Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.
Chương 700: Một già một trẻ
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. - Lão sư, nơi đây là Phù Vân Thành? Người trẻ tuổi kia hưng phấn quan sát đám người phía dưới, lên tiếng hỏi. - Ừ, tên thành chưa đổi, nhưng cảnh còn mà người đã mất. Ngàn năm biến hóa quá lớn. Lão giả thổn thức. - Ngọn núi bên đó chính là chỗ Vọng Thiên Nha phải không? Người trẻ tuổi lại ngắm nhìn ngọn núi cách mấy chục dặm. - Đúng, Thiên Niên Ma Hoa sẽ nở trên đỉnh núi đó. Lão giả khẽ gật đầu, - Diệu nhi, lần này dẫn con đến đây, chủ yếu là vì Thiên Niên Ma Hoa nở rộ này. Từ khi sinh ra con vẫn luôn khổ tu nơi sơn dã cùng ta, không hiểu nhân tình thế thái. Đến đây rồi, đừng gây chuyện thị phi, cũng phải cẩn thận lòng người hiểm ác. - Đệ tử hiểu. Người trẻ tuổi cung kính gật đầu, - Nhưng lão sư, năm đó người cũng từng đi ngưng luyện Thiên Niên Ma Hoa, có thể nói tình hình cụ thể cho con được không? Con rất tò mò về thứ đó. Lão giả mỉm cười: - Không nói rõ ràng được. Đợi đến hôm đó, tự nhiên con sẽ hiểu. Được rồi, đi hỏi thăm Thành chủ dưới kia trước đi. Ta nhớ Thành chủ nơi này chắc là một vị tam đại hậu nhân của cố nhân của lão phu. - Lão sư chậm một chút. Người trẻ tuổi tên Diệu nhi kia ân cần dìu lão giả, bước chậm từ hư không xuống. Trong thành, không ít người kỳ lạ nhìn một già một trẻ này, nhưng cũng không quá chú ý. Dù sao thì bây giờ người ra kẻ vào Phù Vân Thành quá nhiều, lão giả này nhìn tuổi già sức yếu, như sắp chết đến nơi, nhưng trên người lại tản phát ra một cỗ khí tức của cường giả. Phủ Thành chủ, tam tộc Nhân Yêu Ma đều tề tựu. Thành chủ Áo Cổ là cường giả của Ma tộc. Phó Thành chủ Chu Lương, Kim Giác lần lượt là cường giả của Nhân tộc và Yêu tộc. Ba vị này đều là cường giả Nhập Thánh Cảnh. Cứ ba năm, ba vị này đều phải đấu một phen, tranh giành chức vị Thành chủ, hai người thất lợi còn lại sữ đảm nhiệm chức Phó Thành chủ, cùng quản lý Phù Vân Thành. Lúc này, cường giả tam tộc đang bàn bạc chuyện quan trọng. Thiên Niên Ma Hoa sắp nở, Phù Vân Thành, người đông như kiến. Họ cũng cần bố trí một phen, để phòng phát sinh đại loạn, gây họa cho căn cơ của Phù Vân Thành. Hơn nữa thời kỳ quan trọng này, họ sẽ không cho phép cường giả Nhập Thánh Cảnh đặt chân vào trong phạm vi trăm dặm của Phù Vân Thành. Thiên Niên Ma Hoa là biểu tượng của Phù Vân Thành, cũng là gốc rễ mang lại phồn vinh cho Phù Vân Thành. Trong một ngàn năm Thiên Niên Ma Hoa nở, cũng sẽ có rất nhiều người mộ danh đến chiêm ngưỡng phong thái của Vọng Thiên Nha. Những vũ giả lui tới này đều mang đến rất nhiều lợi ích cho thành trì. Chính vì vậy, họ mới nghiêm túc bàn bạc như vậy. Đảm bảo lúc Thiên Niên Ma