Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 3245

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Đừng nói là năm đại danh sơn, mà ngay cả rất nhiều thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ đều bị Tiêu Chính Văn chà đạp đến không ngóc đầu lên được. Nhiều người thậm chí còn thua dưới tay thuộc hạ của Tiêu Chính Văn. “Đúng vậy, trước đây, Thiên Minh Tử không nhưng không đạt được thứ mình muốn, ngược lại còn mất mạng!” “Đệ tử như Thiên Minh Tử làm sao có thể so sánh với tiền bối Bạch được? Chỉ vài câu ngắn ngủi đã khiến Tiêu Chính Văn cúi đầu ngoan ngoãn nghe lời!” “Đúng vậy, chúng ta vẫn phải dựa vào uy danh của Đế Vương Các thì mới có thể đi được đến ngày hôm nay!” Trong chốc lát, mỗi người một câu khen ngợi Bạch Chiến Sinh.Mặc dù miệng nói khiêm tốn, nhưng Bạch Chiến Sinh không thể che giấu được vẻ kiêu ngạo trên khuôn mặt. “Thực ra tôi làm vậy cũng là vì lợi ích của mọi người. Võ tông Hoa Quốc chúng ta không được thua các thế lực lớn của các nước khác!” “Tiêu Chính Văn cũng coi như là biết điều, đồng ý với điều kiện của Đế Vương Các chúng tôi, chỉ là, đây cũng chính là huyệt chết của hắn!” “Võ tông chúng ta cùng Thiên Tử thống trị đất nước, sau này các lãnh đạo lớn trở lại, hắn và Thiên Tử còn giá trị lợi dụng gì nữa chứ? Đến lúc đó, chẳng phải bọn họ sẽ là cừu non chờ thịt trong tay các vị sao?” Bạch Chiến Sinh cười nói. “Kế sách của ông Bạch quả là cao minh! Nhưng tha cho tên họ Tiêu đó như vậy, liệu có dễ dàng cho hắn quá không!” Nếu Tiêu Chính Văn có mặt ở đây lúc này, Ngụy Nguyên Cát chắc chắn sẽ không dám nói ra lời ngông cuồng như vậy. Nhưng lúc này, ở đây đều là người của bọn họ, cho nên gã có thể thoải mái phun ra lửa giận trong lòng. “Hừ, không bao lâu nữa Tiêu Chính Văn đến cái xác cũng không còn!”, gia chủ nhà họ Khổng nhếch mép nói. “Được rồi, hôm nay là ngày vui, mọi người đừng nói đến chuyện không vui nữa, nào, chúng ta…” Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, Khổng Phi Nhĩ cúi đầu nhìn tên hiển thị, thấy Khổng Hồng Nho gọi đến, do dự một hồi, cuối cùng vẫn nghe máy. Chỉ sau vài giây, biểu cảm của Khổng Phi Nhĩ thay đổi rất nhiều. “Cái gì? Ông nói cái gì?” Cô ta kinh ngạc nói, thu hút sự chú ý của mọi người. Đặc biệt là gia chủ của nhà họ Khổng, nói với vẻ mặt bất ổn: “Đã xảy ra chuyện gì khiến cô hoảng sợ đến vậy?” “Không… không hay rồi, hai bị bá tước huyết tộc đều đã chết ở tỉnh Nam chúng ta!” Khổng Phi Nhĩ run rẩy nói. “Cô nói cái gì?”, gia chủ nhà họ Khổng nghe vậy liền lao tới trước mặt Khổng Phi Nhĩ, vươn tay giật lấy điện thoại. Chuyện này chắc chắn không bình thường, hai bá tước của huyết tộc đã chết ở tỉnh Nam đấy.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Đừng nói là năm đại danh sơn, mà ngay cả rất nhiều thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ đều bị Tiêu Chính Văn chà đạp đến không ngóc đầu lên được. Nhiều người thậm chí còn thua dưới tay thuộc hạ của Tiêu Chính Văn. “Đúng vậy, trước đây, Thiên Minh Tử không nhưng không đạt được thứ mình muốn, ngược lại còn mất mạng!” “Đệ tử như Thiên Minh Tử làm sao có thể so sánh với tiền bối Bạch được? Chỉ vài câu ngắn ngủi đã khiến Tiêu Chính Văn cúi đầu ngoan ngoãn nghe lời!” “Đúng vậy, chúng ta vẫn phải dựa vào uy danh của Đế Vương Các thì mới có thể đi được đến ngày hôm nay!” Trong chốc lát, mỗi người một câu khen ngợi Bạch Chiến Sinh.Mặc dù miệng nói khiêm tốn, nhưng Bạch Chiến Sinh không thể che giấu được vẻ kiêu ngạo trên khuôn mặt. “Thực ra tôi làm vậy cũng là vì lợi ích của mọi người. Võ tông Hoa Quốc chúng ta không được thua các thế lực lớn của các nước khác!” “Tiêu Chính Văn cũng coi như là biết điều, đồng ý với điều kiện của Đế Vương Các chúng tôi, chỉ là, đây cũng chính là huyệt chết của hắn!” “Võ tông chúng ta cùng Thiên Tử thống trị đất nước, sau này các lãnh đạo lớn trở lại, hắn và Thiên Tử còn giá trị lợi dụng gì nữa chứ? Đến lúc đó, chẳng phải bọn họ sẽ là cừu non chờ thịt trong tay các vị sao?” Bạch Chiến Sinh cười nói. “Kế sách của ông Bạch quả là cao minh! Nhưng tha cho tên họ Tiêu đó như vậy, liệu có dễ dàng cho hắn quá không!” Nếu Tiêu Chính Văn có mặt ở đây lúc này, Ngụy Nguyên Cát chắc chắn sẽ không dám nói ra lời ngông cuồng như vậy. Nhưng lúc này, ở đây đều là người của bọn họ, cho nên gã có thể thoải mái phun ra lửa giận trong lòng. “Hừ, không bao lâu nữa Tiêu Chính Văn đến cái xác cũng không còn!”, gia chủ nhà họ Khổng nhếch mép nói. “Được rồi, hôm nay là ngày vui, mọi người đừng nói đến chuyện không vui nữa, nào, chúng ta…” Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, Khổng Phi Nhĩ cúi đầu nhìn tên hiển thị, thấy Khổng Hồng Nho gọi đến, do dự một hồi, cuối cùng vẫn nghe máy. Chỉ sau vài giây, biểu cảm của Khổng Phi Nhĩ thay đổi rất nhiều. “Cái gì? Ông nói cái gì?” Cô ta kinh ngạc nói, thu hút sự chú ý của mọi người. Đặc biệt là gia chủ của nhà họ Khổng, nói với vẻ mặt bất ổn: “Đã xảy ra chuyện gì khiến cô hoảng sợ đến vậy?” “Không… không hay rồi, hai bị bá tước huyết tộc đều đã chết ở tỉnh Nam chúng ta!” Khổng Phi Nhĩ run rẩy nói. “Cô nói cái gì?”, gia chủ nhà họ Khổng nghe vậy liền lao tới trước mặt Khổng Phi Nhĩ, vươn tay giật lấy điện thoại. Chuyện này chắc chắn không bình thường, hai bá tước của huyết tộc đã chết ở tỉnh Nam đấy.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Đừng nói là năm đại danh sơn, mà ngay cả rất nhiều thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ đều bị Tiêu Chính Văn chà đạp đến không ngóc đầu lên được. Nhiều người thậm chí còn thua dưới tay thuộc hạ của Tiêu Chính Văn. “Đúng vậy, trước đây, Thiên Minh Tử không nhưng không đạt được thứ mình muốn, ngược lại còn mất mạng!” “Đệ tử như Thiên Minh Tử làm sao có thể so sánh với tiền bối Bạch được? Chỉ vài câu ngắn ngủi đã khiến Tiêu Chính Văn cúi đầu ngoan ngoãn nghe lời!” “Đúng vậy, chúng ta vẫn phải dựa vào uy danh của Đế Vương Các thì mới có thể đi được đến ngày hôm nay!” Trong chốc lát, mỗi người một câu khen ngợi Bạch Chiến Sinh.Mặc dù miệng nói khiêm tốn, nhưng Bạch Chiến Sinh không thể che giấu được vẻ kiêu ngạo trên khuôn mặt. “Thực ra tôi làm vậy cũng là vì lợi ích của mọi người. Võ tông Hoa Quốc chúng ta không được thua các thế lực lớn của các nước khác!” “Tiêu Chính Văn cũng coi như là biết điều, đồng ý với điều kiện của Đế Vương Các chúng tôi, chỉ là, đây cũng chính là huyệt chết của hắn!” “Võ tông chúng ta cùng Thiên Tử thống trị đất nước, sau này các lãnh đạo lớn trở lại, hắn và Thiên Tử còn giá trị lợi dụng gì nữa chứ? Đến lúc đó, chẳng phải bọn họ sẽ là cừu non chờ thịt trong tay các vị sao?” Bạch Chiến Sinh cười nói. “Kế sách của ông Bạch quả là cao minh! Nhưng tha cho tên họ Tiêu đó như vậy, liệu có dễ dàng cho hắn quá không!” Nếu Tiêu Chính Văn có mặt ở đây lúc này, Ngụy Nguyên Cát chắc chắn sẽ không dám nói ra lời ngông cuồng như vậy. Nhưng lúc này, ở đây đều là người của bọn họ, cho nên gã có thể thoải mái phun ra lửa giận trong lòng. “Hừ, không bao lâu nữa Tiêu Chính Văn đến cái xác cũng không còn!”, gia chủ nhà họ Khổng nhếch mép nói. “Được rồi, hôm nay là ngày vui, mọi người đừng nói đến chuyện không vui nữa, nào, chúng ta…” Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, Khổng Phi Nhĩ cúi đầu nhìn tên hiển thị, thấy Khổng Hồng Nho gọi đến, do dự một hồi, cuối cùng vẫn nghe máy. Chỉ sau vài giây, biểu cảm của Khổng Phi Nhĩ thay đổi rất nhiều. “Cái gì? Ông nói cái gì?” Cô ta kinh ngạc nói, thu hút sự chú ý của mọi người. Đặc biệt là gia chủ của nhà họ Khổng, nói với vẻ mặt bất ổn: “Đã xảy ra chuyện gì khiến cô hoảng sợ đến vậy?” “Không… không hay rồi, hai bị bá tước huyết tộc đều đã chết ở tỉnh Nam chúng ta!” Khổng Phi Nhĩ run rẩy nói. “Cô nói cái gì?”, gia chủ nhà họ Khổng nghe vậy liền lao tới trước mặt Khổng Phi Nhĩ, vươn tay giật lấy điện thoại. Chuyện này chắc chắn không bình thường, hai bá tước của huyết tộc đã chết ở tỉnh Nam đấy.

Chương 3245