Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.
Chương 697: Quả nhiên xui xẻo..
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Thiên Tiêu tông cùng đám người dl đối với Dương Khai rất tốt, nhưng nếu biết được quan hệ của hắn với Ma tộc chỉ sợ sẽ khuyên bảo hắn thiết kế hủy diệt toàn bộ Ma tộc mất. Dương Khai cũng không mong nhìn thấy trường hợp như thế. Trong khoảng thời gian ở Ma thần bảo, hắn nhận được sự chăm sóc của đám người Lệ Dung cùng Hàn Phi, cảm thấy Ma tộ cũng không tệ. Nói chuyện phiếm một hồi, mọi người đều nghỉ ngơi. Đêm dài vắng người, dã ngoại hoang vu chỉ có đám lửa trại yếu ớt đang nhảy múa. Mễ na lặng lẽ kéo y phục của Dương Khai. Dương Khai mở mắt ra, hồ nghi nhìn nàng. - Đi theo ta. Mễ Na nhẹ giọng nói một câu, hóp lưng lại như mèo, đi vào trong bóng đêm. Dương Khai đứng lên, lững thững đuổi kịp. Đi ra khoảng mấy trăm trượng, tới một gốc cây đại thụ, Mễ Na ngồi xuống, lưng dựa vào thân cây, vỗ vào chỗ bên cạnh mình, ra hiệu cho Dương Khai cũng ngồi xuống. - Chuyện gì? Dương Khai ngạc nhiên hỏi. - Không có gì, chính là nói chuyện hàn huyên với ngươi. Ở bên đó mà nói thì sẽ quấy rầy bọn họ. Mễ na tự nhiên cười nói. - Ngươi muốn hàn huyên cái gì? Dương Khai tùy tay rút lấy một ngọn cỏ nhỏ, quấn quanh ngón tay, - Tùy ý tâm sự chứ sao. Mễ Na duỗi thẳng hai chân, duỗi lưng một cái, dần dần thả lỏng hơn nhiều, quay đầu nói: - Thuật luyện đan này của ngươi, rốt cuộc là học của ai? Vì sao tuổi ngươi còn nhỏ hơn ta mà đã là Linh cấp Thượng phẩm luyện đan sư rồi? - Nếu ta nói là tự học, ngươi có tin không? Dương Khai cười cười. Mễ Na bĩu môi, hiển nhiên là không tin lời hắn. - Thế thì ta cũng chẳng còn cách nào. Dương Khai nhún vai. - Dl nói, sau lưng ngươi khẳng định là có một vị luyện đan sư đứng đầu chỉ bảo, đó hẳn là một vị luyện đan sư còn lợi hại hơn lão nhiều, - Coi như thế đi. Dương Khai khẽ vuốt cằm. Luyện đan chân quyết của hắn coi như là vật của Đại Ma Thần lưu lại. một thân luyện đan này của hắn cũng có thể nói là tự học, cũng có thể nói là kế thừa của Đại Ma Thần. - Thật sự là có người này sao? Dl rất muốn gặp hắn, Mễ Na chấn động, - Tuy dl cũng biết người như thế hẳn sẽ không dễ dàng lộ diện, càng khó gặp người ngoài. - Ha ha… Dương Khai cười khan một tiếng, dl muốn gặp vị cao nhân kia, Dương Khai cũng có thể thông cảm được, đoán chừng là thuật luyện đan của lão đã tới một mức nhất định, muốn học hỏi thêm kinh nghiệm của người khác, xem sinh thời còn có thể đột phá tới tầng thứ nào nữa không. Lúc này đâu đi Phù Vân Thành đại khái cũng là có mục đích như thế. Dù sao bén đó nhất định sẽ tụ tập rất nhiều luyện đan sư thực lực siêu quần. - Nếu có cơ hội, ngươi có thể dẫn tiến cho dl một phen không? Mễ Na chờ mong nhìn Dương Khai. Dương Khai trầm mặc, thật lâu không nói. Yêu cầu này, hắn không có cách nào đáp ứng được. - Tại sao không