Hoa nở, sẽ không bị khí tức của cường giả Nhập Thánh Cảnh quấy nhiễu. Lúc đang bàn bạc thì một thị vệ của Yêu tộc vội vàng chạy vào, chắp tay nói: - Áo Cổ đại nhân, ngoài phủ có một lão giả muốn bái kiến ngài! - Lão giả? Áo Cổ chau mày, không vui phất tay nói: - Không gặp, bảo y đi đi. Thị vệ kia chưa rời đi, lắp bắp nói: - Nhưng đại nhân, lão nói là lão quen biết tiền bối Áo Sư Đô, còn nói là muốn tiểu nhân giao cái này cho ngài. Áo Cổ biến sắc, bỗng đứng lên: - Quen biết tổ phụ ta? Chau mày, Áo Cổ nói: - Vật gì? Trình lên đây. Thị vệ kia vội vàng dâng đồ lên. Áo Cổ chỉ liếc nhìn một cái, sắc mặt liền thay đổi, âm u bất định, cơ hồ như nghĩ tới điều gì, một lúc lâu sau mới cất vật đó đi, nói với Chu Lương và Kim Giác: - Hai vị, hôm nay tạm thời như vậy đi, ta cần đi đón tiếp một người. - Thành chủ cứ tự nhiên. Chu Lương khẽ gật đầu. Sau khi Áo Cổ rời đi, Kim Giác mới liếc nhìn ra ngoài cửa như có điều suy nghĩ, trầm giọng nói:
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. - Lão sư, nơi đây là Phù Vân Thành? Người trẻ tuổi kia hưng phấn quan sát đám người phía dưới, lên tiếng hỏi. - Ừ, tên thành chưa đổi, nhưng cảnh còn mà người đã mất. Ngàn năm biến hóa quá lớn. Lão giả thổn thức. - Ngọn núi bên đó chính là chỗ Vọng Thiên Nha phải không? Người trẻ tuổi lại ngắm nhìn ngọn núi cách mấy chục dặm. - Đúng, Thiên Niên Ma Hoa sẽ nở trên đỉnh núi đó. Lão giả khẽ gật đầu, - Diệu nhi, lần này dẫn con đến đây, chủ yếu là vì Thiên Niên Ma Hoa nở rộ này. Từ khi sinh ra con vẫn luôn khổ tu nơi sơn dã cùng ta, không hiểu nhân tình thế thái. Đến đây rồi, đừng gây chuyện thị phi, cũng phải cẩn thận lòng người hiểm ác. - Đệ tử hiểu. Người trẻ tuổi cung kính gật đầu, - Nhưng lão sư, năm đó người cũng từng đi ngưng luyện Thiên Niên Ma Hoa, có thể nói tình hình cụ thể cho con được không? Con rất tò mò về thứ đó. Lão giả mỉm cười: - Không nói rõ ràng được. Đợi đến hôm đó, tự nhiên con sẽ hiểu. Được rồi, đi hỏi thăm Thành chủ dưới kia trước đi. Ta nhớ Thành chủ nơi này chắc là một vị tam đại hậu nhân của cố nhân của lão phu. - Lão sư chậm một chút. Người trẻ tuổi tên Diệu nhi kia ân cần dìu lão giả, bước chậm từ hư không xuống. Trong thành, không ít người kỳ lạ nhìn một già một trẻ này, nhưng cũng không quá chú ý. Dù sao thì bây giờ người ra kẻ vào Phù Vân Thành quá nhiều, lão giả này nhìn tuổi già sức yếu, như sắp chết đến nơi, nhưng trên người lại tản phát ra một cỗ khí tức của cường giả. Phủ Thành chủ, tam tộc Nhân Yêu Ma đều tề tựu. Thành chủ Áo Cổ là cường giả của Ma tộc. Phó Thành chủ Chu Lương, Kim Giác lần lượt là cường giả của Nhân tộc và Yêu tộc. Ba vị này đều là cường giả Nhập Thánh Cảnh. Cứ ba năm, ba vị này đều