Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 4082

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Lúc này, Lý Tử Dương vội vàng trở lại trong phòng, thấy Tiêu Chính Văn đã rửa mặt xong xuôi, đang ăn sáng thì vội vàng tiến lên trước nói: “Anh Tiêu, đại sự không ổn rồi!” “Xảy ra chuyện gì rồi?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày nhìn về phía Lý Tử Dương. “Tôi nghe người ta nói Thiên Tinh đã tuyên bố cho Vương Vũ quản lý một bộ phận của thành Thiên Đô rồi! Hiện tại, rất đông đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực đang tới đó để chúc mừng!”Lý Tử Dương nói rồi kéo Tiêu Chính Văn đi ra bên ngoài. Ngày hôm trước hai người họ vừa đắc tội với Vương Vũ, kết quả hôm nay Vương Vũ lại trở thành người quản lý của nơi này, sao Lý Tử Dương có thể không sợ cơ chứ? Lý Tử Dương chưa kịp kéo Tiêu Chính Văn đi ra khỏi sân, những đám mây âm u dày đặc và sấm sét bỗng thi nhau kéo đến trên bầu trời. Bầu trời vốn dĩ trong xanh đột nhiên nổi gió sấm, mưa nặng hạt khắp trời. Sau đó một con rồng màu tím bay lên trời, giao nhau với gió và sấm chớp đầy trời. “Lẽ nào là Vương Vũ đang đột phá?” Lúc này gió nổi lên, mây đen kéo đến, từng đợt sấm sét đánh từ trên trời xuống, cả Thiên Cung Bắc Cực đều bị bao phủ trong sấm sét. Cảnh tượng này lập tức thu hút tất cả người ở Thiên Cung Bắc Cực, từng dáng người như sấm chớp xuất hiện trên quảng trường Thiên Cung Bắc Cực. Rất nhiều người ngẩng đầu lên nhìn sấm chớp thô to như miệng bát trên bầu trời. “Là Vương Vũ!” “Lẽ nào hắn muốn một bước đạt đến cảnh giới Đế Cảnh?” “Cường giả Đế Cảnh chưa đến ba trăm tuổi?” Không chỉ là Thiên Cung Bắc Cực mà ngay cả thế giới bên ngoài cũng đang quan tâm đến chuyện này. Mặc dù Đế Cảnh không hiếm thấy ở thành Thiên Đô nhưng một người chưa đến ba trăm tuổi đột phá Đế Cảnh đã là tin tức lớn chấn động. Trước đó bất kỳ một cao thủ cảnh giới Đế Cảnh nào, ít nhất cũng đã có đến năm trăm tuổi, Vương Vũ bước vào hàng cao thủ thật sự trước những người này hai trăm năm. Điều này sao có thể không khiến mọi người quan tâm đến được? Lúc này không ít các nhân vật cấp thiên ngạo đến tham gia thánh hội Vạn Tông cũng đều đưa mắt nhìn về hướng Thiên Cung Bắc Cực. Có thể nói với tuổi của Vương Vũ nếu đột phá thành công thì đã trở thành người tài giỏi trong đám người họ rồi. Con cưng của trời trong số hàng ngàn người đáng sợ đến mức nào? Dù là mấy thiên tài tuyệt thế của nhà họ Khổng cũng thua kém Vương Vũ.Lúc này con rồng nhỏ màu tím trên bầu trời cuộn mình trong đám mây, lúc đầu như thể đang tranh đấu với sấm sét, nhưng sau đó đã hoàn toàn trở nên như đang khuấy động gió mây.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Lúc này, Lý Tử Dương vội vàng trở lại trong phòng, thấy Tiêu Chính Văn đã rửa mặt xong xuôi, đang ăn sáng thì vội vàng tiến lên trước nói: “Anh Tiêu, đại sự không ổn rồi!” “Xảy ra chuyện gì rồi?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày nhìn về phía Lý Tử Dương. “Tôi nghe người ta nói Thiên Tinh đã tuyên bố cho Vương Vũ quản lý một bộ phận của thành Thiên Đô rồi! Hiện tại, rất đông đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực đang tới đó để chúc mừng!”Lý Tử Dương nói rồi kéo Tiêu Chính Văn đi ra bên ngoài. Ngày hôm trước hai người họ vừa đắc tội với Vương Vũ, kết quả hôm nay Vương Vũ lại trở thành người quản lý của nơi này, sao Lý Tử Dương có thể không sợ cơ chứ? Lý Tử Dương chưa kịp kéo Tiêu Chính Văn đi ra khỏi sân, những đám mây âm u dày đặc và sấm sét bỗng thi nhau kéo đến trên bầu trời. Bầu trời vốn dĩ trong xanh đột nhiên nổi gió sấm, mưa nặng hạt khắp trời. Sau đó một con rồng màu tím bay lên trời, giao nhau với gió và sấm chớp đầy trời. “Lẽ nào là Vương Vũ đang đột phá?” Lúc này gió nổi lên, mây đen kéo đến, từng đợt sấm sét đánh từ trên trời xuống, cả Thiên Cung Bắc Cực đều bị bao phủ trong sấm sét. Cảnh tượng này lập tức thu hút tất cả người