Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.
Chương 683: Thoái thác
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Điều khiến Đoàn Hải sợ hãi nhất chính là, lão là người đã đưa Dương Khai về Lôi Quang từ tay Đỗ Vạn. Mới nãy Hứa Kỳ còn nói với lão, người có thân phận như Đỗ lão, chắc sẽ không đến Lôi Quang đòi người, thế nhưng lúc này, Đỗ Vạn lại đang ngồi trước mặt lão. Đoàn Hải thấp thỏm lo âu, cố giữ bình tĩnh, cười lớn tiến đến hành lễ: - Bái kiến Đỗ lão. Rồi chắp tay chào Thương Viêm: - Thương Viêm huynh. Đỗ Vạn khẽ gật đầu. Hạ Thành m nói: - Đoàn trưởng lão vất vả rồi, ngồi đi. Đoàn Hải ngồi xuống, vẻ mặt có phần không được tự nhiên, vì đôi mắt chim ưng của Thiên Tiêu Tông Thương Viêm cứ nhìn chằm chằm vào lão đầy hăm dọa, khiến lão bỗng cảm thấy bất an. Như đã phát giác ra điều này, ánh mắt Thương Viêm càng thêm phần sắc bén. Ho khan một tiếng, Đoàn Hải khẽ giọng hỏi: - Không biết lần này giáo chủ cho triệu thuộc hạ là có việc gì quan trọng? - Không phải chuyện lớn lao gì. Hạ Thành m cười đáp. - Đỗ lão và Thương Viêm huynh lần này đến Lôi Quang chúng ta tìm một người. - Tìm người? Đoàn Hải càng thêm sợ hãi, da mặt co giật, cố gượng cười: - Tìm ai ạ? Lão mơ hồ có dự cảm không lành. - Chính là tên tiểu tử mà ngươi đưa về từ hiệp hội đan sư hai tháng trước. Đỗ Vạn tiếp lời, thần sắc ôn hòa. Đoạn Hải muốn khóc mà không ra nước mắt, bụng thầm mắng tên mỏ quạ Hứa Kỳ, đúng là nói cái gì thì ứng cái đó, nhân vật như Đỗ lão đã thực sự đến Lôi Quang đòi người, lão nhất thời không kìm đc luống cuống chân tay. Trong lòng rối bời, nhưng ngoài mặt không để lộ chút gì, lão đổi hướng suy nghĩ sang làm sao để hóa giải vấn đề nan giải này. - Đoàn trưởng lão? Đỗ lão phát hiện Đoàn Hải hình như đang thả hồn đi đâu, không khỏi nhíu mày. - À, có... Đoàn Hải vội vàng chỉnh sửa lại sắc mặt. - Vị tiểu hữu đó thoải mái ở Lôi Quang chứ? Đỗ Vạn ân cần hỏi. - Thoải mái lắm. Ta đã phái ra nữ đệ tử tư chất xuất sắc, dung mạo khí chất tuyệt hảo trong giáo để hầu hạ cạnh hắn. Hai tháng qua, Dương khách khanh cũng luyện chế không ít linh đan cho thần giáo ta, phẩm chất rất cao. - Dĩ nhiên, kiến thức luyện đan thuật của Dương tiểu hữu về một mặt nào đó, đến lão phu còn ko thể theo kịp. Lão vừa dứt lời, Hạ Thành m và Thương Viêm đều kinh ngạc nhìn Đỗ Vạn, tinh quang lấp lóe trong mắt. - Lão phu không thổi phồng đâu, đó là sự thật, ta nghĩ, thuật luyện đan của Dương tiểu hữu nhất định là được một vị cao nhân chỉ điểm. Đoàn Hải liền biến sắc. Từ lời nói của Đỗ Vạn, lão ý thức được một vấn đề mà mình đã bỏ qua: Có lẽ nào tên tiểu tử đó thật sự có hậu đài rất vững chắc? Hoặc hắn là đệ tử của một vị luyện đan sư bậc cao nào đó? Bằng không, sao