phải đấu một phen, tranh giành chức vị Thành chủ, hai người thất lợi còn lại sữ đảm nhiệm chức Phó Thành chủ, cùng quản lý Phù Vân Thành. Lúc này, cường giả tam tộc đang bàn bạc chuyện quan trọng. Thiên Niên Ma Hoa sắp nở, Phù Vân Thành, người đông như kiến. Họ cũng cần bố trí một phen, để phòng phát sinh đại loạn, gây họa cho căn cơ của Phù Vân Thành. Hơn nữa thời kỳ quan trọng này, họ sẽ không cho phép cường giả Nhập Thánh Cảnh đặt chân vào trong phạm vi trăm dặm của Phù Vân Thành. Thiên Niên Ma Hoa là biểu tượng của Phù Vân Thành, cũng là gốc rễ mang lại phồn vinh cho Phù Vân Thành. Trong một ngàn năm Thiên Niên Ma Hoa nở, cũng sẽ có rất nhiều người mộ danh đến chiêm ngưỡng phong thái của Vọng Thiên Nha. Những vũ giả lui tới này đều mang đến rất nhiều lợi ích cho thành trì. Chính vì vậy, họ mới nghiêm túc bàn bạc như vậy. Đảm bảo lúc Thiên Niên Ma Hoa nở, sẽ không bị khí tức của cường giả Nhập Thánh Cảnh quấy nhiễu. Lúc đang bàn bạc thì một thị vệ của Yêu tộc vội vàng chạy vào, chắp tay nói: - Áo Cổ đại nhân, ngoài phủ có một lão giả muốn bái kiến ngài! - Lão giả? Áo Cổ chau mày, không vui phất tay nói: - Không gặp, bảo y đi đi. Thị vệ kia chưa rời đi, lắp bắp nói: - Nhưng đại nhân, lão nói là lão quen biết tiền bối Áo Sư Đô, còn nói là muốn tiểu nhân giao cái này cho ngài. Áo Cổ biến sắc, bỗng đứng lên: - Quen biết tổ phụ ta? Chau mày, Áo Cổ nói: - Vật gì? Trình lên đây. Thị vệ kia vội vàng dâng đồ lên. Áo Cổ chỉ liếc nhìn một cái, sắc mặt liền thay đổi, âm u bất định, cơ hồ như nghĩ tới điều gì, một lúc lâu sau mới cất vật đó đi, nói với Chu Lương và Kim Giác: - Hai vị, hôm nay tạm thời như vậy đi, ta cần đi đón tiếp một người. - Thành chủ cứ tự nhiên. Chu Lương khẽ gật đầu. Sau khi Áo Cổ rời đi, Kim Giác mới liếc nhìn ra ngoài cửa như có điều suy nghĩ, trầm giọng nói:
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. - Lão sư, nơi đây là Phù Vân Thành? Người trẻ tuổi kia hưng phấn quan sát đám người phía dưới, lên tiếng hỏi. - Ừ, tên thành chưa đổi, nhưng cảnh còn mà người đã mất. Ngàn năm biến hóa quá lớn. Lão giả thổn thức. - Ngọn núi bên đó chính là chỗ Vọng Thiên Nha phải không? Người trẻ tuổi lại ngắm nhìn ngọn núi cách mấy chục dặm. - Đúng, Thiên Niên Ma Hoa sẽ nở trên đỉnh núi đó. Lão giả khẽ gật đầu, - Diệu nhi, lần này dẫn con đến đây, chủ yếu là vì Thiên Niên Ma Hoa nở rộ này. Từ khi sinh ra con vẫn luôn khổ tu nơi sơn dã cùng ta, không hiểu nhân tình thế thái. Đến đây rồi, đừng gây chuyện thị phi, cũng phải cẩn thận lòng người hiểm ác. - Đệ tử hiểu. Người trẻ tuổi cung kính gật đầu, - Nhưng lão sư, năm đó người cũng từng đi ngưng luyện Thiên Niên Ma Hoa, có thể nói tình hình cụ thể cho con được