“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3568

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất thoáng suy tư trong chốc lát, hắn liếc mắt nhìn cánh cổng cực lớn kia, trong mắt có vô số đốm sáng lóe lên: “Tạm thời có đi xem sao đã, để xem rốt cuộc phía sau cánh cổng này là khảo nghiệm gì”.  Sinh sinh tử tử, tử tử sinh sinh, nói sao mà đáng sợ!  Lâm Nhất cũng không quá e ngại, đã đi đến một bước này, hiển nhiên hắn sẽ không lựa chọn lùi bước, liền lách người tiến vào trong cánh cổng kia.  Khoảnh khắc Lâm Nhất bước vừa trong, cảnh tượng trước mắt hắn đột nhiên thay đổi.  Ầm!  Tiếng sấm rền dữ tợn vang vọng trên nền trời, đây là một khoảng không gian vĩnh viễn chìm trong bóng tối. Có ánh chớp liên tục lóe lên chiếu sáng thế giới hỗn loạn này. Lâm Nhất đang đứng giữa không trung, còn chưa kịp thấy rõ cảnh trước mắt đã máu tươi đã xộc thẳng từ miệng lên mũi.  Phụt!  Lâm Nhất cảm thấy rất khó chịu, hắn phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, cứ thế rơi thẳng xuống.Cuộc đời này của hắn chưa từng ngửi thấy mùi máu tanh nồng như thế bao giờ, không thể tưởng tượng nổi. Hơn nữa, thân thể của hắn cũng hoàn toàn không chịu đựng được huyết khí cuồn cuộn chứa đựng bên trong mùi máu đó.  Sau khi hoàn toàn phun ra ngụm máu tươi kia, hắn mới có thể miễn cưỡng làm quen, không đến mức quá khó chịu.  Tõm!  Lâm Nhất đáp xuống, nhưng cũng không đáp xuống đất mà là một đại dương bao la đen kịt. Dưới lôi quang chiếu rọi, chỉ có thể nhìn thấy nơi này tràn đầy cảm giác kỳ lạ và thần bí.  “Đây là nơi quái quỷ nào vậy?”  Khi Lâm Nhất duỗi tay vốc một chút nước biển màu đen lên, con ngươi hắn chợt co lại, lộ vẻ hoảng sợ hiếm thấy.  Máu!  Nơi này không phải biển, mà là một nơi tạo thành từ máu tươi.  Trái tim Thương Long, ánh sáng hoả diễm, vạn huyết hoá lôi!  Sắc mặt Lâm Nhất thay đổi, lời nói của Long linh trước khi mở cửa vang lên trong đầu.  Chẳng lẽ đây là máu Thương Long, nhưng nếu thật là thế thì nơi này chắc chắn là một bảo địa vô thượng. Máu rồng luyện thân, dù là người bình thường cũng sẽ có được tạo hoá khôn lường.  “Không đúng, nếu thật sự là máu Thương Long thuần khiết thì có lẽ mình đã bị thiêu chết từ lâu rồi”.  Lâm Nhất vẫn khá là tỉnh táo, với cảnh giới của hắn bây giờ, tối đa chỉ có thể luyện hoá một hai giọt máu Thương Long thôi.  Nhưng trong đống máu đen này thật sự tồn tại không ít hơi thở Thương Long, rất kỳ lạ.  Vạn huyết hoá lôi?  Lâm Nhất chợt nghĩ tới điều gì đó.  Có lẽ vùng nước màu đen trước mắt là hỗn hợp máu của yêu thú có huyết mạch Thương Long, vạn huyết hoá lôi chắc là có ý này.  Nếu thật sự như thế thì vẫn không thể tuỳ tiện luyện hoá huyết dịch màu đen này, không cẩn thận sẽ gặp phải hoạ lớn. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất thoáng suy tư trong chốc lát, hắn liếc mắt nhìn cánh cổng cực lớn kia, trong mắt có vô số đốm sáng lóe lên: “Tạm thời có đi xem sao đã, để xem rốt cuộc phía sau cánh cổng này là khảo nghiệm gì”.  Sinh sinh tử tử, tử tử sinh sinh, nói sao mà đáng sợ!  Lâm Nhất cũng không quá e ngại, đã đi đến một bước này, hiển nhiên hắn sẽ không lựa chọn lùi bước, liền lách người tiến vào trong cánh cổng kia.  Khoảnh khắc Lâm Nhất bước vừa trong, cảnh tượng trước mắt hắn đột nhiên thay đổi.  Ầm!  Tiếng sấm rền dữ tợn vang vọng trên nền trời, đây là một khoảng không gian vĩnh viễn chìm trong bóng tối. Có ánh chớp liên tục lóe lên chiếu sáng thế giới hỗn loạn này. Lâm Nhất đang đứng giữa không trung, còn chưa kịp thấy rõ cảnh trước mắt đã máu tươi đã xộc thẳng từ miệng lên mũi.  Phụt!  Lâm Nhất cảm thấy rất khó chịu, hắn phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, cứ thế rơi thẳng xuống.Cuộc đời này của hắn chưa từng ngửi thấy mùi máu tanh nồng như thế bao giờ, không thể tưởng tượng nổi. Hơn nữa, thân thể của hắn cũng hoàn toàn không chịu đựng được huyết khí cuồn cuộn chứa đựng bên trong mùi máu đó.  Sau khi hoàn toàn phun ra ngụm máu tươi kia, hắn mới có thể miễn cưỡng làm quen, không đến mức quá khó chịu.  Tõm!  