“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 186

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Cha."  Mặt mũi Lý Khuê Võ tràn đầy hổ thẹn nói: "Có lẽ con quá ngu ngốc rồi, đã xem nhiều năm như vậy mà cuối cùng cũng vẫn không mở cửa vào được, không có cách nào lĩnh ngộ được tầng cao hơn."  "Haiz."  Lý Thuần Phong thở dài một hơi, sau đó nói: "Cái này không nằm ngoài dự đoán của cha, nhưng mà, Khuê Võ, con phải biết là Tô Thương mất bao lâu để học được không?"  "Cậu ta sao? Lý Khuê Võ khinh thường nói: "Mọi người đều biết, Tô Thương là đồ bỏ đi siêu cấp, trước giờ chưa từng luyện võ, nếu như cậu ta muốn luyện thành nội công nhà họ Lý thì e rằng cũng phải mất ba, bốn, năm mươi năm."  "Bỏ đi sao!"  Lý Thuần Phong đen sầm mặt lại, trách phạt nói: "Con không nghe rõ vấn đề cha nói sao, cha hỏi con, Tô Thương mất bao lâu để học được, ý trong câu nói này không đủ rõ sao, Tô Thương đã học được rồi!"  "Cái gì!"  Lý Khuê Võ lập tức kinh ngạc vô cùng, lắc đầu liên tục nói: "Không thể mà, Tô Thương chẳng qua là ăn được thông thần đan mới trở thành người luyện võ, mới có mấy ngày thôi mà, cậu ta tuyệt đối không thể luyện thành công pháp của nhà họ Lý được!"  "Mấy ngày?"  "Ha ha!"  Lý Thuần Phong cười lạnh một tiếng rồi nói: "Con quá xem thường Tô Thương rồi, cậu ta chỉ nhìn cha vận chuyển một lần thì đã có thể nắm được công pháp tổ truyền của nhà họ Lý rồi!"  "Chỉ xem qua một lần...cái này..."  Lý Khuê Võ trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt kinh ngạc tột đỉnh, căn bản không tin được những gì tai mình vừa nghe thấy, lẩm bẩm nói: "Cha, một lần thì đã học được công pháp nhà họ Lý sao, chưa từng nghe thấy đó, đây là thiên phú gì vậy chứ, có phải là cha lầm rồi không?"  "Cậu ta thực sự đã luyện thành rồi, chính mắt cha nhìn thấy, không thể là giả được."  Lý Thuần Phong nhìn sang con trai mình, bất mãn, trách nói: "Lý Khuê Võ, so sánh lại thì con mới đúng là đồ bỏ đi đó, còn có mặt mũi để cười nhạo Tô Thương sao?"  Lý Khuê Võ nghe thấy như vậy, ngượng ngùng sờ lên mũi, rồi đứng yên sang một bên không dám nói thêm lời nào nữa.  "Haiz, là do cha đòi hỏi ở con cao rồi, công pháp của nhà họ Lý thâm sâu khó hiểu, cho dù là cha thì cũng phải tiêu hao gần nửa đời, mới có thể mò được đến cửa, thiên tư con ngu dốt, cái này không trách con được."  Lý Thuần Phong thở dài lần nữa, rồi lại nghiêm túc nói: "Tương lai của nhà họ Lý chỉ dựa vào con thì không được mà."  "Mặc dù lúc trước Tô Thương là đồ bỏ đi, vô công rỗi nghề, nhưng thiên phú võ học của nó thực sự nghe rợn cả người, sau khi dựa vào thông thần đan để trở thành người luyện võ, thành tựu tương lai của cậu ta sẽ vô cùng rộng mở."  

"Cha."  

Mặt mũi Lý Khuê Võ tràn đầy hổ thẹn nói: "Có lẽ con quá ngu ngốc rồi, đã xem nhiều năm như vậy mà cuối cùng cũng vẫn không mở cửa vào được, không có cách nào lĩnh ngộ được tầng cao hơn."  

"Haiz."  

Lý Thuần Phong thở dài một hơi, sau đó nói: "Cái này không nằm ngoài dự đoán của cha, nhưng mà, Khuê Võ, con phải biết là Tô Thương mất bao lâu để học được không?"  

"Cậu ta sao? Lý Khuê Võ khinh thường nói: "Mọi người đều biết, Tô Thương là đồ bỏ đi siêu cấp, trước giờ chưa từng luyện võ, nếu như cậu ta muốn luyện thành nội công nhà họ Lý thì e rằng cũng phải mất ba, bốn, năm mươi năm."  

"Bỏ đi sao!"  

Lý Thuần Phong đen sầm mặt lại, trách phạt nói: "Con không nghe rõ vấn đề cha nói sao, cha hỏi con, Tô Thương mất bao lâu để học được, ý trong câu nói này không đủ rõ sao, Tô Thương đã học được rồi!"  

"Cái gì!"  

Lý Khuê Võ lập tức kinh ngạc vô cùng, lắc đầu liên tục nói: "Không thể mà, Tô Thương chẳng qua là ăn được thông thần đan mới trở thành người luyện võ, mới có mấy ngày thôi mà, cậu ta tuyệt đối không thể luyện thành công pháp của nhà họ Lý được!"  

"Mấy ngày?"  

"Ha ha!"  

Lý Thuần Phong cười lạnh một tiếng rồi nói: "Con quá xem thường Tô Thương rồi, cậu ta chỉ nhìn cha vận chuyển một lần thì đã có thể nắm được công pháp tổ truyền của nhà họ Lý rồi!"  