nói gì? Mễ Na thấy hắn trầm mặc, cho rằng yêu cầu này của mình quá đáng, lập tức không biết nên làm sao cho phải. - Ừm, người dạy ta thuật luyện đan kia đã chết rồi. - Hả… Mễ Na không khỏi bưng miệng, vội vàng xin lỗi nói: - Thật xin lỗi, ta không biết. - Không sao cả, Dương Khai lắc đầu. Nhưng vào lúc này, sắc mặt hai người đột nhiên biến đổi, ngưng thần nhìn về phía trước. Đằng trước đó, một cỗ năng lượng thần thức hung hãn đang nhanh chóng tiếp cận lại đây, chỉ trong nháy mắt đa giáng lâm tới bên trên Dương Khai cùng Mễ na. Mễ Na như gặp phải đại địch, vội vàng lấy đủ loại bí bảo ra, thủ hộ quanh thân. Kinh nghiệm chiến đấu của nàng rất loãng, nhưng phản ứng lại khá mau, luống cuống tay chân mà cũng có thể thủ hộ bản thân mình không còn kẽ hở. Dương Khai cổ quái nhìn lại nàng, thần sắc thản nhiên, ánh mắt dần dần lạnh như băng, nhìn lại trong hư không. Hắn cảm thấy cỗ lực lượng thần thức này có chút quỷ dị, dường như không quá giống những chiêu công kích bằng thần thức bình thường.
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Thiên Tiêu tông cùng đám người dl đối với Dương Khai rất tốt, nhưng nếu biết được quan hệ của hắn với Ma tộc chỉ sợ sẽ khuyên bảo hắn thiết kế hủy diệt toàn bộ Ma tộc mất. Dương Khai cũng không mong nhìn thấy trường hợp như thế. Trong khoảng thời gian ở Ma thần bảo, hắn nhận được sự chăm sóc của đám người Lệ Dung cùng Hàn Phi, cảm thấy Ma tộ cũng không tệ. Nói chuyện phiếm một hồi, mọi người đều nghỉ ngơi. Đêm dài vắng người, dã ngoại hoang vu chỉ có đám lửa trại yếu ớt đang nhảy múa. Mễ na lặng lẽ kéo y phục của Dương Khai. Dương Khai mở mắt ra, hồ nghi nhìn nàng. - Đi theo ta. Mễ Na nhẹ giọng nói một câu, hóp lưng lại như mèo, đi vào trong bóng đêm. Dương Khai đứng lên, lững thững đuổi kịp. Đi ra khoảng mấy trăm trượng, tới một gốc cây đại thụ, Mễ Na ngồi xuống, lưng dựa vào thân cây, vỗ vào chỗ bên cạnh mình, ra hiệu cho Dương Khai cũng ngồi xuống. - Chuyện gì? Dương Khai ngạc nhiên hỏi. - Không có gì, chính là nói chuyện hàn huyên với ngươi. Ở bên đó mà nói thì sẽ quấy rầy bọn họ. Mễ na tự nhiên cười nói. - Ngươi muốn hàn huyên cái gì? Dương Khai tùy tay rút lấy một ngọn cỏ nhỏ, quấn quanh ngón tay, - Tùy ý tâm sự chứ sao. Mễ Na duỗi thẳng hai chân, duỗi lưng một cái, dần dần thả lỏng hơn nhiều, quay đầu nói: - Thuật luyện đan này của ngươi, rốt cuộc là học của ai? Vì sao tuổi ngươi còn nhỏ hơn ta mà đã là Linh cấp Thượng phẩm luyện đan sư rồi? - Nếu ta nói là tự học, ngươi có tin không? Dương Khai cười cười. Mễ Na bĩu môi, hiển nhiên là không tin lời hắn. - Thế thì ta cũng chẳng còn cách nào. Dương Khai nhún vai. - Dl nói, sau lưng ngươi khẳng định là có một vị luyện đan sư đứng đầu chỉ bảo, đó hẳn là một vị luyện đan sư còn lợi hại hơn lão nhiều, - Coi như thế đi. Dương Khai khẽ vuốt cằm. Luyện đan chân quyết của hắn coi như là vật