Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 2700
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Máu tươi men theo bậc đá không ngừng chảy xuống chân núi! Nhìn thấy Hoa Sơn bị một mình Tiêu Chính Văn tắm máu, cả võ tông chấn động không thôi! Tiêu Chính Văn thật sự dám tàn sát năm đại danh sơn? “Tiêu Chính Văn, cậu dám huỷ hoại nền móng Hoa Sơn của tôi!” Xung Tiêu Tử đã nổi điên! Tiêu Chính Văn đang muốn nhổ tận gốc cả Hoa Sơn đây mà! Dù vào thời Tiên Tần thì cũng không ai dám bất kính với năm đại danh sơn như vậy! Thế nhưng lúc này, Tiêu Chính Văn căn bản không phí lời với cụ ta, anh đi qua bất cứ nơi nào, tất cả đệ tử Hoa Sơn tại nơi đó đều nổ tan tác thành bụi máu như cũ! Nhìn thấy cảnh tượng này, gần như cả nước đều vỗ tay khen ngợi, thậm chí có người còn đốt cả pháo! Đám đệ tử Hoa Sơn này, có ai mà hai tay không nhuốm đầy máu của những người dân bình thường? Tiêu Chính Vân đang giúp dân xả hận! “Nhổ tận gốc thì sao?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng cười nói, ngay sau đó lại có thêm mấy chục tia máu bắn về phía trước mặt Xung Tiêu Tử! “Tiêu Chính Văn, cậu dừng tay lại cho tôi!” Xung Tiêu Tử gầm lên. “Dừng tay? Đâu có chuyện dễ dàng như thế! Trói!” Tiêu Chính Văn chỉ một tay ra, một tia sáng màu vàng bay ra, Xung Tiêu Tử bị trói chặt vào trong tia sáng màu vàng đó! “Tiêu Chính Văn, cậu to gan thật đấy!” Hoả Long Chân Quân của Huệ Mi cũng không ngồi yên được nữa! Nếu như Hoa Sơn bị tiêu diệt, vậy thì năm đại danh sơn bọn họ còn mặt mũi gì nữa? “Không cần vội, sớm muộn gì cũng tới lượt mấy người thôi! Hôm nay, Tiêu Chính Văn tôi phải tính rõ nợ nần với mấy người!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp lời. “Tiêu Chính Văn, cậu dám tiêu diệt Hoa Sơn của tôi, sau này cả võ tông sẽ coi cậu như cái gai trong mắt, nhất định sẽ nhanh chóng diệt trừ cậu!” Xung Tiêu Tử bị trói trong màn ánh sáng màu vàng đó, căn bản chẳng thể cử động! Chỉ đành liều mạng gầm lên! “Có tiêu diệt Hoa Sơn của ông hay không, sau này cũng chỉ có một kết quả, vậy thì việc gì phải tha cho đám tội nhân hai tay đã nhuốm đầy máu dân như lũ mấy người!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng cười khẩy, sau đó vung tay lên, một tiếng rồng ngâm vang vọng khắp cả đất trời! Mạng sống của vô số người bị tước đoạt chỉ trong nháy mắt, bọn họ lập tức biến thành những bộ xương khô! “Tiêu Chính Văn!”Mặc dù không nhìn thấy cảnh tượng thế giới bên ngoài, thế nhưng cảm giác tử khí nặng nề đó lại khiến cho Xung Tiêu Tử lập tức hiểu ra bên ngoài đã xảy ra chuyện gì!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Máu tươi men theo bậc đá không ngừng chảy xuống chân núi! Nhìn thấy Hoa Sơn bị một mình Tiêu Chính Văn tắm máu, cả võ tông chấn động không thôi! Tiêu Chính Văn thật sự dám tàn sát năm đại danh sơn? “Tiêu Chính Văn, cậu dám huỷ hoại nền móng Hoa Sơn của tôi!” Xung Tiêu Tử đã nổi điên! Tiêu Chính Văn đang muốn nhổ tận gốc cả Hoa Sơn đây mà! Dù vào thời Tiên Tần thì cũng không ai dám bất kính với năm đại danh sơn như vậy! Thế nhưng lúc này, Tiêu Chính Văn căn bản không phí lời với cụ ta, anh đi qua bất cứ nơi nào, tất cả đệ tử Hoa Sơn tại nơi đó đều nổ tan tác thành bụi máu như cũ! Nhìn thấy cảnh tượng này, gần như cả nước đều vỗ tay khen ngợi, thậm chí có người còn đốt cả pháo! Đám đệ tử Hoa Sơn này, có ai mà hai tay không nhuốm đầy máu của những người dân bình thường? Tiêu Chính Vân đang giúp dân xả hận! “Nhổ tận gốc thì sao?