Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 574: Chương 573
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Biểu cảm của Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân thayđổi liên tục, trong mắt họ đầy vẻ sợ hãi.Cuối cùng thì họcũng hiểu tại sao Diệp Thiên lại có thể giết tất cả bày caothủ tìm đến Kiềm Tây vây giết mình.Sức mạnh đó cănbản không phải là thứ mà họ có thể so sánh được.“Đế Vương thứ tội.Thế Giới Hắc Ám của tôi tuyệt đốikhông có ý mạo phạm.Mong Đế Vương đại nhân đạilượng, tha cho lần này!”Chung Li Mị, người đứng đầu Thế Giới Hắc Ám lầnđầu tiên mở miệng cầu xin người khác.Hắn chắp tay cúi đầu trước Diệp Thiên, hoàn toàn từbò uy nghiêm của một cường giả, chỉ vì muốn giữ tínhmạng.Hắn biết rất rõ trong mắt Diệp Thiên, cậu giết bọnhọ không khác gì giết con chó con mèo.“Tha cho lần này?”, khóe miệng Diệp Thiên nhếch lênmột tia giễu cợt.“Từ lúc Thế Giới Hắc Ám bước vào Lư Thành này thìđã nên nghĩ tới có hậu quả này!”“Nhớ lấy, kiếp sau đừng đến chọc giận tôi nữa!”Giọng nói của cậu không chứa đựng một chút cảmxúc nào, trong nháy mắt, một luồng áp lực cực lớn đangtràn ngập màn đêm, khiến cho sắc mặt Chung Li Mị vàCô Tinh Tà Quân thay đổi.Hơi thờ chết chóc đã giángxuống đến đầu.Ngay khi mọi người đang chờ đợi một cú giết chóccủa Diệp Thiên thì cậu hơi dừng động tác lại, đặt lòngbàn tay xuống, ánh mắt khế nhúc nhích.“Ha ha!”Một tràng cười lớn vang lên từ màn đêm, một bóngđen như hòa vào màn đêm, đột ngột xuất hiện phía sauChung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân.“Nghe danh không bằng gặp mặt.Đế Vương Bất Bạikhông hồ danh là Đế Vương Bất Bại, người đứng đầubảng xếp hạng cao thủ của Hoa Hạ quả nhiên danh bấthư truyền!”Người mới đến mặc một chiếc áo khoác màu đen,dáng người cao ráo và có vẻ vô cùng trẻ trung, trông hắnchì khoảng ba mươi tuổi, khuôn mặt của hắn dường nhưđẹp trai một cách đầy nham hiểm.Hắn bước ra che chắn cho Chung Li Mị và Cô Tinh TàQuân, đôi mắt phát ra luồng khí màu đen nhìn thẳng vàoDiệp Thiên.Hắn bước về phía trước, lúc này mọi người mới nhậnra sự tổn tại của hắn.Những người có mặt, mạnh mẽ nhưQuách Dương thực sự không hề hay biết về cách tiếp cậncủa hắn, như thể hắn bỗng dưng xuất hiện vậy.Ngay khi người này vừa tới, một luồng áp lực vô hìnhlập tức tràn ngập không trung, Kỳ Nhược Yên và nhữngngười khác vốn yếu hơn một chút chỉ càm thấy bồn chồn,khí tức trong cơ thể không ngừng dao động, QuáchDương và Lục Thiên Thư cũng cảm thấy tim run lên và cóphần hoàng hốt!Đó là tín hiệu khi nhìn thấy một cao thủ vô song!Người đàn ông đẹp trai vừa đến mang theo nụ cườitrên mặt, trong giọng nói lại lộ ra về hung ác cùng sự độc đoán.“Diệp Lăng Thiên, tôi tự giới thiệu một chút!”“Tôi là chủ nhân của Thế Giới Hắc Ám.Người ở thờiđại trước gọi tôi là…”“Chúa Tề Hắc ám!”