không? Con rất tò mò về thứ đó. Lão giả mỉm cười: - Không nói rõ ràng được. Đợi đến hôm đó, tự nhiên con sẽ hiểu. Được rồi, đi hỏi thăm Thành chủ dưới kia trước đi. Ta nhớ Thành chủ nơi này chắc là một vị tam đại hậu nhân của cố nhân của lão phu. - Lão sư chậm một chút. Người trẻ tuổi tên Diệu nhi kia ân cần dìu lão giả, bước chậm từ hư không xuống. Trong thành, không ít người kỳ lạ nhìn một già một trẻ này, nhưng cũng không quá chú ý. Dù sao thì bây giờ người ra kẻ vào Phù Vân Thành quá nhiều, lão giả này nhìn tuổi già sức yếu, như sắp chết đến nơi, nhưng trên người lại tản phát ra một cỗ khí tức của cường giả. Phủ Thành chủ, tam tộc Nhân Yêu Ma đều tề tựu. Thành chủ Áo Cổ là cường giả của Ma tộc. Phó Thành chủ Chu Lương, Kim Giác lần lượt là cường giả của Nhân tộc và Yêu tộc. Ba vị này đều là cường giả Nhập Thánh Cảnh. Cứ ba năm, ba vị này đều phải đấu một phen, tranh giành chức vị Thành chủ, hai người thất lợi còn lại sữ đảm nhiệm chức Phó Thành chủ, cùng quản lý Phù Vân Thành. Lúc này, cường giả tam tộc đang bàn bạc chuyện quan trọng. Thiên Niên Ma Hoa sắp nở, Phù Vân Thành, người đông như kiến. Họ cũng cần bố trí một phen, để phòng phát sinh đại loạn, gây họa cho căn cơ của Phù Vân Thành. Hơn nữa thời kỳ quan trọng này, họ sẽ không cho phép cường giả Nhập Thánh Cảnh đặt chân vào trong phạm vi trăm dặm của Phù Vân Thành. Thiên Niên Ma Hoa là biểu tượng của Phù Vân Thành, cũng là gốc rễ mang lại phồn vinh cho Phù Vân Thành. Trong một ngàn năm Thiên Niên Ma Hoa nở, cũng sẽ có rất nhiều người mộ danh đến chiêm ngưỡng phong thái của Vọng Thiên Nha. Những vũ giả lui tới này đều mang đến rất nhiều lợi ích cho thành trì. Chính vì vậy, họ mới nghiêm túc bàn bạc như vậy. Đảm bảo lúc Thiên Niên Ma Hoa nở, sẽ không bị khí tức của cường giả Nhập Thánh Cảnh quấy nhiễu. Lúc đang bàn bạc thì một thị vệ của Yêu tộc vội vàng chạy vào, chắp tay nói: - Áo Cổ đại nhân, ngoài phủ có một lão giả muốn bái kiến ngài! - Lão giả? Áo Cổ chau mày, không vui phất tay nói: - Không gặp, bảo y đi đi. Thị vệ kia chưa rời đi, lắp bắp nói: - Nhưng đại nhân, lão nói là lão quen biết tiền bối Áo Sư Đô, còn nói là muốn tiểu nhân giao cái này cho ngài. Áo Cổ biến sắc, bỗng đứng lên: - Quen biết tổ phụ ta? Chau mày, Áo Cổ nói: - Vật gì? Trình lên đây. Thị vệ kia vội vàng dâng đồ lên. Áo Cổ chỉ liếc nhìn một cái, sắc mặt liền thay đổi, âm u bất định, cơ hồ như nghĩ tới điều gì, một lúc lâu sau mới cất vật đó đi, nói với Chu Lương và Kim Giác: - Hai vị, hôm nay tạm thời như vậy đi, ta cần đi đón tiếp một người. - Thành chủ cứ tự nhiên. Chu Lương khẽ gật đầu. Sau khi Áo Cổ rời đi, Kim Giác mới liếc nhìn ra ngoài cửa như có điều suy nghĩ, trầm giọng nói: