Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.

Chương 659: Không được xâm phạm

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Từ ngày nhìn thấy Kim Nhân Độc Nhãn trong thức hải của Dương Khai, bị độc nhãn kích xạ kim quang, Lệ Dung liền hoài nghi. Bà phát hiện, Kim Nhân Độc Nhãn này cho mình cảm giác rất giống những ghi chép trong điển tịch của tổ tông. Cho nên sau khi Dương Khai rời đi, Lệ Dung liền lập tức tìm đọc điển tịch, phát hiện quả nhiên như bà nghĩ. Kim Nhân Độc Nhãn kia quả nhiên có lai lịch lớn. Phái Đoạn Nha Siêu Phàm tam tầng cảnh bảo vệ an toàn cho Dương Khai, thậm chí lần này còn yêu cầu Hàn Phi đích thân xuất động, cũng phải hộ tống hắn đến Hỏa Sơn, chính là để bảo vệ cho hắn. Trước khi tra ra chân tướng, bà không muốn nhìn thấy tên con người này chịu bất cứ tổn hại nào. Còn dự đoán trong lòng, bà không nói cho bất kỳ ai, bao gồm cả tứ đại thống lĩnh như Hàn Phi và Hoa Mặc. Vì bà không dám khẳng định, bà cần thời gian để quan sát Dương Khai, kiểm nghiệm dự đoán của mình có chính xác hay không. Nhưng Chử Kiến xuất thủ làm tan biến hi vọng của bà, khiến bà nổi giận Bây giờ lại được biết Hàn Phi và Dương Khai vô sự, Lệ Dung đương nhiên không kìm được vui mừng, hăng hái tiến về phía đó. Với tu vi dũng mãnh tự thân, phá vỡ nguy hiểm ở vùng đất chết của miệng Hỏa Sơn, chỉ để đến đó nhanh hơn, tiến hành viện thủ. Hoa Mặc theo sau bà, trong lòng run sợ. Lão phát hiện hành động lần này của Lệ đại nhân có chút thất thố. Bà vì một nhân loại lại không hề màng tới an nguy của bản thân. Bên kia Hỏa Sơn, Dương Khai rơi từ không trung xuống, đầu chúi xuống đất, lăn mấy vòng mới dừng lại, khổ sở đứng dậy, chùi vết máu bên khóe miệng, ánh mắt cảnh giác mà ngưng trọng. Đám Cổ Ma tộc nhân đuổi theo đánh giá hắn vẻ ngạc nhiên, một người trong đó gật đầu nói: - Không ngờ thân thể của tên dị tộc nhân này không hề thua kém tộc ta. Rơi từ trên cao xuống như vậy cũng không thương cân động cốt. - Nghe nói ở Ma Thần Bảo, hắn đánh trọng thương Phan Lãng và những thủ hạ của y. - Thật sao? - Như vậy thì thật thú vị. Đám người nói qua nói lại, cũng không vội vã hạ thủ với Dương Khai, ngược lại còn tấm tắc kêu kỳ lạ. Một đạo thân ảnh quỷ dị xuất hiện giữa không trung, từ trên cao quan sát Dương Khai, khí tức dũng mãnh khiến người ta tuyệt vọng tản phát ra từ trên người y. Chử Kiến! Dương Khai trầm mặt xuống, quay đầu nhìn về nơi không xa, bỗng nhiên phát hiện ra Hàn Phi trước kia giằng co với y để kéo dài thời gian đã nằm trong vũng máu, đôi mắt khép hờ, mặt tái nhợt, miệng thều thào. Cách quá xa, Dương Khai không nghe nàng nói gì, nhưng từ khẩu hình của nàng cũng đoán được nàng bảo mình chạy trốn. - Đại nhân! Đám Cổ Ma tộc nhân đều hành lễ. Chử Kiến khẽ gật đầu, nhìn