Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.
Chương 3244
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Rắc!” Tiêu Chính Văn nâng chân, đá thẳng vào chân bá tước Huyết Vực, máu lập tức phun ra. Bá tước Huyết Vực không chỉ bị đánh tàn phế hai chân mà còn bị Tiêu Chính Văn ép quỳ xuống đất. “Tiêu Chính Văn!” Ông ta còn chưa kịp nói gì, Tiêu Chính Văn đã xung tay phóng ra một tia lạnh lẽo, tia sáng xuyên thẳng qua giữa lông mày của bá tước Huyết Vực. Bịch! Một cái xác đổ xuống đất. Bá tước Huyết Vực còn không có cơ hội phản kháng, đã chết ngay tại chỗ! “Long Hình, kéo nó xuống, nấu một nồi canh lớn, giao cho đám hầu tước huyết tộc ở Hoa Quốc nếm thử!” Tiêu Chính Văn vừa nói vừa chỉ vào cậu bé với ánh mắt hung dữ. Nghe vậy, Khổng Hồng Nho bên cạnh sợ tới mức toát mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, ngã nhào xuống đất. Đến lúc này, chuyện đã vượt xa ngoài tầm kiểm soát. “Được rồi, chúng ta đi thôi!” Tiêu Chính Văn nói xong liền xoay người chuẩn bị ra ngoài. “Đợi đã! Cậu Tiêu, chuyện này…” “Không bao lâu nữa, đám bá tước sẽ tập hợp lại. Ông không nên nói quá nhiều về chuyện ngày hôm nay! Nếu không, nhà họ Khổng các người cũng sẽ thê thảm đấy!” Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, Khổng Hồng Nho vô cùng sợ hãi. Lúc này, trong trang viên nhà họ Khổng đang tổ chức một bữa tiệc mừng cho Hứa Văn Long. Dù sao Hứa Văn Long cũng đã đột phá liên tiếp, khiến nhà họ Khổng nở mày nở mặt, đương nhiên nhà họ Khổng phải công khai chuyện này. Ngay cả Bạch Chiến Sinh cũng được mời đến tham dự buổi tiệc. “Anh Khổng, chúc mừng nhà họ Khổng anh lại có thêm một vị tướng mạnh nữa!”, Bạch Chiến Sinh liếc nhìn Hứa Văn Long rồi mỉm cười nói với gia chủ nhà họ Khổng. “Đâu có đâu có, nhà họ Khổng tôi vẫn luôn nhờ vào phúc phần của ông Bạch!”, gia chủ nhà họ Khổng cười nói. Dù sao Bạch Chiến Sinh cũng là người có thân phận, cho dù bây giờ nhà họ Khổng đã lớn mạnh, nhưng vẫn phải nể mặt Bạch Chiến Sinh vài phần. “Anh Khổng khách khí quá rồi. Nào! Mọi người cùng nhau nâng ly chúc mừng anh Khổng!”, Bạch Chiến Sinh tỏ vẻ hào phóng, nâng ly, nói với mọi người. Ông Tần – đại diện của năm đại danh sơn cũng vội vàng đứng lên nói: “Đúng vậy, nhà họ Khổng lại có thêm một nhân tài mới, thật sự rất đáng mừng!” “Thực ra tất cả chúng ta đều nên cảm ơn anh Bạch. Nếu không ngờ anh Bạch lên tiếng thì chúng tôi sao có thể phân chia với giới chính trị?” “Mọi người đều rất mong chờ ngày hôm nay, nếu không có anh Bạch, chúng tôi không biết đến bao giờ mới có thể đạt được điều mình mong muốn!” Gia chủ nhà họ Khổng nghiêm túc nói. Mọi người nghe xong đều gật đầu đồng ý. Nghĩ lại lúc đó, Tiêu Chính Văn mạnh đến thế nào?
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Rắc!” Tiêu Chính Văn nâng chân, đá thẳng vào chân bá tước Huyết Vực, máu lập tức phun ra. Bá tước Huyết Vực không chỉ bị đánh tàn phế hai chân mà còn bị Tiêu Chính Văn ép quỳ xuống đất. “Tiêu Chính Văn!” Ông ta còn chưa kịp nói gì, Tiêu Chính Văn đã xung tay phóng ra một tia lạnh lẽo, tia sáng xuyên thẳng qua giữa lông mày của bá tước Huyết Vực. Bịch! Một cái xác đổ xuống đất. Bá tước Huyết Vực còn không có cơ hội phản kháng, đã chết ngay tại chỗ! “Long Hình, kéo nó xuống, nấu một nồi canh lớn, giao cho đám hầu tước huyết tộc ở Hoa Quốc nếm thử!” Tiêu Chính Văn vừa nói vừa chỉ vào cậu bé với ánh mắt hung dữ. Nghe vậy, Khổng Hồng Nho bên cạnh sợ tới mức toát mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, ngã nhào xuống đất. Đến lúc này, chuyện đã vượt xa ngoài tầm kiểm soát. “Được rồi, chúng ta đi thôi!” Tiêu Chính Văn nói xong liền xoay người chuẩn bị ra ngoài. “Đợi đã! Cậu Tiêu, chuyện này…” “Không bao lâu nữa, đám bá tước sẽ tập hợp lại. Ông không nên nói quá nhiều về chuyện ngày hôm nay! Nếu không, nhà họ Khổng các người cũng sẽ thê thảm đấy!” Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, Khổng Hồng Nho vô cùng sợ hãi. Lúc này, trong trang viên nhà họ Khổng đang tổ chức một bữa tiệc mừng cho Hứa Văn Long. Dù sao Hứa Văn Long cũng đã đột phá liên tiếp, khiến nhà họ Khổng nở mày nở mặt, đương nhiên nhà họ Khổng phải công khai chuyện này. Ngay cả Bạch Chiến Sinh cũng được mời đến tham dự buổi tiệc. “Anh Khổng, chúc mừng nhà họ Khổng anh lại có thêm một vị tướng mạnh nữa!”, Bạch Chiến Sinh liếc nhìn Hứa Văn Long rồi mỉm cười nói với gia chủ nhà họ Khổng. “Đâu có đâu có, nhà họ Khổng tôi vẫn luôn nhờ vào phúc phần của ông Bạch!”, gia chủ nhà họ Khổng cười nói. Dù sao Bạch Chiến Sinh cũng là người có thân phận, cho dù bây giờ nhà họ Khổng đã lớn mạnh, nhưng vẫn phải nể mặt Bạch Chiến Sinh vài phần. “Anh Khổng khách khí quá rồi. Nào! Mọi người cùng nhau nâng ly chúc mừng anh Khổng!”, Bạch Chiến Sinh tỏ vẻ hào phóng, nâng ly, nói với mọi người. Ông Tần – đại diện của năm đại danh sơn cũng vội vàng đứng lên nói: “Đúng vậy, nhà họ Khổng lại có thêm một nhân tài mới, thật sự rất đáng mừng!” “Thực ra tất cả chúng ta đều nên cảm ơn anh Bạch. Nếu không ngờ anh Bạch lên tiếng thì chúng tôi sao có thể phân chia với giới chính trị?” “Mọi người đều rất mong chờ ngày hôm nay, nếu không có anh Bạch, chúng tôi không biết đến bao giờ mới có thể đạt được điều mình mong muốn!” Gia chủ nhà họ Khổng nghiêm túc nói. Mọi người nghe xong đều gật đầu đồng ý. Nghĩ lại lúc đó, Tiêu Chính Văn mạnh đến thế nào?
Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. “Rắc!” Tiêu Chính Văn nâng chân, đá thẳng vào chân bá tước Huyết Vực, máu lập tức phun ra. Bá tước Huyết Vực không chỉ bị đánh tàn phế hai chân mà còn bị Tiêu Chính Văn ép quỳ xuống đất. “Tiêu Chính Văn!” Ông ta còn chưa kịp nói gì, Tiêu Chính Văn đã xung tay phóng ra một tia lạnh lẽo, tia sáng xuyên thẳng qua giữa lông mày của bá tước Huyết Vực. Bịch! Một cái xác đổ xuống đất. Bá tước Huyết Vực còn không có cơ hội phản kháng, đã chết ngay tại chỗ! “Long Hình, kéo nó xuống, nấu một nồi canh lớn, giao cho đám hầu tước huyết tộc ở Hoa Quốc nếm thử!” Tiêu Chính Văn vừa nói vừa chỉ vào cậu bé với ánh mắt hung dữ. Nghe vậy, Khổng Hồng Nho bên cạnh sợ tới mức toát mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, ngã nhào xuống đất. Đến lúc này, chuyện đã vượt xa ngoài tầm kiểm soát. “Được rồi, chúng ta đi thôi!” Tiêu Chính Văn nói xong liền xoay người chuẩn bị ra ngoài. “Đợi đã! Cậu Tiêu, chuyện này…” “Không bao lâu nữa, đám bá tước sẽ tập hợp lại. Ông không nên nói quá nhiều về chuyện ngày hôm nay! Nếu không, nhà họ Khổng các người cũng sẽ thê thảm đấy!” Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, Khổng Hồng Nho vô cùng sợ hãi. Lúc này, trong trang viên nhà họ Khổng đang tổ chức một bữa tiệc mừng cho Hứa Văn Long. Dù sao Hứa Văn Long cũng đã đột phá liên tiếp, khiến nhà họ Khổng nở mày nở mặt, đương nhiên nhà họ Khổng phải công khai chuyện này. Ngay cả Bạch Chiến Sinh cũng được mời đến tham dự buổi tiệc. “Anh Khổng, chúc mừng nhà họ Khổng anh lại có thêm một vị tướng mạnh nữa!”, Bạch Chiến Sinh liếc nhìn Hứa Văn Long rồi mỉm cười nói với gia chủ nhà họ Khổng. “Đâu có đâu có, nhà họ Khổng tôi vẫn luôn nhờ vào phúc phần của ông Bạch!”, gia chủ nhà họ Khổng cười nói. Dù sao Bạch Chiến Sinh cũng là người có thân phận, cho dù bây giờ nhà họ Khổng đã lớn mạnh, nhưng vẫn phải nể mặt Bạch Chiến Sinh vài phần. “Anh Khổng khách khí quá rồi. Nào! Mọi người cùng nhau nâng ly chúc mừng anh Khổng!”, Bạch Chiến Sinh tỏ vẻ hào phóng, nâng ly, nói với mọi người. Ông Tần – đại diện của năm đại danh sơn cũng vội vàng đứng lên nói: “Đúng vậy, nhà họ Khổng lại có thêm một nhân tài mới, thật sự rất đáng mừng!” “Thực ra tất cả chúng ta đều nên cảm ơn anh Bạch. Nếu không ngờ anh Bạch lên tiếng thì chúng tôi sao có thể phân chia với giới chính trị?” “Mọi người đều rất mong chờ ngày hôm nay, nếu không có anh Bạch, chúng tôi không biết đến bao giờ mới có thể đạt được điều mình mong muốn!” Gia chủ nhà họ Khổng nghiêm túc nói. Mọi người nghe xong đều gật đầu đồng ý. Nghĩ lại lúc đó, Tiêu Chính Văn mạnh đến thế nào?