“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3466

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trong khi hắn đang trầm tư, mây đen chuyển động, khắc sau một tia chớp giáng thẳng xuống. Khi sắp rơi xuống đỉnh đầu Lâm Nhất, tia chớp đột nhiên hóa thành một vuốt thú khổng lồ, cấu xé về phía Lâm Nhất.  Nhưng khi nó sắp rơi xuống, trận pháp xa xưa in trên tảng đá tỏa sáng rực rỡ, một bóng rồng lao lên nghênh đón.  Ầm!  Vuốt thú do tia chớp đó hóa thành bị đánh bay trở về, nổ tan giữa không trung, mảnh vỡ không ngừng nổ ra như sao băng.  Ầm! Ầm! Ầm!  Khi vuốt thú bị đánh tan, yêu thú do mây đen hóa thành giữa trời trở nên nóng nảy giống như bị chọc giận.  Rắc! Rắc!  Ngay sau đó, tia chớp không ngừng nối nhau hóa thành thế tấn công mãnh liệt, cuồn cuộn rơi xuống. Nửa thân mình con yêu thú do mây đen hóa thành hiển lộ giữa màn trời, là một con Ma Lang khổng lồ toàn thân đen nhánh. Chỉ là Ma Lang này không có lông, cả cơ thể được ngưng tụ từ điện tương.  Lâm Nhất dần dần cảm nhận được một chút áp lực, cho dù là cổ trận long uy cũng không thể chặn được toàn bộ lôi kiếp.  Nhưng hắn cũng không hoảng loạn, dùng xác thịt chống đỡ, hóa giải nó một cách hoàn hảo.  Cứ vậy sau nửa canh giờ, Lôi Điện Ma Lang đen kịt hoàn toàn lao xuống, đầu chúc xuống dưới, cơ thể giống như một ngọn núi dựng đứng, chọc thủng hư không, chấn động đất trời.  Đại trận cổ xưa trên tảng đá bỗng chốc bùng phát đến cực hạn, long uy dồi dào biến hóa thành thực chất, đón đỡ chính diện.  Ầm!  Tiếng động to lớn vang vọng, tia chớp rực rỡ như những giọt mưa điên cuồng trút xuống.  Rắc!Vào lúc này, đại trận vốn khuyết thiếu dưới chân Lâm Nhất tan rã, dần dần tan vỡ từng chút một.  Lôi Điện Ma Lang vẫn còn uy áp lại gần trong gang tấc, ánh sáng trong đôi mắt càng vô cùng đáng sợ.  “Thu!”  Dưới tia chớp chiếu soi, gương mặt tuấn tú của Lâm Nhất hiện lên vẻ điên cuồng, ngửa đầu quát lên.  Nếu là người khác chắc chắn không dám lỗ mãng như vậy, nhưng Lâm Nhất có nội tình sâu dày, đồng thời kiêm tu hai đại kiếm quyết, lúc cần thiết còn có thể sử dụng kiếm ý Thông Thiên, hắn đương nhiên không sợ.  Ánh sáng bùng lên trong mắt hắn, lập tức có kiếm ý bao la thét gào lao đi. Ngay khoảnh khắc Lôi Điện Ma Lang hoàn toàn rơi xuống, bao bọc toàn bộ nó trong kiếm thế của mình.  Thanh Tiêu, Tử Diên!  Hai đại kiếm quyết được thôi thúc đến cực hạn, thần thụ màu xanh ở sau lưng lay động như che khuất bầu trời, vô số cánh hoa Tử Diên lặng lẽ lơ lửng giữa đất trời xung quanh.  Dựa vào ý cảnh của hai đại kiếm quyết, Lâm Nhất không ngừng làm hao mòn nhuệ khí của Lôi Điện Ma Lang, khiến lôi uy trên người nó không ngừng giảm bớt.  Gào! 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trong khi hắn đang trầm tư, mây đen chuyển động, khắc sau một tia chớp giáng thẳng xuống. Khi sắp rơi xuống đỉnh đầu Lâm Nhất, tia chớp đột nhiên hóa thành một vuốt thú khổng lồ, cấu xé về phía Lâm Nhất.  Nhưng khi nó sắp rơi xuống, trận pháp xa xưa in trên tảng đá tỏa sáng rực rỡ, một bóng rồng lao lên nghênh đón.  Ầm!  Vuốt thú do tia chớp đó hóa thành bị đánh bay trở về, nổ tan giữa không trung, mảnh vỡ không ngừng nổ ra như sao băng.  Ầm! Ầm! Ầm!  Khi vuốt thú bị đánh tan, yêu thú do mây đen hóa thành giữa trời trở nên nóng nảy giống như bị chọc giận.  Rắc! Rắc!  Ngay sau đó, tia chớp không ngừng nối nhau hóa thành thế tấn công mãnh liệt, cuồn cuộn rơi xuống. Nửa thân mình con yêu thú do mây đen hóa thành hiển lộ giữa màn trời, là một con Ma Lang khổng lồ toàn thân đen nhánh. Chỉ là Ma Lang này không có lông, cả cơ thể được ngưng tụ từ điện tương.  Lâm Nhất dần dần cảm nhận được một chút áp lực, cho dù là cổ trận long uy cũng không thể chặn được toàn bộ lôi kiếp.  Nhưng hắn cũng không hoảng loạn, dùng xác thịt chống đỡ, hóa giải nó một cách hoàn hảo.  Cứ vậy sau nửa canh giờ, Lôi Điện Ma Lang đen kịt hoàn toàn lao xuống, đầu chúc xuống dưới, cơ thể giống như một ngọn núi dựng đứng, chọc thủng hư không, chấn động đất trời.  