“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3572

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Sự thay đổi này chỉ xảy ra trong nháy mắt, khiến Lâm Nhất hoàn toàn không có cơ hội phản ứng.  Sau khi tỉnh táo lại, Lâm Nhất đã rơi xuống ít nhất dưới nghìn mét, toàn bộ cơ thể đã vỡ nát gần như một phần ba.  “Sắp chết rồi sao?”  Nỗi sợ hãi vô tận bao phủ lấy trái tim Lâm Nhất, đối diện trước sinh tử thế này khiến hắn tạm thời quên đi cảm giác đau đớn.  Bỏ quyền.  Nếu bỏ quyền vào lúc này, có lẽ Long linh có thể cứu hắn ra ngoài, nhưng tạo hoá nhận được trên biển máu này cũng sẽ bị lấy mất. Ngoài ra, chẳng những không thể nào có được Long Thể Thần Quyết đại diện cho trái tim Thương Long, mà càng không cần nghĩ tới cơ duyên trên tạo hoá kia.  Rắc! Rắc!  Trong lúc suy nghĩ, cơ thể hắn vẫn liên tục rơi xuống, xương cốt lại vỡ thêm một phần ba. Đồng thời, máu tươi kia cũng không ngừng đốt cháy lục phủ ngũ tạng của hắn. Vào lúc này, cơ thể hắn đều vỡ tan, cảm giác đau đớn đó không thể nào miêu tả được bằng lời.  Sống không bằng chết cũng chỉ đến thế mà thôi.  Chết tiệt!  Lâm Nhất cố chịu đựng không hét thành tiếng, giữ sự tỉnh táo, nếu đã là thử thách thì chắc chắn sẽ có đường sống.  Bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh…  Thịch! Thịch!  Vào lúc suy nghĩ hỗn loạn, đối diện bước đường cùng, Lâm Nhất nghe thấy một âm thanh kỳ lạ. Âm thanh đó khá nhỏ, dưới cảm giác đau đớn, nếu hắn không thể giữ bình tĩnh thì hắn hoàn toàn không thể nghe thấy nó.  Nhưng một khi nghe thấy sẽ biết âm thanh đó thình thịch như tiếng trống, ngày càng vang dội.  Lâm Nhất thoáng chốc lấy lại tinh thần, tập trung tất cả lực lượng, cố gắng lắng nghe nhịp đập của trái tim Thương Long.  Rắc! Rắc! Rắc!  Lúc này, một phần ba xương cốt còn lại trong cơ thể cũng bắt đầu vỡ vụn, nhưng cuối cùng Lâm Nhất cũng nghe được toàn bộ nhịp đập của trái tim Thương Long.  Thịch! Thịch!  Trong lúc không chú ý, trái tim hắn chậm rãi cùng chung nhịp đập với trái tim Thương Long.  Vù!  Dưới đáy biển màu đen, thân thể nát tan của hắn chợt loé lên chút ánh sáng. Dưới tia sáng này, tạp chất máu rồng màu đen trong cơ thể nhanh chóng bị lọc sạch, tinh hoa huyết mạch còn lại thì xông thẳng về phía trái tim.  Cùng lúc đó.  Trên quảng trường Thương Long, ở chỗ những Đạo Đài kia đột nhiên xuất hiện rất nhiều bóng người. Trên mặt những người này đều lộ vẻ nghĩ lại mà sợ, kinh hãi khôn cùng.  Bọn họ bị ép bỏ quyền trong thử thách này, không còn tư cách đi tiếp.Trong đại dương máu tươi màu đen, thân thể Lâm Nhất bị nước xoáy ép xuống dưới đáy biển.  Lúc này, xương cốt trên người hắn gần như đã vỡ vụn, toàn bộ da thịt cũng trở nên khô quắt. Lục phủ ngũ tạng bị máu tươi màu đen đâm ra vô số lỗ hổng, thậm chí việc hô hấp của hắn cũng thoáng dừng lại. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Sự thay đổi này chỉ xảy ra trong nháy mắt, khiến Lâm Nhất hoàn toàn không có cơ hội phản ứng.  Sau khi tỉnh táo lại, Lâm Nhất đã rơi xuống ít nhất dưới nghìn mét, toàn bộ cơ thể đã vỡ nát gần như một phần ba.  “Sắp chết rồi sao?”  Nỗi sợ hãi vô tận bao phủ lấy trái tim Lâm Nhất, đối diện trước sinh tử thế này khiến hắn tạm thời quên đi cảm giác đau đớn.  Bỏ quyền.  Nếu bỏ quyền vào lúc này, có lẽ Long linh có thể cứu hắn ra ngoài, nhưng tạo hoá nhận được trên biển máu này cũng sẽ bị lấy mất. Ngoài ra, chẳng những không thể nào có được Long Thể Thần Quyết đại diện cho trái tim Thương Long, mà càng không cần nghĩ tới cơ duyên trên tạo hoá kia.  Rắc! Rắc!  Trong lúc suy nghĩ, cơ thể hắn vẫn liên tục rơi xuống, xương cốt lại vỡ thêm một phần ba. Đồng thời, máu tươi kia cũng không ngừng đốt cháy lục phủ ngũ tạng của hắn. Vào lúc này, cơ thể hắn đều vỡ tan, cảm giác đau đớn đó không thể nào miêu tả được bằng lời.  Sống không bằng chết cũng chỉ đến thế mà thôi.  Chết tiệt!  Lâm Nhất cố chịu đựng không hét thành tiếng, giữ sự tỉnh táo, nếu đã là thử thách thì chắc chắn sẽ có đường sống.  Bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh…  Thịch! Thịch!  Vào lúc suy nghĩ hỗn loạn, đối diện bước đường cùng, Lâm Nhất nghe thấy một âm thanh kỳ lạ. Âm thanh đó khá nhỏ, dưới cảm giác đau đớn, nếu hắn không thể giữ bình tĩnh thì hắn hoàn toàn không thể nghe thấy nó.  Nhưng một khi nghe thấy sẽ biết âm thanh đó thình thịch như tiếng trống, ngày càng vang dội.  Lâm Nhất thoáng chốc lấy lại tinh thần, tập trung tất cả lực lượng, cố gắng lắng nghe nhịp đập của trái tim Thương Long.  Rắc! Rắc! Rắc!  Lúc này, một phần ba xương cốt còn lại trong cơ thể cũng bắt đầu vỡ vụn, nhưng cuối cùng Lâm Nhất cũng nghe được toàn bộ nhịp đập của trái tim Thương Long.  Thịch! Thịch!  Trong lúc không chú ý, trái tim hắn chậm rãi cùng chung nhịp đập với trái tim Thương Long.  Vù!  Dưới đáy biển màu đen, thân thể nát tan của hắn chợt loé lên chút ánh sáng. Dưới tia sáng này, tạp chất máu rồng màu đen trong cơ thể nhanh chóng bị lọc sạch, tinh hoa huyết mạch còn lại thì xông thẳng về phía trái tim.  Cùng lúc đó.  Trên quảng trường Thương Long, ở chỗ những Đạo Đài kia đột nhiên xuất hiện rất nhiều bóng người. Trên mặt những người này đều lộ vẻ nghĩ lại mà sợ, kinh hãi khôn cùng.  Bọn họ bị ép bỏ quyền trong thử thách này, không còn tư cách đi tiếp.Trong đại dương máu tươi màu đen, thân thể Lâm Nhất bị nước xoáy ép xuống dưới đáy biển.  Lúc này, xương cốt trên người hắn gần như đã vỡ vụn, toàn bộ da thịt cũng trở nên khô quắt. Lục phủ ngũ tạng bị máu tươi màu đen đâm ra vô số lỗ hổng, thậm chí việc hô hấp của hắn cũng thoáng dừng lại. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Sự thay đổi này chỉ xảy ra trong nháy mắt, khiến Lâm Nhất hoàn toàn không có cơ hội phản ứng.  Sau khi tỉnh táo lại, Lâm Nhất đã rơi xuống ít nhất dưới nghìn mét, toàn bộ cơ thể đã vỡ nát gần như một phần ba.  “Sắp chết rồi sao?”  Nỗi sợ hãi vô tận bao phủ lấy trái tim Lâm Nhất, đối diện trước sinh tử thế này khiến hắn tạm thời quên đi cảm giác đau đớn.  Bỏ quyền.  Nếu bỏ quyền vào lúc này, có lẽ Long linh có thể cứu hắn ra ngoài, nhưng tạo hoá nhận được trên biển máu này cũng sẽ bị lấy mất. Ngoài ra, chẳng những không thể nào có được Long Thể Thần Quyết đại diện cho trái tim Thương Long, mà càng không cần nghĩ tới cơ duyên trên tạo hoá kia.  Rắc! Rắc!  Trong lúc suy nghĩ, cơ thể hắn vẫn liên tục rơi xuống, xương cốt lại vỡ thêm một phần ba. Đồng thời, máu tươi kia cũng không ngừng đốt cháy lục phủ ngũ tạng của hắn. Vào lúc này, cơ thể hắn đều vỡ tan, cảm giác đau đớn đó không thể nào miêu tả được bằng lời.  Sống không bằng chết cũng chỉ đến thế mà thôi.  Chết tiệt!  Lâm Nhất cố chịu đựng không hét thành tiếng, giữ sự tỉnh táo, nếu đã là thử thách thì chắc chắn sẽ có đường sống.  Bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh…  Thịch! Thịch!  Vào lúc suy nghĩ hỗn loạn, đối diện bước đường cùng, Lâm Nhất nghe thấy một âm thanh kỳ lạ. Âm thanh đó khá nhỏ, dưới cảm giác đau đớn, nếu hắn không thể giữ bình tĩnh thì hắn hoàn toàn không thể nghe thấy nó.  Nhưng một khi nghe thấy sẽ biết âm thanh đó thình thịch như tiếng trống, ngày càng vang dội.  Lâm Nhất thoáng chốc lấy lại tinh thần, tập trung tất cả lực lượng, cố gắng lắng nghe nhịp đập của trái tim Thương Long.  Rắc! Rắc! Rắc!  Lúc này, một phần ba xương cốt còn lại trong cơ thể cũng bắt đầu vỡ vụn, nhưng cuối cùng Lâm Nhất cũng nghe được toàn bộ nhịp đập của trái tim Thương Long.  Thịch! Thịch!  Trong lúc không chú ý, trái tim hắn chậm rãi cùng chung nhịp đập với trái tim Thương Long.  Vù!  Dưới đáy biển màu đen, thân thể nát tan của hắn chợt loé lên chút ánh sáng. Dưới tia sáng này, tạp chất máu rồng màu đen trong cơ thể nhanh chóng bị lọc sạch, tinh hoa huyết mạch còn lại thì xông thẳng về phía trái tim.  Cùng lúc đó.  Trên quảng trường Thương Long, ở chỗ những Đạo Đài kia đột nhiên xuất hiện rất nhiều bóng người. Trên mặt những người này đều lộ vẻ nghĩ lại mà sợ, kinh hãi khôn cùng.  Bọn họ bị ép bỏ quyền trong thử thách này, không còn tư cách đi tiếp.Trong đại dương máu tươi màu đen, thân thể Lâm Nhất bị nước xoáy ép xuống dưới đáy biển.  Lúc này, xương cốt trên người hắn gần như đã vỡ vụn, toàn bộ da thịt cũng trở nên khô quắt. Lục phủ ngũ tạng bị máu tươi màu đen đâm ra vô số lỗ hổng, thậm chí việc hô hấp của hắn cũng thoáng dừng lại. 

Chương 3572