“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2938

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… “Chuyện cười này không thú vị chút nào!”  Viêm Long Tử cười một cách dữ tợn, hắn ta không hề coi trọng Lâm Nhất, vừa dứt lời đã sấn lên.  Ý chí Hỏa Diễm khắp toàn thân hắn ta lập tức tuôn ra… khí thế bực này càng bạo ngược hơn so với khi giao đấu cùng Phương Hàn Lạc, đồng thời, có thêm một luồng sát ý lạnh lẽo mà dữ tợn, mang đến cho người ta cảm giác áp chế càng mạnh mẽ hơn.  Dưới uy áp khủng bố, ý giết chóc càng bùng lên dữ dội, dường như ẩn trong đó là yêu sát khí vô cùng dữ tợn, tàn bạo mà lạnh lùng.  Một sợi huyết mạch Viêm Long trong cơ thể hắn ta bắt đầu trở nên kích động… Trong mắt Viêm Long Tử, dường như Lâm Nhất chỉ là một con ruồi, chờ đợi hắn ta đến đạp bẹp.  Hắn ta từng bước tiếp cận, uy áp từ ngọn lửa trên người cũng ngày càng cô đọng, dường như sóng nhiệt cuồn cuộn không ngừng quét ngang tất cả.  Ầm ầm!  Khí thế kinh người bỗng chốc khiến nước trong hồ Cửu Long ầm ầm sôi trào. Mặt hồ dâng lên từng đợt bọt nước trắng xóa, thậm chí hồ nước đang bốc hơi với tốc độ mắt thường có thể thấy được… Dị tượng khủng bố bực này khiến người xem quá đỗi sợ hãi.  Không biết trong mỗi một bước tiến đến, Viêm Long Tử đã tích tụ lực lượng kinh khủng đến mức nào? Khó mà tưởng tượng được khi hắn ta ra tay, một kích kia sẽ đáng sợ bực nào?  Nghĩ đến chuyện Phương Hàn Lạc bị hắn ta dùng một quyền đánh nát Tử Băng Chiến Thể, mọi người không khỏi biến sắc. E rằng chỉ với một quyền, Viêm Long Tử đã đánh bại Lâm Nhất.  Giết!  Viêm Long Tử cười dữ tợn, đang từ từ bước đến, bỗng nhiên, hắn ta bùng nổ, lắc mình một cái đã đến trước mặt Lâm Nhất, sau đó đánh ra một quyền.  Rầm!  Lực trăm đỉnh lập tức bộc phát, một quyền khủng bố nghiền nát Tử Băng Chiến Thể của Phương Hàn Lạc lại lần nữa được tái hiện.Ông! Ông!  Tuy rằng mọi người đã chuẩn bị phần nào tâm lý, nhưng vẫn bị sóng âm khủng bố kia chấn cho choáng váng, lộ vẻ đau đớn không thôi.  Coong! Coong! Coong!  Mặt hồ bao la hệt như mặt trống cổ, dường như có người liên tục gõ lên đó, từng ngọn sóng gần ngàn trượng lần lượt phun thẳng lên trời.  Một quyền kia sắp đánh úp đến, nhưng Lâm Nhất vẫn đứng bất động, mặc kệ quyền mang rơi xuống. Tay phải đang siết chặt chuôi kiếm của hắn không có một chút dấu hiệu muốn rút kiếm.  “Làm gì vậy chứ?”  “Đừng nói là bị uy áp của Viêm Long Tử dọa sợ đến nỗi không rút kiếm được nha?”  “Cũng có thể lắm chứ, Viêm Long Tử đột nhiên đánh ra một kích dữ dội như vậy, ngay cả cao thủ Thiên Phách cũng có thể bị đánh chết đấy, Lâm Nhất không xong rồi!”  Sắc mặt mọi người lập tức thay đổi, tim chùng xuống.  Nhưng đúng lúc này, Lâm Nhất lại làm ra một động tác mà không ai ngờ đến. Tay trái hắn dộng mạnh xuống, trực tiếp đâm vỏ kiếm xuống đất.  Rầm!

