“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 3263
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Thật không thể tin nổi, tuy khoảnh khắc vừa rồi có cảm giác rất dài, nhưng chung quy cũng chỉ là thời gian uống một chén rượu. Không ngờ tu vi lại thăng lên Thiên Phách đại thành, nếu tiếp tục thăng cấp lên Thiên Phách viên mãn thì hắn sẽ có tư cách độ kiếp Thiên Phách tầng thứ nhất. “Rượu này thật huyền diệu, không biết là do ai tạo ra”. Lâm Nhất lẩm bẩm, cảm thấy thật khó tin, nhưng tu vi của hắn không hề có dấu hiệu căn cơ bị lỏng, ngược lại cực kỳ vững chắc. Đương nhiên có thể khẳng định rằng chỉ lần đầu uống mới có kỳ hiệu này, những lần tiếp theo hiệu quả sẽ yếu hơn rất nhiều. Nếu gia tộc Mạch Thị có truyền nhân còn ở đại thế Côn Luân thì sau này phải cảm ơn mới được. Lâm Nhất chậm rãi đứng dậy, bước đi lảo đảo, chỉ cảm thấy đầu nặng chân nhẹ suýt ngã xuống. “Hậu kình lớn thật”. Lâm Nhất cảm thán một câu, nếu không phải do bây giờ có việc, giờ phút này say khướt mới là thú vui của cuộc sống. Hậu kình của Thiên Niên Hỏa quá lớn, sau khi đi thử vài bước, Lâm Nhất không thể không dùng kiếm ý để kiềm chế nó lại. Di tích Long Thành rộng lớn. Khi Lâm Nhất uống rượu, cả di tích trở nên sôi trào, tất cả võ giả dù đang ở đâu đều nhìn thấy dị tượng ở nơi sâu trong di tích. “Cuối cùng dị tượng của Nhật Diệu Chi Linh cũng xuất hiện, thật hùng vĩ”. “Dị tượng này hơi đáng sợ, đáng tiếc... nếu Nhật Diệu Chi Linh không bị phong ấn, không dám tưởng tượng sẽ khủng khiếp cỡ nào”. “Đi, qua đó xem sao, dù không giành được Nhật Diệu Chi Linh thì có lẽ nơi sinh ra địa bảo thiên tài này cũng xa hơn những nơi khác”. “Đi đi đi”. Trong lúc nhất thời, võ giả ở các nơi đều nhanh chóng tiến về nơi Nhật Diệu Chi Linh sinh ra.Di tích Long Thành. Dù đang ở đâu, khi nhìn thấy dị tượng do Nhật Diệu Chi Linh tạo ra, tất cả võ giả đều tỏ ra phấn khích. Trong một vũng đầm lầy ẩm ướt. Phong Vô Kỵ của giới vực Huyết Cốt đang lau máu trên lưỡi đao với vẻ mặt không cảm xúc, máu chảy thành sông, thi thể chất đống trên mặt đất. Ở phía xa xa có một điểm đen đang cầm quả dị quả hoảng hốt rời đi. Nhưng tên yêu nghiệt của giới vực cấp cao xếp hạng mười vị trí đầu bảng Thương Long này không hề nóng vội, hắn ta vẫn nhàn nhã ngồi lau lưỡi đao. Thanh đạo binh hạ phẩm có tên là U Huyền này là chỗ dựa lớn để hắn ta tung hoành ở khu vực Thương Long, có thể có được đạo binh hạ phẩm đã chứng minh thực lực của hắn ta. Trên con đường thông thiên này, giữ trọng bảo trong tay mà không đủ thực lực thì đã sớm bị giết không biết bao nhiêu lần. Hắn ta chậm rãi lau đao như thể dù bóng đen kia chạy tới đâu cũng không thể thoát khỏi lưỡi đao của hắn ta.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Thật không thể tin nổi, tuy khoảnh khắc vừa rồi có cảm giác rất dài, nhưng chung quy cũng chỉ là thời gian uống một chén rượu. Không ngờ tu vi lại thăng lên Thiên Phách đại thành, nếu tiếp tục thăng cấp lên Thiên Phách viên mãn thì hắn sẽ có tư cách độ kiếp Thiên Phách tầng thứ nhất. “Rượu này thật huyền diệu, không biết là do ai tạo ra”. Lâm Nhất lẩm bẩm, cảm thấy thật khó tin, nhưng tu vi của hắn không hề có dấu hiệu căn cơ bị lỏng, ngược lại cực kỳ vững chắc. Đương nhiên có thể khẳng định rằng chỉ lần đầu uống mới có kỳ hiệu này, những lần tiếp theo hiệu quả sẽ yếu hơn rất nhiều. Nếu gia tộc Mạch Thị có truyền nhân còn ở đại thế Côn Luân thì sau này phải cảm ơn mới được. Lâm Nhất chậm rãi đứng dậy, bước đi lảo đảo, chỉ cảm thấy đầu nặng chân nhẹ suýt ngã xuống. “Hậu kình lớn thật”. Lâm Nhất cảm thán một câu, nếu không phải do bây giờ có việc, giờ phút này say khướt mới là thú vui của cuộc sống. Hậu kình của Thiên Niên Hỏa quá lớn, sau khi đi thử vài bước, Lâm Nhất không thể không dùng kiếm ý để kiềm chế nó lại. Di tích Long Thành rộng lớn. Khi Lâm Nhất uống rượu, cả di tích trở nên sôi trào, tất cả võ giả dù đang ở đâu đều nhìn thấy dị tượng ở nơi sâu trong di tích. “Cuối cùng dị tượng của