Đỗ lão lại đưa ra lời đánh giá cao như thế về hắn? Thoáng chốc, Đoàn Hải rét run cả tay chân, toàn thân đổ mồ hôi lạnh. - Vị khách khanh này lợi hại vậy ư? Hạ Thành m cũng lấy làm hứng khởi, phấn chấn nói: - Có thể vời đc một nhân vật như vậy về đây, quả đúng là may mắn cho thần giáo ta! Đoàn Hải, tuyệt đối không được bạc đãi hắn đấy. Từ nay về sau phải cho hắn những điều kiện tốt nhất, bằng không, Thương Viêm huynh sẽ giành người với chúng ta đấy. Khóe miệng Đoàn Hải khẽ giật giật, lão cười nhạt hà hà: - Thuộc hạ sẽ xử lý thỏa đáng. - Vậy hiện giờ hắn đang ở đâu? Đỗ lao và Thương Viêm huynh muốn gặp hắn, ngươi đi mời hắn qua đây đi. Ánh mắt Hạ Thành m đầy trông đợi, lão muốn gặp Dương Khai, xem thử rốt cuộc hắn là người ra sao mà lại được Đỗ lão tán dương đến vậy. Một giọt mồ hôi lập tức chảy xuống từ trên trán Đoàn Hải, lào ngồi yên một chỗ không động đậy. - Còn không mau đi đi? Hạ Thành m bực mình hối thúc. - Giáo chủ...
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Điều khiến Đoàn Hải sợ hãi nhất chính là, lão là người đã đưa Dương Khai về Lôi Quang từ tay Đỗ Vạn. Mới nãy Hứa Kỳ còn nói với lão, người có thân phận như Đỗ lão, chắc sẽ không đến Lôi Quang đòi người, thế nhưng lúc này, Đỗ Vạn lại đang ngồi trước mặt lão. Đoàn Hải thấp thỏm lo âu, cố giữ bình tĩnh, cười lớn tiến đến hành lễ: - Bái kiến Đỗ lão. Rồi chắp tay chào Thương Viêm: - Thương Viêm huynh. Đỗ Vạn khẽ gật đầu. Hạ Thành m nói: - Đoàn trưởng lão vất vả rồi, ngồi đi. Đoàn Hải ngồi xuống, vẻ mặt có phần không được tự nhiên, vì đôi mắt chim ưng của Thiên Tiêu Tông Thương Viêm cứ nhìn chằm chằm vào lão đầy hăm dọa, khiến lão bỗng cảm thấy bất an. Như đã phát giác ra điều này, ánh mắt Thương Viêm càng thêm phần sắc bén. Ho khan một tiếng, Đoàn Hải khẽ giọng hỏi: - Không biết lần này giáo chủ cho triệu thuộc hạ là có việc gì quan trọng? - Không phải chuyện lớn lao gì. Hạ Thành m cười đáp. - Đỗ lão và Thương Viêm huynh lần này đến Lôi Quang chúng ta tìm một người. - Tìm người? Đoàn Hải càng thêm sợ hãi, da mặt co giật, cố gượng cười: - Tìm ai ạ? Lão mơ hồ có dự cảm không lành. - Chính là tên tiểu tử mà ngươi đưa về từ hiệp hội đan sư hai tháng trước. Đỗ Vạn tiếp lời, thần sắc ôn hòa. Đoạn Hải muốn khóc mà không ra nước mắt, bụng thầm mắng tên mỏ quạ Hứa Kỳ, đúng là nói cái gì thì ứng cái đó, nhân vật như Đỗ lão đã thực sự đến Lôi Quang đòi người, lão nhất thời không kìm đc luống cuống chân tay. Trong lòng rối bời, nhưng ngoài mặt không để lộ chút gì, lão đổi hướng suy nghĩ sang làm sao để hóa giải vấn đề nan giải này. - Đoàn trưởng lão? Đỗ lão phát hiện Đoàn Hải hình như đang thả hồn đi đâu, không khỏi nhíu mày. - À, có... Đoàn Hải vội vàng chỉnh