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… “Chuyện cười này không thú vị chút nào!”  Viêm Long Tử cười một cách dữ tợn, hắn ta không hề coi trọng Lâm Nhất, vừa dứt lời đã sấn lên.  Ý chí Hỏa Diễm khắp toàn thân hắn ta lập tức tuôn ra… khí thế bực này càng bạo ngược hơn so với khi giao đấu cùng Phương Hàn Lạc, đồng thời, có thêm một luồng sát ý lạnh lẽo mà dữ tợn, mang đến cho người ta cảm giác áp chế càng mạnh mẽ hơn.  Dưới uy áp khủng bố, ý giết chóc càng bùng lên dữ dội, dường như ẩn trong đó là yêu sát khí vô cùng dữ tợn, tàn bạo mà lạnh lùng.  Một sợi huyết mạch Viêm Long trong cơ thể hắn ta bắt đầu trở nên kích động… Trong mắt Viêm Long Tử, dường như Lâm Nhất chỉ là một con ruồi, chờ đợi hắn ta đến đạp bẹp.  Hắn ta từng bước tiếp cận, uy áp từ ngọn lửa trên người cũng ngày càng cô đọng, dường như sóng nhiệt cuồn cuộn không ngừng quét ngang tất cả.  Ầm ầm!  Khí thế kinh người bỗng chốc khiến nước trong hồ Cửu Long ầm ầm sôi trào. Mặt hồ dâng lên từng đợt bọt nước trắng xóa, thậm chí hồ nước đang bốc hơi với tốc độ mắt thường có thể thấy được… Dị tượng khủng bố bực này khiến người xem quá đỗi sợ hãi.  Không biết trong mỗi một bước tiến đến, Viêm Long Tử đã tích tụ lực lượng kinh khủng đến mức nào? Khó mà tưởng tượng được khi hắn ta ra tay, một kích kia sẽ đáng sợ bực nào?  Nghĩ đến chuyện Phương Hàn Lạc bị hắn ta dùng một quyền đánh nát Tử Băng Chiến Thể, mọi người không khỏi biến sắc. E rằng chỉ với một quyền, Viêm Long Tử đã đánh bại Lâm Nhất.  Giết!  Viêm Long Tử cười dữ tợn, đang từ từ bước đến, bỗng nhiên, hắn ta bùng nổ, lắc mình một cái đã đến trước mặt Lâm Nhất, sau đó đánh ra một quyền.  Rầm!  Lực trăm đỉnh lập tức bộc phát, một quyền khủng bố nghiền nát Tử Băng Chiến Thể của Phương Hàn Lạc lại lần nữa được tái hiện.Ông! Ông!  Tuy rằng mọi người đã chuẩn bị phần nào tâm lý, nhưng vẫn bị sóng âm khủng bố kia chấn cho choáng váng, lộ vẻ đau đớn không thôi.  Coong! Coong! Coong!  Mặt hồ bao la hệt như mặt trống cổ, dường như có người liên tục gõ lên đó, từng ngọn sóng gần ngàn trượng lần lượt phun thẳng lên trời.  Một quyền kia sắp đánh úp đến, nhưng Lâm Nhất vẫn đứng bất động, mặc kệ quyền mang rơi xuống. Tay phải đang siết chặt chuôi kiếm của hắn không có một chút dấu hiệu muốn rút kiếm.  “Làm gì vậy chứ?”  “Đừng nói là bị uy áp của Viêm Long Tử dọa sợ đến nỗi không rút kiếm được nha?”  “Cũng có thể lắm chứ, Viêm Long Tử đột nhiên đánh ra một kích dữ dội như vậy, ngay cả cao thủ Thiên Phách cũng có thể bị đánh chết đấy, Lâm Nhất không xong rồi!”  Sắc mặt mọi người lập tức thay đổi, tim chùng xuống.  Nhưng đúng lúc này, Lâm Nhất lại làm ra một động tác mà không ai ngờ đến. Tay trái hắn dộng mạnh xuống, trực tiếp đâm vỏ kiếm xuống đất.  Rầm!

