Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 1669
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1669Con ngươi Viên Sùng Long đảo qua đảo lại, không ngừng nghĩ đối sách, thế nhưng ông ta có thể có đối sách gì đây? Lý Lộ Lộ phía trên bục cũng đờ đẫn y như vậy! Chuyện này tuyệt đối không thể nào, Đông Phương Ngạo Vũ có sức mạnh giống như thiên thần, sớm đã không còn là kẻ mà một võ sĩ thông thường có thể so bì được! Hắn giơ tay lên là vạn vật héo úa, sao có thể thua Tiêu Chính Văn được cơ chứ? “Không!” Đông Phương Ngạo Vũ khó nhọc bò từ dưới đất lên, phát ra một tiếng gầm đầy phẫn nộ! Chuyện này tuyệt đối không thể nào! Đây không phải sự thật! Lúc này, lòng tự tôn và vẻ cao ngạo của Đông Phương Ngạo Vũ đã bị cú đấm của Tiêu Chính Văn đánh nát vụn! Hắn mới là con cưng của trời, hắn mới là Thiên Vương mạnh nhất Hoa Quốc! Đông Phương Ngạo Vũ không cam tâm trừng mắt nhìn Tiêu Chính Văn, lại siết chặt nắm đấm, nghiến răng ken két. “Sao nào, trận pháp của anh không linh hoạt nữa à? Hay là anh không chấp nhận được nỗi đau của sự thất bại?” Tiêu Chính Văn cười khẩy, lạnh lùng lên tiếng. Vừa dứt lời, anh đã bước tới trước mặt Đông Phương Ngạo Vũ, giơ tay giáng thêm một cú tát lên mặt hắn. “Bốp!” Cùng với một tiếng vang lanh lảnh, cơ thể Đông Phương Ngạo Vũ giống như một con diều đứt dây, bay thẳng ra xa. “Rầm!” Lại một lần nữa ngã mạnh vào trong nham thạch, Đông Phương Ngạo Vũ hoàn toàn sửng sốt. Sao hắn có thể bị Tiêu Chính Văn đánh bại chứ? Sao hắn có thể thua Tiêu Chính Văn? Thế nhưng, không đợi hắn kịp hoàn hồn lại, tiếng bước chân của Tiêu Chính Văn đã truyền đến. Nhìn thấy Tiêu Chính Văn cách mình chưa tới năm bước chân, nhưng Đông Phương Ngạo Vũ đã cảm nhận được một luồng hơi thở hết sức nguy hiểm. Không khí xung quanh dường như còn ngưng tụ cả sương trắng! Sát khí đó vô cùng mãnh liệt!Tiêu Chính Văn có ý định giết hắn!“Không! Tiêu Chính Văn! Anh…anh không thể!”Đông Phương Ngạo Vũ vội vàng đứng dậy, quay đầu nhìn Tiêu CHính Văn, hắn là đệ tử thân truyền mà Hoa Sơn của xuống, hắn không thể thua!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1669Con ngươi Viên Sùng Long đảo qua đảo lại, không ngừng nghĩ đối sách, thế nhưng ông ta có thể có đối sách gì đây? Lý Lộ Lộ phía trên bục cũng đờ đẫn y như vậy! Chuyện này tuyệt đối không thể nào, Đông Phương Ngạo Vũ có sức mạnh giống như thiên thần, sớm đã không còn là kẻ mà một võ sĩ thông thường có thể so bì được! Hắn giơ tay lên là vạn vật héo úa, sao có thể thua Tiêu Chính Văn được cơ chứ? “Không!” Đông Phương Ngạo Vũ khó nhọc bò từ dưới đất lên, phát ra một tiếng gầm đầy phẫn nộ! Chuyện này tuyệt đối không thể nào! Đây không phải sự thật! Lúc này, lòng tự tôn và vẻ cao ngạo của Đông Phương Ngạo Vũ đã bị cú đấm của Tiêu Chính Văn đánh nát vụn! Hắn mới là con cưng của trời, hắn mới là Thiên Vương mạnh nhất Hoa Quốc! Đông Phương Ngạo Vũ không cam tâm trừng mắt nhìn Tiêu Chính Văn, lại siết chặt nắm đấm, nghiến răng ken két. “Sao nào, trận pháp của anh không linh hoạt nữa à? Hay là anh không