Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 1747
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Ánh mặt trời đỏ như máu chiếu vào mọi người, khiến bọn họ già đi mười tuổi trong phút chốc. Đây là trận pháp gì? Mọi người đều vô cùng kinh ngạc. Lúc này, tóc trên đầu Tiêu Chính Văn cũng trở nên bạc trắng, tốc độ lão hóa của anh nhanh hơn những người khác gấp đôi. Nhìn thấy Tiêu Chính Văn nhanh chóng già đi, Trương Đạo Linh bật cười lớn. “Ha ha ha! Tiêu Chính Văn, bây giờ cậu đã hiểu rồi chứ! Muốn giết cậu, tôi thậm chí còn không cần dùng kiếm! Tam Tuyệt Trận là thứ cậu có thể lĩnh ngộ được sao? Nói cho cậu biết, đây chính là Địa Tuyệt Trận trong Tam Tuyệt Trận!” Nghe Trương Đạo Linh nói xong, mọi người đều há hốc mồm kinh ngạc. Sao Địa Tuyệt Trận lại có thể khiến người ta già đi một cách nhanh chóng đến vậy? “Theo lý giải của nhà họ Trương các người, Thiên Tuyệt Trận có thể khuấy động mây và sét, khống chế uy lực của trời!” “Địa Tuyệt Trận có thể điều chỉnh bốn mùa, kiểm soát thời gian trôi qua!” “Thiên Tuyệt Trận có thể kiểm soát sinh tử, lấy sinh tử làm trận, đúng không?” Tiêu Chính Văn ngẩng đầu, trên mặt hiện lên nếp nhăn, giọng nói cũng già đi rất nhiều. “Tiêu Chính Văn, cậu quả nhiên là có tư chất hơn người, chưa tới mười ngày đã có thể nắm được tinh hoa trận pháp của Tam Tuyệt Trận, hiểu được ý nghĩa của nó, tôi quả thực là không nhìn lầm cậu!” Trương Đạo Linh hơi nghiến răng nói. Thực ra còn một điểm Tiêu Chính Văn chưa nói rõ đó là với năng lực hiện giờ của Trương Đạo Linh, cụ ta chỉ có thể thi triển trận pháp trong một tiếng đồng hồ, nếu vượt quá giờ, cụ ta sẽ hao kiệt hết tinh lực mà chết. Lúc này Trương Đạo Linh vì thể diện của mình, vì uy danh của nhà họ Trương mà đã không tiếc thiêu đốt sinh mạng của mình. Ngẩng đầu nhìn mặt trời đỏ giữa trời, Độ Thiên Chân Nhân liên tục lắc đầu. Xem ra hôm nay, không chỉ Tiêu Chính Văn, mà tất cả mọi người đều sẽ phải chết ! Trong trận thảm họa mấy chục năm trước, một đám quân Vy Hào cũng tiến vào Thiên Sơn. Nghe nói, buổi trưa ngày hôm đó, trên trời xuất hiện mặt trời máu. Ánh mặt trời gay gắt, chói lọi trong vòng trăm cây số.Khi đội quân Vy Hào đi đến lưng chừng núi, bọn họ đã cảm thấy cạn kiệt sức lực.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Ánh mặt trời đỏ như máu chiếu vào mọi người, khiến bọn họ già đi mười tuổi trong phút chốc. Đây là trận pháp gì? Mọi người đều vô cùng kinh ngạc. Lúc này, tóc trên đầu Tiêu Chính Văn cũng trở nên bạc trắng, tốc độ lão hóa của anh nhanh hơn những người khác gấp đôi. Nhìn thấy Tiêu Chính Văn nhanh chóng già đi, Trương Đạo Linh bật cười lớn. “Ha ha ha! Tiêu Chính Văn, bây giờ cậu đã hiểu rồi chứ! Muốn giết cậu, tôi thậm chí còn không cần dùng kiếm! Tam Tuyệt Trận là thứ cậu có thể lĩnh ngộ được sao? Nói cho cậu biết, đây chính là Địa Tuyệt Trận trong Tam Tuyệt Trận!” Nghe Trương Đạo Linh nói xong, mọi người đều há hốc mồm kinh ngạc. Sao Địa Tuyệt Trận lại có thể khiến người ta già đi một cách nhanh chóng đến vậy? “Theo lý giải của nhà họ Trương các người, Thiên Tuyệt Trận có thể khuấy động mây và sét, khống chế uy lực của trời!” “Địa Tuyệt Trận có thể điều chỉnh bốn mùa, kiểm soát thời gian trôi qua!” “Thiên Tuyệt Trận có thể kiểm soát sinh tử, lấy sinh tử làm trận, đúng không?” Tiêu