Tác giả:

Đó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là…

Chương 74: Tình thâm nhưng duyên đã hết (4)

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Cố Dư Sinh ngồi sau ghế tài xế dừng lại một chút, mới quay lại nhìn người kia, Hắn nhìn qua kính chiếu hậu, nhìn lướt qua chỗ tài xế Tiểu Vương, không lên tiếng, tay sờ soạn tìm hộp thuốc lá trong túi rút ra một điếu, ngậm vào miệng, cầm bật lửa châm thuốc.Lúc ném bật lửa, Cố Dư Sinh thuận tay hạ cửa kính xe xuống, hắn hướng mắt về phía chiếc xe hắn vừa nhìn lúc nãy.Nơi đó bây giờ trống rỗng, chiếc xe màu hồng vừa đậu ở đó đã bị lái đi rồi.Người phát hiện chiếc xe kia không phải là hắn, mà là tài xế Tiểu Vương.Mấy ngày hôm trước lúc hắn đến thăm ông, làm rơi một tập tài liệu ở nhà cũ, trong cuộc họp xế chiều hôm nay cần phải dùng đến, vì vậy hắn cùng tài xế nhân giờ nghỉ trưa đến nhà cũ lấy.Vừa mới bước vào nhà, ông cũng bất ngờ nhìn hắn, rồi nói: "Tiểu Khấu không phải đã nhắn tin cho cháu nói sẽ đưa cơm trưa đến sao? Sao cháu lại chạy đến đây rồi hả?"Nghe vậy hắn rất kinh ngạc, sau đó liền nghĩ đến số điện thoại của cô từ lâu đã được liệt vào danh sách đen, làm sao có thể gửi tin nhắn cho hắn, liền nói dối ông, cầm tập tài liệu rời đi.Bởi vì biết cô đến công ty đưa cơm cho hắn, vì vậy nên từ nhà cũ ra, Tiểu Vương không lập tức lái xe trở về công ty mà đánh ngược lại một vòng, không ngờ lúc đi được một nửa đã "Ồ?" một tiếng, sau đó lại thốt lên: "Là Lương tiểu thư."Hắn ngước mắt lên, nhìn chiếc xe đó, đúng như Tiểu Vương nói, xe của Lương Đậu Khấu đứng ở đường đối diện.Hắn vốn không để tâm, vừa mới thu lại tầm mắt, dư quang lóe lên liền nhìn qua kính chắn gió, thấy cô ngồi trong xe, cúi đầu ăn đồ ăn.Lúc đó, hắn không nghĩ quá nhiều, liền nói hai chữ: "Dừng xe."Sau đó, hắn ngồi yên trong xe, cách cửa sổ xe nhìn chằm chằm cô hai tiếng đồng hồ.Không phải ông nói cô đến công ty đưa cơm cho hắn sao? Sao cô lại ngồi ăn trong xe một mình, thậm chí còn rửa sạch hộp? Sau khi ăn uống xong, cô còn nhàn nhã ngủ trong xe?"Cố thiếu gia? Tiểu Vương thấy xe dừng lại quá lâu, lại lên tiếng gọi Cố Dư Sinh.Cố Dư Sinh khinh thường nháy mắt một cái, đem thu hồi những suy nghĩ sâu sắc, nhấc điếu thuốc hút một hơi, sau đó nhìn hướng xe của Tần Chỉ Ái lao đi.Đó là hướng nhà cũ họ Cố,... Cô lấy cơm hộp ở Cố Gia, bây giờ chẳng lẽ ăn xong lại đi trả hộp?Cố Dư Sinh gạt tàn thuốc vào thùng rác, lại nhắc mí mắt nhìn về phía Tiểu Vương, thờ ơ nói: "Quay xe, trở về nhà cũ một chuyến!"

