Tác giả:

Đó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là…

Chương 315: Ai đúng ai sai có quan trọng không? (5)

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Là bởi vì không quan trọng nên lúc hắn đang ở trong một cuộc họp quan trọng, hắn thấy điện thoại của cô liền không do dự bắt máy.Cũng bởi vì không quan trọng, hắn hỏi vài câu không nghe thấy cô trả lời, nhưng lại nghe tiếng mọi người hốt hoảng gọi tên cô, hắn liền không do dự rời khỏi cuộc họp, liền dùng GPS xem cô đang ở đâu.Cũng bởi vì không quan trọng hắn đua xe đến đây, sau khi bước vào phòng chụp ảnh, nhìn thấy một màn mạo hiểm như vậy, không hề nghĩ ngợi gì giúp cô đỡ côn gỗ.Lâm Ức không biết Cố Dư Sinh đang tức giận, nhưng bị khí thế của hắn làm cho sợ há miệng, cũng không dám nói gì.Cố Dư Sinh cũng không muốn cùng cô ta đôi co, cầm đoạn côn gỗ ném xuống mặt đất một cái, đứng dậy sửa sang lại quần áo, quay người đi về phía Tần Chỉ Ái.Tầm mắt Tần Chỉ Ái nhìn đến Cố Dư Sinh cao to kiên cường như vậy, bóng người của hắn từng bước từng bước đến gần khiến cô ý thức được rõ ràng rằng, những chuỗi hình ảnh vừa phát sinh trong phòng chụp hình lúc nãy đều là thật.Trên người Cố Dư Sinh còn dư lại hơi thở tức giận, nhưng hắn lại trầm giọng nói chuyện với cô: “Có bị thương ở đâu không?”Tần Chỉ Ái nhìn chằm chằm Cố Dư Sinh trong chốc lát mới lắc lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Không ạ.”Cố Dư Sinh nghe thấy nhưng vẫn không yên lòng kéo cánh tay của cô, nhìn cả người cô một lần, sau khi xác định không có gì mới thầm thở phào nhẹ nhõm.Hắn chạy trối chết, chạy tới nơi đã nhìn thấy tình huống đáng sợ như vậy rồi.Cho tới bây giờ, hắn hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được nếu mình đến muộn một chút, côn gỗ kia gõ vào đầu cô, sẽ có hậu quả như thế nào!Nghĩ tới đây, hắn lại có ý định giết người.Cố Dư Sinh rũ mi mắt, đè ép bất mãn hỏi Tần Chỉ Ái: “Nếu cô ta khiến em chịu oan ức, em không muốn đóng phim cùng cô ấy, anh để bọn họ thay diễn viên khác, được không?Lúc bình thường đã xảy ra chuyện, không phải nên làm rõ tình hình như lời Lâm Ức nói sao?Nhưng Cố Dư Sinh đi tới trước mặt Lương Đậu Khấu mở miệng liền hỏi về thân thể của cô, sau đó còn hỏi cô có chịu oan ức gì không, thậm chí còn muốn thay Lâm Ức.Những người ở đây cũng không phải là ngốc, những lời này cũng đủ để họ biết Tần Chỉ Ái đối với Cố Dư Sinh quan trọng đến mức nào rồi.Chuyện của ngày hôm nay chắc chắn sẽ nhanh chóng lan truyền khắp toàn bộ làng giải trí, đến lúc đó không chừng những người đang mang ân tình của Cố thị sẽ tìm một diễn viên khác xin vào bộ phim của Lương Đậu Khấu hoặc là mời Lương Đậu Khấu đóng quảng cáo cho họ.Chu Tịnh đứng một bên nghĩ tới đây, ánh mắt liền lóe lên một tia sáng.Bất kể là xuất phát từ ý định giữ gìn hình tượng của Lương Đậu Khấu, vẫn là xuất phát từ tâm của Tần Chỉ Ái, bây giờ Lâm Ức đã đủ mất mặt, chuyện ngày hôm nay chỉ sợ cô ta phải đi ra nước ngoài thì may ra mới không làm thiên hạ chê cười, vì vậy Tần Chỉ Ái không chút do dự vội vàng lắc lắc đầu: “Không cần đâu.”Xem ra biểu hiện của cô bé này cũng thật lòng, Cố Dư Sinh cũng không để ý đến Lâm Ức nữa, liền nhẹ giọng hỏi: “Bây giờ xong việc chưa?”