Dương Khai cười dữ tợn: - Loài người các ngươi có câu kẻ thức thời là tuấn kiệt. Ta hi vọng ngươi không phản kháng. Hàn Phi không thể bảo vệ ngươi, Lệ Dung cũng không bảo vệ được ngươi! - Ha ha Đứng giữa đường cùng, Dương Khai lại bật cười. - Ngươi đắc ý gì chứ? Chử Kiến hừ lạnh, vẻ mặt không vui. Dương Khai từ từ giơ một bàn tay, chỉ ra sau lưng Chử Kiến nói: - Hình như Lệ Dung đến rồi. Lời này, ngươi tự nói với bà ta đi. Thần sắc Chử Kiến nhất biến, quay đầu lại nhìn, quả nhiên thấy một đạo thân ảnh của Lệ Dung đang nhanh chóng tiếp cận. Khuôn mặt Lệ Dung ngập tràn vẻ lo lắng, người chưa thấy đã nghe tiếng quát truyền đến: - Chử Kiến, nếu ngươi nghe ta lần này, mọi lỗi lầm trước kia, chuyện cũ bỏ qua. Nhưng nếu hắn mất một cọng lông, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi. - Lệ đại nhân! Chử Kiến hừ lạnh, cất giọng nói: - Chử Kiến ta đã đến nước này rồi thì không có đường để quay lại! Hôm nay ngươi không chết thì ta chết!

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Từ ngày nhìn thấy Kim Nhân Độc Nhãn trong thức hải của Dương Khai, bị độc nhãn kích xạ kim quang, Lệ Dung liền hoài nghi. Bà phát hiện, Kim Nhân Độc Nhãn này cho mình cảm giác rất giống những ghi chép trong điển tịch của tổ tông. Cho nên sau khi Dương Khai rời đi, Lệ Dung liền lập tức tìm đọc điển tịch, phát hiện quả nhiên như bà nghĩ. Kim Nhân Độc Nhãn kia quả nhiên có lai lịch lớn. Phái Đoạn Nha Siêu Phàm tam tầng cảnh bảo vệ an toàn cho Dương Khai, thậm chí lần này còn yêu cầu Hàn Phi đích thân xuất động, cũng phải hộ tống hắn đến Hỏa Sơn, chính là để bảo vệ cho hắn. Trước khi tra ra chân tướng, bà không muốn nhìn thấy tên con người này chịu bất cứ tổn hại nào. Còn dự đoán trong lòng, bà không nói cho bất kỳ ai, bao gồm cả tứ đại thống lĩnh như Hàn Phi và Hoa Mặc. Vì bà không dám khẳng định, bà cần thời gian để quan sát Dương Khai, kiểm nghiệm dự đoán của mình có chính xác hay không. Nhưng Chử Kiến xuất thủ làm tan biến hi vọng của bà, khiến bà nổi giận Bây giờ lại được biết Hàn Phi và Dương Khai vô sự, Lệ Dung đương nhiên không kìm được vui mừng, hăng hái tiến về phía đó. Với tu vi dũng mãnh tự thân, phá vỡ nguy hiểm ở vùng đất chết của miệng Hỏa Sơn, chỉ để đến đó nhanh hơn, tiến hành viện thủ. Hoa Mặc theo sau bà, trong lòng run sợ. Lão phát hiện hành động lần này của Lệ đại nhân có chút thất thố. Bà vì một nhân loại lại không hề màng tới an nguy của bản thân. Bên kia Hỏa Sơn, Dương Khai rơi từ không trung xuống, đầu chúi xuống đất, lăn mấy vòng mới dừng lại, khổ sở đứng dậy, chùi vết máu bên khóe miệng, ánh mắt cảnh giác mà ngưng trọng. Đám Cổ Ma tộc nhân đuổi theo đánh giá hắn vẻ ngạc nhiên, một người trong đó gật đầu nói: - Không ngờ thân thể của tên dị tộc nhân này không