“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2880

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trong mắt Ô Tiếu Thiên loé lên sát khí, hắn đã khổ cực rất lâu vì trận chiến này, cũng lười quan tâm đối thủ nghĩ gì.  Việc hắn cần làm chỉ là đánh bại đối phương để rửa nhục!  Ô Tiếu Thiên hét to một tiếng, huyết sắc dày đặc trên người loé lên trong không trung, vượt qua khoảng cách mấy trăm mét. Những tàn ảnh màu máu dữ tợn để lại dọc trên đường, chân thân lập tức xuất hiện trước mặt Khương Tử Diệp, nâng tay đánh xuống một chưởng.  Ầm!  Một chưởng này như sông lớn chảy ngược, sát khí nổ ầm tạo thành biển máu vô tận, đây chính là chiêu sở trường của Ô Tiếu Thiên, Huyết Vân Trảm!  “Phá!’  Sắc mặt Khương Tử Diệp không thay đổi, nàng ta nhẹ nhàng chỉ tay đỡ đòn.  Oanh!  Va chạm lập tức làm bộc phát tiếng nổ động trời, hai người lần lượt lùi lại.  “Huyết Ảnh Ma Tung!”  Ô Tiếu Thiên ở trên không trung còn chưa đáp xuống đất, huyết sát trên người hắn đã cuồn cuộn như sông lớn, thân thể hắn tựa như một con Huyết Mãng há to miệng cắn xé. Chiêu này biến hoá rất nhanh, còn sử dụng thân pháp vô cùng cao siêu, sát khí gầm thét càng có thể quấy nhiễu giác quan thứ sáu của đối thủ, khiến không gian trở nên hỗn loạn.  Bịch bịch bịch bịch!  Trong nháy mắt, kiếm Thanh Huyên liên tục bị đánh bảy quyền, mỗi quyền đánh xuống đều như Huyết Mãng cắn xé.  “Tán!”  Nhìn thấy đối thủ chiếm lợi thế, Khương Tử Diệp ổn định lại chân nguyên hỗn loạn trong người. Vào khoảnh khắc đẩy sát khí của đối phương ra khỏi cơ thể, khí thế trên người nàng ta tản ra như mây bay. Dưới khí thế của đối thủ, rõ ràng Khương Tử Diệp đang đứng ngay trước mặt, nhưng lại như không tồn tại, không thể nào khống chế được nàng ta.  “Tụ!”  Vào khoảnh khắc Ô Tiếu Thiên thoáng sững sờ, Khương Tử Diệp đánh tới một chưởng, sau lưng xuất hiện dị tượng. Có mây trắng vô tận chất đống như núi, nguy nga dày đặc, ụ núi đó mang đến cho người khác áp lực to lớn.  Mỗi khi đánh ra một chưởng sẽ có một ngọn núi hình thành, sau mấy chưởng, sau lưng Khương Tử Diệp đã núi non trùng điệp, liên miên bất tận.  “Càn Vân Quyết!”  “Không ngờ lại là Càn Vân Quyết, Càn Khôn Thiên Địa, tụ tán vô thường, đúng là cao thâm khó lường”.  “Ô Tiếu Thiên bị làm khó, hoàn toàn không thể phát huy huyết sát ma công”.  Ô Tiếu Thiên trên đài Thăng Long hơi thay đổi sắc mặt, mấy năm không gặp, đối thủ trở nên mạnh hơn rồi. E rằng đối phương đã tu luyện xong cả tầng mười ba của Càn Vân Quyết này, đến Hoá cảnh trong truyền thuyết rồi, thật sự là mạnh đến mức đáng sợ.  “Xem ta làm sao phá giải Càn Vân Quyết của cô đây!”  Trong mắt Ô Tiếu Thiên có tinh quang loé lên, mấy năm nay hắn không phải đang lãng phí thời gian, hắn đã nghĩ ra cách phá giải Càn Vân Quyết của đối phương từ lâu rồi.  Vẫn còn thủ đoạn chưa sử dụng?  Nhìn thấy huyết quang mãnh liệt trên người Ô Tiếu Thiên, mọi người lập tức tỏ vẻ mong đợi. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trong mắt Ô Tiếu Thiên loé lên sát khí, hắn đã khổ cực rất lâu vì trận chiến này, cũng lười quan tâm đối thủ nghĩ gì.  Việc hắn cần làm chỉ là đánh bại đối phương để rửa nhục!  Ô Tiếu Thiên hét to một tiếng, huyết sắc dày đặc trên người loé lên trong không trung, vượt qua khoảng cách mấy trăm mét. Những tàn ảnh màu máu dữ tợn để lại dọc trên đường, chân thân lập tức xuất hiện trước mặt Khương Tử Diệp, nâng tay đánh xuống một chưởng.  Ầm!  Một chưởng này như sông lớn chảy ngược, sát khí nổ ầm tạo thành biển máu vô tận, đây chính là chiêu sở trường của Ô Tiếu Thiên, Huyết Vân Trảm!  “Phá!’  Sắc mặt Khương Tử Diệp không thay đổi, nàng ta nhẹ nhàng chỉ tay đỡ đòn.  Oanh!  Va chạm lập tức làm bộc phát tiếng nổ động trời, hai người lần lượt lùi lại.  “Huyết Ảnh Ma Tung!”  Ô Tiếu Thiên ở trên không trung còn chưa đáp xuống đất, huyết sát trên người hắn đã cuồn cuộn như sông lớn, thân thể hắn tựa như một con Huyết Mãng há to miệng cắn xé. Chiêu này biến hoá rất nhanh, còn sử dụng thân pháp vô cùng cao siêu, sát khí gầm thét càng có thể quấy nhiễu giác quan thứ sáu của đối thủ, khiến không gian trở nên hỗn loạn.  Bịch bịch bịch bịch!  Trong nháy mắt, kiếm Thanh Huyên liên tục bị đánh bảy quyền, mỗi quyền đánh xuống đều như Huyết Mãng cắn xé.  “Tán!”  Nhìn thấy đối thủ chiếm lợi thế, Khương Tử Diệp ổn định lại chân nguyên hỗn loạn trong người. Vào khoảnh khắc đẩy sát khí của đối phương ra khỏi cơ thể, khí thế trên người nàng ta tản ra như mây bay. Dưới khí thế của đối thủ, rõ ràng Khương Tử Diệp đang đứng ngay trước mặt, nhưng lại như không tồn tại, không thể nào khống chế được nàng ta.  “Tụ!”  Vào khoảnh khắc Ô Tiếu Thiên thoáng sững sờ, Khương Tử Diệp đánh tới một chưởng, sau lưng xuất hiện dị tượng. Có mây trắng vô tận chất đống như núi, nguy nga dày đặc, ụ núi đó mang đến cho người khác áp lực to lớn.  Mỗi khi đánh ra một chưởng sẽ có một ngọn núi hình thành, sau mấy chưởng, sau lưng Khương Tử Diệp đã núi non trùng điệp, liên miên bất tận.  “Càn Vân Quyết!”  “Không ngờ lại là Càn Vân Quyết, Càn Khôn Thiên Địa, tụ tán vô thường, đúng là cao thâm khó lường”.  “Ô Tiếu Thiên bị làm khó, hoàn toàn không thể phát huy huyết sát ma công”.  Ô Tiếu Thiên trên đài Thăng Long hơi thay đổi sắc mặt, mấy năm không gặp, đối thủ trở nên mạnh hơn rồi. E rằng đối phương đã tu luyện xong cả tầng mười ba của Càn Vân Quyết này, đến Hoá cảnh trong truyền thuyết rồi, thật sự là mạnh đến mức đáng sợ.  “Xem ta làm sao phá giải Càn Vân Quyết của cô đây!”  Trong mắt Ô Tiếu Thiên có tinh quang loé lên, mấy năm nay hắn không phải đang lãng phí thời gian, hắn đã nghĩ ra cách phá giải Càn Vân Quyết của đối phương từ lâu rồi.  Vẫn còn thủ đoạn chưa sử dụng?  Nhìn thấy huyết quang mãnh liệt trên người Ô Tiếu Thiên, mọi người lập tức tỏ vẻ mong đợi. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trong mắt Ô Tiếu Thiên loé lên sát khí, hắn đã khổ cực rất lâu vì trận chiến này, cũng lười quan tâm đối thủ nghĩ gì.  Việc hắn cần làm chỉ là đánh bại đối phương để rửa nhục!  Ô Tiếu Thiên hét to một tiếng, huyết sắc dày đặc trên người loé lên trong không trung, vượt qua khoảng cách mấy trăm mét. Những tàn ảnh màu máu dữ tợn để lại dọc trên đường, chân thân lập tức xuất hiện trước mặt Khương Tử Diệp, nâng tay đánh xuống một chưởng.  Ầm!  Một chưởng này như sông lớn chảy ngược, sát khí nổ ầm tạo thành biển máu vô tận, đây chính là chiêu sở trường của Ô Tiếu Thiên, Huyết Vân Trảm!  “Phá!’  Sắc mặt Khương Tử Diệp không thay đổi, nàng ta nhẹ nhàng chỉ tay đỡ đòn.  Oanh!  Va chạm lập tức làm bộc phát tiếng nổ động trời, hai người lần lượt lùi lại.  “Huyết Ảnh Ma Tung!”  Ô Tiếu Thiên ở trên không trung còn chưa đáp xuống đất, huyết sát trên người hắn đã cuồn cuộn như sông lớn, thân thể hắn tựa như một con Huyết Mãng há to miệng cắn xé. Chiêu này biến hoá rất nhanh, còn sử dụng thân pháp vô cùng cao siêu, sát khí gầm thét càng có thể quấy nhiễu giác quan thứ sáu của đối thủ, khiến không gian trở nên hỗn loạn.  Bịch bịch bịch bịch!  Trong nháy mắt, kiếm Thanh Huyên liên tục bị đánh bảy quyền, mỗi quyền đánh xuống đều như Huyết Mãng cắn xé.  “Tán!”  Nhìn thấy đối thủ chiếm lợi thế, Khương Tử Diệp ổn định lại chân nguyên hỗn loạn trong người. Vào khoảnh khắc đẩy sát khí của đối phương ra khỏi cơ thể, khí thế trên người nàng ta tản ra như mây bay. Dưới khí thế của đối thủ, rõ ràng Khương Tử Diệp đang đứng ngay trước mặt, nhưng lại như không tồn tại, không thể nào khống chế được nàng ta.  “Tụ!”  Vào khoảnh khắc Ô Tiếu Thiên thoáng sững sờ, Khương Tử Diệp đánh tới một chưởng, sau lưng xuất hiện dị tượng. Có mây trắng vô tận chất đống như núi, nguy nga dày đặc, ụ núi đó mang đến cho người khác áp lực to lớn.  Mỗi khi đánh ra một chưởng sẽ có một ngọn núi hình thành, sau mấy chưởng, sau lưng Khương Tử Diệp đã núi non trùng điệp, liên miên bất tận.  “Càn Vân Quyết!”  “Không ngờ lại là Càn Vân Quyết, Càn Khôn Thiên Địa, tụ tán vô thường, đúng là cao thâm khó lường”.  “Ô Tiếu Thiên bị làm khó, hoàn toàn không thể phát huy huyết sát ma công”.  Ô Tiếu Thiên trên đài Thăng Long hơi thay đổi sắc mặt, mấy năm không gặp, đối thủ trở nên mạnh hơn rồi. E rằng đối phương đã tu luyện xong cả tầng mười ba của Càn Vân Quyết này, đến Hoá cảnh trong truyền thuyết rồi, thật sự là mạnh đến mức đáng sợ.  “Xem ta làm sao phá giải Càn Vân Quyết của cô đây!”  Trong mắt Ô Tiếu Thiên có tinh quang loé lên, mấy năm nay hắn không phải đang lãng phí thời gian, hắn đã nghĩ ra cách phá giải Càn Vân Quyết của đối phương từ lâu rồi.  Vẫn còn thủ đoạn chưa sử dụng?  Nhìn thấy huyết quang mãnh liệt trên người Ô Tiếu Thiên, mọi người lập tức tỏ vẻ mong đợi. 

Chương 2880