Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.
Chương 720: Gặp Lý lão
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Địch Diệu chưa từng thấy diện mạo thật của Dương Khai bao giờ, lúc này gặp không nhận ra cũng chẳng có gì là lạ. Dương Khai cười ha hả, lên tiếng chào hỏi. Nghe giọng hắn, Địch Diệu mới nhận ra, lắc đầu cười khổ: - Hóa ra từ đầu đến giờ huynh không cho người khác thấy diện mạo thật, cảnh giác thật đấy. Nói rồi, mắt híp lại, thần sắc tuy bình thản, nhưng không giấu được sự kinh ngạc trong đôi mắt, trầm giọng nói: - Ta thấy Dương huynh có chút không giống ngày trước, không phải đã thăng đến cảnh Siêu Phàm rồi chứ? Ánh mắt y quá sắc bén, thoáng cái đã nhìn ra vấn đề. - Ăn may thôi. Dương Khai cười khiêm tốn, cũng không hề giấu giếm. Thương Viêm và Phi Vũ đều lộ vẻ chấn động, tới lúc này, bọn họ mới phát hiện ra Dương Khai quả thực đã thăng đến Siêu Phàm Cảnh, vừa nãy vì quá vui mừng khi Dương Khai bình an quay về, nên hai người không nhìn ra. Hai người cũng phấn chấn hắn lên. - Tiểu tử ngươi, cho ngươi mười mấy hai mươi năm nữa, e là ngươi có thể đuổi kịp sư thúc ngươi rồi. Thương Viêm cười lớn vỗ vai Dương Khai, vẻ mặt hiện rõ ý nghĩa Thiên Tiêu Tông đã có người kế nghiệp. - Dương huynh, đừng nói là huynh đã ở trong Tinh Không được một năm thật chứ? Địch Diệu không dám chắc lắm, dù đã từng mục sở thị thể chất dũng mãnh của Dương Khai, y cũng không dám tin hắn có thể bình an trong Tinh Không lâu như vậy. Nhưng nếu không phải như vậy, thì tu vi của Dương Khai làm sao đột phá được cảnh giới? - Ừ, ở đó gặp chuyện ngoài ý muốn, mấy ngày trước mới tìm được đường về. Dương Khai gật đầu. Địch Diệu lộ vẻ mặt bị đả kích, liền im thin thít. Y ở trong Tinh Không, liều sống liều chết trụ được ba tháng, cuối cùng chịu không nổi nữa, mới trở về Thông Huyền đại lục thông qua thông đạo hư không, sau khi về còn được sư phụ khen ngợi một hồi. Địch Diệu tự thấy thành tích này đủ kinh người rồi. Nhưng bây giờ so với Dương Khai, cao thấp đã rõ! - Tinh Không? Thương Viêm và Phi Vũ nghe thế liền kinh ngạc, nhìn bọn họ mà không tin nổi: - Các ngươi vừa nói Tinh Không? Đừng nói là các ngươi đi lên đó? - Ngồi xuống rồi nói tiếp. Dương Khai cười ha hả. Điều huyền bí trong Tinh Không, ai cũng muốn biết. Thương Viêm và Phi Vũ đương nhiên không ngoại lệ. Bốn người ngồi xuống. Dương Khai lần lượt kể hết những chuyện kì quái mình gặp phải trong thời gian ở trong Tinh Không, không chỉ Thương Viêm và Phi Vũ nghe đến ngây người, ngay đến Địch Diệu từng ở đó cũng tập trung tinh thần, chuyên chú lắng nghe. Những điều kỳ thú mà Dương Khai đã trải qua, có rất nhiều điều hắn cũng chưa từng thấy. Ba tháng Địch Diệu ở trong Tinh Không, phần lớn thời gian đều ở cạnh thông đạo hư không, vừa tôi luyện cơ thể vừa sẵn sàng rời đi bất cứ lúc nào. Đâu