hề thua kém tộc ta. Rơi từ trên cao xuống như vậy cũng không thương cân động cốt. - Nghe nói ở Ma Thần Bảo, hắn đánh trọng thương Phan Lãng và những thủ hạ của y. - Thật sao? - Như vậy thì thật thú vị. Đám người nói qua nói lại, cũng không vội vã hạ thủ với Dương Khai, ngược lại còn tấm tắc kêu kỳ lạ. Một đạo thân ảnh quỷ dị xuất hiện giữa không trung, từ trên cao quan sát Dương Khai, khí tức dũng mãnh khiến người ta tuyệt vọng tản phát ra từ trên người y. Chử Kiến! Dương Khai trầm mặt xuống, quay đầu nhìn về nơi không xa, bỗng nhiên phát hiện ra Hàn Phi trước kia giằng co với y để kéo dài thời gian đã nằm trong vũng máu, đôi mắt khép hờ, mặt tái nhợt, miệng thều thào. Cách quá xa, Dương Khai không nghe nàng nói gì, nhưng từ khẩu hình của nàng cũng đoán được nàng bảo mình chạy trốn. - Đại nhân! Đám Cổ Ma tộc nhân đều hành lễ. Chử Kiến khẽ gật đầu, nhìn Dương Khai cười dữ tợn: - Loài người các ngươi có câu kẻ thức thời là tuấn kiệt. Ta hi vọng ngươi không phản kháng. Hàn Phi không thể bảo vệ ngươi, Lệ Dung cũng không bảo vệ được ngươi! - Ha ha Đứng giữa đường cùng, Dương Khai lại bật cười. - Ngươi đắc ý gì chứ? Chử Kiến hừ lạnh, vẻ mặt không vui. Dương Khai từ từ giơ một bàn tay, chỉ ra sau lưng Chử Kiến nói: - Hình như Lệ Dung đến rồi. Lời này, ngươi tự nói với bà ta đi. Thần sắc Chử Kiến nhất biến, quay đầu lại nhìn, quả nhiên thấy một đạo thân ảnh của Lệ Dung đang nhanh chóng tiếp cận. Khuôn mặt Lệ Dung ngập tràn vẻ lo lắng, người chưa thấy đã nghe tiếng quát truyền đến: - Chử Kiến, nếu ngươi nghe ta lần này, mọi lỗi lầm trước kia, chuyện cũ bỏ qua. Nhưng nếu hắn mất một cọng lông, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi. - Lệ đại nhân! Chử Kiến hừ lạnh, cất giọng nói: - Chử Kiến ta đã đến nước này rồi thì không có đường để quay lại! Hôm nay ngươi không chết thì ta chết!

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Từ ngày nhìn thấy Kim Nhân Độc Nhãn trong thức hải của Dương Khai, bị độc nhãn kích xạ kim quang, Lệ Dung liền hoài nghi. Bà phát hiện, Kim Nhân Độc Nhãn này cho mình cảm giác rất giống những ghi chép trong điển tịch của tổ tông. Cho nên sau khi Dương Khai rời đi, Lệ Dung liền lập tức tìm đọc điển tịch, phát hiện quả nhiên như bà nghĩ. Kim Nhân Độc Nhãn kia quả nhiên có lai lịch lớn. Phái Đoạn Nha Siêu Phàm tam tầng cảnh bảo vệ an toàn cho Dương Khai, thậm chí lần này còn yêu cầu Hàn Phi đích thân xuất động, cũng phải hộ tống hắn đến Hỏa Sơn, chính là để bảo vệ cho hắn. Trước khi tra ra chân tướng, bà không muốn nhìn thấy tên con người này chịu bất cứ tổn hại nào. Còn dự đoán trong lòng, bà không nói cho bất kỳ ai, bao gồm cả tứ đại thống lĩnh như Hàn Phi và Hoa Mặc. Vì bà không dám khẳng định, bà cần thời gian để quan sát Dương