Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.
Chương 696: Một đạo ra đi
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Thấy Dương Khai xuất hiện, đám người Thương Viêm cũng không vô nghĩa nữa, liền ra đi. Bốn người thi triển thủ đoạn, thoải mái chạy như bay, Dương Khai không nhanh không chậm theo sát đằng sau bọn họ. Cảm thụ một chút tình trạng thân thể hắn hiện giờ, tứ Đại Hộ Pháp của Thiên Tiêu tông đều thấy rét lạnh. Bởi vì bọn họ phát hiện, từ mấy tháng trước Phi Vũ đưa Hỗn Nguyên Liêu cho Dương Khai, hắn liền vẫn mang ở trên người, chưa từng tháo xuống. Mặc dù là giờ phút này cũng vẫn mang sức nặng mấy ngàn cân. Mà bản thân hắn cũng dường như đã quen với sức nặng như thế, trên mặt không hề có chút biểu hiện mất tự nhiên nào, bình thản như thường. Thân thể của tiểu tử này đúng là quá mức biến thái, cũng chẳng kém Ma tộc là mấy! Trong lòng bốn người không tự chủ liền nảy sinh ra ý niệm đó. Mới khởi hành không bao lâu, Thương Viêm bỗng nhiên khẽ ồ lên một tiếng, cúi đầu nhìn lại phía dưới, cùng lúc đó, Dương Khai cũng nghe được bên dưới có tiếng kêu gọi, vị trí mà tiếng gọi đó phát ra có một lão nhân đầu tóc trắng xóa, đang vuốt chòm râu nhìn về phía bên này. Bên cạnh lão nhân có một nữ tử đang sôi nổi, duyên dáng gọi to. - Là Đỗ lão! Sắc mặt Thương Viêm kinh ngạc, khua tay nói: - Xuống dưới xem chút. Theo y xuống đất, Dương Khai quả nhiên gặp Đỗ lão cùng Mễ Na, sau khi nhìn thấy Dương Khai, Mễ Na liền bật người lên hầm hừ nói: - Ngươi tên khốn kiếp, không phải nói rảnh sẽ tới thăm ra sao? Như thế nào mấy tháng rồi cũng không thấy ngươi tới? - Ách… hơi bận cho nên quên. Dương Khai hơi xấu hổ, nói. - Có phải là cảm thấy luyện dan kỹ của ta không bằng ngươi, cho nên khinh ta sao? Mễ Na hai tay chống nạnh, không buông tha hỏi. - Không có, không có. Dương Khai vội vàng xua tay, - Thật là hơi bận mà. - Tốt nhất là nói thật, bằng không ta cắn chết ngươi. Lúc này Mễ Na mới bớt giận: - Ta hiện tại cũng là Linh cấp hạ phẩm luyện đan sư, ngươi đừng có đắc ý, ta lập tức liền vượt qua ngươi, Đỗ lão cười dài nhìn động tĩnh bên này, ánh mắt lóe lên, nói; - Mễ Na, Dương tiểu hữu hình như khác ngươi rồi. - Cái gì, sao lại không giống lúc trước nữa rồi? Mễ Na hồ nghi khó hiểu. - Dương tiểu hữu hiện tại tối thiểu cũng là Linh Mẫn cấp thượng phẩm luyện đan sư đi? Ánh mắt Đỗ lão sáng mắt liền nhìn chằm chằm vào Dương Khai. Dương Khai gãi gãi đầu, thần sắc đột nhiên nghiêm chỉnh, ôm quyền nói: - Thật có lỗi, Đỗ lão, trước đó ở luyện đan sư hiệp hội không nói thật với các người, thật ra mấy tháng trước ta chính là Linh cấp Thượng phẩm luyện đan sư. Đỗ lão thần sắc hơi đổi, ngạc nhiên khiếp sợ nhìn Dương Khai, Mễ Na lại không khỏi bưng kín cái miệng nhỏ, vẻ mặt bị đả kích, dáng vẻ hồn bay phách lạc. - Hóa ra là như thế. Đỗ lão bỗng nhiên lại mỉm cười: - Dường như lão phu xem thường ngươi rồi. Dương tiểu hữu không cần chú ý, ngươi bây giờ nói thật với lão phu, lão phu cũng mừng lắm rồi. - Đỗ lão làm sao lại biết ta bây giờ là Linh cấp thượng phẩm luyện đan sư? Dương Khai nghi hoặc nói. - Không phải đám người Thương Viêm dẫn ngươi đi Phù Vân thành sao? Luyện đan sư có thể đi tới đó, tối thiểu cũng là Linh cấp thượng phẩm. Đỗ lão khẽ mỉm cười.