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… “Chuyện cười này không thú vị chút nào!”  Viêm Long Tử cười một cách dữ tợn, hắn ta không hề coi trọng Lâm Nhất, vừa dứt lời đã sấn lên.  Ý chí Hỏa Diễm khắp toàn thân hắn ta lập tức tuôn ra… khí thế bực này càng bạo ngược hơn so với khi giao đấu cùng Phương Hàn Lạc, đồng thời, có thêm một luồng sát ý lạnh lẽo mà dữ tợn, mang đến cho người ta cảm giác áp chế càng mạnh mẽ hơn.  Dưới uy áp khủng bố, ý giết chóc càng bùng lên dữ dội, dường như ẩn trong đó là yêu sát khí vô cùng dữ tợn, tàn bạo mà lạnh lùng.  Một sợi huyết mạch Viêm Long trong cơ thể hắn ta bắt đầu trở nên kích động… Trong mắt Viêm Long Tử, dường như Lâm Nhất chỉ là một con ruồi, chờ đợi hắn ta đến đạp bẹp.  Hắn ta từng bước tiếp cận, uy áp từ ngọn lửa trên người cũng ngày càng cô đọng, dường như sóng nhiệt cuồn cuộn không ngừng quét ngang tất cả.  Ầm ầm!  Khí thế kinh người bỗng chốc khiến nước trong hồ Cửu Long ầm ầm sôi trào. Mặt hồ dâng lên từng đợt bọt nước trắng xóa, thậm chí hồ nước đang bốc hơi với tốc độ mắt thường có thể thấy được… Dị tượng khủng bố bực này khiến người xem quá đỗi sợ hãi.  Không biết trong mỗi một bước tiến đến, Viêm Long Tử đã tích tụ lực lượng kinh khủng đến mức nào? Khó mà tưởng tượng được khi hắn ta ra tay, một kích kia sẽ đáng sợ bực nào?  Nghĩ đến chuyện Phương Hàn Lạc bị hắn ta dùng một quyền đánh nát Tử Băng Chiến Thể, mọi người không khỏi biến sắc. E rằng chỉ với một quyền, Viêm Long Tử đã đánh bại Lâm Nhất.  Giết!  Viêm Long Tử cười dữ tợn, đang từ từ bước đến, bỗng nhiên, hắn ta bùng nổ, lắc mình một cái đã đến trước mặt Lâm Nhất, sau đó đánh ra một quyền.  Rầm!  Lực trăm đỉnh lập tức bộc phát, một quyền khủng bố nghiền nát Tử Băng Chiến Thể của Phương Hàn Lạc lại lần nữa được tái hiện.Ông! Ông!  Tuy rằng mọi người đã chuẩn bị phần nào tâm lý, nhưng vẫn bị sóng âm khủng bố kia chấn cho choáng váng, lộ vẻ đau đớn không thôi.  Coong! Coong! Coong!  Mặt hồ bao la hệt như mặt trống cổ, dường như có người liên tục gõ lên đó, từng ngọn sóng gần ngàn trượng lần lượt phun thẳng lên trời.  Một quyền kia sắp đánh úp đến, nhưng Lâm Nhất vẫn đứng bất động, mặc kệ quyền mang rơi xuống. Tay phải đang siết chặt chuôi kiếm của hắn không có một chút dấu hiệu muốn rút kiếm.  “Làm gì vậy chứ?”  “Đừng nói là bị uy áp của Viêm Long Tử dọa sợ đến nỗi không rút kiếm được nha?”  “Cũng có thể lắm chứ, Viêm Long Tử đột nhiên đánh ra một kích dữ dội như vậy, ngay cả cao thủ Thiên Phách cũng có thể bị đánh chết đấy, Lâm Nhất không xong rồi!”  Sắc mặt mọi người lập tức thay đổi, tim chùng xuống.  Nhưng đúng lúc này, Lâm Nhất lại làm ra một động tác mà không ai ngờ đến. Tay trái hắn dộng mạnh xuống, trực tiếp đâm vỏ kiếm xuống đất.  Rầm!

Chương 2938