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Cố Dư Sinh ngồi sau ghế tài xế dừng lại một chút, mới quay lại nhìn người kia, Hắn nhìn qua kính chiếu hậu, nhìn lướt qua chỗ tài xế Tiểu Vương, không lên tiếng, tay sờ soạn tìm hộp thuốc lá trong túi rút ra một điếu, ngậm vào miệng, cầm bật lửa châm thuốc.Lúc ném bật lửa, Cố Dư Sinh thuận tay hạ cửa kính xe xuống, hắn hướng mắt về phía chiếc xe hắn vừa nhìn lúc nãy.Nơi đó bây giờ trống rỗng, chiếc xe màu hồng vừa đậu ở đó đã bị lái đi rồi.Người phát hiện chiếc xe kia không phải là hắn, mà là tài xế Tiểu Vương.Mấy ngày hôm trước lúc hắn đến thăm ông, làm rơi một tập tài liệu ở nhà cũ, trong cuộc họp xế chiều hôm nay cần phải dùng đến, vì vậy hắn cùng tài xế nhân giờ nghỉ trưa đến nhà cũ lấy.Vừa mới bước vào nhà, ông cũng bất ngờ nhìn hắn, rồi nói: "Tiểu Khấu không phải đã nhắn tin cho cháu nói sẽ đưa cơm trưa đến sao? Sao cháu lại chạy đến đây rồi hả?"Nghe vậy hắn rất kinh ngạc, sau đó liền nghĩ đến số điện thoại của cô từ lâu đã được liệt vào danh sách đen, làm sao có thể gửi tin nhắn cho hắn, liền nói dối ông, cầm tập tài liệu rời đi.Bởi vì biết cô đến công ty đưa cơm cho hắn, vì vậy nên từ nhà cũ ra, Tiểu Vương không lập tức lái xe trở về công ty mà đánh ngược lại một vòng, không ngờ lúc đi được một nửa đã "Ồ?" một tiếng, sau đó lại thốt lên: "Là Lương tiểu thư."Hắn ngước mắt lên, nhìn chiếc xe đó, đúng như Tiểu Vương nói, xe của Lương Đậu Khấu đứng ở đường đối diện.Hắn vốn không để tâm, vừa mới thu lại tầm mắt, dư quang lóe lên liền nhìn qua kính chắn gió, thấy cô ngồi trong xe, cúi đầu ăn đồ ăn.Lúc đó, hắn không nghĩ quá nhiều, liền nói hai chữ: "Dừng xe."Sau đó, hắn ngồi yên trong xe, cách cửa sổ xe nhìn chằm chằm cô hai tiếng đồng hồ.Không phải ông nói cô đến công ty đưa cơm cho hắn sao? Sao cô lại ngồi ăn trong xe một mình, thậm chí còn rửa sạch hộp? Sau khi ăn uống xong, cô còn nhàn nhã ngủ trong xe?"Cố thiếu gia? Tiểu Vương thấy xe dừng lại quá lâu, lại lên tiếng gọi Cố Dư Sinh.Cố Dư Sinh khinh thường nháy mắt một cái, đem thu hồi những suy nghĩ sâu sắc, nhấc điếu thuốc hút một hơi, sau đó nhìn hướng xe của Tần Chỉ Ái lao đi.Đó là hướng nhà cũ họ Cố,... Cô lấy cơm hộp ở Cố Gia, bây giờ chẳng lẽ ăn xong lại đi trả hộp?Cố Dư Sinh gạt tàn thuốc vào thùng rác, lại nhắc mí mắt nhìn về phía Tiểu Vương, thờ ơ nói: "Quay xe, trở về nhà cũ một chuyến!"

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Cố Dư Sinh ngồi sau ghế tài xế dừng lại một chút, mới quay lại nhìn người kia, Hắn nhìn qua kính chiếu hậu, nhìn lướt qua chỗ tài xế Tiểu Vương, không lên tiếng, tay sờ soạn tìm hộp thuốc lá trong túi rút ra một điếu, ngậm vào miệng, cầm bật lửa châm thuốc.Lúc ném bật lửa, Cố Dư Sinh thuận tay hạ cửa kính xe xuống, hắn hướng mắt về phía chiếc xe hắn vừa nhìn lúc nãy.Nơi đó bây giờ trống rỗng, chiếc xe màu hồng vừa đậu ở đó đã bị lái đi rồi.Người phát hiện chiếc xe kia không phải là hắn, mà là tài xế Tiểu Vương.Mấy ngày hôm trước lúc hắn đến thăm ông, làm rơi một tập tài liệu ở nhà cũ, trong cuộc họp xế chiều hôm nay cần phải dùng đến, vì vậy hắn cùng tài xế nhân giờ nghỉ trưa đến nhà cũ lấy.Vừa mới bước vào nhà, ông cũng bất ngờ nhìn hắn, rồi nói: "Tiểu Khấu không phải đã nhắn tin cho cháu nói sẽ đưa cơm trưa đến sao? Sao cháu lại chạy đến đây rồi hả?"Nghe vậy hắn rất kinh ngạc, sau đó liền nghĩ đến số điện thoại của cô từ lâu đã được liệt vào danh sách đen, làm sao có thể gửi tin nhắn cho hắn, liền nói dối ông, cầm tập tài liệu rời đi.Bởi vì biết cô đến công ty đưa cơm cho hắn, vì vậy nên từ nhà cũ ra, Tiểu Vương không lập tức lái xe trở về công ty mà đánh ngược lại một vòng, không ngờ lúc đi được một nửa đã "Ồ?" một tiếng, sau đó lại thốt lên: "Là Lương tiểu thư."Hắn ngước mắt lên, nhìn chiếc xe đó, đúng như Tiểu Vương nói, xe của Lương Đậu Khấu đứng ở đường đối diện.Hắn vốn không để tâm, vừa mới thu lại tầm mắt, dư quang lóe lên liền nhìn qua kính chắn gió, thấy cô ngồi trong xe, cúi đầu ăn đồ ăn.Lúc đó, hắn không nghĩ quá nhiều, liền nói hai chữ: "Dừng xe."Sau đó, hắn ngồi yên trong xe, cách cửa sổ xe nhìn chằm chằm cô hai tiếng đồng hồ.Không phải ông nói cô đến công ty đưa cơm cho hắn sao? Sao cô lại ngồi ăn trong xe một mình, thậm chí còn rửa sạch hộp? Sau khi ăn uống xong, cô còn nhàn nhã ngủ trong xe?"Cố thiếu gia? Tiểu Vương thấy xe dừng lại quá lâu, lại lên tiếng gọi Cố Dư Sinh.Cố Dư Sinh khinh thường nháy mắt một cái, đem thu hồi những suy nghĩ sâu sắc, nhấc điếu thuốc hút một hơi, sau đó nhìn hướng xe của Tần Chỉ Ái lao đi.Đó là hướng nhà cũ họ Cố,... Cô lấy cơm hộp ở Cố Gia, bây giờ chẳng lẽ ăn xong lại đi trả hộp?Cố Dư Sinh gạt tàn thuốc vào thùng rác, lại nhắc mí mắt nhìn về phía Tiểu Vương, thờ ơ nói: "Quay xe, trở về nhà cũ một chuyến!"

Chương 74: Tình thâm nhưng duyên đã hết (4)