêu nghiệt tuyệt đỉnh này.  Nhưng ai cũng biết, trừ vẻ ngoài xinh đẹp ra, thực lực và thiên phú của nàng ta cũng mạnh đến đáng sợ. Ít nhất vị trí mười hạng đầu trên bảng Long Vân, nàng ta có cơ hội khá lớn để giành lấy.  “Mạnh quá…”  Trên ngọn núi của đế quốc Đại Tần, Nhạc Thanh cảm khái không thôi.  Hắn ta không chỉ nói đến Vũ Hạo Thiên, trừ Vũ Hạo Thiên ra, đám người Triệu Vô Cực cũng mạnh đáng sợ. Trong lúc hắn ta đang cảm thấy mông lung, những người này có thể mạnh hơn Phi Long tướng quân của Thần Sách Doanh gấp nhiều lần, hoàn toàn không phải một đẳng cấp.  Nhưng những người này lại trẻ tuổi đến vậy, quang mang của bọn họ thực sự quá chói mắt.  “Tam Vương Thất Anh, yêu nghiệt chân chính của cổ vực Nam Hoa, đúng là khiến người ta tán thán”.  Mai hộ pháp vô cùng cảm khái, không khỏi chấn động. Theo ông ta thấy, Lâm Nhất đã đủ mạnh, nhưng so với mấy người này dường như có chút phai mờ. Bất cứ ai trong bọn họ cũng mạnh hơn mình gấp mấy lần.  Ông ta là cao thủ Thiên Phách, ở trước mặt những người này không cảm thấy có chút ưu thế nào, ngược lại còn rất kiêng dè.  Nhất thời ông ta không khỏi lo lắng, dù Lâm Nhất thật sự nắm giữ kiếm ý đáng sợ như ông ta nghĩ, e rằng cũng không thể thuận buồm xuôi gió.  Suy cho cùng cũng là Quần Long thịnh yến hưng thịnh nhất trong mấy nghìn năm nay, không ai có thể nắm chắc tuyệt đối. Bây giờ ông ta chỉ hi vọng Lâm Nhất có thể tiến vào ba mươi hạng đầu là được rồi. Chuyện này đối với Lăng Tiêu Kiếm Các mà nói đã là vinh quang rất lớn, cũng có thể mang lại vận khí rất lớn.  Lâm Nhất cũng đang quan sát Vũ Hạo Thiên, hắn chỉ liếc nhìn mấy cái từ xa, sau đó ánh mắt đã dừng lại trên hai người khác trong Tam Tiểu Vương.  Triệu Vô Cực và Viêm Long Tử!  So với Triệu Vô Cực, Lâm Nhất quen thuộc với Viêm Long Tử hơn. Hắn từng nhìn thấy hắn ta trong một thoáng, cũng nghe Tiểu Tử nói đây là một người tàn độc, một đòn đỉnh cao suýt chút nữa giết chết yêu thú Thiên Phách cấp bá chủ.  Thực lực như thế, Lâm Nhất trước khi nắm giữ kiếm ý Thông Linh đúng là không tưởng tượng nổi, nghĩ nát óc cũng không ngờ tới có thể có người mạnh như vậy.  Còn bây giờ, Lâm Nhất đã khác xưa, Thương Long Cửu Biến đạt đến biến thứ tám, chỉ dựa vào xác thịt cũng có thể ngang tài ngang sức với Tử Điện Ma Long Điểu, thậm chí hơi chiếm ưu thế.  Đương nhiên đó là khi Tiểu Tử chưa tu luyện Thương Long Cửu Biến.  Bây giờ, Lâm Nhất cũng không tin Viêm Long Tử có thể đánh trọng thương Tiểu Tử chỉ bằng một đòn.  Còn lại là Triệu Vô Cực, người này Lâm Nhất có chút không nhìn thấu, nhưng có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh sấm sét cực kỳ đáng sợ ở trên người hắn ta.  Luồng sức mạnh sấm sét đó thậm chí còn mạnh hơn năng lực điều khiển tia sét của Tử Điện Ma Long Điểu một chút.  Theo hắn thấy, khoảng cách của Tam Tiểu Vương ở Nam Vực có thể không lớn như người ngoài tưởng tượng. Dù là Triệu Vô Cực hay là Viêm Long Tử đều có năng lực tranh tài với Vũ Hạo Thiên. 

Chương 2701