ở Thiên Cung Bắc Cực, từng dáng người như sấm chớp xuất hiện trên quảng trường Thiên Cung Bắc Cực. Rất nhiều người ngẩng đầu lên nhìn sấm chớp thô to như miệng bát trên bầu trời. “Là Vương Vũ!” “Lẽ nào hắn muốn một bước đạt đến cảnh giới Đế Cảnh?” “Cường giả Đế Cảnh chưa đến ba trăm tuổi?” Không chỉ là Thiên Cung Bắc Cực mà ngay cả thế giới bên ngoài cũng đang quan tâm đến chuyện này. Mặc dù Đế Cảnh không hiếm thấy ở thành Thiên Đô nhưng một người chưa đến ba trăm tuổi đột phá Đế Cảnh đã là tin tức lớn chấn động. Trước đó bất kỳ một cao thủ cảnh giới Đế Cảnh nào, ít nhất cũng đã có đến năm trăm tuổi, Vương Vũ bước vào hàng cao thủ thật sự trước những người này hai trăm năm. Điều này sao có thể không khiến mọi người quan tâm đến được? Lúc này không ít các nhân vật cấp thiên ngạo đến tham gia thánh hội Vạn Tông cũng đều đưa mắt nhìn về hướng Thiên Cung Bắc Cực. Có thể nói với tuổi của Vương Vũ nếu đột phá thành công thì đã trở thành người tài giỏi trong đám người họ rồi. Con cưng của trời trong số hàng ngàn người đáng sợ đến mức nào? Dù là mấy thiên tài tuyệt thế của nhà họ Khổng cũng thua kém Vương Vũ.Lúc này con rồng nhỏ màu tím trên bầu trời cuộn mình trong đám mây, lúc đầu như thể đang tranh đấu với sấm sét, nhưng sau đó đã hoàn toàn trở nên như đang khuấy động gió mây.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Lúc này, Lý Tử Dương vội vàng trở lại trong phòng, thấy Tiêu Chính Văn đã rửa mặt xong xuôi, đang ăn sáng thì vội vàng tiến lên trước nói: “Anh Tiêu, đại sự không ổn rồi!” “Xảy ra chuyện gì rồi?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày nhìn về phía Lý Tử Dương. “Tôi nghe người ta nói Thiên Tinh đã tuyên bố cho Vương Vũ quản lý một bộ phận của thành Thiên Đô rồi! Hiện tại, rất đông đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực đang tới đó để chúc mừng!”Lý Tử Dương nói rồi kéo Tiêu Chính Văn đi ra bên ngoài. Ngày hôm trước hai người họ vừa đắc tội với Vương Vũ, kết quả hôm nay Vương Vũ lại trở thành người quản lý của nơi này, sao Lý Tử Dương có thể không sợ cơ chứ? Lý Tử Dương chưa kịp kéo Tiêu Chính Văn đi ra khỏi sân, những đám mây âm u dày đặc và sấm sét bỗng thi nhau kéo đến trên bầu trời. Bầu trời vốn dĩ trong xanh đột nhiên nổi gió sấm, mưa nặng hạt khắp trời. Sau đó một con rồng màu tím bay lên trời, giao nhau với gió và sấm chớp đầy trời. “Lẽ nào là Vương Vũ đang đột phá?” Lúc này gió nổi lên, mây đen kéo đến, từng đợt sấm sét đánh từ trên trời xuống, cả Thiên Cung Bắc Cực đều bị bao phủ trong sấm sét. Cảnh tượng này lập tức thu hút tất cả người ở Thiên Cung Bắc Cực, từng dáng người như sấm chớp xuất hiện trên quảng trường Thiên Cung Bắc Cực. Rất nhiều người ngẩng đầu lên nhìn sấm chớp thô to như miệng bát trên bầu trời. “Là Vương Vũ!” “Lẽ nào hắn muốn một bước đạt đến cảnh giới Đế Cảnh?” “Cường giả Đế Cảnh chưa đến ba trăm tuổi?” Không chỉ là Thiên Cung Bắc Cực mà ngay cả thế giới bên ngoài cũng đang quan tâm đến chuyện này. Mặc dù Đế Cảnh không hiếm thấy ở thành Thiên Đô nhưng một người chưa đến ba trăm tuổi đột phá Đế Cảnh đã là tin tức lớn chấn động. Trước đó bất kỳ một cao thủ cảnh giới Đế Cảnh nào, ít nhất cũng đã có đến năm trăm tuổi, Vương Vũ bước vào hàng cao thủ thật sự trước những người này hai trăm năm. Điều này sao có thể không khiến mọi người quan tâm đến được? Lúc này không ít các nhân vật cấp thiên ngạo đến tham gia thánh hội Vạn Tông cũng đều đưa mắt nhìn về hướng Thiên Cung Bắc Cực. Có thể nói với tuổi của Vương Vũ nếu đột phá thành công thì đã trở thành người tài giỏi trong đám người họ rồi. Con cưng của trời trong số hàng ngàn người đáng sợ đến mức nào? Dù là mấy thiên tài tuyệt thế của nhà họ Khổng cũng thua kém Vương Vũ.Lúc này con rồng nhỏ màu tím trên bầu trời cuộn mình trong đám mây, lúc đầu như thể đang tranh đấu với sấm sét, nhưng sau đó đã hoàn toàn trở nên như đang khuấy động gió mây.

Chương 4082