Biểu cảm của Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân thay
đổi liên tục, trong mắt họ đầy vẻ sợ hãi.
Cuối cùng thì họ
cũng hiểu tại sao Diệp Thiên lại có thể giết tất cả bày cao
thủ tìm đến Kiềm Tây vây giết mình.
Sức mạnh đó căn
bản không phải là thứ mà họ có thể so sánh được.
“Đế Vương thứ tội.
Thế Giới Hắc Ám của tôi tuyệt đối
không có ý mạo phạm.
Mong Đế Vương đại nhân đại
lượng, tha cho lần này!”
Chung Li Mị, người đứng đầu Thế Giới Hắc Ám lần
đầu tiên mở miệng cầu xin người khác.
Hắn chắp tay cúi đầu trước Diệp Thiên, hoàn toàn từ
bò uy nghiêm của một cường giả, chỉ vì muốn giữ tính
mạng.
Hắn biết rất rõ trong mắt Diệp Thiên, cậu giết bọn
họ không khác gì giết con chó con mèo.
“Tha cho lần này?”, khóe miệng Diệp Thiên nhếch lên
một tia giễu cợt.
“Từ lúc Thế Giới Hắc Ám bước vào Lư Thành này thì
đã nên nghĩ tới có hậu quả này!”
“Nhớ lấy, kiếp sau đừng đến chọc giận tôi nữa!”
Giọng nói của cậu không chứa đựng một chút cảm
xúc nào, trong nháy mắt, một luồng áp lực cực lớn đang
tràn ngập màn đêm, khiến cho sắc mặt Chung Li Mị và
Cô Tinh Tà Quân thay đổi.
Hơi thờ chết chóc đã giáng
xuống đến đầu.
Ngay khi mọi người đang chờ đợi một cú giết chóc
của Diệp Thiên thì cậu hơi dừng động tác lại, đặt lòng
bàn tay xuống, ánh mắt khế nhúc nhích.
“Ha ha!”
Một tràng cười lớn vang lên từ màn đêm, một bóng
đen như hòa vào màn đêm, đột ngột xuất hiện phía sau
Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân.
“Nghe danh không bằng gặp mặt.
Đế Vương Bất Bại
không hồ danh là Đế Vương Bất Bại, người đứng đầu
bảng xếp hạng cao thủ của Hoa Hạ quả nhiên danh bất
hư truyền!”
Người mới đến mặc một chiếc áo khoác màu đen,
dáng người cao ráo và có vẻ vô cùng trẻ trung, trông hắn
chì khoảng ba mươi tuổi, khuôn mặt của hắn dường như
đẹp trai một cách đầy nham hiểm.
Hắn bước ra che chắn cho Chung Li Mị và Cô Tinh Tà
Quân, đôi mắt phát ra luồng khí màu đen nhìn thẳng vào
Diệp Thiên.
Hắn bước về phía trước, lúc này mọi người mới nhận
ra sự tổn tại của hắn.
Những người có mặt, mạnh mẽ như
Quách Dương thực sự không hề hay biết về cách tiếp cận
của hắn, như thể hắn bỗng dưng xuất hiện vậy.
Ngay khi người này vừa tới, một luồng áp lực vô hình
lập tức tràn ngập không trung, Kỳ Nhược Yên và những
người khác vốn yếu hơn một chút chỉ càm thấy bồn chồn,
khí tức trong cơ thể không ngừng dao động, Quách
Dương và Lục Thiên Thư cũng cảm thấy tim run lên và có
phần hoàng hốt!
Đó là tín hiệu khi nhìn thấy một cao thủ vô song!
Người đàn ông đẹp trai vừa đến mang theo nụ cười
trên mặt, trong giọng nói lại lộ ra về hung ác cùng sự độc đoán.
“Diệp Lăng Thiên, tôi tự giới thiệu một chút!”
“Tôi là chủ nhân của Thế Giới Hắc Ám.
