Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.
Chương 689: Phệ hồn chi trùng
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Trên một toàn nghìn trượng cô phong, Thương Viêm, Phi Vũ cùng Dương Khai đang đứng ở sườn núi, cẩm thận dò xét một khoảng thời gian, hai vị Siêu Phàm cường giả cùng tập trung vào một khối phạm vi. Dương Khai cũng mơ hồ nhận thấy được khối địa phương này có năng lượng tinh tế tràn ra. Nhưng đưa mắt nhìn lại, cả khu vực cũng chẳng khác gì bốn phía xung quanh, chỉ là một khối đất bình thường mà thôi. - Hắn là dùng thủ thuật che mắt, thủ đoạn cũng không tồi, khó trách nhiều năm như thế mà không ai phát hiện huyền cơ ở đây. Thương Viêm lộ vẻ kinh ngạc, đánh giá khắp nơi. - Chỉ sợ là thời gian quá dài, mới bị đệ tử trong tông môn vô tình thấy được ảo diệu. Phi Vũ cũng tỏ vẻ đồng ý: - Đừng lãng phí thời gian, động thủ đi. Thương Viêm đưa chân, đập mạnh trên đấy, liền thấy một cỗ khí tức nóng rực truyền ra, Dương Khai thấy cả vùng đất sáng lên đám phù văn kỳ dị. Phù văn này giống như nòng nọc du động trên mặt đát, giãy giụa. Một đoạn thời gian bỗng nhiên toàn bộ bốc cháy, hóa thành tro tàn. Thương Viêm tu luyện là công pháp hỏa hệ, y đích thực là chân nguyên chi hỏa vô cùng tinh thuần. với thực lực Siêu Phàm cảnh tam tầng, phá giải thuật che mắt từ không biết bao nhiêu năm về trước. Trên mặt đất quỷ dị xuất hiện một cửa động đen nhanh, cũng chỉ đủ một người đi vào. Phi Vũ không nói hai lời, trực tiếp nhảy đi vào, nhanh chóng liền không thấy bóng dáng, Thương Viêm khua tay: - Vào đi. - Ta cũng đi vào sao Dương Khai ngạc nhiên, hắn còn cho rằng mình sẽ chờ ở bên ngoài. Dù sao Thiêu Tiêu tông mười mấy đệ tử chết thảm bên trong, khẳng định là trong đó nguy cơ trùng trùng, mình đột nhiên đi vào chi sợ làm liên lụy hai vị cường giả này. - Đương nhiên là vào. Thương Viêm cười hơi lạ, - Chuyện này chỉ sợ là phải dựa vào ngươi. - Dựa vào ta? Dương Khai càng ngạc nhiên hơn, - Tiền bối, ngươi đang đùa hả? - Không đùa, nếu chỉ một mình ta thì ta cũng không đáp ứng yêu cầu của Phi Vũ đâu. Nhưng có ngươi thì lại khác. Vào trong đó ngươi sẽ biết. Thương Viêm nói như thế, trực tiếp liền đẩy Dương Khai vào trong. Dương Khai bất đắc dĩ, chỉ có thể lặng lẽ ngưng tụ chân nguyên, tụ tập tinh thần, đề phòng bất trắc. Cửa động này có vẻ như rất sâu. Dương Khai đi thẳng xuống khoảng thời giang một nén nhang mới dẫm lên mặt đất, đứng vững gót chân, đi về ben cạnh, Thương Viêm cũng nhanh chóng đi xuống. - Chậm thế! Phi Vũ có chút bất mãn nói. Thương Viêm không nói một lời, một đoàn hỏa cầu bỗng nhiên sáng ngời nổi lên bên cạnh hắn, chiếu sáng bốn phía. Đúng là phúc địa không thể nghi ngờ, cũng không biết là động phủ của vị tiền bối nào! Cảm thụ năng lượng của nơi này, hai mắt Thương Viêm tỏa sáng, Phi Vũ cũng có chút phấn chấn, - Nếu là phúc địa, thế khẳng định là có bảo bối. - Rất có thể! Thương Viêm gật đầu, - Đi thôi. Nói xong liền dẫn đường đi, Phi Vũ cùng Dương Khai gắt gao đi theo bước chân y, vô cùng cảnh giác. Đi tới trước, Phi Vũ bỗng nhiên ghé sát vào Dương Khai, nhẹ nhàng thổi khí vào lỗ tai hắn, nhỏ giọng nói: - Đừng dùng thần thức, nơi này có Phệ hồn chi trùng, thích nhất là năng lượng thần thức. Một khi bị chúng nó bám lên, vậy thì xong đời rồi. Mười mấy tên đệ tử kia chính là vì thế mới gặp bất hạnh.