Chính Văn ngẩng đầu, trên mặt hiện lên nếp nhăn, giọng nói cũng già đi rất nhiều. “Tiêu Chính Văn, cậu quả nhiên là có tư chất hơn người, chưa tới mười ngày đã có thể nắm được tinh hoa trận pháp của Tam Tuyệt Trận, hiểu được ý nghĩa của nó, tôi quả thực là không nhìn lầm cậu!” Trương Đạo Linh hơi nghiến răng nói. Thực ra còn một điểm Tiêu Chính Văn chưa nói rõ đó là với năng lực hiện giờ của Trương Đạo Linh, cụ ta chỉ có thể thi triển trận pháp trong một tiếng đồng hồ, nếu vượt quá giờ, cụ ta sẽ hao kiệt hết tinh lực mà chết. Lúc này Trương Đạo Linh vì thể diện của mình, vì uy danh của nhà họ Trương mà đã không tiếc thiêu đốt sinh mạng của mình. Ngẩng đầu nhìn mặt trời đỏ giữa trời, Độ Thiên Chân Nhân liên tục lắc đầu. Xem ra hôm nay, không chỉ Tiêu Chính Văn, mà tất cả mọi người đều sẽ phải chết ! Trong trận thảm họa mấy chục năm trước, một đám quân Vy Hào cũng tiến vào Thiên Sơn. Nghe nói, buổi trưa ngày hôm đó, trên trời xuất hiện mặt trời máu. Ánh mặt trời gay gắt, chói lọi trong vòng trăm cây số.Khi đội quân Vy Hào đi đến lưng chừng núi, bọn họ đã cảm thấy cạn kiệt sức lực.
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Ánh mặt trời đỏ như máu chiếu vào mọi người, khiến bọn họ già đi mười tuổi trong phút chốc. Đây là trận pháp gì? Mọi người đều vô cùng kinh ngạc. Lúc này, tóc trên đầu Tiêu Chính Văn cũng trở nên bạc trắng, tốc độ lão hóa của anh nhanh hơn những người khác gấp đôi. Nhìn thấy Tiêu Chính Văn nhanh chóng già đi, Trương Đạo Linh bật cười lớn. “Ha ha ha! Tiêu Chính Văn, bây giờ cậu đã hiểu rồi chứ! Muốn giết cậu, tôi thậm chí còn không cần dùng kiếm! Tam Tuyệt Trận là thứ cậu có thể lĩnh ngộ được sao? Nói cho cậu biết, đây chính là Địa Tuyệt Trận trong Tam Tuyệt Trận!” Nghe Trương Đạo Linh nói xong, mọi người đều há hốc mồm kinh ngạc. Sao Địa Tuyệt Trận lại có thể khiến người ta già đi một cách nhanh chóng đến vậy? “Theo lý giải của nhà họ Trương các người, Thiên Tuyệt Trận có thể khuấy động mây và sét, khống chế uy lực của trời!” “Địa Tuyệt Trận có thể điều chỉnh bốn mùa, kiểm soát thời gian trôi qua!” “Thiên Tuyệt Trận có thể kiểm soát sinh tử, lấy sinh tử làm trận, đúng không?” Tiêu Chính Văn ngẩng đầu, trên mặt hiện lên nếp nhăn, giọng nói cũng già đi rất nhiều. “Tiêu Chính Văn, cậu quả nhiên là có tư chất hơn người, chưa tới mười ngày đã có thể nắm được tinh hoa trận pháp của Tam Tuyệt Trận, hiểu được ý nghĩa của nó, tôi quả thực là không nhìn lầm cậu!” Trương Đạo Linh hơi nghiến răng nói. Thực ra còn một điểm Tiêu Chính Văn chưa nói rõ đó là với năng lực hiện giờ của Trương Đạo Linh, cụ ta chỉ có thể thi triển trận pháp trong một tiếng đồng hồ, nếu vượt quá giờ, cụ ta sẽ hao kiệt hết tinh lực mà chết. Lúc này Trương Đạo Linh vì thể diện của mình, vì uy danh của nhà họ Trương mà đã không tiếc thiêu đốt sinh mạng của mình. Ngẩng đầu nhìn mặt trời đỏ giữa trời, Độ Thiên Chân Nhân liên tục lắc đầu. Xem ra hôm nay, không chỉ Tiêu Chính Văn, mà tất cả mọi người đều sẽ phải chết ! Trong trận thảm họa mấy chục năm trước, một đám quân Vy Hào cũng tiến vào Thiên Sơn. Nghe nói, buổi trưa ngày hôm đó, trên trời xuất hiện mặt trời máu. Ánh mặt trời gay gắt, chói lọi trong vòng trăm cây số.Khi đội quân Vy Hào đi đến lưng chừng núi, bọn họ đã cảm thấy cạn kiệt sức lực.