Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.

Chương 701: Khu giao dịch

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Bình minh ngày hôm sau, Dương Khai đang tĩnh tọa thì cảm giác bên cạnh có chút động tĩnh, khẽ phóng xuất thần thức điều tra một phen, phát hiện ba người Thương Viêm, Lực Hoàn và Phi Tiến đã cấp tốc rời khỏi, hẳn là đi tới Vọng Thiên Nhai điều tra tình hình rồi. Đêm qua Phi Vũ say rượu chưa tỉnh, dáng vẻ bất nhã nằm nghiêng ở trên giường, quần áo bị vén tới chỗ đùi, nước da sáng trắng làm cho Dương Khai hoa mắt chóng mặt. Bất đắc dĩ lắc đầu đứng dậy, cầm lấy chăn đệm, đắp kín che đi cái chỗ lộ ra ngoài. Mãi đến giữa trưa, Phi Vũ mới uể oải đứng dậy, đi đến bên cửa sổ lẳng lặng đứng yên chốc lát. - Này, tiểu sư điệt, chúng ta đi ra xem thử đi. Phi Vũ bỗng nhiên đề nghị. - Nhưng mà Thương Viêm sư thúc kêu chúng ta ở khách điếm đợi bọn họ trở về. Dương Khai nhíu nhíu mày - Yên tâm đi, ở trong Phù Vân Thành này bình thường chắc là sẽ không gặp nguy hiểm đâu, cho dù bất chợt có tranh đấu, người của phủ Thành chủ cũng sẽ ngăn lại. Phi Vũ bu lại, đặt cái mông đẹp của mình ngồi nghiêng bên cạnh Dương Khai, thổ khí như lan nói: - Đi xem thử nha, hiếm khi có một chuyến tới nơi này, sao phải buồn rầu ngồi trong phòng làm gì. Bọn Thương Viêm chắc mấy ngày mới có thể trở về, chẳng lẽ chúng ta cứ chờ mãi ở chỗ này? Nói như vậy, không kiêng nể gì mà khoác cánh tay Dương Khai, ôm cũng khá chặt, đôi gò bồng đảo căng tròn dán chặt vào khuỷu tay của hắn. Dương Khai mặt tối sầm: - Được rồi, đi ra ngoài đi, sư thúc đừng thừa cơ lợi dụng điệt là tốt rồi. - Tiểu khốn khiếp! Phi Vũ cắn răng nói một câu. Hai người thu dọn một phen, nhanh chóng rời khỏi khách điếm, đi trên con đường náo nhiệt. Mặc dù Phi Vũ không đề cập tới, Dương Khai cũng có dự định ra ngoài đi dạo Đỗ lão nói, bởi vì Thiên Niên Ma Hoa sắp nở rộ, nơi này hội tụ rất nhiều Luyện đan sư xuất sắc, hơn nữa người luyện võ ở các nơi trong thiên hạ cũng sẽ tụ tập ở đây, người càng nhiều, tài nguyên sẽ nhiều. Các loại dược liệu trân quý bình thường không thấy cũng sẽ tấp nập xuất hiện ở chỗ này. Dương Khai cần thu thập một ít dược liệu! Tuy rằng bây giờ hắn đang luyện đan, dược liệu đều là do Thiên Tiêu Tông cung cấp, nhưng về phương diện này hắn cũng có nhu cầu, thứ nhất là vì tu luyện cho bản thân, hai cũng là vì lo cho Ma Thần Bảo của Cổ Ma nhất tộc. Lúc rời khỏi Ma Thần Bảo, Lệ Dung cho hắn một bản liệt kê, đó là những nguyên liệu cần có để luyện chế Thánh cấp đan dược. Thời gian lâu như vậy, Dương Khai cũng thu thập bảy tám phần rồi, nhưng vẫn còn có nhiều nguyên liệu chưa thu thập được. Lần này chính là một cơ hội hiếm có. Trong Phù Vân