"Chỉ xem qua một lần...cái này..."  

Lý Khuê Võ trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt kinh ngạc tột đỉnh, căn bản không tin được những gì tai mình vừa nghe thấy, lẩm bẩm nói: "Cha, một lần thì đã học được công pháp nhà họ Lý sao, chưa từng nghe thấy đó, đây là thiên phú gì vậy chứ, có phải là cha lầm rồi không?"  

"Cậu ta thực sự đã luyện thành rồi, chính mắt cha nhìn thấy, không thể là giả được."  

Lý Thuần Phong nhìn sang con trai mình, bất mãn, trách nói: "Lý Khuê Võ, so sánh lại thì con mới đúng là đồ bỏ đi đó, còn có mặt mũi để cười nhạo Tô Thương sao?"  

Lý Khuê Võ nghe thấy như vậy, ngượng ngùng sờ lên mũi, rồi đứng yên sang một bên không dám nói thêm lời nào nữa.  

"Haiz, là do cha đòi hỏi ở con cao rồi, công pháp của nhà họ Lý thâm sâu khó hiểu, cho dù là cha thì cũng phải tiêu hao gần nửa đời, mới có thể mò được đến cửa, thiên tư con ngu dốt, cái này không trách con được."  

Lý Thuần Phong thở dài lần nữa, rồi lại nghiêm túc nói: "Tương lai của nhà họ Lý chỉ dựa vào con thì không được mà."  

"Mặc dù lúc trước Tô Thương là đồ bỏ đi, vô công rỗi nghề, nhưng thiên phú võ học của nó thực sự nghe rợn cả người, sau khi dựa vào thông thần đan để trở thành người luyện võ, thành tựu tương lai của cậu ta sẽ vô cùng rộng mở."  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Cha."  Mặt mũi Lý Khuê Võ tràn đầy hổ thẹn nói: "Có lẽ con quá ngu ngốc rồi, đã xem nhiều năm như vậy mà cuối cùng cũng vẫn không mở cửa vào được, không có cách nào lĩnh ngộ được tầng cao hơn."  "Haiz."  Lý Thuần Phong thở dài một hơi, sau đó nói: "Cái này không nằm ngoài dự đoán của cha, nhưng mà, Khuê Võ, con phải biết là Tô Thương mất bao lâu để học được không?"  "Cậu ta sao? Lý Khuê Võ khinh thường nói: "Mọi người đều biết, Tô Thương là đồ bỏ đi siêu cấp, trước giờ chưa từng luyện võ, nếu như cậu ta muốn luyện thành nội công nhà họ Lý thì e rằng cũng phải mất ba, bốn, năm mươi năm."  "Bỏ đi sao!"  Lý Thuần Phong đen sầm mặt lại, trách phạt nói: "Con không nghe rõ vấn đề cha nói sao, cha hỏi con, Tô Thương mất bao lâu để học được, ý trong câu nói này không đủ rõ sao, Tô Thương đã học được rồi!"  "Cái gì!"  Lý Khuê Võ lập tức kinh ngạc vô cùng, lắc đầu liên tục nói: "Không thể mà, Tô Thương chẳng qua là ăn được thông thần đan mới trở thành người luyện võ, mới có mấy ngày thôi mà, cậu ta tuyệt đối không thể luyện thành công pháp của nhà họ Lý được!"  "Mấy ngày?"  "Ha ha!"  Lý Thuần Phong cười lạnh một tiếng rồi nói: "Con quá xem thường Tô Thương rồi, cậu ta chỉ nhìn cha vận chuyển một lần thì đã có thể nắm được công pháp tổ truyền của nhà họ Lý rồi!"  "Chỉ xem qua một lần...cái này..."  Lý Khuê Võ trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt kinh ngạc tột đỉnh, căn bản không tin được những gì tai mình vừa nghe thấy, lẩm bẩm nói: "Cha, một lần thì đã học được công pháp nhà họ Lý sao, chưa từng nghe thấy đó, đây là thiên phú gì vậy chứ, có phải là cha lầm rồi không?"  "Cậu ta thực sự đã luyện thành rồi, chính mắt cha nhìn thấy, không thể là giả được."  Lý Thuần Phong nhìn sang con trai mình, bất mãn, trách nói: "Lý Khuê Võ, so sánh lại thì con mới đúng là đồ bỏ đi đó, còn có mặt mũi để cười nhạo Tô Thương sao?"  Lý Khuê Võ nghe thấy như vậy, ngượng ngùng sờ lên mũi, rồi đứng yên sang một bên không dám nói thêm lời nào nữa.  "Haiz, là do cha đòi hỏi ở con cao rồi, công pháp của nhà họ Lý thâm sâu khó hiểu, cho dù là cha thì cũng phải tiêu hao gần nửa đời, mới có thể mò được đến cửa, thiên tư con ngu dốt, cái này không trách con được."  Lý Thuần Phong thở dài lần nữa, rồi lại nghiêm túc nói: "Tương lai của nhà họ Lý chỉ dựa vào con thì không được mà."  "Mặc dù lúc trước Tô Thương là đồ bỏ đi, vô công rỗi nghề, nhưng thiên phú võ học của nó thực sự nghe rợn cả người, sau khi dựa vào thông thần đan để trở thành người luyện võ, thành tựu tương lai của cậu ta sẽ vô cùng rộng mở."  

Chương 186