“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3567

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Ầm!  Long uy mạnh mẽ đánh úp đến, sắc mặt Lâm Nhất thay đổi, phải dùng kiếm ý bảo thân thể mới miễn cưỡng đứng thẳng được.  “Đây chính là truyền thừa tương ứng với tim Thương Long ư?”  Lâm Nhất nhìn cánh cổng Cự Long trước mắt, sâu trong mắt hắn bắt đầu có hào quang cực nóng lưu chuyển. Hắn lầm bầm nói.  Ầm ầm!  Ngay khi Lâm Nhất dò xét cánh cổng lớn kia, thiên địa bắt đầu chấn động… Long Môn đã được thắp sáng. Không bao lâu sau tụ lại thành một trái tim bằng kim loại. Sở dĩ thiên địa chấn động chính là vì trái tim kia đang đập.  Thình thịch!  Lâm Nhất hốt hoảng khi phát hiện mình bị nó dẫn dắt, có thể phá vỡ lồng ngực bất kỳ lúc nào. Hắn biến sắc, vội hít thở sâu, rồi dùng tay ôm lấy ngực, lúc này, mặt hắn đã trướng đỏ lên, trông vô cùng khó chịu.  “Khảo thí sơ bộ đã thông qua, thân thể đạt đến ngưỡng cửa tối thiểu tiếp nhận truyền thừa, chúc mừng ngươi đã mở ra cánh cửa tham gia khảo nghiệm lần này”.  Bên tai bỗng vang lên âm thanh cổ xưa, sắc mặt Lâm Nhất thoáng thay đổi, lộ rõ sự hoang mang: “Ngươi là ai?”  “Ta là Long linh tại đây, trông coi khảo hạch truyền thừa của bảo điện Thương Long. Thời gian ở đây khác biệt với bên ngoài, dù là mười ngày trôi qua thì bên ngoài có lẽ cũng chưa tới một nén hương”.  Âm thanh kia lại lần nữa vang lên, Lâm Nhất cũng thôi kinh ngạc, tiếp tục hỏi: “Tim Thương Long đại biểu cho truyền thừa gì?”  Long linh liền nói: “Trái tim là suối nguồn của cơ thể, là cội nguồn của sinh mệnh, dù cho thân thể có bất hủ thì trái tim vẫn rất quan trọng. Tim Thương Long đại biểu cho một vị đại năng, năm đó người đã lưu lại thần quyết Luyện Thể, lựa chọn khảo nghiệm của ngươi cũng có liên quan đến thân thể”.  Quả nhiên.  Đúng như Lâm Nhất đã suy đoán trước đó, tim Thương Long có thể là công pháp hoặc là thần quyết Luyện Thể.  Tuy hiện tại chiến thể Thương Long của hắn đã sớm trở thành bản thiếu, nhưng có thể có được một môn thần quyết Luyện Thể cũng coi như cơ duyên không tệ. Thế nhưng, từ tận đáy lòng, hắn vẫn cảm thấy có hơi thất vọng, bởi lẽ không phải kiếm quyết, cũng không phải kiếm pháp.  “Truyền thừa trên Tạo Hóa của bảo điện Thương Long là gì?”  Đây chính là điều mà Lâm Nhất vẫn luôn tò mò.  “Khảo nghiệm sắp bắt đầu, Thương Long chi tâm, hỏa diễm chi quang, vạn huyết hóa lôi, sinh sinh tử tử, tử tử sinh sinh. Thông qua khảo nghiệm này là chuyện cực kỳ gian nan, một khi khảo nghiệm thất bại sẽ không nhận được bất kỳ truyền thừa nào. Trong quá trình khảo nghiệm có thể chọn từ bỏ, từ bỏ đồng nghĩa với thất bại, bất kỳ Tạo Hóa gì đạt được cũng sẽ bị tước đoạt”.  Long linh không đáp lại câu hỏi của Lâm Nhất, sau khi căn dặn một phen, cánh cổng Cự Long trước mắt bỗng phát ra hào quang sáng chói.  Ầm!  Kế đó là một tiếng động thật lớn, cùng với đó là tiếng rồng ngâm vang vọng khắp bốn phía. Cánh cổng từ từ mở ra.  “Xem ra ta còn chưa có tư cách hỏi… hoặc là chính Long linh cũng không biết cơ duyên trên Tạo Hóa là gì”. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Ầm!  Long uy mạnh mẽ đánh úp đến, sắc mặt Lâm Nhất thay đổi, phải dùng kiếm ý bảo thân thể mới miễn cưỡng đứng thẳng được.  “Đây chính là truyền thừa tương ứng với tim Thương Long ư?”  Lâm Nhất nhìn cánh cổng Cự Long trước mắt, sâu trong mắt hắn bắt đầu có hào quang cực nóng lưu chuyển. Hắn lầm bầm nói.  Ầm ầm!  Ngay khi Lâm Nhất dò xét cánh cổng lớn kia, thiên địa bắt đầu chấn động… Long Môn đã được thắp sáng. Không bao lâu sau tụ lại thành một trái tim bằng kim loại. Sở dĩ thiên địa chấn động chính là vì trái tim kia đang đập.  Thình thịch!  Lâm Nhất hốt hoảng khi phát hiện mình bị nó dẫn dắt, có thể phá vỡ lồng ngực bất kỳ lúc nào. Hắn biến sắc, vội hít thở sâu, rồi dùng tay ôm lấy ngực, lúc này, mặt hắn đã trướng đỏ lên, trông vô cùng khó chịu.  “Khảo thí sơ bộ đã thông qua, thân thể đạt đến ngưỡng cửa tối thiểu tiếp nhận truyền thừa, chúc mừng ngươi đã mở ra cánh cửa tham gia khảo nghiệm lần này”.  Bên tai bỗng vang lên âm thanh cổ xưa, sắc mặt Lâm Nhất thoáng thay đổi, lộ rõ sự hoang mang: “Ngươi là ai?”  “Ta là Long linh tại đây, trông coi khảo hạch truyền thừa của bảo điện Thương Long. Thời gian ở đây khác biệt với bên ngoài, dù là mười ngày trôi qua thì bên ngoài có lẽ cũng chưa tới một nén hương”.  Âm thanh kia lại lần nữa vang lên, Lâm Nhất cũng thôi kinh ngạc, tiếp tục hỏi: “Tim Thương Long đại biểu cho truyền thừa gì?”  Long linh liền nói: “Trái tim là suối nguồn của cơ thể, là cội nguồn của sinh mệnh, dù cho thân thể có bất hủ thì trái tim vẫn rất quan trọng. Tim Thương Long đại biểu cho một vị đại năng, năm đó người đã lưu lại thần quyết Luyện Thể, lựa chọn khảo nghiệm của ngươi cũng có liên quan đến thân thể”.  Quả nhiên.  Đúng như Lâm Nhất đã suy đoán trước đó, tim Thương Long có thể là công pháp hoặc là thần quyết Luyện Thể.  Tuy hiện tại chiến thể Thương Long của hắn đã sớm trở thành bản thiếu, nhưng có thể có được một môn thần quyết Luyện Thể cũng coi như cơ duyên không tệ. Thế nhưng, từ tận đáy lòng, hắn vẫn cảm thấy có hơi thất vọng, bởi lẽ không phải kiếm quyết, cũng không phải kiếm pháp.  “Truyền thừa trên Tạo Hóa của bảo điện Thương Long là gì?”  Đây chính là điều mà Lâm Nhất vẫn luôn tò mò.  “Khảo nghiệm sắp bắt đầu, Thương Long chi tâm, hỏa diễm chi quang, vạn huyết hóa lôi, sinh sinh tử tử, tử tử sinh sinh. Thông qua khảo nghiệm này là chuyện cực kỳ gian nan, một khi khảo nghiệm thất bại sẽ không nhận được bất kỳ truyền thừa nào. Trong quá trình khảo nghiệm có thể chọn từ bỏ, từ bỏ đồng nghĩa với thất bại, bất kỳ Tạo Hóa gì đạt được cũng sẽ bị tước đoạt”.  Long linh không đáp lại câu hỏi của Lâm Nhất, sau khi căn dặn một phen, cánh cổng Cự Long trước mắt bỗng phát ra hào quang sáng chói.  Ầm!  Kế đó là một tiếng động thật lớn, cùng với đó là tiếng rồng ngâm vang vọng khắp bốn phía. Cánh cổng từ từ mở ra.  “Xem ra ta còn chưa có tư cách hỏi… hoặc là chính Long linh cũng không biết cơ duyên trên Tạo Hóa là gì”. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Ầm!  Long uy mạnh mẽ đánh úp đến, sắc mặt Lâm Nhất thay đổi, phải dùng kiếm ý bảo thân thể mới miễn cưỡng đứng thẳng được.  “Đây chính là truyền thừa tương ứng với tim Thương Long ư?”  Lâm Nhất nhìn cánh cổng Cự Long trước mắt, sâu trong mắt hắn bắt đầu có hào quang cực nóng lưu chuyển. Hắn lầm bầm nói.  Ầm ầm!  Ngay khi Lâm Nhất dò xét cánh cổng lớn kia, thiên địa bắt đầu chấn động… Long Môn đã được thắp sáng. Không bao lâu sau tụ lại thành một trái tim bằng kim loại. Sở dĩ thiên địa chấn động chính là vì trái tim kia đang đập.  Thình thịch!  Lâm Nhất hốt hoảng khi phát hiện mình bị nó dẫn dắt, có thể phá vỡ lồng ngực bất kỳ lúc nào. Hắn biến sắc, vội hít thở sâu, rồi dùng tay ôm lấy ngực, lúc này, mặt hắn đã trướng đỏ lên, trông vô cùng khó chịu.  “Khảo thí sơ bộ đã thông qua, thân thể đạt đến ngưỡng cửa tối thiểu tiếp nhận truyền thừa, chúc mừng ngươi đã mở ra cánh cửa tham gia khảo nghiệm lần này”.  Bên tai bỗng vang lên âm thanh cổ xưa, sắc mặt Lâm Nhất thoáng thay đổi, lộ rõ sự hoang mang: “Ngươi là ai?”  “Ta là Long linh tại đây, trông coi khảo hạch truyền thừa của bảo điện Thương Long. Thời gian ở đây khác biệt với bên ngoài, dù là mười ngày trôi qua thì bên ngoài có lẽ cũng chưa tới một nén hương”.  Âm thanh kia lại lần nữa vang lên, Lâm Nhất cũng thôi kinh ngạc, tiếp tục hỏi: “Tim Thương Long đại biểu cho truyền thừa gì?”  Long linh liền nói: “Trái tim là suối nguồn của cơ thể, là cội nguồn của sinh mệnh, dù cho thân thể có bất hủ thì trái tim vẫn rất quan trọng. Tim Thương Long đại biểu cho một vị đại năng, năm đó người đã lưu lại thần quyết Luyện Thể, lựa chọn khảo nghiệm của ngươi cũng có liên quan đến thân thể”.  Quả nhiên.  Đúng như Lâm Nhất đã suy đoán trước đó, tim Thương Long có thể là công pháp hoặc là thần quyết Luyện Thể.  Tuy hiện tại chiến thể Thương Long của hắn đã sớm trở thành bản thiếu, nhưng có thể có được một môn thần quyết Luyện Thể cũng coi như cơ duyên không tệ. Thế nhưng, từ tận đáy lòng, hắn vẫn cảm thấy có hơi thất vọng, bởi lẽ không phải kiếm quyết, cũng không phải kiếm pháp.  “Truyền thừa trên Tạo Hóa của bảo điện Thương Long là gì?”  Đây chính là điều mà Lâm Nhất vẫn luôn tò mò.  “Khảo nghiệm sắp bắt đầu, Thương Long chi tâm, hỏa diễm chi quang, vạn huyết hóa lôi, sinh sinh tử tử, tử tử sinh sinh. Thông qua khảo nghiệm này là chuyện cực kỳ gian nan, một khi khảo nghiệm thất bại sẽ không nhận được bất kỳ truyền thừa nào. Trong quá trình khảo nghiệm có thể chọn từ bỏ, từ bỏ đồng nghĩa với thất bại, bất kỳ Tạo Hóa gì đạt được cũng sẽ bị tước đoạt”.  Long linh không đáp lại câu hỏi của Lâm Nhất, sau khi căn dặn một phen, cánh cổng Cự Long trước mắt bỗng phát ra hào quang sáng chói.  Ầm!  Kế đó là một tiếng động thật lớn, cùng với đó là tiếng rồng ngâm vang vọng khắp bốn phía. Cánh cổng từ từ mở ra.  “Xem ra ta còn chưa có tư cách hỏi… hoặc là chính Long linh cũng không biết cơ duyên trên Tạo Hóa là gì”. 

Chương 3567