Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 2835

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Vừa giúp nhà họ Chu vừa giúp nhà họ Khổng, nhưng khí vận của Âu Lục chỉ có một phần, không thể để hai người họ chia nhau nhỉ?” Tiêu Chính Văn nửa đùa nửa thật nói. “Không, dĩ nhiên là không thể, nhưng khí vận này chỉ cần được thế tử Hoa Quốc có được đã đủ rồi. Hơn nữa nhà họ Chu và nhà họ Khổng ngoài mặt thì nghe theo Thiên Đạo Minh Ước nhưng thật ra đều bằng mặt không bằng lòng”. “Trong lòng mỗi người chúng ta mãi mãi hướng về Hoa Quốc, thế nên giúp họ cũng như giúp người của chúng ta”. Lý Chính Đạo lại giải thích. “Vậy Theodore thì sao?” Tiêu Chính Văn vô thức hỏi. “Lâu đài Versailles dĩ nhiên là tay sai trung thành của Thiên Đạo Minh Ước, Thiên Đạo Minh Ước luôn hướng tới năm trái tim rồng còn sót lại ở Hoa Quốc”. “Nhưng bí mật của Long tộc hẳn chỉ thuộc về Hoa Quốc, thế nên lập trường của hai bên khác nhau”. Lý Chính Đạo giải thích. Năm đó Thiên Đạo Minh Ước bảo rất nhiều cao thủ ngoài lãnh thổ quay về thế tục muốn quét sạch Hoa Quốc ra khỏi Trái Đất, mục đích thật sự của chúng là tìm tim rồng. Lúc đó mặc dù các gia tộc của Hoa Quốc như nhà họ Lý, nhà họ Chu, nhà họ Khổng đều phản đối nhưng vì e ngại sức mạnh của Thiên Đạo Minh Ước nên chỉ lựa chọn im lặng. Chỉ có Tiểu Thái Tông nhà họ Quý vào trụ sở Thiên Đạo Minh Ước, nhưng kết quả đã không cần nói cũng biết. “Cậu Tiêu, lần này cậu đích thân đến thánh vực không phải cũng có dự định gì sao?” Một ý nghĩ bỗng lóe lên trong đầu Lý Chính Đạo. Tại sao Tiêu Chính Văn lại vô cớ chạy đến thánh vực? Ngộ nhỡ cậu ta cũng đến vì để tranh đoạt khí vận Âu Lục, vậy thì vô hình chung thế tử nhà họ Chu và nhà họ Khổng có thêm một kẻ thù nữa rồi. “Tôi không có hứng thú với mấy thứ như khí vận đó”. Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nói. Nghe Tiêu Chính Văn nói thế, Lý Chính Đạo thầm thở phào. Thật ra bản thân Tiêu Chính Văn đã không có hứng thú với khí vận gì đó, với cảnh giới hiện giờ của anh, khí vận cũng chẳng giúp ích gì cho anh cả. Hơn nữa Tiêu Chính Văn đã có ba quả tim rồng và Thiên Sơn Thư Lục, khí vận đã không có ý nghĩa gì với anh nữa. Thêm vào đó dù là khí vận của nước nào thì có thể mạnh hơn Quốc Vận của Hoa Quốc sao? Ngược lại Long Nguyệt và Long Hình, hoặc nên nói là điện Thần Long đang cấp thiết cần khí vận để tăng sức mạnh. Nhưng Lý Chính Đạo không hề nhắc đến chuyện này, dĩ nhiên Tiêu Chính Văn cũng không cần nói quá nhiều với cụ ta. “Nếu cậu Tiêu đã không có ý tranh đoạt thì mọi người đều là bạn, tôi đến hơi vội vẫn chưa gặp thế tử nhà họ Chu và thế tử Khổng”. “Tối nay bọn tôi tổ chức một bữa tiệc, một mặt là giới thiệu cho mọi người làm quen, mặt khác thương lượng làm sao để cùng nhau chống lại kẻ địch mạnh khác, cậu Tiêu có thể đến không?”Lý Chính Đạo thành ý mời anh.Tiêu Chính văn và đám người Chu Thụy Chân không cùng lý tưởng nên không thể ngồi chung với nhau, nhưng vẫn muốn cho người trung gian Lý Chính Đạo này thể diện.Dù sao nhà họ cũng chưa từng làm chuyện có lỗi với Hoa Quốc.