Thành, cửa hàng mọc san sát như rừng, người luyện võ chen vai thích cánh, người lui tới nhiều như cá diếc sang sông Phi Vũ vô cùng thân thiết kéo cánh tay của Dương Khai, cùng hắn đi dạo trên đường, mỹ nhân nam tú, gây sự chú ý cho không ít người - Sư thúc, như thế này không tốt lắm đâu? Dương Khai cảm giác có chút không được tự nhiên, lúc đang đi, thỉnh thoảng có chút tiếp xúc thân thể, khiến tâm thần hắn nhộn nhạo. - Có cái gì không tốt đâu, ta phụ trách bảo vệ điệt, tiểu điệt khốn kiếp này, có phải có phản ứng với sư thúc? Phi Vũ nhìn hắn, cười thản nhiên Dương Khai nhún nhún vai: - Điệt là nam nhân trẻ tuổi, đây là hiện tượng bình thường. - Đừng nghĩ nhiều thì tốt. Phi Vũ khẽ cười một tiếng, hình như cũng đang hưởng thụ tình cảnh như vậy, vừa đi vừa nhỏ giọng nói chuyện với Dương Khai Dọc hai bên đường, dưới sự chỉ điểm của nàng ấy, Dương Khai cũng có thể phân chính xác người nào trong Ma tộc, người nào trong Yêu tộc.

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Bình minh ngày hôm sau, Dương Khai đang tĩnh tọa thì cảm giác bên cạnh có chút động tĩnh, khẽ phóng xuất thần thức điều tra một phen, phát hiện ba người Thương Viêm, Lực Hoàn và Phi Tiến đã cấp tốc rời khỏi, hẳn là đi tới Vọng Thiên Nhai điều tra tình hình rồi. Đêm qua Phi Vũ say rượu chưa tỉnh, dáng vẻ bất nhã nằm nghiêng ở trên giường, quần áo bị vén tới chỗ đùi, nước da sáng trắng làm cho Dương Khai hoa mắt chóng mặt. Bất đắc dĩ lắc đầu đứng dậy, cầm lấy chăn đệm, đắp kín che đi cái chỗ lộ ra ngoài. Mãi đến giữa trưa, Phi Vũ mới uể oải đứng dậy, đi đến bên cửa sổ lẳng lặng đứng yên chốc lát. - Này, tiểu sư điệt, chúng ta đi ra xem thử đi. Phi Vũ bỗng nhiên đề nghị. - Nhưng mà Thương Viêm sư thúc kêu chúng ta ở khách điếm đợi bọn họ trở về. Dương Khai nhíu nhíu mày - Yên tâm đi, ở trong Phù Vân Thành này bình thường chắc là sẽ không gặp nguy hiểm đâu, cho dù bất chợt có tranh đấu, người của phủ Thành chủ cũng sẽ ngăn lại. Phi Vũ bu lại, đặt cái mông đẹp của mình ngồi nghiêng bên cạnh Dương Khai, thổ khí như lan nói: - Đi xem thử nha, hiếm khi có một chuyến tới nơi này, sao phải buồn rầu ngồi trong phòng làm gì. Bọn Thương Viêm chắc mấy ngày mới có thể trở về, chẳng lẽ chúng ta cứ chờ mãi ở chỗ này? Nói như vậy, không kiêng nể gì mà khoác cánh tay Dương Khai, ôm cũng khá chặt, đôi gò bồng đảo căng tròn dán chặt vào khuỷu tay của hắn. Dương Khai mặt tối sầm: - Được rồi, đi ra ngoài đi, sư thúc đừng thừa cơ lợi dụng điệt là tốt rồi. - Tiểu khốn khiếp! Phi Vũ cắn răng nói một câu. Hai người thu dọn một phen, nhanh chóng rời khỏi khách điếm, đi trên con đường náo nhiệt. Mặc dù Phi Vũ không đề cập tới, Dương Khai cũng có dự định ra ngoài đi dạo Đỗ lão nói, bởi vì Thiên Niên Ma Hoa sắp nở rộ, nơi này hội tụ rất nhiều Luyện đan sư xuất sắc, hơn nữa người luyện võ ở các nơi trong thiên hạ cũng sẽ tụ tập ở đây, người càng nhiều, tài nguyên sẽ nhiều. Các loại dược liệu trân quý bình thường không thấy cũng sẽ tấp nập xuất hiện ở chỗ này. Dương Khai cần thu thập một ít dược liệu! Tuy rằng bây giờ hắn đang luyện đan, dược liệu đều là do Thiên Tiêu Tông cung cấp, nhưng về phương diện này hắn cũng có nhu cầu, thứ nhất là vì tu luyện cho bản thân, hai cũng là vì lo cho Ma Thần Bảo của Cổ Ma nhất tộc. Lúc rời khỏi Ma Thần Bảo, Lệ Dung cho hắn một bản liệt kê, đó là những nguyên liệu cần có để luyện chế Thánh cấp đan dược. Thời gian lâu như vậy, Dương Khai cũng thu thập bảy tám phần rồi, nhưng vẫn còn có nhiều nguyên liệu chưa thu thập được. Lần này chính là một cơ hội hiếm có. Trong Phù Vân Thành, cửa hàng mọc san sát như rừng, người luyện võ chen vai thích cánh, người lui tới nhiều như cá diếc sang sông Phi Vũ vô cùng thân thiết kéo cánh tay của Dương Khai, cùng hắn đi dạo trên đường, mỹ nhân nam tú, gây sự chú ý cho không ít người - Sư thúc, như thế này không tốt lắm đâu? Dương Khai cảm giác có chút không được tự nhiên, lúc đang đi, thỉnh thoảng có chút tiếp xúc thân thể, khiến tâm thần hắn nhộn nhạo. - Có cái gì không tốt đâu, ta phụ trách bảo vệ điệt, tiểu điệt khốn kiếp này, có phải có phản ứng với sư thúc? Phi Vũ nhìn hắn, cười thản nhiên Dương Khai nhún nhún vai: - Điệt là nam nhân trẻ tuổi, đây là hiện tượng bình thường. - Đừng nghĩ nhiều thì tốt. Phi Vũ khẽ cười một tiếng, hình như cũng đang hưởng thụ tình cảnh như vậy, vừa đi vừa nhỏ giọng nói chuyện với Dương Khai Dọc hai bên đường, dưới sự chỉ điểm của nàng ấy, Dương Khai cũng có thể phân chính xác người nào trong Ma tộc, người nào trong Yêu tộc.

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Bình minh ngày hôm sau, Dương Khai đang tĩnh tọa thì cảm giác bên cạnh có chút động tĩnh, khẽ phóng xuất thần thức điều tra một phen, phát hiện ba người Thương Viêm, Lực Hoàn và Phi Tiến đã cấp tốc rời khỏi, hẳn là đi tới Vọng Thiên Nhai điều tra tình hình rồi. Đêm qua Phi Vũ say rượu chưa tỉnh, dáng vẻ bất nhã nằm nghiêng ở trên giường, quần áo bị vén tới chỗ đùi, nước da sáng trắng làm cho Dương Khai hoa mắt chóng mặt. Bất đắc dĩ lắc đầu đứng dậy, cầm lấy chăn đệm, đắp kín che đi cái chỗ lộ ra ngoài. Mãi đến giữa trưa, Phi Vũ mới uể oải đứng dậy, đi đến bên cửa sổ lẳng lặng đứng yên chốc lát. - Này, tiểu sư điệt, chúng ta đi ra xem thử đi. Phi Vũ bỗng nhiên đề nghị. - Nhưng mà Thương Viêm sư thúc kêu chúng ta ở khách điếm đợi bọn họ trở về. Dương Khai nhíu nhíu mày - Yên tâm đi, ở trong Phù Vân Thành này bình