“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2939

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thoáng chốc, có tiếng rồng ngâm quanh quẩn, khí tức khủng bố bắt đầu sôi trào khắp cơ thể Lâm Nhất. Long văn Tử Điện trên da hắn không ngừng nhúc nhích.  Lâm Nhất siết chặt năm ngón tay, cảm nhận lực lượng Thương Long như đang bùng nổ trong cơ thể. Cùng là một quyền, cùng chứa đựng lực lượng trăm đỉnh, hung hăng nghênh đón.  Hai quyền ẩn chứa long uy bất đồng nổ tung giữa không trung, cú va chạm tạo thành một vụ nổ kinh thiên động địa.  Dư chấn vẫn còn đang lan ra, tà váy xanh của Lâm Nhất bay phấp phới, một quyền kia đã bị hắn ngăn lại một cách đơn giản.  “Đáng giận!”  Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Viêm Long tử lập tức sầm xuống. Rõ ràng là không cần đến kiếm, tên kia chỉ dùng thân thể đến chiến với hắn ta.  “Không biết sống chết!”, hắn ta giận tím mặt, lại bước lên một bước, giẫm mạnh xuống sàn, cả đài chiến cũng theo đó mà rung lắc dữ dội. Viêm Long Tử điên cuồng quát lên: “Viêm Long Quyền, Toái Không!”  Ầm ầm!  Ý chí Hỏa Diễm mãnh liệt hòa hợp cùng lực lượng Viêm Long trong cơ thể hắn ta, sau đó nhanh chóng ngưng trụ thành một cái vuốt rồng, hung hăng chộp về phía Lâm Nhất. Vuốt rồng dữ tợn mang theo ngọn lửa rực cháy sắp rơi xuống, dường như nó muốn trực tiếp bẻ vụn Lâm Nhất cùng khoảng không xung quanh.  “Chút tài mọn!”  Duệ khí trong mắt Lâm Nhất bùng lên, tinh lực bành trướng hệt như sắp phát nổ, lôi quang rực rỡ, khí huyết toàn thân sôi trào.  Lực lượng Thương Long trong cơ thể hắn điên cuồng vận chuyển, toàn bộ khí huyết sôi trào như đại dương mênh mông, ấn Thương Long ở ngực phát ra hào quang sáng chói. Trong lúc khí lực bắt đầu khởi động, vô số tiếng nổ kinh thiên vang lên, đó là tiếng rống của Thương Long, có khả năng chấn nhiếp cửu thiên.  Vuốt rồng mang theo ngọn lửa hừng hực kia khuấy đảo cuồng phong. Giữa những tiếng gào thét, mái tóc dài của Lâm Nhất điên cuồng nhảy múa, cùng với sự bùng nổ khí lực toàn thân, từng sợi long văn Tử Điện trên da hắn cũng phá thể mà ra, điện quang màu tím cực kỳ chói mắt không ngừng phát nổ.  Lâm Nhất lao vọt lên, giữa tia chớp lập lòe, hắn dùng một quyền nghênh đón vuốt rồng oai nghiêm kia.  Răng rắc!  Có âm thanh giòn giã vang lên, vuốt rồng oai nghiêm giống như một tấm kính dày liên tục vỡ vụn. Phút chốc, nó đã bị quyền của Lâm Nhất đánh tan tác, không còn sót lại chút gì. Giữa không trung, Lâm Nhất đứng hiên ngang, duy ngã độc tôn, sau lưng là kiếm ý vô biên diễn hóa thành hư ảnh Thương Long, oai phong bễ nghễ, trấn áp núi sông, không giận mà uy.  Lại ngăn được!  Trên khán đài liên tục vang lên tiếng kinh hô, Lâm Nhất chỉ dùng chiến thể Thương Long phối hợp với kiếm uy, vậy mà lại chăn được một quyền của Viêm Long Tử.  “Khoa trương quá đi mất!”  “Khí lực của Lâm Nhất lại khủng bố đến vậy? Nội tình thân thể của hắn có hơi đáng sợ, dường như đã luyện hóa không ít dị quả Thiên Địa, rất rõ ràng, hắn có thể đánh cân sức ngang tài với Viêm Long Tử mang trong mình huyết mạch Viêm Long”.  Vốn dĩ mọi người cảm thấy tình trạng của Lâm Nhất không mấy lạc quan, nhưng khi thấy cảnh này, cả đám lập tức trở nên hưng phấn, trận chiến này… gây cấn rồi đây!  