sửa lại sắc mặt. - Vị tiểu hữu đó thoải mái ở Lôi Quang chứ? Đỗ Vạn ân cần hỏi. - Thoải mái lắm. Ta đã phái ra nữ đệ tử tư chất xuất sắc, dung mạo khí chất tuyệt hảo trong giáo để hầu hạ cạnh hắn. Hai tháng qua, Dương khách khanh cũng luyện chế không ít linh đan cho thần giáo ta, phẩm chất rất cao. - Dĩ nhiên, kiến thức luyện đan thuật của Dương tiểu hữu về một mặt nào đó, đến lão phu còn ko thể theo kịp. Lão vừa dứt lời, Hạ Thành m và Thương Viêm đều kinh ngạc nhìn Đỗ Vạn, tinh quang lấp lóe trong mắt. - Lão phu không thổi phồng đâu, đó là sự thật, ta nghĩ, thuật luyện đan của Dương tiểu hữu nhất định là được một vị cao nhân chỉ điểm. Đoàn Hải liền biến sắc. Từ lời nói của Đỗ Vạn, lão ý thức được một vấn đề mà mình đã bỏ qua: Có lẽ nào tên tiểu tử đó thật sự có hậu đài rất vững chắc? Hoặc hắn là đệ tử của một vị luyện đan sư bậc cao nào đó? Bằng không, sao Đỗ lão lại đưa ra lời đánh giá cao như thế về hắn? Thoáng chốc, Đoàn Hải rét run cả tay chân, toàn thân đổ mồ hôi lạnh. - Vị khách khanh này lợi hại vậy ư? Hạ Thành m cũng lấy làm hứng khởi, phấn chấn nói: - Có thể vời đc một nhân vật như vậy về đây, quả đúng là may mắn cho thần giáo ta! Đoàn Hải, tuyệt đối không được bạc đãi hắn đấy. Từ nay về sau phải cho hắn những điều kiện tốt nhất, bằng không, Thương Viêm huynh sẽ giành người với chúng ta đấy. Khóe miệng Đoàn Hải khẽ giật giật, lão cười nhạt hà hà: - Thuộc hạ sẽ xử lý thỏa đáng. - Vậy hiện giờ hắn đang ở đâu? Đỗ lao và Thương Viêm huynh muốn gặp hắn, ngươi đi mời hắn qua đây đi. Ánh mắt Hạ Thành m đầy trông đợi, lão muốn gặp Dương Khai, xem thử rốt cuộc hắn là người ra sao mà lại được Đỗ lão tán dương đến vậy. Một giọt mồ hôi lập tức chảy xuống từ trên trán Đoàn Hải, lào ngồi yên một chỗ không động đậy. - Còn không mau đi đi? Hạ Thành m bực mình hối thúc. - Giáo chủ...
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Điều khiến Đoàn Hải sợ hãi nhất chính là, lão là người đã đưa Dương Khai về Lôi Quang từ tay Đỗ Vạn. Mới nãy Hứa Kỳ còn nói với lão, người có thân phận như Đỗ lão, chắc sẽ không đến Lôi Quang đòi người, thế nhưng lúc này, Đỗ Vạn lại đang ngồi trước mặt lão. Đoàn Hải thấp thỏm lo âu, cố giữ bình tĩnh, cười lớn tiến đến hành lễ: - Bái kiến Đỗ lão. Rồi chắp tay chào Thương Viêm: - Thương Viêm huynh. Đỗ Vạn khẽ gật đầu. Hạ Thành m nói: - Đoàn trưởng lão vất vả rồi, ngồi đi. Đoàn Hải ngồi xuống, vẻ mặt có phần không được tự nhiên, vì đôi mắt chim ưng của Thiên Tiêu Tông Thương Viêm cứ nhìn chằm chằm vào lão đầy hăm dọa, khiến lão bỗng cảm thấy bất an. Như đã phát giác ra điều này, ánh mắt Thương Viêm càng thêm phần sắc bén. Ho khan một tiếng, Đoàn Hải khẽ giọng hỏi: - Không biết lần này giáo chủ cho triệu