“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 3467
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng hung thú sấm sét này lại vô cùng hung mãnh, trong tiếng rít gào, trong sự điên cuồng chứa tia chớp dồi dào lao ầm đến. Cho dù có kiếm ý hộ thể, phong mang sấm sét đó thẩm thấu vào vẫn như vật lộn. Khóe miệng Lâm Nhất không nhịn được co giật mấy lần, trong mắt lập tức lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, tạm thời để ngươi kiêu căng một lúc. Qua một lúc sau, hung uy của Lôi Điện Ma Lang rõ ràng đã giảm bớt hơn một nửa. “Chém!” Trên người Lâm Nhất lập tức bùng lên phong mang, kiếm ý Thông Thiên lan tỏa. Khoảnh khắc nó rít gào lao đi, một ánh sáng vàng chém tan Lôi Điện Ma Lang thành vô số mảnh. Lôi kiếp hóa hình cửu tử nhất sinh, vô cùng nguy hiểm trong mắt người bình thường đã bị Lâm Nhất một kiếm chém tan. Lâm Nhất hít sâu một hơi, ngồi xuống trở lại, chậm rãi nhắm hai mắt. Lôi mang tỏa ra giữa không trung, nhìn như hỗn loạn, thật ra đều bao bọc dưới kiếm thế của Lâm Nhất. Kiếm thế thu về, lôi kiếp còn lại bị Lâm Nhất dần dần thôn phệ hấp thu, dùng để nâng cao tinh luyện khí hải vừa mới mở ra của mình. Ầm ầm! Tiếng sấm vang từng đợt, mảnh vỡ tia chớp chuyển động giống như Kén Lôi bao bọc Lâm Nhất, kèm theo sự hình thành của Kén Lôi, thiếu niên ngồi trong đó đang trải qua sự thay da đổi thịt lột xác nào đó, đồng thời trở nên mạnh hơn với tốc độ cực kỳ đáng sợ. Lại nửa ngày trôi qua, Kén Lôi to lớn thành hình trên tảng đá, khí tức vốn điên cuồng dần dần yên tĩnh lại. Kiếp Thiên Phách tầng thứ hai xem như đã hạ màn. Tuy rằng trong lúc đó lôi kiếp diễn hóa thành hung thú quả thật khiến Lâm Nhất kinh ngạc, trong quá trình cũng xem như chịu chút khổ, nhưng tổng thể vẫn như Lâm Nhất dự liệu, dựa vào tích lũy thời gian đầu và đại trận vốn có sẵn trên tảng đá này. Cuối cùng cũng đã trôi qua sóng yên biển lặng, Lâm Nhất ở trong Kén Lôi đang tiến hành lột xác lần cuối. Rắc! Khí tức mạnh mẽ không ngừng dâng lên trên người hắn, tu vi hắn nâng cao vượt bậc, đã đạt đến đỉnh cao của cảnh giới Thiên Phách tầng hai. Soạt! Lâm Nhất duỗi năm ngón tay trắng nõn từ trong tay áo màu xanh, chậm rãi nắm lại. Hai khí hải đồng thời thôi thúc, chân nguyên không ngừng dâng lên như thủy triều. Lúc này, toàn thân hắn tràn ngập khí tức vô cùng cuồng bạo, mỗi một tế bào đều như chất chứa sức mạnh ngút trời. Đợi năm ngón nắm chặt, một quyền đánh ra. Ầm! Không khí ở trước mắt giống như nước hồ đóng băng, bị một quyền đánh tan thành mảnh vụn. Kình phong sắc bén diễn hóa ra vô số cơn bão lan ra trong thời gian ngắn. Lâm Nhất lướt mắt nhìn, dừng trên người ma thi đang xoay tròn xung quanh. Lần này hắn dùng hai đại kiếm quyết đồng thời thôi thúc hai đại khí hải. Soạt! Hắn đưa tay vẫy tới, nhiều ma thi xoay quanh lập tức di chuyển, bị ép vào một chỗ dưới uy áp của hắn. Đợi đến khi ma thi chen chúc giống như ngọn núi nhỏ chất chồng giữa không trung, hắn nắm chặt tay, quyền mang như kiếm đâm thủng hư không. Ầm! Kiếm quang chói mắt rít gào, ma thi chen chúc lập tức bị đánh tan thành tro bụi, không còn sót lại gì.