chấp nhận được nỗi đau của sự thất bại?” Tiêu Chính Văn cười khẩy, lạnh lùng lên tiếng. Vừa dứt lời, anh đã bước tới trước mặt Đông Phương Ngạo Vũ, giơ tay giáng thêm một cú tát lên mặt hắn. “Bốp!” Cùng với một tiếng vang lanh lảnh, cơ thể Đông Phương Ngạo Vũ giống như một con diều đứt dây, bay thẳng ra xa. “Rầm!” Lại một lần nữa ngã mạnh vào trong nham thạch, Đông Phương Ngạo Vũ hoàn toàn sửng sốt. Sao hắn có thể bị Tiêu Chính Văn đánh bại chứ? Sao hắn có thể thua Tiêu Chính Văn? Thế nhưng, không đợi hắn kịp hoàn hồn lại, tiếng bước chân của Tiêu Chính Văn đã truyền đến. Nhìn thấy Tiêu Chính Văn cách mình chưa tới năm bước chân, nhưng Đông Phương Ngạo Vũ đã cảm nhận được một luồng hơi thở hết sức nguy hiểm. Không khí xung quanh dường như còn ngưng tụ cả sương trắng! Sát khí đó vô cùng mãnh liệt!Tiêu Chính Văn có ý định giết hắn!“Không! Tiêu Chính Văn! Anh…anh không thể!”Đông Phương Ngạo Vũ vội vàng đứng dậy, quay đầu nhìn Tiêu CHính Văn, hắn là đệ tử thân truyền mà Hoa Sơn của xuống, hắn không thể thua!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 1669Con ngươi Viên Sùng Long đảo qua đảo lại, không ngừng nghĩ đối sách, thế nhưng ông ta có thể có đối sách gì đây? Lý Lộ Lộ phía trên bục cũng đờ đẫn y như vậy! Chuyện này tuyệt đối không thể nào, Đông Phương Ngạo Vũ có sức mạnh giống như thiên thần, sớm đã không còn là kẻ mà một võ sĩ thông thường có thể so bì được! Hắn giơ tay lên là vạn vật héo úa, sao có thể thua Tiêu Chính Văn được cơ chứ? “Không!” Đông Phương Ngạo Vũ khó nhọc bò từ dưới đất lên, phát ra một tiếng gầm đầy phẫn nộ! Chuyện này tuyệt đối không thể nào! Đây không phải sự thật! Lúc này, lòng tự tôn và vẻ cao ngạo của Đông Phương Ngạo Vũ đã bị cú đấm của Tiêu Chính Văn đánh nát vụn! Hắn mới là con cưng của trời, hắn mới là Thiên Vương mạnh nhất Hoa Quốc! Đông Phương Ngạo Vũ không cam tâm trừng mắt nhìn Tiêu Chính Văn, lại siết chặt nắm đấm, nghiến răng ken két. “Sao nào, trận pháp của anh không linh hoạt nữa à? Hay là anh không chấp nhận được nỗi đau của sự thất bại?” Tiêu Chính Văn cười khẩy, lạnh lùng lên tiếng. Vừa dứt lời, anh đã bước tới trước mặt Đông Phương Ngạo Vũ, giơ tay giáng thêm một cú tát lên mặt hắn. “Bốp!” Cùng với một tiếng vang lanh lảnh, cơ thể Đông Phương Ngạo Vũ giống như một con diều đứt dây, bay thẳng ra xa. “Rầm!” Lại một lần nữa ngã mạnh vào trong nham thạch, Đông Phương Ngạo Vũ hoàn toàn sửng sốt. Sao hắn có thể bị Tiêu Chính Văn đánh bại chứ? Sao hắn có thể thua Tiêu Chính Văn? Thế nhưng, không đợi hắn kịp hoàn hồn lại, tiếng bước chân của Tiêu Chính Văn đã truyền đến. Nhìn thấy Tiêu Chính Văn cách mình chưa tới năm bước chân, nhưng Đông Phương Ngạo Vũ đã cảm nhận được một luồng hơi thở hết sức nguy hiểm. Không khí xung quanh dường như còn ngưng tụ cả sương trắng! Sát khí đó vô cùng mãnh liệt!Tiêu Chính Văn có ý định giết hắn!“Không! Tiêu Chính Văn! Anh…anh không thể!”Đông Phương Ngạo Vũ vội vàng đứng dậy, quay đầu nhìn Tiêu CHính Văn, hắn là đệ tử thân truyền mà Hoa Sơn của xuống, hắn không thể thua!