Người ở thời
đại trước gọi tôi là…”
“Chúa Tề Hắc ám!”
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Biểu cảm của Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân thayđổi liên tục, trong mắt họ đầy vẻ sợ hãi.Cuối cùng thì họcũng hiểu tại sao Diệp Thiên lại có thể giết tất cả bày caothủ tìm đến Kiềm Tây vây giết mình.Sức mạnh đó cănbản không phải là thứ mà họ có thể so sánh được.“Đế Vương thứ tội.Thế Giới Hắc Ám của tôi tuyệt đốikhông có ý mạo phạm.Mong Đế Vương đại nhân đạilượng, tha cho lần này!”Chung Li Mị, người đứng đầu Thế Giới Hắc Ám lầnđầu tiên mở miệng cầu xin người khác.Hắn chắp tay cúi đầu trước Diệp Thiên, hoàn toàn từbò uy nghiêm của một cường giả, chỉ vì muốn giữ tínhmạng.Hắn biết rất rõ trong mắt Diệp Thiên, cậu giết bọnhọ không khác gì giết con chó con mèo.“Tha cho lần này?”, khóe miệng Diệp Thiên nhếch lênmột tia giễu cợt.“Từ lúc Thế Giới Hắc Ám bước vào Lư Thành này thìđã nên nghĩ tới có hậu quả này!”“Nhớ lấy, kiếp sau đừng đến chọc giận tôi nữa!”Giọng nói của cậu không chứa đựng một chút cảmxúc nào, trong nháy mắt, một luồng áp lực cực lớn đangtràn ngập màn đêm, khiến cho sắc mặt Chung Li Mị vàCô Tinh Tà Quân thay đổi.Hơi thờ chết chóc đã giángxuống đến đầu.Ngay khi mọi người đang chờ đợi một cú giết chóccủa Diệp Thiên thì cậu hơi dừng động tác lại, đặt lòngbàn tay xuống, ánh mắt khế nhúc nhích.“Ha ha!”Một tràng cười lớn vang lên từ màn đêm, một bóngđen như hòa vào màn đêm, đột ngột xuất hiện phía sauChung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân.“Nghe danh không bằng gặp mặt.Đế Vương Bất Bạikhông hồ danh là Đế Vương Bất Bại, người đứng đầubảng xếp hạng cao thủ của Hoa Hạ quả nhiên danh bấthư truyền!”Người mới đến mặc một chiếc áo khoác màu đen,dáng người cao ráo và có vẻ vô cùng trẻ trung, trông hắnchì khoảng ba mươi tuổi, khuôn mặt của hắn dường nhưđẹp trai một cách đầy nham hiểm.Hắn bước ra che chắn cho Chung Li Mị và Cô Tinh TàQuân, đôi mắt phát ra luồng khí màu đen nhìn thẳng vàoDiệp Thiên.Hắn bước về phía trước, lúc này mọi người mới nhậnra sự tổn tại của hắn.Những người có mặt, mạnh mẽ nhưQuách Dương thực sự không hề hay biết về cách tiếp cậncủa hắn, như thể hắn bỗng dưng xuất hiện vậy.Ngay khi người này vừa tới, một luồng áp lực vô hìnhlập tức tràn ngập không trung, Kỳ Nhược Yên và nhữngngười khác vốn yếu hơn một chút chỉ càm thấy bồn chồn,khí tức trong cơ thể không ngừng dao động, QuáchDương và Lục Thiên Thư cũng cảm thấy tim run lên và cóphần hoàng hốt!Đó là tín hiệu khi nhìn thấy một cao thủ vô song!Người đàn ông đẹp trai vừa đến mang theo nụ cườitrên mặt, trong giọng nói lại lộ ra về hung ác cùng sự độc đoán.“Diệp Lăng Thiên, tôi tự giới thiệu một chút!”“Tôi là chủ nhân của Thế Giới Hắc Ám.Người ở thờiđại trước gọi tôi là…”“Chúa Tề Hắc ám!”