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Thấy Dương Khai xuất hiện, đám người Thương Viêm cũng không vô nghĩa nữa, liền ra đi. Bốn người thi triển thủ đoạn, thoải mái chạy như bay, Dương Khai không nhanh không chậm theo sát đằng sau bọn họ. Cảm thụ một chút tình trạng thân thể hắn hiện giờ, tứ Đại Hộ Pháp của Thiên Tiêu tông đều thấy rét lạnh. Bởi vì bọn họ phát hiện, từ mấy tháng trước Phi Vũ đưa Hỗn Nguyên Liêu cho Dương Khai, hắn liền vẫn mang ở trên người, chưa từng tháo xuống. Mặc dù là giờ phút này cũng vẫn mang sức nặng mấy ngàn cân. Mà bản thân hắn cũng dường như đã quen với sức nặng như thế, trên mặt không hề có chút biểu hiện mất tự nhiên nào, bình thản như thường. Thân thể của tiểu tử này đúng là quá mức biến thái, cũng chẳng kém Ma tộc là mấy! Trong lòng bốn người không tự chủ liền nảy sinh ra ý niệm đó. Mới khởi hành không bao lâu, Thương Viêm bỗng nhiên khẽ ồ lên một tiếng, cúi đầu nhìn lại phía dưới, cùng lúc đó, Dương Khai cũng nghe được bên dưới có tiếng kêu gọi, vị trí mà tiếng gọi đó phát ra có một lão nhân đầu tóc trắng xóa, đang vuốt chòm râu nhìn về phía bên này. Bên cạnh lão nhân có một nữ tử đang sôi nổi, duyên dáng gọi to. - Là Đỗ lão! Sắc mặt Thương Viêm kinh ngạc, khua tay nói: - Xuống dưới xem chút. Theo y xuống đất, Dương Khai quả nhiên gặp Đỗ lão cùng Mễ Na, sau khi nhìn thấy Dương Khai, Mễ Na liền bật người lên hầm hừ nói: - Ngươi tên khốn kiếp, không phải nói rảnh sẽ tới thăm ra sao? Như thế nào mấy tháng rồi cũng không thấy ngươi tới? - Ách… hơi bận cho nên quên. Dương Khai hơi xấu hổ, nói. - Có phải là cảm thấy luyện dan kỹ của ta không bằng ngươi, cho nên khinh ta sao? Mễ Na hai tay chống nạnh, không buông tha hỏi. - Không có, không có. Dương Khai vội vàng xua tay, - Thật là hơi bận mà. - Tốt nhất là nói thật, bằng không ta cắn chết ngươi. Lúc này Mễ Na mới bớt giận: - Ta hiện tại cũng là Linh cấp hạ phẩm luyện đan sư, ngươi đừng có đắc ý, ta lập tức liền vượt qua ngươi, Đỗ lão cười dài nhìn động tĩnh bên này, ánh mắt lóe lên, nói; - Mễ Na, Dương tiểu hữu hình như khác ngươi rồi. - Cái gì, sao lại không giống lúc trước nữa rồi? Mễ Na hồ nghi khó hiểu. - Dương tiểu hữu hiện tại tối thiểu cũng là Linh Mẫn cấp thượng phẩm luyện đan sư đi? Ánh mắt Đỗ lão sáng mắt liền nhìn chằm chằm vào Dương Khai. Dương Khai gãi gãi đầu, thần sắc đột nhiên nghiêm chỉnh, ôm quyền nói: - Thật có lỗi, Đỗ lão, trước đó ở luyện đan sư hiệp hội không nói thật với các người, thật ra mấy tháng trước ta chính là Linh cấp Thượng phẩm luyện đan sư. Đỗ lão thần sắc hơi đổi, ngạc nhiên khiếp sợ nhìn Dương Khai, Mễ Na lại không khỏi bưng kín cái miệng nhỏ, vẻ mặt bị đả kích, dáng vẻ hồn bay phách lạc. - Hóa ra là như thế. Đỗ lão bỗng nhiên lại mỉm cười: - Dường như lão phu xem thường ngươi rồi. Dương tiểu hữu không cần chú ý, ngươi bây giờ nói thật với lão phu, lão phu cũng mừng lắm rồi. - Đỗ lão làm sao lại biết ta bây giờ là Linh cấp thượng phẩm luyện đan sư? Dương Khai nghi hoặc nói. - Không phải đám người Thương Viêm dẫn ngươi đi Phù Vân thành sao? Luyện đan sư có thể đi tới đó, tối thiểu cũng là Linh cấp thượng phẩm. Đỗ lão khẽ mỉm cười.