Đại trận cổ xưa trên tảng đá bỗng chốc bùng phát đến cực hạn, long uy dồi dào biến hóa thành thực chất, đón đỡ chính diện.  Ầm!  Tiếng động to lớn vang vọng, tia chớp rực rỡ như những giọt mưa điên cuồng trút xuống.  Rắc!Vào lúc này, đại trận vốn khuyết thiếu dưới chân Lâm Nhất tan rã, dần dần tan vỡ từng chút một.  Lôi Điện Ma Lang vẫn còn uy áp lại gần trong gang tấc, ánh sáng trong đôi mắt càng vô cùng đáng sợ.  “Thu!”  Dưới tia chớp chiếu soi, gương mặt tuấn tú của Lâm Nhất hiện lên vẻ điên cuồng, ngửa đầu quát lên.  Nếu là người khác chắc chắn không dám lỗ mãng như vậy, nhưng Lâm Nhất có nội tình sâu dày, đồng thời kiêm tu hai đại kiếm quyết, lúc cần thiết còn có thể sử dụng kiếm ý Thông Thiên, hắn đương nhiên không sợ.  Ánh sáng bùng lên trong mắt hắn, lập tức có kiếm ý bao la thét gào lao đi. Ngay khoảnh khắc Lôi Điện Ma Lang hoàn toàn rơi xuống, bao bọc toàn bộ nó trong kiếm thế của mình.  Thanh Tiêu, Tử Diên!  Hai đại kiếm quyết được thôi thúc đến cực hạn, thần thụ màu xanh ở sau lưng lay động như che khuất bầu trời, vô số cánh hoa Tử Diên lặng lẽ lơ lửng giữa đất trời xung quanh.  Dựa vào ý cảnh của hai đại kiếm quyết, Lâm Nhất không ngừng làm hao mòn nhuệ khí của Lôi Điện Ma Lang, khiến lôi uy trên người nó không ngừng giảm bớt.  Gào! 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trong khi hắn đang trầm tư, mây đen chuyển động, khắc sau một tia chớp giáng thẳng xuống. Khi sắp rơi xuống đỉnh đầu Lâm Nhất, tia chớp đột nhiên hóa thành một vuốt thú khổng lồ, cấu xé về phía Lâm Nhất.  Nhưng khi nó sắp rơi xuống, trận pháp xa xưa in trên tảng đá tỏa sáng rực rỡ, một bóng rồng lao lên nghênh đón.  Ầm!  Vuốt thú do tia chớp đó hóa thành bị đánh bay trở về, nổ tan giữa không trung, mảnh vỡ không ngừng nổ ra như sao băng.  Ầm! Ầm! Ầm!  Khi vuốt thú bị đánh tan, yêu thú do mây đen hóa thành giữa trời trở nên nóng nảy giống như bị chọc giận.  Rắc! Rắc!  Ngay sau đó, tia chớp không ngừng nối nhau hóa thành thế tấn công mãnh liệt, cuồn cuộn rơi xuống. Nửa thân mình con yêu thú do mây đen hóa thành hiển lộ giữa màn trời, là một con Ma Lang khổng lồ toàn thân đen nhánh. Chỉ là Ma Lang này không có lông, cả cơ thể được ngưng tụ từ điện tương.  Lâm Nhất dần dần cảm nhận được một chút áp lực, cho dù là cổ trận long uy cũng không thể chặn được toàn bộ lôi kiếp.  Nhưng hắn cũng không hoảng loạn, dùng xác thịt chống đỡ, hóa giải nó một cách hoàn hảo.  Cứ vậy sau nửa canh giờ, Lôi Điện Ma Lang đen kịt hoàn toàn lao xuống, đầu chúc xuống dưới, cơ thể giống như một ngọn núi dựng đứng, chọc thủng hư không, chấn động đất trời.  Đại trận cổ xưa trên tảng đá bỗng chốc bùng phát đến cực hạn, long uy dồi dào biến hóa thành thực chất, đón đỡ chính diện.  Ầm!  Tiếng động to lớn vang vọng, tia chớp rực rỡ như những giọt mưa điên cuồng trút xuống.  Rắc!Vào lúc này, đại trận vốn khuyết thiếu dưới chân Lâm Nhất tan rã, dần dần tan vỡ từng chút một.  Lôi Điện Ma Lang vẫn còn uy áp lại gần trong gang tấc, ánh sáng trong đôi mắt càng vô cùng đáng sợ.  “Thu!”  Dưới tia chớp chiếu soi, gương mặt tuấn tú của Lâm Nhất hiện lên vẻ điên cuồng, ngửa đầu quát lên.  Nếu là người khác chắc chắn không dám lỗ mãng như vậy, nhưng Lâm Nhất có nội tình sâu dày, đồng thời kiêm tu hai đại kiếm quyết, lúc cần thiết còn có thể sử dụng kiếm ý Thông Thiên, hắn đương nhiên không sợ.  Ánh sáng bùng lên trong mắt hắn, lập tức có kiếm ý bao la thét gào lao đi. Ngay khoảnh khắc Lôi Điện Ma Lang hoàn toàn rơi xuống, bao bọc toàn bộ nó trong kiếm thế của mình.  Thanh Tiêu, Tử Diên!  Hai đại kiếm quyết được thôi thúc đến cực hạn, thần thụ màu xanh ở sau lưng lay động như che khuất bầu trời, vô số cánh hoa Tử Diên lặng lẽ lơ lửng giữa đất trời xung quanh.  Dựa vào ý cảnh của hai đại kiếm quyết, Lâm Nhất không ngừng làm hao mòn nhuệ khí của Lôi Điện Ma Lang, khiến lôi uy trên người nó không ngừng giảm bớt.  Gào! 

Chương 3466