Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 4083

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Một vầng sáng xuyên qua đám mây đen chiếu xuống mặt đất, cả mặt đất đều phóng ra luồng sáng. Như thể ngay cả U Minh cũng đang đáp lời lại cảnh tượng kinh thiên động địa này. “Xem ra người này muốn kết nối trời đất, nói đơn giản là có thể nhờ khí tức của rồng đã là tốt lắm rồi, nhưng hắn lại có thể ngưng tụ khí tức của rồng thành một con rồng con, quả nhiên là tuyệt”.Lúc này không ít người đều cảm khái. “Có thể ngưng tụ khí tức của rồng chứng tỏ đã được trời đất công nhận, cho dù hắn có thể bước vào Đế Cảnh hay không thì tương lai của hắn cũng vô lượng”. “Thiên tài như vậy thế mà lại gia nhập vào Thiên Cung Bắc Cực, đúng là vô lý”. “Xem ra Thiên Cung Bắc Cực cũng đang bày bố, loạn thế sắp đến, loạn thế sắp đến”. Rất nhiều các thế lực lớn ngoài Thiên Cung Bắc Cực đều cảm thấy lo lắng từ chuyện Vương Vũ đột phá Đế Cảnh. Quả thật Vương Vũ là thiên tài nhưng bản thân hắn không phải là đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực, hôm nay lại đột phá ở Thiên Cung Bắc Cực đủ để chứng minh Vương Vũ đã đầu quân vào Thiên Cung Bắc Cực. Trước đây hễ là thiên tài có khả năng như vậy một là bị tông môn giấu kỹ, hai là sẽ tìm một nơi vắng vẻ không người để đột phá, tuyệt đối không phô trương đột phá trong tông môn của mình. Một mặt là không muốn làm ra vẻ kiêu ngạo gây phiền phức cho tông môn, mặt khác sự tồn tại dựa vào nhà họ Khổng như Thiên Cung Bắc Cực làm gì cũng kiêu ngạo như thế khó tránh khỏi khiến nhà họ Khổng bất mãn. Lúc này Thiên Cung Bắc Cực lại thong dong để Vương Vũ gây ra động tĩnh lớn như thế vốn dĩ đã phản kháng với nhà họ Khổng trong im lặng. “Đúng là có chút tài năng”, Tiêu Chính Văn nhìn con rồng nhỏ màu tím trên bầu trời khen ngợi. Chẳng qua mấy tháng trước Tiêu Chính Văn đã có được con rồng nhỏ màu tím giống Vương Vũ rồi, bây giờ khí tức của rồng của Tiêu Chính Văn đã có thể ngưng tụ thành một con rồng lớn. So sánh ra thì con rồng nhỏ này của Vương Vũ chỉ như một con giun nhỏ không đáng được nhắc đến. Nhưng trong khi không có Thiên Sơn Thư Lục mà có thể ngưng luyện ra khí tức của rồng quả là một việc không dễ dàng gì. Vương Vũ trong không trung, tóc dài bay phấp phới, lao đến chỗ sấm chớp. Đây là uy lực của thiên nhiên, cao thủ dưới Đế Cảnh không ai có thể chống đỡ được. Dù là cường giả lớn tuổi cũng phải khá thận trọng trước uy lực của thiên nhiên, ngay cả khi không cẩn thận có thể không đơn giản chỉ là đột phá thất bại, thậm chí có thể sẽ biến thành tro bụi trong thiên lôi. Mà Vương Vũ chỉ giơ một tay vẽ ra một đường, sau đó cơ thể con rồng nhỏ màu tím động đậy, phong lôi bị Vương Vũ kéo ra một khoảng cách với bầu trời. Sấm chớp cuồn cuộn đó như một sợi dây bạc bị Vương Vũ nắm trong lòng bàn tay. Lúc này hầu hết người trong thành Thiên Đô đều cùng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Một vầng sáng xuyên qua đám mây đen chiếu xuống mặt đất, cả mặt đất đều phóng ra luồng sáng. Như thể ngay cả U Minh cũng đang đáp lời lại cảnh tượng kinh thiên động địa này. “Xem ra người này muốn kết nối trời đất, nói đơn giản là có thể nhờ khí tức của rồng đã là tốt lắm rồi, nhưng hắn lại có thể ngưng tụ khí tức của rồng thành một con rồng con, quả nhiên là tuyệt”.Lúc này không ít người đều cảm khái. “Có thể ngưng tụ khí tức của rồng chứng tỏ đã được trời đất công nhận, cho dù hắn có thể bước vào Đế Cảnh hay không thì tương lai của hắn cũng vô lượng”. “Thiên tài như vậy thế mà lại gia nhập vào Thiên Cung Bắc Cực, đúng là vô lý”. “Xem ra Thiên Cung Bắc Cực cũng đang bày bố, loạn thế sắp đến, loạn thế sắp đến”. Rất nhiều các thế lực lớn ngoài Thiên Cung Bắc Cực đều cảm thấy lo lắng từ chuyện Vương Vũ đột phá Đế Cảnh. Quả thật Vương Vũ là thiên tài nhưng bản thân hắn không phải là đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực, hôm nay lại đột phá ở Thiên Cung Bắc Cực đủ để chứng minh Vương Vũ đã đầu quân vào Thiên Cung Bắc Cực. Trước đây hễ là thiên tài có khả năng như vậy một là bị tông môn giấu kỹ, hai là sẽ tìm một nơi vắng vẻ không người để đột phá, tuyệt đối không phô trương đột phá trong tông môn của mình. Một mặt là không muốn làm ra vẻ kiêu ngạo gây phiền phức cho tông môn, mặt khác sự tồn tại