“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2972

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lòng hướng về kiếm, không sợ sinh tử!  Trước hàng vạn con mắt đang dõi theo, khí thế của Vũ Hạo Thiên tăng vọt đến cực hạn, hắn ta như một ngọn núi cao chót vót khiến mọi người phải ngước nhìn.  “Thiên Địa Đồng Tâm!”  Vũ Hạo Thiên hét lớn một tiếng, ngay lập tức ra tay.  Bùm!  Đài Thăng Long đột nhiên rung mạnh, nứt ra một đường trong tiếng hét điên cuồng này, thế giới trước mắt Lâm Nhất đảo ngược, càn khôn điên đảo, không khí đột nhiên vặn vẹo. Trong quyền mang mạnh mẽ bá khí này, trời đất kể cả Lâm Nhất cũng như bị đối phương kéo đi.   Ngay sau đó, quyền mang của Vũ Hạo Thiên dường như muốn đánh nổ Lâm Nhất và cả trời đất.  Grừ!  Lâm Nhất phất tay, hộp đựng kiếm trên lưng phát ra tiếng rồng ngâm, một tia kiếm quang bắn ra như có một con rồng bay vào tay hắn.  Leng keng!  Kiếm ý phát ra tiếng “leng keng”, kiếm Táng Hoa lập tức bay ra khỏi vỏ, kiếm ý Bán Bộ Thông Linh của Lâm Nhất tập trung trên thân kiếm, Táng Hoa phóng thích uy áp, toả ra ánh sáng lấp lánh. Mọi người lại được nhìn thấy kiếm ý Bán Bộ Thông Linh, phong thái này dù chỉ thấy một lần cũng đủ khiến người ta cực kì chấn động.  Ánh sáng sắc bén vô song kia dường như có thể chém vỡ sao trời, đây chính là phong thái của kiếm khách.   Kiếm ở trong tay, không sợ đất trời.  “Bá Kiếm, Bôn Lôi Trảm Điện!”  Mười tám tia điện được tạo ra từ kiếm quang đánh xuống từ trên trời, Lâm Nhất xoay cổ tay, mười tám tia điện này dung hợp với nhau. Một con Thương Long lập loè tia điện lập tức thành hình, trong nháy mắt phong lôi nổi lên, thiên địa thất sắc, nó lao thẳng về phía quyền mang của Vũ Hạo Thiên trước rất nhiều ánh mắt kinh ngạc.  Rầm rầm!  Tiếng vang kinh khủng vang bên tai mọi người, lúc này dường như đến cả thiên địa cũng rung chuyển, hai sát chiêu đáng sợ va đập phát ra ánh sáng như ánh sáng mặt trời. Từng chùm sáng luân phiên bắn ra, kết giới bao trùm đài Thăng Long lập tức xuất hiện trăm nghìn lỗ thủng.  Sau đó kết giới vỡ tan tành, hoàn toàn nổ tung.  Kết giới đã vỡ!  Tất cả mọi người trên khán đài đều choáng váng!  Dư chấn tản ra xung quanh rồi quét qua mặt hồ Cửu Long, những võ giả ở gần hồ Cửu Long lập tức biến sắc, vội vàng ra tay ngăn cản dư chấn, đồng thời nhanh chóng lùi về sau.  Khán đài trở nên hỗn loạn.  Hô!  Trên đài Thăng Long, Lâm Nhất và Vũ Hạo Thiên vừa chạm vào liền lui, ai cũng lùi lại hơn một nghìn mét.  Vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt Lâm Nhất, Thiên Địa Bá Khí Quyết này thật đáng sợ, nếu không có công pháp này, hắn tin chắc mình có thể phá được quyền này bằng một nhát kiếm. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lòng hướng về kiếm, không sợ sinh tử!  Trước hàng vạn con mắt đang dõi theo, khí thế của Vũ Hạo Thiên tăng vọt đến cực hạn, hắn ta như một ngọn núi cao chót vót khiến mọi người phải ngước nhìn.  “Thiên Địa Đồng Tâm!”  Vũ Hạo Thiên hét lớn một tiếng, ngay lập tức ra tay.  Bùm!  Đài Thăng Long đột nhiên rung mạnh, nứt ra một đường trong tiếng hét điên cuồng này, thế giới trước mắt Lâm Nhất đảo ngược, càn khôn điên đảo, không khí đột nhiên vặn vẹo. Trong quyền mang mạnh mẽ bá khí này, trời đất kể cả Lâm Nhất cũng như bị đối phương kéo đi.   Ngay sau đó, quyền mang của Vũ Hạo Thiên dường như muốn đánh nổ Lâm Nhất và cả trời đất.  Grừ!  Lâm Nhất phất tay, hộp đựng kiếm trên lưng phát ra tiếng rồng ngâm, một tia kiếm quang bắn ra như có một con rồng bay vào tay hắn.  Leng keng!  Kiếm ý phát ra tiếng “leng keng”, kiếm Táng Hoa lập tức bay ra khỏi vỏ, kiếm ý Bán Bộ Thông Linh của Lâm Nhất tập trung trên thân kiếm, Táng Hoa phóng thích uy áp, toả ra ánh sáng lấp lánh. Mọi người lại được nhìn thấy kiếm ý Bán Bộ Thông Linh, phong thái này dù chỉ thấy một lần cũng đủ khiến người ta cực kì chấn động.  Ánh sáng sắc bén vô song kia dường như có thể chém vỡ sao trời, đây chính là phong thái của kiếm khách.   Kiếm ở trong tay, không sợ đất trời.  “Bá Kiếm, Bôn Lôi Trảm Điện!”  Mười tám tia điện được tạo ra từ kiếm quang đánh xuống từ trên trời, Lâm Nhất xoay cổ tay, mười tám tia điện này dung hợp với nhau. Một con Thương Long lập loè tia điện lập tức thành hình, trong nháy mắt phong lôi nổi lên, thiên địa thất sắc, nó lao thẳng về phía quyền mang của Vũ Hạo Thiên trước rất nhiều ánh mắt kinh ngạc.  Rầm rầm!  Tiếng vang kinh khủng vang bên tai mọi người, lúc này dường như đến cả thiên địa cũng rung chuyển, hai sát chiêu đáng sợ va đập phát ra ánh sáng như ánh sáng mặt trời. Từng chùm sáng luân phiên bắn ra, kết giới bao trùm đài Thăng Long lập tức xuất hiện trăm nghìn lỗ thủng.  Sau đó kết giới vỡ tan tành, hoàn toàn nổ tung.  Kết giới đã vỡ!  Tất cả mọi người trên khán đài đều choáng váng!  Dư chấn tản ra xung quanh rồi quét qua mặt hồ Cửu Long, những võ giả ở gần hồ Cửu Long lập tức biến sắc, vội vàng ra tay ngăn cản dư chấn, đồng thời nhanh chóng lùi về sau.  Khán đài trở nên hỗn loạn.  Hô!  Trên đài Thăng Long, Lâm Nhất và Vũ Hạo Thiên vừa chạm vào liền lui, ai cũng lùi lại hơn một nghìn mét.  Vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt Lâm Nhất, Thiên Địa Bá Khí Quyết này thật đáng sợ, nếu không có công pháp này, hắn tin chắc mình có thể phá được quyền này bằng một nhát kiếm. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lòng hướng về kiếm, không sợ sinh tử!  Trước hàng vạn con mắt đang dõi theo, khí thế của Vũ Hạo Thiên tăng vọt đến cực hạn, hắn ta như một ngọn núi cao chót vót khiến mọi người phải ngước nhìn.  “Thiên Địa Đồng Tâm!”  Vũ Hạo Thiên hét lớn một tiếng, ngay lập tức ra tay.  Bùm!  Đài Thăng Long đột nhiên rung mạnh, nứt ra một đường trong tiếng hét điên cuồng này, thế giới trước mắt Lâm Nhất đảo ngược, càn khôn điên đảo, không khí đột nhiên vặn vẹo. Trong quyền mang mạnh mẽ bá khí này, trời đất kể cả Lâm Nhất cũng như bị đối phương kéo đi.   Ngay sau đó, quyền mang của Vũ Hạo Thiên dường như muốn đánh nổ Lâm Nhất và cả trời đất.  Grừ!  Lâm Nhất phất tay, hộp đựng kiếm trên lưng phát ra tiếng rồng ngâm, một tia kiếm quang bắn ra như có một con rồng bay vào tay hắn.  Leng keng!  Kiếm ý phát ra tiếng “leng keng”, kiếm Táng Hoa lập tức bay ra khỏi vỏ, kiếm ý Bán Bộ Thông Linh của Lâm Nhất tập trung trên thân kiếm, Táng Hoa phóng thích uy áp, toả ra ánh sáng lấp lánh. Mọi người lại được nhìn thấy kiếm ý Bán Bộ Thông Linh, phong thái này dù chỉ thấy một lần cũng đủ khiến người ta cực kì chấn động.  Ánh sáng sắc bén vô song kia dường như có thể chém vỡ sao trời, đây chính là phong thái của kiếm khách.   Kiếm ở trong tay, không sợ đất trời.  “Bá Kiếm, Bôn Lôi Trảm Điện!”  Mười tám tia điện được tạo ra từ kiếm quang đánh xuống từ trên trời, Lâm Nhất xoay cổ tay, mười tám tia điện này dung hợp với nhau. Một con Thương Long lập loè tia điện lập tức thành hình, trong nháy mắt phong lôi nổi lên, thiên địa thất sắc, nó lao thẳng về phía quyền mang của Vũ Hạo Thiên trước rất nhiều ánh mắt kinh ngạc.  Rầm rầm!  Tiếng vang kinh khủng vang bên tai mọi người, lúc này dường như đến cả thiên địa cũng rung chuyển, hai sát chiêu đáng sợ va đập phát ra ánh sáng như ánh sáng mặt trời. Từng chùm sáng luân phiên bắn ra, kết giới bao trùm đài Thăng Long lập tức xuất hiện trăm nghìn lỗ thủng.  Sau đó kết giới vỡ tan tành, hoàn toàn nổ tung.  Kết giới đã vỡ!  Tất cả mọi người trên khán đài đều choáng váng!  Dư chấn tản ra xung quanh rồi quét qua mặt hồ Cửu Long, những võ giả ở gần hồ Cửu Long lập tức biến sắc, vội vàng ra tay ngăn cản dư chấn, đồng thời nhanh chóng lùi về sau.  Khán đài trở nên hỗn loạn.  Hô!  Trên đài Thăng Long, Lâm Nhất và Vũ Hạo Thiên vừa chạm vào liền lui, ai cũng lùi lại hơn một nghìn mét.  Vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt Lâm Nhất, Thiên Địa Bá Khí Quyết này thật đáng sợ, nếu không có công pháp này, hắn tin chắc mình có thể phá được quyền này bằng một nhát kiếm. 

Chương 2972