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Trên một toàn nghìn trượng cô phong, Thương Viêm, Phi Vũ cùng Dương Khai đang đứng ở sườn núi, cẩm thận dò xét một khoảng thời gian, hai vị Siêu Phàm cường giả cùng tập trung vào một khối phạm vi. Dương Khai cũng mơ hồ nhận thấy được khối địa phương này có năng lượng tinh tế tràn ra. Nhưng đưa mắt nhìn lại, cả khu vực cũng chẳng khác gì bốn phía xung quanh, chỉ là một khối đất bình thường mà thôi. - Hắn là dùng thủ thuật che mắt, thủ đoạn cũng không tồi, khó trách nhiều năm như thế mà không ai phát hiện huyền cơ ở đây. Thương Viêm lộ vẻ kinh ngạc, đánh giá khắp nơi. - Chỉ sợ là thời gian quá dài, mới bị đệ tử trong tông môn vô tình thấy được ảo diệu. Phi Vũ cũng tỏ vẻ đồng ý: - Đừng lãng phí thời gian, động thủ đi. Thương Viêm đưa chân, đập mạnh trên đấy, liền thấy một cỗ khí tức nóng rực truyền ra, Dương Khai thấy cả vùng đất sáng lên đám phù văn kỳ dị. Phù văn này giống như nòng nọc du động trên mặt đát, giãy giụa. Một đoạn thời gian bỗng nhiên toàn bộ bốc cháy, hóa thành tro tàn. Thương Viêm tu luyện là công pháp hỏa hệ, y đích thực là chân nguyên chi hỏa vô cùng tinh thuần. với thực lực Siêu Phàm cảnh tam tầng, phá giải thuật che mắt từ không biết bao nhiêu năm về trước. Trên mặt đất quỷ dị xuất hiện một cửa động đen nhanh, cũng chỉ đủ một người đi vào. Phi Vũ không nói hai lời, trực tiếp nhảy đi vào, nhanh chóng liền không thấy bóng dáng, Thương Viêm khua tay: - Vào đi. - Ta cũng đi vào sao Dương Khai ngạc nhiên, hắn còn cho rằng mình sẽ chờ ở bên ngoài. Dù sao Thiêu Tiêu tông mười mấy đệ tử chết thảm bên trong, khẳng định là trong đó nguy cơ trùng trùng, mình đột nhiên đi vào chi sợ làm liên lụy hai vị cường giả này. - Đương nhiên là vào. Thương Viêm cười hơi lạ, - Chuyện này chỉ sợ là phải dựa vào ngươi. - Dựa vào ta? Dương Khai càng ngạc nhiên hơn, - Tiền bối, ngươi đang đùa hả? - Không đùa, nếu chỉ một mình ta thì ta cũng không đáp ứng yêu cầu của Phi Vũ đâu. Nhưng có ngươi thì lại khác. Vào trong đó ngươi sẽ biết. Thương Viêm nói như thế, trực tiếp liền đẩy Dương Khai vào trong. Dương Khai bất đắc dĩ, chỉ có thể lặng lẽ ngưng tụ chân nguyên, tụ tập tinh thần, đề phòng bất trắc. Cửa động này có vẻ như rất sâu. Dương Khai đi thẳng xuống khoảng thời giang một nén nhang mới dẫm lên mặt đất, đứng vững gót chân, đi về ben cạnh, Thương Viêm cũng nhanh chóng đi xuống. - Chậm thế! Phi Vũ có chút bất mãn nói. Thương Viêm không nói một lời, một đoàn hỏa cầu bỗng nhiên sáng ngời nổi lên bên cạnh hắn, chiếu sáng bốn phía. Đúng là phúc địa không thể nghi ngờ, cũng không biết là động phủ của vị tiền bối nào! Cảm thụ năng lượng của nơi này, hai mắt Thương Viêm tỏa sáng, Phi Vũ cũng có chút phấn chấn, - Nếu là phúc địa, thế khẳng định là có bảo bối. - Rất có thể! Thương Viêm gật đầu, - Đi thôi. Nói xong liền dẫn đường đi, Phi Vũ cùng Dương Khai gắt gao đi theo bước chân y, vô cùng cảnh giác. Đi tới trước, Phi Vũ bỗng nhiên ghé sát vào Dương Khai, nhẹ nhàng thổi khí vào lỗ tai hắn, nhỏ giọng nói: - Đừng dùng thần thức, nơi này có Phệ hồn chi trùng, thích nhất là năng lượng thần thức. Một khi bị chúng nó bám lên, vậy thì xong đời rồi. Mười mấy tên đệ tử kia chính là vì thế mới gặp bất hạnh.