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng hung thú sấm sét này lại vô cùng hung mãnh, trong tiếng rít gào, trong sự điên cuồng chứa tia chớp dồi dào lao ầm đến. Cho dù có kiếm ý hộ thể, phong mang sấm sét đó thẩm thấu vào vẫn như vật lộn. Khóe miệng Lâm Nhất không nhịn được co giật mấy lần, trong mắt lập tức lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, tạm thời để ngươi kiêu căng một lúc. Qua một lúc sau, hung uy của Lôi Điện Ma Lang rõ ràng đã giảm bớt hơn một nửa. “Chém!” Trên người Lâm Nhất lập tức bùng lên phong mang, kiếm ý Thông Thiên lan tỏa. Khoảnh khắc nó rít gào lao đi, một ánh sáng vàng chém tan Lôi Điện Ma Lang thành vô số mảnh. Lôi kiếp hóa hình cửu tử nhất sinh, vô cùng nguy hiểm trong mắt người bình thường đã bị Lâm Nhất một kiếm chém tan. Lâm Nhất hít sâu một hơi, ngồi xuống trở lại, chậm rãi nhắm hai mắt. Lôi mang tỏa ra giữa không trung, nhìn như hỗn loạn, thật ra đều bao bọc dưới kiếm thế của Lâm Nhất. Kiếm thế thu về, lôi kiếp còn lại bị Lâm Nhất dần dần thôn phệ hấp thu, dùng để nâng cao tinh luyện khí hải vừa mới mở ra của mình. Ầm ầm! Tiếng sấm vang từng đợt, mảnh vỡ tia chớp chuyển động giống như Kén Lôi bao bọc Lâm Nhất, kèm theo sự hình thành của Kén Lôi, thiếu niên ngồi trong đó đang trải qua sự thay da đổi thịt lột xác nào đó, đồng thời trở nên mạnh hơn với tốc độ cực kỳ đáng sợ. Lại nửa ngày trôi qua, Kén Lôi to lớn thành hình trên tảng đá, khí tức vốn điên cuồng dần dần yên tĩnh lại. Kiếp Thiên Phách tầng thứ hai xem như đã hạ màn. Tuy rằng trong lúc đó lôi kiếp diễn hóa thành hung thú quả thật khiến Lâm Nhất kinh ngạc, trong quá trình cũng xem như chịu chút khổ, nhưng tổng thể vẫn như Lâm Nhất dự liệu, dựa vào tích lũy thời gian đầu và đại trận vốn có sẵn trên tảng đá này. Cuối cùng cũng đã trôi qua sóng yên biển lặng, Lâm Nhất ở trong Kén Lôi đang tiến hành lột xác lần cuối. Rắc! Khí tức mạnh mẽ không ngừng dâng lên trên người hắn, tu vi hắn nâng cao vượt bậc, đã đạt đến đỉnh cao của cảnh giới Thiên Phách tầng hai. Soạt! Lâm Nhất duỗi năm ngón tay trắng nõn từ trong tay áo màu xanh, chậm rãi nắm lại. Hai khí hải đồng thời thôi thúc, chân nguyên không ngừng dâng lên như thủy triều. Lúc này, toàn thân hắn tràn ngập khí tức vô cùng cuồng bạo, mỗi một tế bào đều như chất chứa sức mạnh ngút trời. Đợi năm ngón nắm chặt, một quyền đánh ra. Ầm! Không khí ở trước mắt giống như nước hồ đóng băng, bị một quyền đánh tan thành mảnh vụn. Kình phong sắc bén diễn hóa ra vô số cơn bão lan ra trong thời gian ngắn. Lâm Nhất lướt mắt nhìn, dừng trên người ma thi đang xoay tròn xung quanh. Lần này hắn dùng hai đại kiếm quyết đồng thời thôi thúc hai đại khí hải. Soạt! Hắn đưa tay vẫy tới, nhiều ma thi xoay quanh lập tức di chuyển, bị ép vào một chỗ dưới uy áp của hắn. Đợi đến khi ma thi chen chúc giống như ngọn núi nhỏ chất chồng giữa không trung, hắn nắm chặt tay, quyền mang như kiếm đâm thủng hư không. Ầm! Kiếm quang chói mắt rít gào, ma thi chen chúc lập tức bị đánh tan thành tro bụi, không còn sót lại gì.