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng cười nói, ngay sau đó lại có thêm mấy chục tia máu bắn về phía trước mặt Xung Tiêu Tử! “Tiêu Chính Văn, cậu dừng tay lại cho tôi!” Xung Tiêu Tử gầm lên. “Dừng tay? Đâu có chuyện dễ dàng như thế! Trói!” Tiêu Chính Văn chỉ một tay ra, một tia sáng màu vàng bay ra, Xung Tiêu Tử bị trói chặt vào trong tia sáng màu vàng đó! “Tiêu Chính Văn, cậu to gan thật đấy!” Hoả Long Chân Quân của Huệ Mi cũng không ngồi yên được nữa! Nếu như Hoa Sơn bị tiêu diệt, vậy thì năm đại danh sơn bọn họ còn mặt mũi gì nữa? “Không cần vội, sớm muộn gì cũng tới lượt mấy người thôi! Hôm nay, Tiêu Chính Văn tôi phải tính rõ nợ nần với mấy người!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp lời. “Tiêu Chính Văn, cậu dám tiêu diệt Hoa Sơn của tôi, sau này cả võ tông sẽ coi cậu như cái gai trong mắt, nhất định sẽ nhanh chóng diệt trừ cậu!” Xung Tiêu Tử bị trói trong màn ánh sáng màu vàng đó, căn bản chẳng thể cử động! Chỉ đành liều mạng gầm lên! “Có tiêu diệt Hoa Sơn của ông hay không, sau này cũng chỉ có một kết quả, vậy thì việc gì phải tha cho đám tội nhân hai tay đã nhuốm đầy máu dân như lũ mấy người!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng cười khẩy, sau đó vung tay lên, một tiếng rồng ngâm vang vọng khắp cả đất trời! Mạng sống của vô số người bị tước đoạt chỉ trong nháy mắt, bọn họ lập tức biến thành những bộ xương khô! “Tiêu Chính Văn!”Mặc dù không nhìn thấy cảnh tượng thế giới bên ngoài, thế nhưng cảm giác tử khí nặng nề đó lại khiến cho Xung Tiêu Tử lập tức hiểu ra bên ngoài đã xảy ra chuyện gì!
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Máu tươi men theo bậc đá không ngừng chảy xuống chân núi! Nhìn thấy Hoa Sơn bị một mình Tiêu Chính Văn tắm máu, cả võ tông chấn động không thôi! Tiêu Chính Văn thật sự dám tàn sát năm đại danh sơn? “Tiêu Chính Văn, cậu dám huỷ hoại nền móng Hoa Sơn của tôi!” Xung Tiêu Tử đã nổi điên! Tiêu Chính Văn đang muốn nhổ tận gốc cả Hoa Sơn đây mà! Dù vào thời Tiên Tần thì cũng không ai dám bất kính với năm đại danh sơn như vậy! Thế nhưng lúc này, Tiêu Chính Văn căn bản không phí lời với cụ ta, anh đi qua bất cứ nơi nào, tất cả đệ tử Hoa Sơn tại nơi đó đều nổ tan tác thành bụi máu như cũ! Nhìn thấy cảnh tượng này, gần như cả nước đều vỗ tay khen ngợi, thậm chí có người còn đốt cả pháo! Đám đệ tử Hoa Sơn này, có ai mà hai tay không nhuốm đầy máu của những người dân bình thường? Tiêu Chính Vân đang giúp dân xả hận! “Nhổ tận gốc thì sao?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng cười nói, ngay sau đó lại có thêm mấy chục tia máu bắn về phía trước mặt Xung Tiêu Tử! “Tiêu Chính Văn, cậu dừng tay lại cho tôi!” Xung Tiêu Tử gầm lên. “Dừng tay? Đâu có chuyện dễ dàng như thế! Trói!” Tiêu Chính Văn chỉ một tay ra, một tia sáng màu vàng bay ra, Xung Tiêu Tử bị trói chặt vào trong tia sáng màu vàng đó! “Tiêu Chính Văn, cậu to gan thật đấy!” Hoả Long Chân Quân của Huệ Mi cũng không ngồi yên được nữa! Nếu như Hoa Sơn bị tiêu diệt, vậy thì năm đại danh sơn bọn họ còn mặt mũi gì nữa? “Không cần vội, sớm muộn gì cũng tới lượt mấy người thôi! Hôm nay, Tiêu Chính Văn tôi phải tính rõ nợ nần với mấy người!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp lời. “Tiêu Chính Văn, cậu dám tiêu diệt Hoa Sơn của tôi, sau này cả võ tông sẽ coi cậu như cái gai trong mắt, nhất định sẽ nhanh chóng diệt trừ cậu!” Xung Tiêu Tử bị trói trong màn ánh sáng màu vàng đó, căn bản chẳng thể cử động! Chỉ đành liều mạng gầm lên! “Có tiêu diệt Hoa Sơn của ông hay không, sau này cũng chỉ có một kết quả, vậy thì việc gì phải tha cho đám tội nhân hai tay đã nhuốm đầy máu dân như lũ mấy người!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng cười khẩy, sau đó vung tay lên, một tiếng rồng ngâm vang vọng khắp cả đất trời! Mạng sống của vô số người bị tước đoạt chỉ trong nháy mắt, bọn họ lập tức biến thành những bộ xương khô! “Tiêu Chính Văn!”Mặc dù không nhìn thấy cảnh tượng thế giới bên ngoài, thế nhưng cảm giác tử khí nặng nề đó lại khiến cho Xung Tiêu Tử lập tức hiểu ra bên ngoài đã xảy ra chuyện gì!