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Trên một toàn nghìn trượng cô phong, Thương Viêm, Phi Vũ cùng Dương Khai đang đứng ở sườn núi, cẩm thận dò xét một khoảng thời gian, hai vị Siêu Phàm cường giả cùng tập trung vào một khối phạm vi. Dương Khai cũng mơ hồ nhận thấy được khối địa phương này có năng lượng tinh tế tràn ra. Nhưng đưa mắt nhìn lại, cả khu vực cũng chẳng khác gì bốn phía xung quanh, chỉ là một khối đất bình thường mà thôi. - Hắn là dùng thủ thuật che mắt, thủ đoạn cũng không tồi, khó trách nhiều năm như thế mà không ai phát hiện huyền cơ ở đây. Thương Viêm lộ vẻ kinh ngạc, đánh giá khắp nơi. - Chỉ sợ là thời gian quá dài, mới bị đệ tử trong tông môn vô tình thấy được ảo diệu. Phi Vũ cũng tỏ vẻ đồng ý: - Đừng lãng phí thời gian, động thủ đi. Thương Viêm đưa chân, đập mạnh trên đấy, liền thấy một cỗ khí tức nóng rực truyền ra, Dương Khai thấy cả vùng đất sáng lên đám phù văn kỳ dị. Phù văn này giống như nòng nọc du động trên mặt đát, giãy giụa. Một đoạn thời gian bỗng nhiên toàn bộ bốc cháy, hóa thành tro tàn. Thương Viêm tu luyện là công pháp hỏa hệ, y đích thực là chân nguyên chi hỏa vô cùng tinh thuần. với thực lực Siêu Phàm cảnh tam tầng, phá giải thuật che mắt từ không biết bao nhiêu năm về trước. Trên mặt đất quỷ dị xuất hiện một cửa động đen nhanh, cũng chỉ đủ một người đi vào. Phi Vũ không nói hai lời, trực tiếp nhảy đi vào, nhanh chóng liền không thấy bóng dáng, Thương Viêm khua tay: - Vào đi. - Ta cũng đi vào sao Dương Khai ngạc nhiên, hắn còn cho rằng mình sẽ chờ ở bên ngoài. Dù sao Thiêu Tiêu tông mười mấy đệ tử chết thảm bên trong, khẳng định là trong đó nguy cơ trùng trùng, mình đột nhiên đi vào chi sợ làm liên lụy hai vị cường giả này. - Đương nhiên là vào. Thương Viêm cười hơi lạ, - Chuyện này chỉ sợ là phải dựa vào ngươi. - Dựa vào ta? Dương Khai càng ngạc nhiên hơn, - Tiền bối, ngươi đang đùa hả? - Không đùa, nếu chỉ một mình ta thì ta cũng không đáp ứng yêu cầu của Phi Vũ đâu. Nhưng có ngươi thì lại khác. Vào trong đó ngươi sẽ biết. Thương Viêm nói như thế, trực tiếp liền đẩy Dương Khai vào trong. Dương Khai bất đắc dĩ, chỉ có thể lặng lẽ ngưng tụ chân nguyên, tụ tập tinh thần, đề phòng bất trắc. Cửa động này có vẻ như rất sâu. Dương Khai đi thẳng xuống khoảng thời giang một nén nhang mới dẫm lên mặt đất, đứng vững gót chân, đi về ben cạnh, Thương Viêm cũng nhanh chóng đi xuống. - Chậm thế! Phi Vũ có chút bất mãn nói. Thương Viêm không nói một lời, một đoàn hỏa cầu bỗng nhiên sáng ngời nổi lên bên cạnh hắn, chiếu sáng bốn phía. Đúng là phúc địa không thể nghi ngờ, cũng không biết là động phủ của vị tiền bối nào! Cảm thụ năng lượng của nơi này, hai mắt Thương Viêm tỏa sáng, Phi Vũ cũng có chút phấn chấn, - Nếu là phúc địa, thế khẳng định là có bảo bối. - Rất có thể! Thương Viêm gật đầu, - Đi thôi. Nói xong liền dẫn đường đi, Phi Vũ cùng Dương Khai gắt gao đi theo bước chân y, vô cùng cảnh giác. Đi tới trước, Phi Vũ bỗng nhiên ghé sát vào Dương Khai, nhẹ nhàng thổi khí vào lỗ tai hắn, nhỏ giọng nói: - Đừng dùng thần thức, nơi này có Phệ hồn chi trùng, thích nhất là năng lượng thần thức. Một khi bị chúng nó bám lên, vậy thì xong đời rồi. Mười mấy tên đệ tử kia chính là vì thế mới gặp bất hạnh.