có kiểu không biết sống chết như Dương Khai, chạy tới chạy lui, còn gặp phải bão tinh không hủy diệt trời đất. Nghe đến bão tinh không có thể làm tan tành hơn mấy trăm nghìn thiên thạch, sắc mặt của mấy người họ đều trắng bệch. Bọn họ khó mà tưởng tượng được, Dương Khai làm thế nào để có thể sống sót trong nguy nan bão tinh không như vậy, chỉ e là cường nhân cảnh Nhập Thánh cũng chỉ có đường chết. Nhưng Dương Khai không chỉ sống sót, mà còn mạnh hơn. Chuyện trong bão tinh không, Dương Khai không nói kĩ, chỉ nói mình bị thương nhẹ do đứng ngoài rìa. Suy cho cùng có liên quan đến cốt thân của Đại Ma Thần và máu Ma Thần, Dương Khai cũng không dám tùy tiện tiết lộ. Lấy ra bốn giọt dược dịch của Ma hoa ngàn năm thu thập được, cho vào bình ngọc đưa cho Thương Viêm. Bình tĩnh như Thương Viêm, khi nhận bốn giọt dược dịch này, tay cũng khẽ run, vẻ mặt vô cùng kích động. Có bốn giọt dược dịch này, khả năng thăng lên cảnh Nhập Thánh cho bốn vị hộ pháp bọn họ là rất lớn!
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Địch Diệu chưa từng thấy diện mạo thật của Dương Khai bao giờ, lúc này gặp không nhận ra cũng chẳng có gì là lạ. Dương Khai cười ha hả, lên tiếng chào hỏi. Nghe giọng hắn, Địch Diệu mới nhận ra, lắc đầu cười khổ: - Hóa ra từ đầu đến giờ huynh không cho người khác thấy diện mạo thật, cảnh giác thật đấy. Nói rồi, mắt híp lại, thần sắc tuy bình thản, nhưng không giấu được sự kinh ngạc trong đôi mắt, trầm giọng nói: - Ta thấy Dương huynh có chút không giống ngày trước, không phải đã thăng đến cảnh Siêu Phàm rồi chứ? Ánh mắt y quá sắc bén, thoáng cái đã nhìn ra vấn đề. - Ăn may thôi. Dương Khai cười khiêm tốn, cũng không hề giấu giếm. Thương Viêm và Phi Vũ đều lộ vẻ chấn động, tới lúc này, bọn họ mới phát hiện ra Dương Khai quả thực đã thăng đến Siêu Phàm Cảnh, vừa nãy vì quá vui mừng khi Dương Khai bình an quay về, nên hai người không nhìn ra. Hai người cũng phấn chấn hắn lên. - Tiểu tử ngươi, cho ngươi mười mấy hai mươi năm nữa, e là ngươi có thể đuổi kịp sư thúc ngươi rồi. Thương Viêm cười lớn vỗ vai Dương Khai, vẻ mặt hiện rõ ý nghĩa Thiên Tiêu Tông đã có người kế nghiệp. - Dương huynh, đừng nói là huynh đã ở trong Tinh Không được một năm thật chứ? Địch Diệu không dám chắc lắm, dù đã từng mục sở thị thể chất dũng mãnh của Dương Khai, y cũng không dám tin hắn có thể bình an trong Tinh Không lâu như vậy. Nhưng nếu không phải như vậy, thì tu vi của Dương Khai làm sao đột phá được cảnh giới? - Ừ, ở đó gặp chuyện ngoài ý muốn, mấy ngày trước mới tìm được đường về. Dương Khai gật đầu. Địch Diệu lộ vẻ mặt bị đả kích, liền im thin thít. Y ở trong Tinh Không, liều sống liều chết trụ được ba tháng, cuối cùng chịu không nổi nữa, mới trở về Thông Huyền đại lục thông qua thông đạo hư không, sau khi về còn được sư phụ khen ngợi