“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 3089
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lâm Nhất đảo mắt qua, nhìn thấy bên cạnh họ cũng có Tinh Châu lơ lửng, nhưng số lượng chưa đến năm mươi viên. Chỉ riêng những Tinh Châu lơ lửng quanh người Vũ Hạo Thiên vì nhờ có võ học Tạo Hóa thượng phẩm mới so được cùng Lâm Nhất, nhưng cũng không được nhiều hơn. Thời gian trôi qua, đến lúc hoàng hôn buông xuống. Trong đường núi mới truyền tới từng hồi tiếng xé gió chói tai, tất cả Thánh Minh trưởng lão thoáng chốc đã xuất hiện ở đỉnh núi, mọi người rối rít đứng dậy hành lễ. Cao Trường Thiên dẫn đầu trầm ngâm nói: "Con đường thông thiên cũng chính là tinh không cổ lộ ở thế giới bên đây, nó xuất hiện sau khi thời đại Thái Cổ bị chấm dứt, nơi đó vốn dĩ là một chiến trường tràn đầy cấm kỵ cùng thần bí. Trước thời thượng cổ nó là một con đường hoàn chỉnh, nhưng đã bị tách thành chín phần sau thời Thượng Cổ Thịnh thế Hoàng kim. Từ đó, mỗi khi thịnh thế đến con đường thông thiên mới hạ xuống, mở ra cuộc tranh đấu cho các anh tài chư thiên vạn giới, để giúp tất cả anh tài trên thế gian này có thể một bước lên trời!" "Có vô số cơ hội và truyền thừa mà các ngươi không tài nào tưởng tượng nổi được cất giấu trong đó, nhưng nguy hiểm trùng trùng thì ta cũng khỏi phải nhắc đến, ta chỉ có thể nói tự cầu phúc thôi!" Vẻ mặt đám người Lâm Nhất căng thẳng không thôi, dù cho bọn họ đã sớm biết nó rất nguy hiểm, không một ai dám khinh thường. Grào!Khi màn đêm hoàn toàn bao trùm, ở sâu trong bầu trời đầy sao, con đường cổ mà Lâm Nhất từng nhìn thấy xuất hiện trên bầu trời sao xa xôi. “Mở trận truyền tống tinh không!” Nhóm người Cao Trường Thiên khẽ biến sắc, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết, tất cả đồng loạt kết thủ ấn cổ xưa, trên người họ đều bắn ra một long ảnh chui vào trong trận pháp, ngay sau đó trận pháp sáng bừng lên, núi Huyền Hoàng cũng bắt đầu rung chuyển dữ dội. “Vào trận!” Trưởng lão Thánh Minh vừa dứt lời, nhóm người Chúc Thanh Sơn nhanh chóng bước vào trong trận, Lâm Nhất bế ngựa Huyết Long, thở sâu một hơi rồi đi theo. Rầm! Sau khi tất cả họ đều vào trận, ánh sáng trong trận nổi lên, tạo thành một chùm sáng như mặt trời phóng về phía bầu trời bao la kia. Hồi lâu sau, ánh sáng mờ dần, núi Huyền Hoàng như sắp sụp đổ mới yên tĩnh trở lại, nhóm người Lâm Nhất đã biến mất không còn bóng dáng. Cao Trường Thiên và nhiều trưởng lão Thánh Minh khác nhìn chăm chú lên bầu trời, im lặng một lúc thật lâu. Khi thiên lộ giáng lâm, một thời đại hoàng kim và bất tận được kéo màn che, nhưng mỗi một thời đại hoàng kim đều sẽ có hỗn loạn. Con đường thông thiên có thể có tạo hoá như thế nào, tất cả phải dựa vào bản lĩnh của mỗi người. Con đường thông thiên! Cổ lộ trong tinh không được sinh ra sau khi thời đại thái cổ kết thúc, không ai biết cụ thể nó xuất hiện từ khi nào, cũng không ai rõ nguyên nhân nó xuất hiện.