Lâm Nhất đáp xuống, nhưng cũng không đáp xuống đất mà là một đại dương bao la đen kịt. Dưới lôi quang chiếu rọi, chỉ có thể nhìn thấy nơi này tràn đầy cảm giác kỳ lạ và thần bí.  “Đây là nơi quái quỷ nào vậy?”  Khi Lâm Nhất duỗi tay vốc một chút nước biển màu đen lên, con ngươi hắn chợt co lại, lộ vẻ hoảng sợ hiếm thấy.  Máu!  Nơi này không phải biển, mà là một nơi tạo thành từ máu tươi.  Trái tim Thương Long, ánh sáng hoả diễm, vạn huyết hoá lôi!  Sắc mặt Lâm Nhất thay đổi, lời nói của Long linh trước khi mở cửa vang lên trong đầu.  Chẳng lẽ đây là máu Thương Long, nhưng nếu thật là thế thì nơi này chắc chắn là một bảo địa vô thượng. Máu rồng luyện thân, dù là người bình thường cũng sẽ có được tạo hoá khôn lường.  “Không đúng, nếu thật sự là máu Thương Long thuần khiết thì có lẽ mình đã bị thiêu chết từ lâu rồi”.  Lâm Nhất vẫn khá là tỉnh táo, với cảnh giới của hắn bây giờ, tối đa chỉ có thể luyện hoá một hai giọt máu Thương Long thôi.  Nhưng trong đống máu đen này thật sự tồn tại không ít hơi thở Thương Long, rất kỳ lạ.  Vạn huyết hoá lôi?  Lâm Nhất chợt nghĩ tới điều gì đó.  Có lẽ vùng nước màu đen trước mắt là hỗn hợp máu của yêu thú có huyết mạch Thương Long, vạn huyết hoá lôi chắc là có ý này.  Nếu thật sự như thế thì vẫn không thể tuỳ tiện luyện hoá huyết dịch màu đen này, không cẩn thận sẽ gặp phải hoạ lớn. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất thoáng suy tư trong chốc lát, hắn liếc mắt nhìn cánh cổng cực lớn kia, trong mắt có vô số đốm sáng lóe lên: “Tạm thời có đi xem sao đã, để xem rốt cuộc phía sau cánh cổng này là khảo nghiệm gì”.  Sinh sinh tử tử, tử tử sinh sinh, nói sao mà đáng sợ!  Lâm Nhất cũng không quá e ngại, đã đi đến một bước này, hiển nhiên hắn sẽ không lựa chọn lùi bước, liền lách người tiến vào trong cánh cổng kia.  Khoảnh khắc Lâm Nhất bước vừa trong, cảnh tượng trước mắt hắn đột nhiên thay đổi.  Ầm!  Tiếng sấm rền dữ tợn vang vọng trên nền trời, đây là một khoảng không gian vĩnh viễn chìm trong bóng tối. Có ánh chớp liên tục lóe lên chiếu sáng thế giới hỗn loạn này. Lâm Nhất đang đứng giữa không trung, còn chưa kịp thấy rõ cảnh trước mắt đã máu tươi đã xộc thẳng từ miệng lên mũi.  Phụt!  Lâm Nhất cảm thấy rất khó chịu, hắn phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, cứ thế rơi thẳng xuống.Cuộc đời này của hắn chưa từng ngửi thấy mùi máu tanh nồng như thế bao giờ, không thể tưởng tượng nổi. Hơn nữa, thân thể của hắn cũng hoàn toàn không chịu đựng được huyết khí cuồn cuộn chứa đựng bên trong mùi máu đó.  Sau khi hoàn toàn phun ra ngụm máu tươi kia, hắn mới có thể miễn cưỡng làm quen, không đến mức quá khó chịu.  Tõm!  Lâm Nhất đáp xuống, nhưng cũng không đáp xuống đất mà là một đại dương bao la đen kịt. Dưới lôi quang chiếu rọi, chỉ có thể nhìn thấy nơi này tràn đầy cảm giác kỳ lạ và thần bí.  “Đây là nơi quái quỷ nào vậy?”  Khi Lâm Nhất duỗi tay vốc một chút nước biển màu đen lên, con ngươi hắn chợt co lại, lộ vẻ hoảng sợ hiếm thấy.  Máu!  Nơi này không phải biển, mà là một nơi tạo thành từ máu tươi.  Trái tim Thương Long, ánh sáng hoả diễm, vạn huyết hoá lôi!  Sắc mặt Lâm Nhất thay đổi, lời nói của Long linh trước khi mở cửa vang lên trong đầu.  Chẳng lẽ đây là máu Thương Long, nhưng nếu thật là thế thì nơi này chắc chắn là một bảo địa vô thượng. Máu rồng luyện thân, dù là người bình thường cũng sẽ có được tạo hoá khôn lường.  “Không đúng, nếu thật sự là máu Thương Long thuần khiết thì có lẽ mình đã bị thiêu chết từ lâu rồi”.  Lâm Nhất vẫn khá là tỉnh táo, với cảnh giới của hắn bây giờ, tối đa chỉ có thể luyện hoá một hai giọt máu Thương Long thôi.  Nhưng trong đống máu đen này thật sự tồn tại không ít hơi thở Thương Long, rất kỳ lạ.  Vạn huyết hoá lôi?  Lâm Nhất chợt nghĩ tới điều gì đó.  Có lẽ vùng nước màu đen trước mắt là hỗn hợp máu của yêu thú có huyết mạch Thương Long, vạn huyết hoá lôi chắc là có ý này.  Nếu thật sự như thế thì vẫn không thể tuỳ tiện luyện hoá huyết dịch màu đen này, không cẩn thận sẽ gặp phải hoạ lớn. 

Chương 3568