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Vừa giúp nhà họ Chu vừa giúp nhà họ Khổng, nhưng khí vận của Âu Lục chỉ có một phần, không thể để hai người họ chia nhau nhỉ?” Tiêu Chính Văn nửa đùa nửa thật nói. “Không, dĩ nhiên là không thể, nhưng khí vận này chỉ cần được thế tử Hoa Quốc có được đã đủ rồi. Hơn nữa nhà họ Chu và nhà họ Khổng ngoài mặt thì nghe theo Thiên Đạo Minh Ước nhưng thật ra đều bằng mặt không bằng lòng”. “Trong lòng mỗi người chúng ta mãi mãi hướng về Hoa Quốc, thế nên giúp họ cũng như giúp người của chúng ta”. Lý Chính Đạo lại giải thích. “Vậy Theodore thì sao?” Tiêu Chính Văn vô thức hỏi. “Lâu đài Versailles dĩ nhiên là tay sai trung thành của Thiên Đạo Minh Ước, Thiên Đạo Minh Ước luôn hướng tới năm trái tim rồng còn sót lại ở Hoa Quốc”. “Nhưng bí mật của Long tộc hẳn chỉ thuộc về Hoa Quốc, thế nên lập trường của hai bên khác nhau”. Lý Chính Đạo giải thích. Năm đó Thiên Đạo Minh Ước bảo rất nhiều cao thủ ngoài lãnh thổ quay về thế tục muốn quét sạch Hoa Quốc ra khỏi Trái Đất, mục đích thật sự của chúng là tìm tim rồng. Lúc đó mặc dù các gia tộc của Hoa Quốc như nhà họ Lý, nhà họ Chu, nhà họ Khổng đều phản đối nhưng vì e ngại sức mạnh của Thiên Đạo Minh Ước nên chỉ lựa chọn im lặng. Chỉ có Tiểu Thái Tông nhà họ Quý vào trụ sở Thiên Đạo Minh Ước, nhưng kết quả đã không cần nói cũng biết. “Cậu Tiêu, lần này cậu đích thân đến thánh vực không phải cũng có dự định gì sao?” Một ý nghĩ bỗng lóe lên trong đầu Lý Chính Đạo. Tại sao Tiêu Chính Văn lại vô cớ chạy đến thánh vực? Ngộ nhỡ cậu ta cũng đến vì để tranh đoạt khí vận Âu Lục, vậy thì vô hình chung thế tử nhà họ Chu và nhà họ Khổng có thêm một kẻ thù nữa rồi. “Tôi không có hứng thú với mấy thứ như khí vận đó”. Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nói. Nghe Tiêu Chính Văn nói thế, Lý Chính Đạo thầm thở phào. Thật ra bản thân Tiêu Chính Văn đã không có hứng thú với khí vận gì đó, với cảnh giới hiện giờ của anh, khí vận cũng chẳng giúp ích gì cho anh cả. Hơn nữa Tiêu Chính Văn đã có ba quả tim rồng và Thiên Sơn Thư Lục, khí vận đã không có ý nghĩa gì với anh nữa. Thêm vào đó dù là khí vận của nước nào thì có thể mạnh hơn Quốc Vận của Hoa Quốc sao? Ngược lại Long Nguyệt và Long Hình, hoặc nên nói là điện Thần Long đang cấp thiết cần khí vận để tăng sức mạnh. Nhưng Lý Chính Đạo không hề nhắc đến chuyện này, dĩ nhiên Tiêu Chính Văn cũng không cần nói quá nhiều với cụ ta. “Nếu cậu Tiêu đã không có ý tranh đoạt thì mọi người đều là bạn, tôi đến hơi vội vẫn chưa gặp thế tử nhà họ Chu và thế tử Khổng”. “Tối nay bọn tôi tổ chức một bữa tiệc, một mặt là giới thiệu cho mọi người làm quen, mặt khác thương lượng làm sao để cùng nhau chống lại kẻ địch mạnh khác, cậu Tiêu có thể đến không?”Lý Chính Đạo thành ý mời anh.Tiêu Chính văn và đám người Chu Thụy Chân không cùng lý tưởng nên không thể ngồi chung với nhau, nhưng vẫn muốn cho người trung gian Lý Chính Đạo này thể diện.Dù sao nhà họ cũng chưa từng làm chuyện có lỗi với Hoa Quốc.