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lâm Nhất đảo mắt qua, nhìn thấy bên cạnh họ cũng có Tinh Châu lơ lửng, nhưng số lượng chưa đến năm mươi viên. Chỉ riêng những Tinh Châu lơ lửng quanh người Vũ Hạo Thiên vì nhờ có võ học Tạo Hóa thượng phẩm mới so được cùng Lâm Nhất, nhưng cũng không được nhiều hơn. Thời gian trôi qua, đến lúc hoàng hôn buông xuống. Trong đường núi mới truyền tới từng hồi tiếng xé gió chói tai, tất cả Thánh Minh trưởng lão thoáng chốc đã xuất hiện ở đỉnh núi, mọi người rối rít đứng dậy hành lễ. Cao Trường Thiên dẫn đầu trầm ngâm nói: "Con đường thông thiên cũng chính là tinh không cổ lộ ở thế giới bên đây, nó xuất hiện sau khi thời đại Thái Cổ bị chấm dứt, nơi đó vốn dĩ là một chiến trường tràn đầy cấm kỵ cùng thần bí. Trước thời thượng cổ nó là một con đường hoàn chỉnh, nhưng đã bị tách thành chín phần sau thời Thượng Cổ Thịnh thế Hoàng kim. Từ đó, mỗi khi thịnh thế đến con đường thông thiên mới hạ xuống, mở ra cuộc tranh đấu cho các anh tài chư thiên vạn giới, để giúp tất cả anh tài trên thế gian này có thể một bước lên trời!" "Có vô số cơ hội và truyền thừa mà các ngươi không tài nào tưởng tượng nổi được cất giấu trong đó, nhưng nguy hiểm trùng trùng thì ta cũng khỏi phải nhắc đến, ta chỉ có thể nói tự cầu phúc thôi!" Vẻ mặt đám người Lâm Nhất căng thẳng không thôi, dù cho bọn họ đã sớm biết nó rất nguy hiểm, không một ai dám khinh thường. Grào!Khi màn đêm hoàn toàn bao trùm, ở sâu trong bầu trời đầy sao, con đường cổ mà Lâm Nhất từng nhìn thấy xuất hiện trên bầu trời sao xa xôi. “Mở trận truyền tống tinh không!” Nhóm người Cao Trường Thiên khẽ biến sắc, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết, tất cả đồng loạt kết thủ ấn cổ xưa, trên người họ đều bắn ra một long ảnh chui vào trong trận pháp, ngay sau đó trận pháp sáng bừng lên, núi Huyền Hoàng cũng bắt đầu rung chuyển dữ dội. “Vào trận!” Trưởng lão Thánh Minh vừa dứt lời, nhóm người Chúc Thanh Sơn nhanh chóng bước vào trong trận, Lâm Nhất bế ngựa Huyết Long, thở sâu một hơi rồi đi theo. Rầm! Sau khi tất cả họ đều vào trận, ánh sáng trong trận nổi lên, tạo thành một chùm sáng như mặt trời phóng về phía bầu trời bao la kia. Hồi lâu sau, ánh sáng mờ dần, núi Huyền Hoàng như sắp sụp đổ mới yên tĩnh trở lại, nhóm người Lâm Nhất đã biến mất không còn bóng dáng. Cao Trường Thiên và nhiều trưởng lão Thánh Minh khác nhìn chăm chú lên bầu trời, im lặng một lúc thật lâu. Khi thiên lộ giáng lâm, một thời đại hoàng kim và bất tận được kéo màn che, nhưng mỗi một thời đại hoàng kim đều sẽ có hỗn loạn. Con đường thông thiên có thể có tạo hoá như thế nào, tất cả phải dựa vào bản lĩnh của mỗi người. Con đường thông thiên! Cổ lộ trong tinh không được sinh ra sau khi thời đại thái cổ kết thúc, không ai biết cụ thể nó xuất hiện từ khi nào, cũng không ai rõ nguyên nhân nó xuất hiện.