dựa vào nhà họ Khổng như Thiên Cung Bắc Cực làm gì cũng kiêu ngạo như thế khó tránh khỏi khiến nhà họ Khổng bất mãn. Lúc này Thiên Cung Bắc Cực lại thong dong để Vương Vũ gây ra động tĩnh lớn như thế vốn dĩ đã phản kháng với nhà họ Khổng trong im lặng. “Đúng là có chút tài năng”, Tiêu Chính Văn nhìn con rồng nhỏ màu tím trên bầu trời khen ngợi. Chẳng qua mấy tháng trước Tiêu Chính Văn đã có được con rồng nhỏ màu tím giống Vương Vũ rồi, bây giờ khí tức của rồng của Tiêu Chính Văn đã có thể ngưng tụ thành một con rồng lớn. So sánh ra thì con rồng nhỏ này của Vương Vũ chỉ như một con giun nhỏ không đáng được nhắc đến. Nhưng trong khi không có Thiên Sơn Thư Lục mà có thể ngưng luyện ra khí tức của rồng quả là một việc không dễ dàng gì. Vương Vũ trong không trung, tóc dài bay phấp phới, lao đến chỗ sấm chớp. Đây là uy lực của thiên nhiên, cao thủ dưới Đế Cảnh không ai có thể chống đỡ được. Dù là cường giả lớn tuổi cũng phải khá thận trọng trước uy lực của thiên nhiên, ngay cả khi không cẩn thận có thể không đơn giản chỉ là đột phá thất bại, thậm chí có thể sẽ biến thành tro bụi trong thiên lôi. Mà Vương Vũ chỉ giơ một tay vẽ ra một đường, sau đó cơ thể con rồng nhỏ màu tím động đậy, phong lôi bị Vương Vũ kéo ra một khoảng cách với bầu trời. Sấm chớp cuồn cuộn đó như một sợi dây bạc bị Vương Vũ nắm trong lòng bàn tay. Lúc này hầu hết người trong thành Thiên Đô đều cùng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Một vầng sáng xuyên qua đám mây đen chiếu xuống mặt đất, cả mặt đất đều phóng ra luồng sáng. Như thể ngay cả U Minh cũng đang đáp lời lại cảnh tượng kinh thiên động địa này. “Xem ra người này muốn kết nối trời đất, nói đơn giản là có thể nhờ khí tức của rồng đã là tốt lắm rồi, nhưng hắn lại có thể ngưng tụ khí tức của rồng thành một con rồng con, quả nhiên là tuyệt”.Lúc này không ít người đều cảm khái. “Có thể ngưng tụ khí tức của rồng chứng tỏ đã được trời đất công nhận, cho dù hắn có thể bước vào Đế Cảnh hay không thì tương lai của hắn cũng vô lượng”. “Thiên tài như vậy thế mà lại gia nhập vào Thiên Cung Bắc Cực, đúng là vô lý”. “Xem ra Thiên Cung Bắc Cực cũng đang bày bố, loạn thế sắp đến, loạn thế sắp đến”. Rất nhiều các thế lực lớn ngoài Thiên Cung Bắc Cực đều cảm thấy lo lắng từ chuyện Vương Vũ đột phá Đế Cảnh. Quả thật Vương Vũ là thiên tài nhưng bản thân hắn không phải là đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực, hôm nay lại đột phá ở Thiên Cung Bắc Cực đủ để chứng minh Vương Vũ đã đầu quân vào Thiên Cung Bắc Cực. Trước đây hễ là thiên tài có khả năng như vậy một là bị tông môn giấu kỹ, hai là sẽ tìm một nơi vắng vẻ không người để đột phá, tuyệt đối không phô trương đột phá trong tông môn của mình. Một mặt là không muốn làm ra vẻ kiêu ngạo gây phiền phức cho tông môn, mặt khác sự tồn tại dựa vào nhà họ Khổng như Thiên Cung Bắc Cực làm gì cũng kiêu ngạo như thế khó tránh khỏi khiến nhà họ Khổng bất mãn. Lúc này Thiên Cung Bắc Cực lại thong dong để Vương Vũ gây ra động tĩnh lớn như thế vốn dĩ đã phản kháng với nhà họ Khổng trong im lặng. “Đúng là có chút tài năng”, Tiêu Chính Văn nhìn con rồng nhỏ màu tím trên bầu trời khen ngợi. Chẳng qua mấy tháng trước Tiêu Chính Văn đã có được con rồng nhỏ màu tím giống Vương Vũ rồi, bây giờ khí tức của rồng của Tiêu Chính Văn đã có thể ngưng tụ thành một con rồng lớn. So sánh ra thì con rồng nhỏ này của Vương Vũ chỉ như một con giun nhỏ không đáng được nhắc đến. Nhưng trong khi không có Thiên Sơn Thư Lục mà có thể ngưng luyện ra khí tức của rồng quả là một việc không dễ dàng gì. Vương Vũ trong không trung, tóc dài bay phấp phới, lao đến chỗ sấm chớp. Đây là uy lực của thiên nhiên, cao thủ dưới Đế Cảnh không ai có thể chống đỡ được. Dù là cường giả lớn tuổi cũng phải khá thận trọng trước uy lực của thiên nhiên, ngay cả khi không cẩn thận có thể không đơn giản chỉ là đột phá thất bại, thậm chí có thể sẽ biến thành tro bụi trong thiên lôi. Mà Vương Vũ chỉ giơ một tay vẽ ra một đường, sau đó cơ thể con rồng nhỏ màu tím động đậy, phong lôi bị Vương Vũ kéo ra một khoảng cách với bầu trời. Sấm chớp cuồn cuộn đó như một sợi dây bạc bị Vương Vũ nắm trong lòng bàn tay. Lúc này hầu hết người trong thành Thiên Đô đều cùng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Chương 4083