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Vừa giúp nhà họ Chu vừa giúp nhà họ Khổng, nhưng khí vận của Âu Lục chỉ có một phần, không thể để hai người họ chia nhau nhỉ?” Tiêu Chính Văn nửa đùa nửa thật nói. “Không, dĩ nhiên là không thể, nhưng khí vận này chỉ cần được thế tử Hoa Quốc có được đã đủ rồi. Hơn nữa nhà họ Chu và nhà họ Khổng ngoài mặt thì nghe theo Thiên Đạo Minh Ước nhưng thật ra đều bằng mặt không bằng lòng”. “Trong lòng mỗi người chúng ta mãi mãi hướng về Hoa Quốc, thế nên giúp họ cũng như giúp người của chúng ta”. Lý Chính Đạo lại giải thích. “Vậy Theodore thì sao?” Tiêu Chính Văn vô thức hỏi. “Lâu đài Versailles dĩ nhiên là tay sai trung thành của Thiên Đạo Minh Ước, Thiên Đạo Minh Ước luôn hướng tới năm trái tim rồng còn sót lại ở Hoa Quốc”. “Nhưng bí mật của Long tộc hẳn chỉ thuộc về Hoa Quốc, thế nên lập trường của hai bên khác nhau”. Lý Chính Đạo giải thích. Năm đó Thiên Đạo Minh Ước bảo rất nhiều cao thủ ngoài lãnh thổ quay về thế tục muốn quét sạch Hoa Quốc ra khỏi Trái Đất, mục đích thật sự của chúng là tìm tim rồng. Lúc đó mặc dù các gia tộc của Hoa Quốc như nhà họ Lý, nhà họ Chu, nhà họ Khổng đều phản đối nhưng vì e ngại sức mạnh của Thiên Đạo Minh Ước nên chỉ lựa chọn im lặng. Chỉ có Tiểu Thái Tông nhà họ Quý vào trụ sở Thiên Đạo Minh Ước, nhưng kết quả đã không cần nói cũng biết. “Cậu Tiêu, lần này cậu đích thân đến thánh vực không phải cũng có dự định gì sao?” Một ý nghĩ bỗng lóe lên trong đầu Lý Chính Đạo. Tại sao Tiêu Chính Văn lại vô cớ chạy đến thánh vực? Ngộ nhỡ cậu ta cũng đến vì để tranh đoạt khí vận Âu Lục, vậy thì vô hình chung thế tử nhà họ Chu và nhà họ Khổng có thêm một kẻ thù nữa rồi. “Tôi không có hứng thú với mấy thứ như khí vận đó”. Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nói. Nghe Tiêu Chính Văn nói thế, Lý Chính Đạo thầm thở phào. Thật ra bản thân Tiêu Chính Văn đã không có hứng thú với khí vận gì đó, với cảnh giới hiện giờ của anh, khí vận cũng chẳng giúp ích gì cho anh cả. Hơn nữa Tiêu Chính Văn đã có ba quả tim rồng và Thiên Sơn Thư Lục, khí vận đã không có ý nghĩa gì với anh nữa. Thêm vào đó dù là khí vận của nước nào thì có thể mạnh hơn Quốc Vận của Hoa Quốc sao? Ngược lại Long Nguyệt và Long Hình, hoặc nên nói là điện Thần Long đang cấp thiết cần khí vận để tăng sức mạnh. Nhưng Lý Chính Đạo không hề nhắc đến chuyện này, dĩ nhiên Tiêu Chính Văn cũng không cần nói quá nhiều với cụ ta. “Nếu cậu Tiêu đã không có ý tranh đoạt thì mọi người đều là bạn, tôi đến hơi vội vẫn chưa gặp thế tử nhà họ Chu và thế tử Khổng”. “Tối nay bọn tôi tổ chức một bữa tiệc, một mặt là giới thiệu cho mọi người làm quen, mặt khác thương lượng làm sao để cùng nhau chống lại kẻ địch mạnh khác, cậu Tiêu có thể đến không?”Lý Chính Đạo thành ý mời anh.Tiêu Chính văn và đám người Chu Thụy Chân không cùng lý tưởng nên không thể ngồi chung với nhau, nhưng vẫn muốn cho người trung gian Lý Chính Đạo này thể diện.Dù sao nhà họ cũng chưa từng làm chuyện có lỗi với Hoa Quốc.

Chương 2835