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Thấy Dương Khai xuất hiện, đám người Thương Viêm cũng không vô nghĩa nữa, liền ra đi. Bốn người thi triển thủ đoạn, thoải mái chạy như bay, Dương Khai không nhanh không chậm theo sát đằng sau bọn họ. Cảm thụ một chút tình trạng thân thể hắn hiện giờ, tứ Đại Hộ Pháp của Thiên Tiêu tông đều thấy rét lạnh. Bởi vì bọn họ phát hiện, từ mấy tháng trước Phi Vũ đưa Hỗn Nguyên Liêu cho Dương Khai, hắn liền vẫn mang ở trên người, chưa từng tháo xuống. Mặc dù là giờ phút này cũng vẫn mang sức nặng mấy ngàn cân. Mà bản thân hắn cũng dường như đã quen với sức nặng như thế, trên mặt không hề có chút biểu hiện mất tự nhiên nào, bình thản như thường. Thân thể của tiểu tử này đúng là quá mức biến thái, cũng chẳng kém Ma tộc là mấy! Trong lòng bốn người không tự chủ liền nảy sinh ra ý niệm đó. Mới khởi hành không bao lâu, Thương Viêm bỗng nhiên khẽ ồ lên một tiếng, cúi đầu nhìn lại phía dưới, cùng lúc đó, Dương Khai cũng nghe được bên dưới có tiếng kêu gọi, vị trí mà tiếng gọi đó phát ra có một lão nhân đầu tóc trắng xóa, đang vuốt chòm râu nhìn về phía bên này. Bên cạnh lão nhân có một nữ tử đang sôi nổi, duyên dáng gọi to. - Là Đỗ lão! Sắc mặt Thương Viêm kinh ngạc, khua tay nói: - Xuống dưới xem chút. Theo y xuống đất, Dương Khai quả nhiên gặp Đỗ lão cùng Mễ Na, sau khi nhìn thấy Dương Khai, Mễ Na liền bật người lên hầm hừ nói: - Ngươi tên khốn kiếp, không phải nói rảnh sẽ tới thăm ra sao? Như thế nào mấy tháng rồi cũng không thấy ngươi tới? - Ách… hơi bận cho nên quên. Dương Khai hơi xấu hổ, nói. - Có phải là cảm thấy luyện dan kỹ của ta không bằng ngươi, cho nên khinh ta sao? Mễ Na hai tay chống nạnh, không buông tha hỏi. - Không có, không có. Dương Khai vội vàng xua tay, - Thật là hơi bận mà. - Tốt nhất là nói thật, bằng không ta cắn chết ngươi. Lúc này Mễ Na mới bớt giận: - Ta hiện tại cũng là Linh cấp hạ phẩm luyện đan sư, ngươi đừng có đắc ý, ta lập tức liền vượt qua ngươi, Đỗ lão cười dài nhìn động tĩnh bên này, ánh mắt lóe lên, nói; - Mễ Na, Dương tiểu hữu hình như khác ngươi rồi. - Cái gì, sao lại không giống lúc trước nữa rồi? Mễ Na hồ nghi khó hiểu. - Dương tiểu hữu hiện tại tối thiểu cũng là Linh Mẫn cấp thượng phẩm luyện đan sư đi? Ánh mắt Đỗ lão sáng mắt liền nhìn chằm chằm vào Dương Khai. Dương Khai gãi gãi đầu, thần sắc đột nhiên nghiêm chỉnh, ôm quyền nói: - Thật có lỗi, Đỗ lão, trước đó ở luyện đan sư hiệp hội không nói thật với các người, thật ra mấy tháng trước ta chính là Linh cấp Thượng phẩm luyện đan sư. Đỗ lão thần sắc hơi đổi, ngạc nhiên khiếp sợ nhìn Dương Khai, Mễ Na lại không khỏi bưng kín cái miệng nhỏ, vẻ mặt bị đả kích, dáng vẻ hồn bay phách lạc. - Hóa ra là như thế. Đỗ lão bỗng nhiên lại mỉm cười: - Dường như lão phu xem thường ngươi rồi. Dương tiểu hữu không cần chú ý, ngươi bây giờ nói thật với lão phu, lão phu cũng mừng lắm rồi. - Đỗ lão làm sao lại biết ta bây giờ là Linh cấp thượng phẩm luyện đan sư? Dương Khai nghi hoặc nói. - Không phải đám người Thương Viêm dẫn ngươi đi Phù Vân thành sao? Luyện đan sư có thể đi tới đó, tối thiểu cũng là Linh cấp thượng phẩm. Đỗ lão khẽ mỉm cười.