Tác giả:

Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.

Chương 4106

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4106 Hắn tin rằng ông lão Thiên Tinh và Trần Thiên Cổ luôn coi trọng hắn, hơn nữa, hôm nay, hắn đã đột phá lên cao thủ Đế Cảnh. Cho dù Tiêu Chính Văn có thể đánh bại hắn, nhưng dù sao cũng không phải cao thủ Đế Cảnh, không thể so sánh với hắn. Đối với Thiên Cung Bắc Cực, hắn vô cùng có giá trị, Tiêu Chính Văn là cái thá gì chứ! Tiêu Chính Văn chỉ là một kẻ lang bạt mà thôi. Một câu nói của hắn cũng có thể khiến ông lão Thiên Tinh quyết định tất cả. “Nếu đã vậy thì làm theo ý cậu đi!” Thiên Tinh bất giác thở dài. “Đa tạ tiền bối Thiên Tinh!”, nghe vậy, Vương Vũ vô cùng vui vẻ. Chỉ cần đuổi được Tiêu Chính Văn ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực, sau đó, hắn muốn xử lý Tiêu Chính Văn như thế nào cũng được! “Thôi được! Làm theo lời cậu nói, rời khỏi Thiên Cung Bắc Cực đi!”, ông lão Thiên Tinh trầm giọng nói. Nghe vậy, Vương Vũ quay sang chế nhạo Tiêu Chính Văn: “Còn không mau cút đi!” “Ý của tôi là bảo cậu cút ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực!” Sắc mặt ông lão Thiên Tinh trở nên lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Vương Vũ. “Cái gì?” Vương Vũ sững sờ tại chỗ, nói với vẻ khó hiểu: “Tiền bối Thiên Tinh, chẳng phải ông nói sẽ giao chi nhánh của Thiên Cung Bắc Cực ở thành Thiên Đô cho tôi sao? Ông…” “Sư huynh, Vương Vũ là người mà hai chúng ta dốc sức dạy bảo, còn tên Tiêu Chính Văn kia chỉ là người qua đường mà thôi, cho dù cậu ta có tư chất hơn người thì cũng không phải là người của Thiên Cung Bắc Cực!” “Vì người ngoài mà đuổi Vương Vũ đi thật không thích hợp!” Trần Thiên Cổ vội vàng thuyết phục. “Người đâu, mau đuổi Vương Vũ ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực, vĩnh viễn không cho vào!”, ông lão Thiên Tinh không thèm để tâm đến lời Trần Thiên Cổ, nói với mấy đệ tử chấp pháp phía sau. “Sư huynh! Ông có ý gì? Cho dù Vương Vũ không bằng Tiêu Chính Văn, nhưng dù sao cũng là người Thiên Cung Bắc Cực chúng ta nuôi dưỡng nhiều năm, sao có thể đuổi đi vì người ngoài được!” Trần Thiên Cổ cũng rất rốt ruột, hét lớn với ông lão Thiên Tinh. “Ông muốn làm gì?” ông lão Thiên Tinh nhíu mày, lạnh lùng nhìn Trần Thiên Cổ. “Tôi đã nói rồi, nếu ông thật sự vì người ngoài mà đuổi Vương Vũ đi thì tôi cũng sẽ rời khỏi Thiên Cung Bắc Cực!”, Trần Thiên Cổ lạnh lùng uy hiếp. Thiên Cung Bắc Cực chỉ có bốn trưởng lão, nếu Trần Thiên Cổ đi thì thực lực của Thiên Cung Bắc Cực cũng sẽ suy yếu đi rất nhiều. Cho dù là ai thì cũng không thể vì người ngoài mà làm suy yếu đi thực lực của chính mình! Ông ta cũng biết rõ điều này, cho nên mới dám nói ra như vậy. Lúc mọi người còn chưa kịp định thần lại, ông lão Thiên Tinh đã bình tĩnh nói: “Vậy ông cùng Vương Vũ cút ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực đi!”