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Là bởi vì không quan trọng nên lúc hắn đang ở trong một cuộc họp quan trọng, hắn thấy điện thoại của cô liền không do dự bắt máy.Cũng bởi vì không quan trọng, hắn hỏi vài câu không nghe thấy cô trả lời, nhưng lại nghe tiếng mọi người hốt hoảng gọi tên cô, hắn liền không do dự rời khỏi cuộc họp, liền dùng GPS xem cô đang ở đâu.Cũng bởi vì không quan trọng hắn đua xe đến đây, sau khi bước vào phòng chụp ảnh, nhìn thấy một màn mạo hiểm như vậy, không hề nghĩ ngợi gì giúp cô đỡ côn gỗ.Lâm Ức không biết Cố Dư Sinh đang tức giận, nhưng bị khí thế của hắn làm cho sợ há miệng, cũng không dám nói gì.Cố Dư Sinh cũng không muốn cùng cô ta đôi co, cầm đoạn côn gỗ ném xuống mặt đất một cái, đứng dậy sửa sang lại quần áo, quay người đi về phía Tần Chỉ Ái.Tầm mắt Tần Chỉ Ái nhìn đến Cố Dư Sinh cao to kiên cường như vậy, bóng người của hắn từng bước từng bước đến gần khiến cô ý thức được rõ ràng rằng, những chuỗi hình ảnh vừa phát sinh trong phòng chụp hình lúc nãy đều là thật.Trên người Cố Dư Sinh còn dư lại hơi thở tức giận, nhưng hắn lại trầm giọng nói chuyện với cô: “Có bị thương ở đâu không?”Tần Chỉ Ái nhìn chằm chằm Cố Dư Sinh trong chốc lát mới lắc lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Không ạ.”Cố Dư Sinh nghe thấy nhưng vẫn không yên lòng kéo cánh tay của cô, nhìn cả người cô một lần, sau khi xác định không có gì mới thầm thở phào nhẹ nhõm.Hắn chạy trối chết, chạy tới nơi đã nhìn thấy tình huống đáng sợ như vậy rồi.Cho tới bây giờ, hắn hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được nếu mình đến muộn một chút, côn gỗ kia gõ vào đầu cô, sẽ có hậu quả như thế nào!Nghĩ tới đây, hắn lại có ý định giết người.Cố Dư Sinh rũ mi mắt, đè ép bất mãn hỏi Tần Chỉ Ái: “Nếu cô ta khiến em chịu oan ức, em không muốn đóng phim cùng cô ấy, anh để bọn họ thay diễn viên khác, được không?Lúc bình thường đã xảy ra chuyện, không phải nên làm rõ tình hình như lời Lâm Ức nói sao?Nhưng Cố Dư Sinh đi tới trước mặt Lương Đậu Khấu mở miệng liền hỏi về thân thể của cô, sau đó còn hỏi cô có chịu oan ức gì không, thậm chí còn muốn thay Lâm Ức.Những người ở đây cũng không phải là ngốc, những lời này cũng đủ để họ biết Tần Chỉ Ái đối với Cố Dư Sinh quan trọng đến mức nào rồi.Chuyện của ngày hôm nay chắc chắn sẽ nhanh chóng lan truyền khắp toàn bộ làng giải trí, đến lúc đó không chừng những người đang mang ân tình của Cố thị sẽ tìm một diễn viên khác xin vào bộ phim của Lương Đậu Khấu hoặc là mời Lương Đậu Khấu đóng quảng cáo cho họ.Chu Tịnh đứng một bên nghĩ tới đây, ánh mắt liền lóe lên một tia sáng.Bất kể là xuất phát từ ý định giữ gìn hình tượng của Lương Đậu Khấu, vẫn là xuất phát từ tâm của Tần Chỉ Ái, bây giờ Lâm Ức đã đủ mất mặt, chuyện ngày hôm nay chỉ sợ cô ta phải đi ra nước ngoài thì may ra mới không làm thiên hạ chê cười, vì vậy Tần Chỉ Ái không chút do dự vội vàng lắc lắc đầu: “Không cần đâu.”Xem ra biểu hiện của cô bé này cũng thật lòng, Cố Dư Sinh cũng không để ý đến Lâm Ức nữa, liền nhẹ giọng hỏi: “Bây giờ xong việc chưa?”