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lâm Nhất đảo mắt qua, nhìn thấy bên cạnh họ cũng có Tinh Châu lơ lửng, nhưng số lượng chưa đến năm mươi viên. Chỉ riêng những Tinh Châu lơ lửng quanh người Vũ Hạo Thiên vì nhờ có võ học Tạo Hóa thượng phẩm mới so được cùng Lâm Nhất, nhưng cũng không được nhiều hơn. Thời gian trôi qua, đến lúc hoàng hôn buông xuống. Trong đường núi mới truyền tới từng hồi tiếng xé gió chói tai, tất cả Thánh Minh trưởng lão thoáng chốc đã xuất hiện ở đỉnh núi, mọi người rối rít đứng dậy hành lễ. Cao Trường Thiên dẫn đầu trầm ngâm nói: "Con đường thông thiên cũng chính là tinh không cổ lộ ở thế giới bên đây, nó xuất hiện sau khi thời đại Thái Cổ bị chấm dứt, nơi đó vốn dĩ là một chiến trường tràn đầy cấm kỵ cùng thần bí. Trước thời thượng cổ nó là một con đường hoàn chỉnh, nhưng đã bị tách thành chín phần sau thời Thượng Cổ Thịnh thế Hoàng kim. Từ đó, mỗi khi thịnh thế đến con đường thông thiên mới hạ xuống, mở ra cuộc tranh đấu cho các anh tài chư thiên vạn giới, để giúp tất cả anh tài trên thế gian này có thể một bước lên trời!" "Có vô số cơ hội và truyền thừa mà các ngươi không tài nào tưởng tượng nổi được cất giấu trong đó, nhưng nguy hiểm trùng trùng thì ta cũng khỏi phải nhắc đến, ta chỉ có thể nói tự cầu phúc thôi!" Vẻ mặt đám người Lâm Nhất căng thẳng không thôi, dù cho bọn họ đã sớm biết nó rất nguy hiểm, không một ai dám khinh thường. Grào!Khi màn đêm hoàn toàn bao trùm, ở sâu trong bầu trời đầy sao, con đường cổ mà Lâm Nhất từng nhìn thấy xuất hiện trên bầu trời sao xa xôi. “Mở trận truyền tống tinh không!” Nhóm người Cao Trường Thiên khẽ biến sắc, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết, tất cả đồng loạt kết thủ ấn cổ xưa, trên người họ đều bắn ra một long ảnh chui vào trong trận pháp, ngay sau đó trận pháp sáng bừng lên, núi Huyền Hoàng cũng bắt đầu rung chuyển dữ dội. “Vào trận!” Trưởng lão Thánh Minh vừa dứt lời, nhóm người Chúc Thanh Sơn nhanh chóng bước vào trong trận, Lâm Nhất bế ngựa Huyết Long, thở sâu một hơi rồi đi theo. Rầm! Sau khi tất cả họ đều vào trận, ánh sáng trong trận nổi lên, tạo thành một chùm sáng như mặt trời phóng về phía bầu trời bao la kia. Hồi lâu sau, ánh sáng mờ dần, núi Huyền Hoàng như sắp sụp đổ mới yên tĩnh trở lại, nhóm người Lâm Nhất đã biến mất không còn bóng dáng. Cao Trường Thiên và nhiều trưởng lão Thánh Minh khác nhìn chăm chú lên bầu trời, im lặng một lúc thật lâu. Khi thiên lộ giáng lâm, một thời đại hoàng kim và bất tận được kéo màn che, nhưng mỗi một thời đại hoàng kim đều sẽ có hỗn loạn. Con đường thông thiên có thể có tạo hoá như thế nào, tất cả phải dựa vào bản lĩnh của mỗi người. Con đường thông thiên! Cổ lộ trong tinh không được sinh ra sau khi thời đại thái cổ kết thúc, không ai biết cụ thể nó xuất hiện từ khi nào, cũng không ai rõ nguyên nhân nó xuất hiện.