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4106 Hắn tin rằng ông lão Thiên Tinh và Trần Thiên Cổ luôn coi trọng hắn, hơn nữa, hôm nay, hắn đã đột phá lên cao thủ Đế Cảnh. Cho dù Tiêu Chính Văn có thể đánh bại hắn, nhưng dù sao cũng không phải cao thủ Đế Cảnh, không thể so sánh với hắn. Đối với Thiên Cung Bắc Cực, hắn vô cùng có giá trị, Tiêu Chính Văn là cái thá gì chứ! Tiêu Chính Văn chỉ là một kẻ lang bạt mà thôi. Một câu nói của hắn cũng có thể khiến ông lão Thiên Tinh quyết định tất cả. “Nếu đã vậy thì làm theo ý cậu đi!” Thiên Tinh bất giác thở dài. “Đa tạ tiền bối Thiên Tinh!”, nghe vậy, Vương Vũ vô cùng vui vẻ. Chỉ cần đuổi được Tiêu Chính Văn ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực, sau đó, hắn muốn xử lý Tiêu Chính Văn như thế nào cũng được! “Thôi được! Làm theo lời cậu nói, rời khỏi Thiên Cung Bắc Cực đi!”, ông lão Thiên Tinh trầm giọng nói. Nghe vậy, Vương Vũ quay sang chế nhạo Tiêu Chính Văn: “Còn không mau cút đi!” “Ý của tôi là bảo cậu cút ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực!” Sắc mặt ông lão Thiên Tinh trở nên lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Vương Vũ. “Cái gì?” Vương Vũ sững sờ tại chỗ, nói với vẻ khó hiểu: “Tiền bối Thiên Tinh, chẳng phải ông nói sẽ giao chi nhánh của Thiên Cung Bắc Cực ở thành Thiên Đô cho tôi sao? Ông…” “Sư huynh, Vương Vũ là người mà hai chúng ta dốc sức dạy bảo, còn tên Tiêu Chính Văn kia chỉ là người qua đường mà thôi, cho dù cậu ta có tư chất hơn người thì cũng không phải là người của Thiên Cung Bắc Cực!” “Vì người ngoài mà đuổi Vương Vũ đi thật không thích hợp!” Trần Thiên Cổ vội vàng thuyết phục. “Người đâu, mau đuổi Vương Vũ ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực, vĩnh viễn không cho vào!”, ông lão Thiên Tinh không thèm để tâm đến lời Trần Thiên Cổ, nói với mấy đệ tử chấp pháp phía sau. “Sư huynh! Ông có ý gì? Cho dù Vương Vũ không bằng Tiêu Chính Văn, nhưng dù sao cũng là người Thiên Cung Bắc Cực chúng ta nuôi dưỡng nhiều năm, sao có thể đuổi đi vì người ngoài được!” Trần Thiên Cổ cũng rất rốt ruột, hét lớn với ông lão Thiên Tinh. “Ông muốn làm gì?” ông lão Thiên Tinh nhíu mày, lạnh lùng nhìn Trần Thiên Cổ. “Tôi đã nói rồi, nếu ông thật sự vì người ngoài mà đuổi Vương Vũ đi thì tôi cũng sẽ rời khỏi Thiên Cung Bắc Cực!”, Trần Thiên Cổ lạnh lùng uy hiếp. Thiên Cung Bắc Cực chỉ có bốn trưởng lão, nếu Trần Thiên Cổ đi thì thực lực của Thiên Cung Bắc Cực cũng sẽ suy yếu đi rất nhiều. Cho dù là ai thì cũng không thể vì người ngoài mà làm suy yếu đi thực lực của chính mình! Ông ta cũng biết rõ điều này, cho nên mới dám nói ra như vậy. Lúc mọi người còn chưa kịp định thần lại, ông lão Thiên Tinh đã bình tĩnh nói: “Vậy ông cùng Vương Vũ cút ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực đi!”