thuộc hạ là có việc gì quan trọng? - Không phải chuyện lớn lao gì. Hạ Thành m cười đáp. - Đỗ lão và Thương Viêm huynh lần này đến Lôi Quang chúng ta tìm một người. - Tìm người? Đoàn Hải càng thêm sợ hãi, da mặt co giật, cố gượng cười: - Tìm ai ạ? Lão mơ hồ có dự cảm không lành. - Chính là tên tiểu tử mà ngươi đưa về từ hiệp hội đan sư hai tháng trước. Đỗ Vạn tiếp lời, thần sắc ôn hòa. Đoạn Hải muốn khóc mà không ra nước mắt, bụng thầm mắng tên mỏ quạ Hứa Kỳ, đúng là nói cái gì thì ứng cái đó, nhân vật như Đỗ lão đã thực sự đến Lôi Quang đòi người, lão nhất thời không kìm đc luống cuống chân tay. Trong lòng rối bời, nhưng ngoài mặt không để lộ chút gì, lão đổi hướng suy nghĩ sang làm sao để hóa giải vấn đề nan giải này. - Đoàn trưởng lão? Đỗ lão phát hiện Đoàn Hải hình như đang thả hồn đi đâu, không khỏi nhíu mày. - À, có... Đoàn Hải vội vàng chỉnh sửa lại sắc mặt. - Vị tiểu hữu đó thoải mái ở Lôi Quang chứ? Đỗ Vạn ân cần hỏi. - Thoải mái lắm. Ta đã phái ra nữ đệ tử tư chất xuất sắc, dung mạo khí chất tuyệt hảo trong giáo để hầu hạ cạnh hắn. Hai tháng qua, Dương khách khanh cũng luyện chế không ít linh đan cho thần giáo ta, phẩm chất rất cao. - Dĩ nhiên, kiến thức luyện đan thuật của Dương tiểu hữu về một mặt nào đó, đến lão phu còn ko thể theo kịp. Lão vừa dứt lời, Hạ Thành m và Thương Viêm đều kinh ngạc nhìn Đỗ Vạn, tinh quang lấp lóe trong mắt. - Lão phu không thổi phồng đâu, đó là sự thật, ta nghĩ, thuật luyện đan của Dương tiểu hữu nhất định là được một vị cao nhân chỉ điểm. Đoàn Hải liền biến sắc. Từ lời nói của Đỗ Vạn, lão ý thức được một vấn đề mà mình đã bỏ qua: Có lẽ nào tên tiểu tử đó thật sự có hậu đài rất vững chắc? Hoặc hắn là đệ tử của một vị luyện đan sư bậc cao nào đó? Bằng không, sao Đỗ lão lại đưa ra lời đánh giá cao như thế về hắn? Thoáng chốc, Đoàn Hải rét run cả tay chân, toàn thân đổ mồ hôi lạnh. - Vị khách khanh này lợi hại vậy ư? Hạ Thành m cũng lấy làm hứng khởi, phấn chấn nói: - Có thể vời đc một nhân vật như vậy về đây, quả đúng là may mắn cho thần giáo ta! Đoàn Hải, tuyệt đối không được bạc đãi hắn đấy. Từ nay về sau phải cho hắn những điều kiện tốt nhất, bằng không, Thương Viêm huynh sẽ giành người với chúng ta đấy. Khóe miệng Đoàn Hải khẽ giật giật, lão cười nhạt hà hà: - Thuộc hạ sẽ xử lý thỏa đáng. - Vậy hiện giờ hắn đang ở đâu? Đỗ lao và Thương Viêm huynh muốn gặp hắn, ngươi đi mời hắn qua đây đi. Ánh mắt Hạ Thành m đầy trông đợi, lão muốn gặp Dương Khai, xem thử rốt cuộc hắn là người ra sao mà lại được Đỗ lão tán dương đến vậy. Một giọt mồ hôi lập tức chảy xuống từ trên trán Đoàn Hải, lào ngồi yên một chỗ không động đậy. - Còn không mau đi đi? Hạ Thành m bực mình hối thúc. - Giáo chủ...