của Đại Ma Thần lưu lại. một thân luyện đan này của hắn cũng có thể nói là tự học, cũng có thể nói là kế thừa của Đại Ma Thần. - Thật sự là có người này sao? Dl rất muốn gặp hắn, Mễ Na chấn động, - Tuy dl cũng biết người như thế hẳn sẽ không dễ dàng lộ diện, càng khó gặp người ngoài. - Ha ha… Dương Khai cười khan một tiếng, dl muốn gặp vị cao nhân kia, Dương Khai cũng có thể thông cảm được, đoán chừng là thuật luyện đan của lão đã tới một mức nhất định, muốn học hỏi thêm kinh nghiệm của người khác, xem sinh thời còn có thể đột phá tới tầng thứ nào nữa không. Lúc này đâu đi Phù Vân Thành đại khái cũng là có mục đích như thế. Dù sao bén đó nhất định sẽ tụ tập rất nhiều luyện đan sư thực lực siêu quần. - Nếu có cơ hội, ngươi có thể dẫn tiến cho dl một phen không? Mễ Na chờ mong nhìn Dương Khai. Dương Khai trầm mặc, thật lâu không nói. Yêu cầu này, hắn không có cách nào đáp ứng được. - Tại sao không nói gì? Mễ Na thấy hắn trầm mặc, cho rằng yêu cầu này của mình quá đáng, lập tức không biết nên làm sao cho phải. - Ừm, người dạy ta thuật luyện đan kia đã chết rồi. - Hả… Mễ Na không khỏi bưng miệng, vội vàng xin lỗi nói: - Thật xin lỗi, ta không biết. - Không sao cả, Dương Khai lắc đầu. Nhưng vào lúc này, sắc mặt hai người đột nhiên biến đổi, ngưng thần nhìn về phía trước. Đằng trước đó, một cỗ năng lượng thần thức hung hãn đang nhanh chóng tiếp cận lại đây, chỉ trong nháy mắt đa giáng lâm tới bên trên Dương Khai cùng Mễ na. Mễ Na như gặp phải đại địch, vội vàng lấy đủ loại bí bảo ra, thủ hộ quanh thân. Kinh nghiệm chiến đấu của nàng rất loãng, nhưng phản ứng lại khá mau, luống cuống tay chân mà cũng có thể thủ hộ bản thân mình không còn kẽ hở. Dương Khai cổ quái nhìn lại nàng, thần sắc thản nhiên, ánh mắt dần dần lạnh như băng, nhìn lại trong hư không. Hắn cảm thấy cỗ lực lượng thần thức này có chút quỷ dị, dường như không quá giống những chiêu công kích bằng thần thức bình thường.
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Thiên Tiêu tông cùng đám người dl đối với Dương Khai rất tốt, nhưng nếu biết được quan hệ của hắn với Ma tộc chỉ sợ sẽ khuyên bảo hắn thiết kế hủy diệt toàn bộ Ma tộc mất. Dương Khai cũng không mong nhìn thấy trường hợp như thế. Trong khoảng thời gian ở Ma thần bảo, hắn nhận được sự chăm sóc của đám người Lệ Dung cùng Hàn Phi, cảm thấy Ma tộ cũng không tệ. Nói chuyện phiếm một hồi, mọi người đều nghỉ ngơi. Đêm dài vắng người, dã ngoại hoang vu chỉ có đám lửa trại yếu ớt đang nhảy múa. Mễ na lặng lẽ kéo y phục của Dương Khai. Dương Khai mở mắt ra, hồ nghi nhìn nàng. - Đi theo ta. Mễ Na nhẹ giọng nói một câu, hóp lưng lại như mèo, đi vào trong bóng đêm. Dương Khai đứng lên, lững thững đuổi kịp. Đi ra khoảng mấy trăm trượng, tới một gốc cây đại thụ, Mễ Na ngồi xuống, lưng dựa vào thân cây, vỗ vào chỗ bên cạnh mình, ra hiệu cho Dương Khai cũng ngồi