thường chắc là sẽ không gặp nguy hiểm đâu, cho dù bất chợt có tranh đấu, người của phủ Thành chủ cũng sẽ ngăn lại. Phi Vũ bu lại, đặt cái mông đẹp của mình ngồi nghiêng bên cạnh Dương Khai, thổ khí như lan nói: - Đi xem thử nha, hiếm khi có một chuyến tới nơi này, sao phải buồn rầu ngồi trong phòng làm gì. Bọn Thương Viêm chắc mấy ngày mới có thể trở về, chẳng lẽ chúng ta cứ chờ mãi ở chỗ này? Nói như vậy, không kiêng nể gì mà khoác cánh tay Dương Khai, ôm cũng khá chặt, đôi gò bồng đảo căng tròn dán chặt vào khuỷu tay của hắn. Dương Khai mặt tối sầm: - Được rồi, đi ra ngoài đi, sư thúc đừng thừa cơ lợi dụng điệt là tốt rồi. - Tiểu khốn khiếp! Phi Vũ cắn răng nói một câu. Hai người thu dọn một phen, nhanh chóng rời khỏi khách điếm, đi trên con đường náo nhiệt. Mặc dù Phi Vũ không đề cập tới, Dương Khai cũng có dự định ra ngoài đi dạo Đỗ lão nói, bởi vì Thiên Niên Ma Hoa sắp nở rộ, nơi này hội tụ rất nhiều Luyện đan sư xuất sắc, hơn nữa người luyện võ ở các nơi trong thiên hạ cũng sẽ tụ tập ở đây, người càng nhiều, tài nguyên sẽ nhiều. Các loại dược liệu trân quý bình thường không thấy cũng sẽ tấp nập xuất hiện ở chỗ này. Dương Khai cần thu thập một ít dược liệu! Tuy rằng bây giờ hắn đang luyện đan, dược liệu đều là do Thiên Tiêu Tông cung cấp, nhưng về phương diện này hắn cũng có nhu cầu, thứ nhất là vì tu luyện cho bản thân, hai cũng là vì lo cho Ma Thần Bảo của Cổ Ma nhất tộc. Lúc rời khỏi Ma Thần Bảo, Lệ Dung cho hắn một bản liệt kê, đó là những nguyên liệu cần có để luyện chế Thánh cấp đan dược. Thời gian lâu như vậy, Dương Khai cũng thu thập bảy tám phần rồi, nhưng vẫn còn có nhiều nguyên liệu chưa thu thập được. Lần này chính là một cơ hội hiếm có. Trong Phù Vân Thành, cửa hàng mọc san sát như rừng, người luyện võ chen vai thích cánh, người lui tới nhiều như cá diếc sang sông Phi Vũ vô cùng thân thiết kéo cánh tay của Dương Khai, cùng hắn đi dạo trên đường, mỹ nhân nam tú, gây sự chú ý cho không ít người - Sư thúc, như thế này không tốt lắm đâu? Dương Khai cảm giác có chút không được tự nhiên, lúc đang đi, thỉnh thoảng có chút tiếp xúc thân thể, khiến tâm thần hắn nhộn nhạo. - Có cái gì không tốt đâu, ta phụ trách bảo vệ điệt, tiểu điệt khốn kiếp này, có phải có phản ứng với sư thúc? Phi Vũ nhìn hắn, cười thản nhiên Dương Khai nhún nhún vai: - Điệt là nam nhân trẻ tuổi, đây là hiện tượng bình thường. - Đừng nghĩ nhiều thì tốt. Phi Vũ khẽ cười một tiếng, hình như cũng đang hưởng thụ tình cảnh như vậy, vừa đi vừa nhỏ giọng nói chuyện với Dương Khai Dọc hai bên đường, dưới sự chỉ điểm của nàng ấy, Dương Khai cũng có thể phân chính xác người nào trong Ma tộc, người nào trong Yêu tộc.

Chương 701: Khu giao dịch