Chiến Thần Bất BạiTác giả: Phương TưởngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi. Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường. Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này. Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi. Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên. Chương 4106 Hắn tin rằng ông lão Thiên Tinh và Trần Thiên Cổ luôn coi trọng hắn, hơn nữa, hôm nay, hắn đã đột phá lên cao thủ Đế Cảnh. Cho dù Tiêu Chính Văn có thể đánh bại hắn, nhưng dù sao cũng không phải cao thủ Đế Cảnh, không thể so sánh với hắn. Đối với Thiên Cung Bắc Cực, hắn vô cùng có giá trị, Tiêu Chính Văn là cái thá gì chứ! Tiêu Chính Văn chỉ là một kẻ lang bạt mà thôi. Một câu nói của hắn cũng có thể khiến ông lão Thiên Tinh quyết định tất cả. “Nếu đã vậy thì làm theo ý cậu đi!” Thiên Tinh bất giác thở dài. “Đa tạ tiền bối Thiên Tinh!”, nghe vậy, Vương Vũ vô cùng vui vẻ. Chỉ cần đuổi được Tiêu Chính Văn ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực, sau đó, hắn muốn xử lý Tiêu Chính Văn như thế nào cũng được! “Thôi được! Làm theo lời cậu nói, rời khỏi Thiên Cung Bắc Cực đi!”, ông lão Thiên Tinh trầm giọng nói. Nghe vậy, Vương Vũ quay sang chế nhạo Tiêu Chính Văn: “Còn không mau cút đi!” “Ý của tôi là bảo cậu cút ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực!” Sắc mặt ông lão Thiên Tinh trở nên lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Vương Vũ. “Cái gì?” Vương Vũ sững sờ tại chỗ, nói với vẻ khó hiểu: “Tiền bối Thiên Tinh, chẳng phải ông nói sẽ giao chi nhánh của Thiên Cung Bắc Cực ở thành Thiên Đô cho tôi sao? Ông…” “Sư huynh, Vương Vũ là người mà hai chúng ta dốc sức dạy bảo, còn tên Tiêu Chính Văn kia chỉ là người qua đường mà thôi, cho dù cậu ta có tư chất hơn người thì cũng không phải là người của Thiên Cung Bắc Cực!” “Vì người ngoài mà đuổi Vương Vũ đi thật không thích hợp!” Trần Thiên Cổ vội vàng thuyết phục. “Người đâu, mau đuổi Vương Vũ ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực, vĩnh viễn không cho vào!”, ông lão Thiên Tinh không thèm để tâm đến lời Trần Thiên Cổ, nói với mấy đệ tử chấp pháp phía sau. “Sư huynh! Ông có ý gì? Cho dù Vương Vũ không bằng Tiêu Chính Văn, nhưng dù sao cũng là người Thiên Cung Bắc Cực chúng ta nuôi dưỡng nhiều năm, sao có thể đuổi đi vì người ngoài được!” Trần Thiên Cổ cũng rất rốt ruột, hét lớn với ông lão Thiên Tinh. “Ông muốn làm gì?” ông lão Thiên Tinh nhíu mày, lạnh lùng nhìn Trần Thiên Cổ. “Tôi đã nói rồi, nếu ông thật sự vì người ngoài mà đuổi Vương Vũ đi thì tôi cũng sẽ rời khỏi Thiên Cung Bắc Cực!”, Trần Thiên Cổ lạnh lùng uy hiếp. Thiên Cung Bắc Cực chỉ có bốn trưởng lão, nếu Trần Thiên Cổ đi thì thực lực của Thiên Cung Bắc Cực cũng sẽ suy yếu đi rất nhiều. Cho dù là ai thì cũng không thể vì người ngoài mà làm suy yếu đi thực lực của chính mình! Ông ta cũng biết rõ điều này, cho nên mới dám nói ra như vậy. Lúc mọi người còn chưa kịp định thần lại, ông lão Thiên Tinh đã bình tĩnh nói: “Vậy ông cùng Vương Vũ cút ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực đi!”

Chương 4106