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thoáng chốc, có tiếng rồng ngâm quanh quẩn, khí tức khủng bố bắt đầu sôi trào khắp cơ thể Lâm Nhất. Long văn Tử Điện trên da hắn không ngừng nhúc nhích.  Lâm Nhất siết chặt năm ngón tay, cảm nhận lực lượng Thương Long như đang bùng nổ trong cơ thể. Cùng là một quyền, cùng chứa đựng lực lượng trăm đỉnh, hung hăng nghênh đón.  Hai quyền ẩn chứa long uy bất đồng nổ tung giữa không trung, cú va chạm tạo thành một vụ nổ kinh thiên động địa.  Dư chấn vẫn còn đang lan ra, tà váy xanh của Lâm Nhất bay phấp phới, một quyền kia đã bị hắn ngăn lại một cách đơn giản.  “Đáng giận!”  Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Viêm Long tử lập tức sầm xuống. Rõ ràng là không cần đến kiếm, tên kia chỉ dùng thân thể đến chiến với hắn ta.  “Không biết sống chết!”, hắn ta giận tím mặt, lại bước lên một bước, giẫm mạnh xuống sàn, cả đài chiến cũng theo đó mà rung lắc dữ dội. Viêm Long Tử điên cuồng quát lên: “Viêm Long Quyền, Toái Không!”  Ầm ầm!  Ý chí Hỏa Diễm mãnh liệt hòa hợp cùng lực lượng Viêm Long trong cơ thể hắn ta, sau đó nhanh chóng ngưng trụ thành một cái vuốt rồng, hung hăng chộp về phía Lâm Nhất. Vuốt rồng dữ tợn mang theo ngọn lửa rực cháy sắp rơi xuống, dường như nó muốn trực tiếp bẻ vụn Lâm Nhất cùng khoảng không xung quanh.  “Chút tài mọn!”  Duệ khí trong mắt Lâm Nhất bùng lên, tinh lực bành trướng hệt như sắp phát nổ, lôi quang rực rỡ, khí huyết toàn thân sôi trào.  Lực lượng Thương Long trong cơ thể hắn điên cuồng vận chuyển, toàn bộ khí huyết sôi trào như đại dương mênh mông, ấn Thương Long ở ngực phát ra hào quang sáng chói. Trong lúc khí lực bắt đầu khởi động, vô số tiếng nổ kinh thiên vang lên, đó là tiếng rống của Thương Long, có khả năng chấn nhiếp cửu thiên.  Vuốt rồng mang theo ngọn lửa hừng hực kia khuấy đảo cuồng phong. Giữa những tiếng gào thét, mái tóc dài của Lâm Nhất điên cuồng nhảy múa, cùng với sự bùng nổ khí lực toàn thân, từng sợi long văn Tử Điện trên da hắn cũng phá thể mà ra, điện quang màu tím cực kỳ chói mắt không ngừng phát nổ.  Lâm Nhất lao vọt lên, giữa tia chớp lập lòe, hắn dùng một quyền nghênh đón vuốt rồng oai nghiêm kia.  Răng rắc!  Có âm thanh giòn giã vang lên, vuốt rồng oai nghiêm giống như một tấm kính dày liên tục vỡ vụn. Phút chốc, nó đã bị quyền của Lâm Nhất đánh tan tác, không còn sót lại chút gì. Giữa không trung, Lâm Nhất đứng hiên ngang, duy ngã độc tôn, sau lưng là kiếm ý vô biên diễn hóa thành hư ảnh Thương Long, oai phong bễ nghễ, trấn áp núi sông, không giận mà uy.  Lại ngăn được!  Trên khán đài liên tục vang lên tiếng kinh hô, Lâm Nhất chỉ dùng chiến thể Thương Long phối hợp với kiếm uy, vậy mà lại chăn được một quyền của Viêm Long Tử.  “Khoa trương quá đi mất!”  “Khí lực của Lâm Nhất lại khủng bố đến vậy? Nội tình thân thể của hắn có hơi đáng sợ, dường như đã luyện hóa không ít dị quả Thiên Địa, rất rõ ràng, hắn có thể đánh cân sức ngang tài với Viêm Long Tử mang trong mình huyết mạch Viêm Long”.  Vốn dĩ mọi người cảm thấy tình trạng của Lâm Nhất không mấy lạc quan, nhưng khi thấy cảnh này, cả đám lập tức trở nên hưng phấn, trận chiến này… gây cấn rồi đây!  