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)Tác giả: Diệp Phi DạTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhĐó là một đêm khuya, Tần Chỉ Ái đang chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng cảm giác được có người nằm bên cạnh, toàn thân cô bõng chốc run run, trong nháy mắt từ trong mơ tỉnh lại. Người nằm xuống bên cạnh là một người đàn ông. Bên trong phòng có đèn ngủ, u ám mờ nhạt, mặc dù cô thấy không rõ khuôn mặt của người đàn ông, nhưng chỉ liếc mắt vẫn nhận ra được anh là Cố Dư Sinh. Hai năm không thấy, bỗng nhiên gặp lại, Tần Chỉ Ái có chút khẩn trương, cũng có chút ngẩn ngơ, cô giả vờ trấn định ổn định thân mình một chút, giọng điệu bình tĩnh lên tiếng: "Anh đã trở về?" Cố Dư Sinh không trả lời Tần Chỉ Ái, thậm chí còn không không liếc mắt nhìn cô, chỉ là nhanh chóng cởi quần áo, xoay người đem cô đặt ở dưới thân. Nhiệt độ cơ thể người đàn ông cực nóng, làm cho đáy lòng Tần Chỉ Ái không hiểu sao có chút hoảng sợ, không phải là cô chưa từng nghĩ tới hoàn cảnh sau khi gặp mặt nhưng lại không ngờ rằng lại là hoàn cảnh như vậy, cô theo bản năng bắt đầu chống lại, nỗ lực chạy trốn. Cố Dư Sinh như là… Là bởi vì không quan trọng nên lúc hắn đang ở trong một cuộc họp quan trọng, hắn thấy điện thoại của cô liền không do dự bắt máy.Cũng bởi vì không quan trọng, hắn hỏi vài câu không nghe thấy cô trả lời, nhưng lại nghe tiếng mọi người hốt hoảng gọi tên cô, hắn liền không do dự rời khỏi cuộc họp, liền dùng GPS xem cô đang ở đâu.Cũng bởi vì không quan trọng hắn đua xe đến đây, sau khi bước vào phòng chụp ảnh, nhìn thấy một màn mạo hiểm như vậy, không hề nghĩ ngợi gì giúp cô đỡ côn gỗ.Lâm Ức không biết Cố Dư Sinh đang tức giận, nhưng bị khí thế của hắn làm cho sợ há miệng, cũng không dám nói gì.Cố Dư Sinh cũng không muốn cùng cô ta đôi co, cầm đoạn côn gỗ ném xuống mặt đất một cái, đứng dậy sửa sang lại quần áo, quay người đi về phía Tần Chỉ Ái.Tầm mắt Tần Chỉ Ái nhìn đến Cố Dư Sinh cao to kiên cường như vậy, bóng người của hắn từng bước từng bước đến gần khiến cô ý thức được rõ ràng rằng, những chuỗi hình ảnh vừa phát sinh trong phòng chụp hình lúc nãy đều là thật.Trên người Cố Dư Sinh còn dư lại hơi thở tức giận, nhưng hắn lại trầm giọng nói chuyện với cô: “Có bị thương ở đâu không?”Tần Chỉ Ái nhìn chằm chằm Cố Dư Sinh trong chốc lát mới lắc lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Không ạ.”Cố Dư Sinh nghe thấy nhưng vẫn không yên lòng kéo cánh tay của cô, nhìn cả người cô một lần, sau khi xác định không có gì mới thầm thở phào nhẹ nhõm.Hắn chạy trối chết, chạy tới nơi đã nhìn thấy tình huống đáng sợ như vậy rồi.Cho tới bây giờ, hắn hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được nếu mình đến muộn một chút, côn gỗ kia gõ vào đầu cô, sẽ có hậu quả như thế nào!Nghĩ tới đây, hắn lại có ý định giết người.Cố Dư Sinh rũ mi mắt, đè ép bất mãn hỏi Tần Chỉ Ái: “Nếu cô ta khiến em chịu oan ức, em không muốn đóng phim cùng cô ấy, anh để bọn họ thay diễn viên khác, được không?Lúc bình thường đã xảy ra chuyện, không phải nên làm rõ tình hình như lời Lâm Ức nói sao?Nhưng Cố Dư Sinh đi tới trước mặt Lương Đậu Khấu mở miệng liền hỏi về thân thể của cô, sau đó còn hỏi cô có chịu oan ức gì không, thậm chí còn muốn thay Lâm Ức.Những người ở đây cũng không phải là ngốc, những lời này cũng đủ để họ biết Tần Chỉ Ái đối với Cố Dư Sinh quan trọng đến mức nào rồi.Chuyện của ngày hôm nay chắc chắn sẽ nhanh chóng lan truyền khắp toàn bộ làng giải trí, đến lúc đó không chừng những người đang mang ân tình của Cố thị sẽ tìm một diễn viên khác xin vào bộ phim của Lương Đậu Khấu hoặc là mời Lương Đậu Khấu đóng quảng cáo cho họ.Chu Tịnh đứng một bên nghĩ tới đây, ánh mắt liền lóe lên một tia sáng.Bất kể là xuất phát từ ý định giữ gìn hình tượng của Lương Đậu Khấu, vẫn là xuất phát từ tâm của Tần Chỉ Ái, bây giờ Lâm Ức đã đủ mất mặt, chuyện ngày hôm nay chỉ sợ cô ta phải đi ra nước ngoài thì may ra mới không làm thiên hạ chê cười, vì vậy Tần Chỉ Ái không chút do dự vội vàng lắc lắc đầu: “Không cần đâu.”Xem ra biểu hiện của cô bé này cũng thật lòng, Cố Dư Sinh cũng không để ý đến Lâm Ức nữa, liền nhẹ giọng hỏi: “Bây giờ xong việc chưa?”

Chương 315: Ai đúng ai sai có quan trọng không? (5)