một hồi. Địch Diệu tự thấy thành tích này đủ kinh người rồi. Nhưng bây giờ so với Dương Khai, cao thấp đã rõ! - Tinh Không? Thương Viêm và Phi Vũ nghe thế liền kinh ngạc, nhìn bọn họ mà không tin nổi: - Các ngươi vừa nói Tinh Không? Đừng nói là các ngươi đi lên đó? - Ngồi xuống rồi nói tiếp. Dương Khai cười ha hả. Điều huyền bí trong Tinh Không, ai cũng muốn biết. Thương Viêm và Phi Vũ đương nhiên không ngoại lệ. Bốn người ngồi xuống. Dương Khai lần lượt kể hết những chuyện kì quái mình gặp phải trong thời gian ở trong Tinh Không, không chỉ Thương Viêm và Phi Vũ nghe đến ngây người, ngay đến Địch Diệu từng ở đó cũng tập trung tinh thần, chuyên chú lắng nghe. Những điều kỳ thú mà Dương Khai đã trải qua, có rất nhiều điều hắn cũng chưa từng thấy. Ba tháng Địch Diệu ở trong Tinh Không, phần lớn thời gian đều ở cạnh thông đạo hư không, vừa tôi luyện cơ thể vừa sẵn sàng rời đi bất cứ lúc nào. Đâu có kiểu không biết sống chết như Dương Khai, chạy tới chạy lui, còn gặp phải bão tinh không hủy diệt trời đất. Nghe đến bão tinh không có thể làm tan tành hơn mấy trăm nghìn thiên thạch, sắc mặt của mấy người họ đều trắng bệch. Bọn họ khó mà tưởng tượng được, Dương Khai làm thế nào để có thể sống sót trong nguy nan bão tinh không như vậy, chỉ e là cường nhân cảnh Nhập Thánh cũng chỉ có đường chết. Nhưng Dương Khai không chỉ sống sót, mà còn mạnh hơn. Chuyện trong bão tinh không, Dương Khai không nói kĩ, chỉ nói mình bị thương nhẹ do đứng ngoài rìa. Suy cho cùng có liên quan đến cốt thân của Đại Ma Thần và máu Ma Thần, Dương Khai cũng không dám tùy tiện tiết lộ. Lấy ra bốn giọt dược dịch của Ma hoa ngàn năm thu thập được, cho vào bình ngọc đưa cho Thương Viêm. Bình tĩnh như Thương Viêm, khi nhận bốn giọt dược dịch này, tay cũng khẽ run, vẻ mặt vô cùng kích động. Có bốn giọt dược dịch này, khả năng thăng lên cảnh Nhập Thánh cho bốn vị hộ pháp bọn họ là rất lớn!
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Địch Diệu chưa từng thấy diện mạo thật của Dương Khai bao giờ, lúc này gặp không nhận ra cũng chẳng có gì là lạ. Dương Khai cười ha hả, lên tiếng chào hỏi. Nghe giọng hắn, Địch Diệu mới nhận ra, lắc đầu cười khổ: - Hóa ra từ đầu đến giờ huynh không cho người khác thấy diện mạo thật, cảnh giác thật đấy. Nói rồi, mắt híp lại, thần sắc tuy bình thản, nhưng không giấu được sự kinh ngạc trong đôi mắt, trầm giọng nói: - Ta thấy Dương huynh có chút không giống ngày trước, không phải đã thăng đến cảnh Siêu Phàm rồi chứ? Ánh mắt y quá sắc bén, thoáng cái đã nhìn ra vấn đề. - Ăn may thôi. Dương Khai cười khiêm tốn, cũng không hề giấu giếm. Thương Viêm và Phi Vũ đều lộ vẻ chấn động, tới lúc này, bọn họ mới phát hiện ra Dương Khai quả thực đã thăng đến Siêu Phàm Cảnh, vừa nãy vì quá vui mừng khi Dương Khai bình an quay về, nên hai người không