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thoáng chốc, có tiếng rồng ngâm quanh quẩn, khí tức khủng bố bắt đầu sôi trào khắp cơ thể Lâm Nhất. Long văn Tử Điện trên da hắn không ngừng nhúc nhích.  Lâm Nhất siết chặt năm ngón tay, cảm nhận lực lượng Thương Long như đang bùng nổ trong cơ thể. Cùng là một quyền, cùng chứa đựng lực lượng trăm đỉnh, hung hăng nghênh đón.  Hai quyền ẩn chứa long uy bất đồng nổ tung giữa không trung, cú va chạm tạo thành một vụ nổ kinh thiên động địa.  Dư chấn vẫn còn đang lan ra, tà váy xanh của Lâm Nhất bay phấp phới, một quyền kia đã bị hắn ngăn lại một cách đơn giản.  “Đáng giận!”  Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Viêm Long tử lập tức sầm xuống. Rõ ràng là không cần đến kiếm, tên kia chỉ dùng thân thể đến chiến với hắn ta.  “Không biết sống chết!”, hắn ta giận tím mặt, lại bước lên một bước, giẫm mạnh xuống sàn, cả đài chiến cũng theo đó mà rung lắc dữ dội. Viêm Long Tử điên cuồng quát lên: “Viêm Long Quyền, Toái Không!”  Ầm ầm!  Ý chí Hỏa Diễm mãnh liệt hòa hợp cùng lực lượng Viêm Long trong cơ thể hắn ta, sau đó nhanh chóng ngưng trụ thành một cái vuốt rồng, hung hăng chộp về phía Lâm Nhất. Vuốt rồng dữ tợn mang theo ngọn lửa rực cháy sắp rơi xuống, dường như nó muốn trực tiếp bẻ vụn Lâm Nhất cùng khoảng không xung quanh.  “Chút tài mọn!”  Duệ khí trong mắt Lâm Nhất bùng lên, tinh lực bành trướng hệt như sắp phát nổ, lôi quang rực rỡ, khí huyết toàn thân sôi trào.  Lực lượng Thương Long trong cơ thể hắn điên cuồng vận chuyển, toàn bộ khí huyết sôi trào như đại dương mênh mông, ấn Thương Long ở ngực phát ra hào quang sáng chói. Trong lúc khí lực bắt đầu khởi động, vô số tiếng nổ kinh thiên vang lên, đó là tiếng rống của Thương Long, có khả năng chấn nhiếp cửu thiên.  Vuốt rồng mang theo ngọn lửa hừng hực kia khuấy đảo cuồng phong. Giữa những tiếng gào thét, mái tóc dài của Lâm Nhất điên cuồng nhảy múa, cùng với sự bùng nổ khí lực toàn thân, từng sợi long văn Tử Điện trên da hắn cũng phá thể mà ra, điện quang màu tím cực kỳ chói mắt không ngừng phát nổ.  Lâm Nhất lao vọt lên, giữa tia chớp lập lòe, hắn dùng một quyền nghênh đón vuốt rồng oai nghiêm kia.  Răng rắc!  Có âm thanh giòn giã vang lên, vuốt rồng oai nghiêm giống như một tấm kính dày liên tục vỡ vụn. Phút chốc, nó đã bị quyền của Lâm Nhất đánh tan tác, không còn sót lại chút gì. Giữa không trung, Lâm Nhất đứng hiên ngang, duy ngã độc tôn, sau lưng là kiếm ý vô biên diễn hóa thành hư ảnh Thương Long, oai phong bễ nghễ, trấn áp núi sông, không giận mà uy.  Lại ngăn được!  Trên khán đài liên tục vang lên tiếng kinh hô, Lâm Nhất chỉ dùng chiến thể Thương Long phối hợp với kiếm uy, vậy mà lại chăn được một quyền của Viêm Long Tử.  “Khoa trương quá đi mất!”  “Khí lực của Lâm Nhất lại khủng bố đến vậy? Nội tình thân thể của hắn có hơi đáng sợ, dường như đã luyện hóa không ít dị quả Thiên Địa, rất rõ ràng, hắn có thể đánh cân sức ngang tài với Viêm Long Tử mang trong mình huyết mạch Viêm Long”.  Vốn dĩ mọi người cảm thấy tình trạng của Lâm Nhất không mấy lạc quan, nhưng khi thấy cảnh này, cả đám lập tức trở nên hưng phấn, trận chiến này… gây cấn rồi đây!  

Chương 2939