Khai, kiểm nghiệm dự đoán của mình có chính xác hay không. Nhưng Chử Kiến xuất thủ làm tan biến hi vọng của bà, khiến bà nổi giận Bây giờ lại được biết Hàn Phi và Dương Khai vô sự, Lệ Dung đương nhiên không kìm được vui mừng, hăng hái tiến về phía đó. Với tu vi dũng mãnh tự thân, phá vỡ nguy hiểm ở vùng đất chết của miệng Hỏa Sơn, chỉ để đến đó nhanh hơn, tiến hành viện thủ. Hoa Mặc theo sau bà, trong lòng run sợ. Lão phát hiện hành động lần này của Lệ đại nhân có chút thất thố. Bà vì một nhân loại lại không hề màng tới an nguy của bản thân. Bên kia Hỏa Sơn, Dương Khai rơi từ không trung xuống, đầu chúi xuống đất, lăn mấy vòng mới dừng lại, khổ sở đứng dậy, chùi vết máu bên khóe miệng, ánh mắt cảnh giác mà ngưng trọng. Đám Cổ Ma tộc nhân đuổi theo đánh giá hắn vẻ ngạc nhiên, một người trong đó gật đầu nói: - Không ngờ thân thể của tên dị tộc nhân này không hề thua kém tộc ta. Rơi từ trên cao xuống như vậy cũng không thương cân động cốt. - Nghe nói ở Ma Thần Bảo, hắn đánh trọng thương Phan Lãng và những thủ hạ của y. - Thật sao? - Như vậy thì thật thú vị. Đám người nói qua nói lại, cũng không vội vã hạ thủ với Dương Khai, ngược lại còn tấm tắc kêu kỳ lạ. Một đạo thân ảnh quỷ dị xuất hiện giữa không trung, từ trên cao quan sát Dương Khai, khí tức dũng mãnh khiến người ta tuyệt vọng tản phát ra từ trên người y. Chử Kiến! Dương Khai trầm mặt xuống, quay đầu nhìn về nơi không xa, bỗng nhiên phát hiện ra Hàn Phi trước kia giằng co với y để kéo dài thời gian đã nằm trong vũng máu, đôi mắt khép hờ, mặt tái nhợt, miệng thều thào. Cách quá xa, Dương Khai không nghe nàng nói gì, nhưng từ khẩu hình của nàng cũng đoán được nàng bảo mình chạy trốn. - Đại nhân! Đám Cổ Ma tộc nhân đều hành lễ. Chử Kiến khẽ gật đầu, nhìn Dương Khai cười dữ tợn: - Loài người các ngươi có câu kẻ thức thời là tuấn kiệt. Ta hi vọng ngươi không phản kháng. Hàn Phi không thể bảo vệ ngươi, Lệ Dung cũng không bảo vệ được ngươi! - Ha ha Đứng giữa đường cùng, Dương Khai lại bật cười. - Ngươi đắc ý gì chứ? Chử Kiến hừ lạnh, vẻ mặt không vui. Dương Khai từ từ giơ một bàn tay, chỉ ra sau lưng Chử Kiến nói: - Hình như Lệ Dung đến rồi. Lời này, ngươi tự nói với bà ta đi. Thần sắc Chử Kiến nhất biến, quay đầu lại nhìn, quả nhiên thấy một đạo thân ảnh của Lệ Dung đang nhanh chóng tiếp cận. Khuôn mặt Lệ Dung ngập tràn vẻ lo lắng, người chưa thấy đã nghe tiếng quát truyền đến: - Chử Kiến, nếu ngươi nghe ta lần này, mọi lỗi lầm trước kia, chuyện cũ bỏ qua. Nhưng nếu hắn mất một cọng lông, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi. - Lệ đại nhân! Chử Kiến hừ lạnh, cất giọng nói: - Chử Kiến ta đã đến nước này rồi thì không có đường để quay lại! Hôm nay ngươi không chết thì ta chết!

Chương 659: Không được xâm phạm