nhìn ra. Hai người cũng phấn chấn hắn lên. - Tiểu tử ngươi, cho ngươi mười mấy hai mươi năm nữa, e là ngươi có thể đuổi kịp sư thúc ngươi rồi. Thương Viêm cười lớn vỗ vai Dương Khai, vẻ mặt hiện rõ ý nghĩa Thiên Tiêu Tông đã có người kế nghiệp. - Dương huynh, đừng nói là huynh đã ở trong Tinh Không được một năm thật chứ? Địch Diệu không dám chắc lắm, dù đã từng mục sở thị thể chất dũng mãnh của Dương Khai, y cũng không dám tin hắn có thể bình an trong Tinh Không lâu như vậy. Nhưng nếu không phải như vậy, thì tu vi của Dương Khai làm sao đột phá được cảnh giới? - Ừ, ở đó gặp chuyện ngoài ý muốn, mấy ngày trước mới tìm được đường về. Dương Khai gật đầu. Địch Diệu lộ vẻ mặt bị đả kích, liền im thin thít. Y ở trong Tinh Không, liều sống liều chết trụ được ba tháng, cuối cùng chịu không nổi nữa, mới trở về Thông Huyền đại lục thông qua thông đạo hư không, sau khi về còn được sư phụ khen ngợi một hồi. Địch Diệu tự thấy thành tích này đủ kinh người rồi. Nhưng bây giờ so với Dương Khai, cao thấp đã rõ! - Tinh Không? Thương Viêm và Phi Vũ nghe thế liền kinh ngạc, nhìn bọn họ mà không tin nổi: - Các ngươi vừa nói Tinh Không? Đừng nói là các ngươi đi lên đó? - Ngồi xuống rồi nói tiếp. Dương Khai cười ha hả. Điều huyền bí trong Tinh Không, ai cũng muốn biết. Thương Viêm và Phi Vũ đương nhiên không ngoại lệ. Bốn người ngồi xuống. Dương Khai lần lượt kể hết những chuyện kì quái mình gặp phải trong thời gian ở trong Tinh Không, không chỉ Thương Viêm và Phi Vũ nghe đến ngây người, ngay đến Địch Diệu từng ở đó cũng tập trung tinh thần, chuyên chú lắng nghe. Những điều kỳ thú mà Dương Khai đã trải qua, có rất nhiều điều hắn cũng chưa từng thấy. Ba tháng Địch Diệu ở trong Tinh Không, phần lớn thời gian đều ở cạnh thông đạo hư không, vừa tôi luyện cơ thể vừa sẵn sàng rời đi bất cứ lúc nào. Đâu có kiểu không biết sống chết như Dương Khai, chạy tới chạy lui, còn gặp phải bão tinh không hủy diệt trời đất. Nghe đến bão tinh không có thể làm tan tành hơn mấy trăm nghìn thiên thạch, sắc mặt của mấy người họ đều trắng bệch. Bọn họ khó mà tưởng tượng được, Dương Khai làm thế nào để có thể sống sót trong nguy nan bão tinh không như vậy, chỉ e là cường nhân cảnh Nhập Thánh cũng chỉ có đường chết. Nhưng Dương Khai không chỉ sống sót, mà còn mạnh hơn. Chuyện trong bão tinh không, Dương Khai không nói kĩ, chỉ nói mình bị thương nhẹ do đứng ngoài rìa. Suy cho cùng có liên quan đến cốt thân của Đại Ma Thần và máu Ma Thần, Dương Khai cũng không dám tùy tiện tiết lộ. Lấy ra bốn giọt dược dịch của Ma hoa ngàn năm thu thập được, cho vào bình ngọc đưa cho Thương Viêm. Bình tĩnh như Thương Viêm, khi nhận bốn giọt dược dịch này, tay cũng khẽ run, vẻ mặt vô cùng kích động. Có bốn giọt dược dịch này, khả năng thăng lên cảnh Nhập Thánh cho bốn vị hộ pháp bọn họ là rất lớn!