Nhật Diệu Chi Linh cũng xuất hiện, thật hùng vĩ”. “Dị tượng này hơi đáng sợ, đáng tiếc... nếu Nhật Diệu Chi Linh không bị phong ấn, không dám tưởng tượng sẽ khủng khiếp cỡ nào”. “Đi, qua đó xem sao, dù không giành được Nhật Diệu Chi Linh thì có lẽ nơi sinh ra địa bảo thiên tài này cũng xa hơn những nơi khác”. “Đi đi đi”. Trong lúc nhất thời, võ giả ở các nơi đều nhanh chóng tiến về nơi Nhật Diệu Chi Linh sinh ra.Di tích Long Thành. Dù đang ở đâu, khi nhìn thấy dị tượng do Nhật Diệu Chi Linh tạo ra, tất cả võ giả đều tỏ ra phấn khích. Trong một vũng đầm lầy ẩm ướt. Phong Vô Kỵ của giới vực Huyết Cốt đang lau máu trên lưỡi đao với vẻ mặt không cảm xúc, máu chảy thành sông, thi thể chất đống trên mặt đất. Ở phía xa xa có một điểm đen đang cầm quả dị quả hoảng hốt rời đi. Nhưng tên yêu nghiệt của giới vực cấp cao xếp hạng mười vị trí đầu bảng Thương Long này không hề nóng vội, hắn ta vẫn nhàn nhã ngồi lau lưỡi đao. Thanh đạo binh hạ phẩm có tên là U Huyền này là chỗ dựa lớn để hắn ta tung hoành ở khu vực Thương Long, có thể có được đạo binh hạ phẩm đã chứng minh thực lực của hắn ta. Trên con đường thông thiên này, giữ trọng bảo trong tay mà không đủ thực lực thì đã sớm bị giết không biết bao nhiêu lần. Hắn ta chậm rãi lau đao như thể dù bóng đen kia chạy tới đâu cũng không thể thoát khỏi lưỡi đao của hắn ta.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Thật không thể tin nổi, tuy khoảnh khắc vừa rồi có cảm giác rất dài, nhưng chung quy cũng chỉ là thời gian uống một chén rượu. Không ngờ tu vi lại thăng lên Thiên Phách đại thành, nếu tiếp tục thăng cấp lên Thiên Phách viên mãn thì hắn sẽ có tư cách độ kiếp Thiên Phách tầng thứ nhất. “Rượu này thật huyền diệu, không biết là do ai tạo ra”. Lâm Nhất lẩm bẩm, cảm thấy thật khó tin, nhưng tu vi của hắn không hề có dấu hiệu căn cơ bị lỏng, ngược lại cực kỳ vững chắc. Đương nhiên có thể khẳng định rằng chỉ lần đầu uống mới có kỳ hiệu này, những lần tiếp theo hiệu quả sẽ yếu hơn rất nhiều. Nếu gia tộc Mạch Thị có truyền nhân còn ở đại thế Côn Luân thì sau này phải cảm ơn mới được. Lâm Nhất chậm rãi đứng dậy, bước đi lảo đảo, chỉ cảm thấy đầu nặng chân nhẹ suýt ngã xuống. “Hậu kình lớn thật”. Lâm Nhất cảm thán một câu, nếu không phải do bây giờ có việc, giờ phút này say khướt mới là thú vui của cuộc sống. Hậu kình của Thiên Niên Hỏa quá lớn, sau khi đi thử vài bước, Lâm Nhất không thể không dùng kiếm ý để kiềm chế nó lại. Di tích Long Thành rộng lớn. Khi Lâm Nhất uống rượu, cả di tích trở nên sôi trào, tất cả võ giả dù đang ở đâu đều nhìn thấy dị tượng ở nơi sâu trong di tích. “Cuối cùng dị tượng của Nhật Diệu Chi Linh cũng xuất hiện, thật hùng vĩ”. “Dị tượng này hơi đáng sợ, đáng tiếc... nếu Nhật Diệu Chi Linh không bị phong ấn, không dám tưởng tượng sẽ khủng khiếp cỡ nào”. “Đi, qua đó xem sao, dù không giành được Nhật Diệu Chi Linh thì có lẽ nơi sinh ra địa bảo thiên tài này cũng xa hơn những nơi khác”. “Đi đi đi”. Trong lúc nhất thời, võ giả ở các nơi đều nhanh chóng tiến về nơi Nhật Diệu Chi Linh sinh ra.Di tích Long Thành. Dù đang ở đâu, khi nhìn thấy dị tượng do Nhật Diệu Chi Linh tạo ra, tất cả võ giả đều tỏ ra phấn khích. Trong một vũng đầm lầy ẩm ướt. Phong Vô Kỵ của giới vực Huyết Cốt đang lau máu trên lưỡi đao với vẻ mặt không cảm xúc, máu chảy thành sông, thi thể chất đống trên mặt đất. Ở phía xa xa có một điểm đen đang cầm quả dị quả hoảng hốt rời đi. Nhưng tên yêu nghiệt của giới vực cấp cao xếp hạng mười vị trí đầu bảng Thương Long này không hề nóng vội, hắn ta vẫn nhàn nhã ngồi lau lưỡi đao. Thanh đạo binh hạ phẩm có tên là U Huyền này là chỗ dựa lớn để hắn ta tung hoành ở khu vực Thương Long, có thể có được đạo binh hạ phẩm đã chứng minh thực lực của hắn ta. Trên con đường thông thiên này, giữ trọng bảo trong tay mà không đủ thực lực thì đã sớm bị giết không biết bao nhiêu lần. Hắn ta chậm rãi lau đao như thể dù bóng đen kia chạy tới đâu cũng không thể thoát khỏi lưỡi đao của hắn ta.