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng hung thú sấm sét này lại vô cùng hung mãnh, trong tiếng rít gào, trong sự điên cuồng chứa tia chớp dồi dào lao ầm đến. Cho dù có kiếm ý hộ thể, phong mang sấm sét đó thẩm thấu vào vẫn như vật lộn. Khóe miệng Lâm Nhất không nhịn được co giật mấy lần, trong mắt lập tức lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, tạm thời để ngươi kiêu căng một lúc. Qua một lúc sau, hung uy của Lôi Điện Ma Lang rõ ràng đã giảm bớt hơn một nửa. “Chém!” Trên người Lâm Nhất lập tức bùng lên phong mang, kiếm ý Thông Thiên lan tỏa. Khoảnh khắc nó rít gào lao đi, một ánh sáng vàng chém tan Lôi Điện Ma Lang thành vô số mảnh. Lôi kiếp hóa hình cửu tử nhất sinh, vô cùng nguy hiểm trong mắt người bình thường đã bị Lâm Nhất một kiếm chém tan. Lâm Nhất hít sâu một hơi, ngồi xuống trở lại, chậm rãi nhắm hai mắt. Lôi mang tỏa ra giữa không trung, nhìn như hỗn loạn, thật ra đều bao bọc dưới kiếm thế của Lâm Nhất. Kiếm thế thu về, lôi kiếp còn lại bị Lâm Nhất dần dần thôn phệ hấp thu, dùng để nâng cao tinh luyện khí hải vừa mới mở ra của mình. Ầm ầm! Tiếng sấm vang từng đợt, mảnh vỡ tia chớp chuyển động giống như Kén Lôi bao bọc Lâm Nhất, kèm theo sự hình thành của Kén Lôi, thiếu niên ngồi trong đó đang trải qua sự thay da đổi thịt lột xác nào đó, đồng thời trở nên mạnh hơn với tốc độ cực kỳ đáng sợ. Lại nửa ngày trôi qua, Kén Lôi to lớn thành hình trên tảng đá, khí tức vốn điên cuồng dần dần yên tĩnh lại. Kiếp Thiên Phách tầng thứ hai xem như đã hạ màn. Tuy rằng trong lúc đó lôi kiếp diễn hóa thành hung thú quả thật khiến Lâm Nhất kinh ngạc, trong quá trình cũng xem như chịu chút khổ, nhưng tổng thể vẫn như Lâm Nhất dự liệu, dựa vào tích lũy thời gian đầu và đại trận vốn có sẵn trên tảng đá này. Cuối cùng cũng đã trôi qua sóng yên biển lặng, Lâm Nhất ở trong Kén Lôi đang tiến hành lột xác lần cuối. Rắc! Khí tức mạnh mẽ không ngừng dâng lên trên người hắn, tu vi hắn nâng cao vượt bậc, đã đạt đến đỉnh cao của cảnh giới Thiên Phách tầng hai. Soạt! Lâm Nhất duỗi năm ngón tay trắng nõn từ trong tay áo màu xanh, chậm rãi nắm lại. Hai khí hải đồng thời thôi thúc, chân nguyên không ngừng dâng lên như thủy triều. Lúc này, toàn thân hắn tràn ngập khí tức vô cùng cuồng bạo, mỗi một tế bào đều như chất chứa sức mạnh ngút trời. Đợi năm ngón nắm chặt, một quyền đánh ra. Ầm! Không khí ở trước mắt giống như nước hồ đóng băng, bị một quyền đánh tan thành mảnh vụn. Kình phong sắc bén diễn hóa ra vô số cơn bão lan ra trong thời gian ngắn. Lâm Nhất lướt mắt nhìn, dừng trên người ma thi đang xoay tròn xung quanh. Lần này hắn dùng hai đại kiếm quyết đồng thời thôi thúc hai đại khí hải. Soạt! Hắn đưa tay vẫy tới, nhiều ma thi xoay quanh lập tức di chuyển, bị ép vào một chỗ dưới uy áp của hắn. Đợi đến khi ma thi chen chúc giống như ngọn núi nhỏ chất chồng giữa không trung, hắn nắm chặt tay, quyền mang như kiếm đâm thủng hư không. Ầm! Kiếm quang chói mắt rít gào, ma thi chen chúc lập tức bị đánh tan thành tro bụi, không còn sót lại gì.