xuống. - Chuyện gì? Dương Khai ngạc nhiên hỏi. - Không có gì, chính là nói chuyện hàn huyên với ngươi. Ở bên đó mà nói thì sẽ quấy rầy bọn họ. Mễ na tự nhiên cười nói. - Ngươi muốn hàn huyên cái gì? Dương Khai tùy tay rút lấy một ngọn cỏ nhỏ, quấn quanh ngón tay, - Tùy ý tâm sự chứ sao. Mễ Na duỗi thẳng hai chân, duỗi lưng một cái, dần dần thả lỏng hơn nhiều, quay đầu nói: - Thuật luyện đan này của ngươi, rốt cuộc là học của ai? Vì sao tuổi ngươi còn nhỏ hơn ta mà đã là Linh cấp Thượng phẩm luyện đan sư rồi? - Nếu ta nói là tự học, ngươi có tin không? Dương Khai cười cười. Mễ Na bĩu môi, hiển nhiên là không tin lời hắn. - Thế thì ta cũng chẳng còn cách nào. Dương Khai nhún vai. - Dl nói, sau lưng ngươi khẳng định là có một vị luyện đan sư đứng đầu chỉ bảo, đó hẳn là một vị luyện đan sư còn lợi hại hơn lão nhiều, - Coi như thế đi. Dương Khai khẽ vuốt cằm. Luyện đan chân quyết của hắn coi như là vật của Đại Ma Thần lưu lại. một thân luyện đan này của hắn cũng có thể nói là tự học, cũng có thể nói là kế thừa của Đại Ma Thần. - Thật sự là có người này sao? Dl rất muốn gặp hắn, Mễ Na chấn động, - Tuy dl cũng biết người như thế hẳn sẽ không dễ dàng lộ diện, càng khó gặp người ngoài. - Ha ha… Dương Khai cười khan một tiếng, dl muốn gặp vị cao nhân kia, Dương Khai cũng có thể thông cảm được, đoán chừng là thuật luyện đan của lão đã tới một mức nhất định, muốn học hỏi thêm kinh nghiệm của người khác, xem sinh thời còn có thể đột phá tới tầng thứ nào nữa không. Lúc này đâu đi Phù Vân Thành đại khái cũng là có mục đích như thế. Dù sao bén đó nhất định sẽ tụ tập rất nhiều luyện đan sư thực lực siêu quần. - Nếu có cơ hội, ngươi có thể dẫn tiến cho dl một phen không? Mễ Na chờ mong nhìn Dương Khai. Dương Khai trầm mặc, thật lâu không nói. Yêu cầu này, hắn không có cách nào đáp ứng được. - Tại sao không nói gì? Mễ Na thấy hắn trầm mặc, cho rằng yêu cầu này của mình quá đáng, lập tức không biết nên làm sao cho phải. - Ừm, người dạy ta thuật luyện đan kia đã chết rồi. - Hả… Mễ Na không khỏi bưng miệng, vội vàng xin lỗi nói: - Thật xin lỗi, ta không biết. - Không sao cả, Dương Khai lắc đầu. Nhưng vào lúc này, sắc mặt hai người đột nhiên biến đổi, ngưng thần nhìn về phía trước. Đằng trước đó, một cỗ năng lượng thần thức hung hãn đang nhanh chóng tiếp cận lại đây, chỉ trong nháy mắt đa giáng lâm tới bên trên Dương Khai cùng Mễ na. Mễ Na như gặp phải đại địch, vội vàng lấy đủ loại bí bảo ra, thủ hộ quanh thân. Kinh nghiệm chiến đấu của nàng rất loãng, nhưng phản ứng lại khá mau, luống cuống tay chân mà cũng có thể thủ hộ bản thân mình không còn kẽ hở. Dương Khai cổ quái nhìn lại nàng, thần sắc thản nhiên, ánh mắt dần dần lạnh như băng, nhìn lại trong hư không. Hắn cảm thấy cỗ lực lượng thần thức này có chút quỷ dị, dường như không quá giống những chiêu công kích bằng thần thức bình thường.